Phúc Hắc Tổng Giám Đốc, Đừng Ăn Ta - Chương 03

Tác giả: Mộng Tịch

” Luật tiên sinh, đây là thứ ngài muốn, tư liệu của Tiết San San.”
Thư ký đem một túi văn kiện đặt lên bàn.
” Ân, cô có thể ra ngoài.”
Nam nhân vẫy tay làm cho thư ký đi ra ngoài, sau đó lẳng lặng nhìn kia túi văn kiện một lát, nhẹ nhàng xé mở……
Hé ra ảnh chụp của một người, anh mở ra xem.
Đôi mắt trong suốt, điển hìnhcủa một cô gái giang nam, nhưng là cái mũi nhỏ kia lại phá lệ anh khí, hơn nữa cái miệng nhỏ nhắn kia, lại mang theo mấy phần quật cường.
Khuôn mặt hhọi đủ ôn nhu cùng quật cường, khi khóc là bộ dáng, kiên cường cũng là bộ dáng đó, thật sự làm cho người ta khó có thể nắm lấy. ( đọan này hơi rối )
Thật lâu sau, anh mới buông tấm ảnh, lấy ra hồ sơ tinh tế lật xem.
Bỗng nhiên có tiếng gõ cửa truyền đến:”Anh Hạo Thiên, em có thể vào được không?”
Anh đem hồ cất đi:” Có thể!”
Lâm Tư tư đẩy cửa đi vào, trong tay cầm theo một túi đồ.
“Anh Hạo Thiên, anh như thế nào trễ rồi mà vẫn còn làm việc? Em đã nấu canh cho anh, mau thừa lúc còn nóng anh uống đi!”
http://ladyhouse00.wordpress.com
Cô cười khanh khách mở nắp ra,đổ vào chén. Nhất thời mùi hương bốn phía, làm cho anh phải khen ngợi:” Tư Tư tay nghề càng ngày càng tốt, tương lai người nào cưới được em, thật là có phúc!”
Tư tư nhất thời hai má ửng đỏ lên :” Anh…… Không được chọc em……”
” Di? Tư Tư của cúng ta còn có thể thẹn thùng a?” Anh cười, bưng bát lên, uống hết bát canh.
” Chậm một chút a……” Tư Tư nhìn anh, ánh mắt không giống như một người em gái nhìn anh của mình, bỗng nhiên thở dài:”Anh làm việc vất vả rồi! Cha rất không công bằng, đem nhiều việc như vậy giao cho anh, còn anh hai lại ở nước ngoài hưởng phúc!”
http://ladyhouse00.wordpress.com
” Không được nói lung tung a!” Anh mỉm cười nói:”Anh hai ở nước ngoài làm việc đứng đắn a.”
” Cái gì mà làm việc đứng đắn!” Tư Tư bĩu môi:” Cho tới bây giờ không thấy anh ấy làm việc gì cả…… Đúng rồi, anh hai tuần sau sẽ về, chờ anh ấy trở lại, anh sẽ không mệt mỏi như vậy nữa.”
Luật Hạo Thiên sửng sốt, trong mắt không hề bảo an thần sắc chợt lóe mà qua, lập tức cười nói:” Ha ha, như vậy tốt lắm !”
Anh ngồi xuống uống canh, Tư Tư đùa nghịch văn kiện văn kiện trên bàn anh, bỗng nhiên thoáng nhìn túi tài liệu kia cùng ảnh chụp, lén lút mở ra thấy ảnh chụp của một người, nét cuời trên mặt liền biến mất.
……
Ban đêm, Tiết San San nằm trên giường bệnh ở trường quý tộc được săn sóc đặc biệt, hai tay ôm chiếc túi đựng tờ giấy nhận việc cùng số tiền mười vạn, đắm chìm trong hạnh phúc cùng kích động trong long thật lâu không thoát ra được.
“Tại sao lại làm vệ sĩ cho đại tiểu thư? Vì cái gì?”
Bỗng nhiên một thanh âm sâu kín bay tới, làm cho cô sợ run lên, chiếc túi kia liền đánh rơi.
Đôi giày da màu đen từng bước tới gần, một thân ảnh thon dài xuất hiện.
“Cô dung tánh mạng mình để đổi việc này, hẳn là có điều gì mờ ám.”
“…… Cám ơn.” Cô thân thủ tiếp nhận, ánh mắt dừng lại trên viết thương hình chữ thập ở mu bàn tay.
Ngẩng đầu đón nhận cặp mắt lạnh như băng kia:” Luật…… Luật tiên sinh……”
Cô không nghĩ tới Luật hạo Thiên đã trễ thế này lại đến tìm cô, hơn nữa khuôn mặt trái ngược với hồi sang ôn nhu.
Anh đứng nhìn cô:” Cô có thể buông tay.”
Cô ngẩn ra.
” Hiện tại,cô trả lời câu hỏi của tôi đi!” Anh lạnh lùng nói.
” Hiện tại, hãy trả lời câu hỏi của tôi đi!” Anh lạnh lùng nói.
” Vấn đề gì?” Cô sửng sốt, sau một lúc lâu nhớ tới câu nói kia.
” Nga…… Tôi đang tìm việc, vừa vặn thấy Lâm gia tuyển vệ sĩ, cho nên liền……”
“Có rất nhiều việc cho cô làm, vì sao cố tình muốn chọn việc này?”
“Bởi vì……” Cô đương nhiên nói:”Bởi vì công việc này lương cao, còn có tiền thưởng, có ai không nguyện ý a!”
“Cô thật là vì tiền?” Anh hỏi cô:”Cô có biết hay không công việc này rất nguy hiểm? Cô muốn thời khắc bảo vệ đại tiểu thư, thời điểm tất yếu, thậm chí muốn hy sinh chính mình đến bảo hộ cô ấy, cô có thể làm như vậy sao?”
“……”
Việc này cô thật đúng là không nghĩ tới! Chẳng lẽ làm vệ sĩ thật sự nguy hiểm đến tính mạng? Nếu như gặp nguy hiểm, cô sẽ liều mình bảo vệ đại tiểu thư sao?
“Cô quả nhiên có mục đích khác!” Thanh âm của anh lạnh lùng, nói ra điều này, cô mờ mịt ngẩng đầu, không rõ anh vì sao lại nói như vậy.
Bỗng nhiên cằm có cảm giác lạnh lẽo, cô cảm thấy đau.
” Tôi đã xem hồ sơ của cô” Anh thản nhiên, phỏng đoán ánh mắt nhìn cô:” Tám năm trước cô được cô nhi viện nhận nuôi, cha ( nuôi) của cô – Tiết Đài Ân, năm năm trước, uống rượi say đâm ૮ɦếƭ người ta, bởi vậy mẹ của cô bỏ mặc cô, cho nên cô mười lăm tuổi chính mình bắt đầu làm công kiếm tiền, tôi nói đúng không?”
“…… Anh nói không sai, vậy anh nghĩ như thế nào?”
Tiết San San đẩy mạnh anh ra, việc mình bị người khac điều tra, cô thực chán ghét!
” Như thế nào?” Anh cười cười:” Nghe nói cô đổi vô số công việc, cô đã làm việc ở quán bar, đã làm phục vụ, đã làm gái tiếp rượu, thậm chí……”
Cái miệng của anh có một chút tà mị cười, dần dần tiến sát vào, thấp giọng nói:”…… Thậm chí còn đã làm gái lên giường.”
“Anh nói bậy!” Cô kinh hoảng nói:” Tôi không có làm, tôi chưa làm qua gái lên giường!”
“Không có sao?” Anh từng bước tới gần phía trước:” Thật sự không có làm?”
Cô rút lui từng bước, nhớ tới cái đêm đáng sợ kia, còn có nam nhân đáng sợ đó, cô không khỏi cả người run run, thấp giọng nói:” Tôi…… Việc này với anh có quan hệ gì?”
” Tôi hiện tại là ông chủ của cô, đương nhiên là có quyền lợi biết toàn bộ về cô”
” Toàn bộ?” Cô nháy mắt có loại bị bác hết để qua ngọn đèn hạ bị hắn tùy ý xem xét sỉ nhục, cắn răng nói:” Luật tiên sinh, nếu anh đối tôi không hài lòng, có thể sa thải tôi, không cần nhục nhã tôi như vậy.”
” Tôi không có đối với cô không hài lòng, càng không có nhục nhã cô, tôi chỉ là nói sự thật, chẳng lẽ…… Tôi nói không phải sự thật sao?” Anh lại tiến lên từng bước, đôi mắt có tia nguy hiểm…… Bỗng nhiên tay nhấc lên, đem cô đẩy ngã ở trên giường, cầm lấy tay cô.
” Cô rất giống loại người này, vì tiền đều có thể bán thân thể của chính mình, vì mười vạn kia cô cũng đã quên mất bản thân, chính là thân thế của cô thật sự rất phức tạp, không thể không làm cho tôi lo lắng……”
Cô hơi hơi nhíu mi, hàm răng gắt gao cắn chặt môi dưới, chịu đựng không cho chính mình bị ủy khuất mà rơi nước mắt.
” Như thế nào? Chẳng lẽ tôi nói oan cho cô?” Anh hơi hơi cúi người, moi lãnh khốc chạm vào cô, cô cảm giác cổ của mình bị chạm vào, giống như hơi thởtững quen biết, càng ngày càng nặng, dần dần bao phủ toàn thân cô……
Cô hít sâu một chút, dùng sức đẩy anh ra, lớn tiếng nói:” Tôi không phải kỹ nữ! Tôi cũng chưa từng vì tiền mà ra bán mình! Đúng vậy, tôi rất cần tiền, nhưng tiền của tôi chỉ dùng cứu người! Tôi không biết chính mình đã làm gì sai!”
Anh hơi hơi sửng sốt, thế nhưng nở nụ cười.
” Anh cười cái gì!” Cô tức giận quát.
” Không có gì, tôi tạm thời tin tưởng cô.” Anh mỉm cười, lại khôi phục bộ dáng tao nhã ôn hòa kia, làm cho cô hoài nghi chính mình vừa mới nhìn thấy con người đáng sợ kia có phải là anh không.
“…… Vì sao?” Cô mờ mịt.
” Không có gì, nghỉ ngơi cho tốt đi!” Anh đi tới cửa, lại bỏ buông một câu:” Hy vọng cô hiểu được một điều, cùng Lâm gia đối nghịch, là không có kết cục tốt.”
Tiết San San ngồi xuống trên giường, cảm giác lưng đã sớm ướt đẫm, vừa rồi…… Là ác mộng sao?
San San ở phòng y tế trường học quý tộc vài ngày, có rất nhiều bạn học đến thăm cô, đều phi thường hâm mộ cô sinh thời có thể ở phòng bệnh cao cấp như vậy, đều ồn ào làm cho cô không nghỉ được.
Tuy rằng San San là người keo kiệt, nhưng là nên đãi bọn họ một bữa, họ đều là bạn bè ở chung với nhau hơn một năm, đều là chị em tốt, mà cô sắp rời đi, bao nhiêu vẫn là có chút luyến tiếc.
Hẹn nhau ở quán bar, một đám người trẻ tuổi vẫn ăn chơi đến đêm khuya, đều uống say không còn biết gì.
Cuối cùng lớp trưởng chủ động muốn đưa San San trở về, lớp trưởng có xe, là một chiếc Toyota.
Lúc ở quán bar San San cũng đã say, đến trên xe không trong chốc lát cảm thấy đầu váng mắt hoa, đầu ngã vào trên lưng ghế.
Xe chạy không bao lâu, bỗng nhiên cảm giác có cánh tay chạm vào mặt, sau đó là cổ, иgự¢……
Tuy rằng men say nặng nề, nhưng cô vẫn cô gắng mở mắt ra, chỉ thấy lớp trưởng kia ngày thường nghiêm chỉnh bỗng nhiên thân người trở nên vặn vẹo.
Thấy cô tỉnh lại, hắn có chút kích động nói:”San San, kỳ thật…… Mình thích cậu lâu rồi……”
San San cả kinh, rượu tỉnh hơn phân nửa, dùng sức đẩy hắn ra, liền muốn mở cửa xuống xe.
Hắn theo phía sau ôm lấy cô:” San San, mình sẽ không cho cậu đi! Cậu hôm nay chạy không thoát!”
Tiết San San ra sức kéo tay hắn ra, tuy rằng người cô có chút say, nhưng chút khí lực vẫn còn, bỏ tay hắn ra, lập tức tát vào mặt hắn.
“Cô đánh tôi?” Hắn ôm mặt, hung hăng nói:” Không quan hệ, cô thích đánh thì đánh đi, chỉ cần cô chịu theo tôi, cho cô đánh vài lần thì nhầm nhò gì?”
Nói xong lại bắt lấy người cô, Tiết San San khẩn trương:”Cậu say rồi! Cậu tiếp tục như vậy mình sẽ gọi cảnh sát!”
Cô rốt cục cũng mở được cửa xe, liền xông ra ngoài, lại phát hiện chung quanh là một vùng hoang vu. Gió lạnh thổi vào, đầu cô càng cảm thấy choáng.
“Cô chạy không thoát đâu!” Hắn đuổi theo:” Nơi này đều không có người ở, tôi hôm nay nhất định ăn cô!”
Không nghĩ tới ngày thường lớp trưởng nhã nhặn lại nói những lời thô tục như vậy, cô vừa sợ vừa vội, chỉ biết hướng hai bên bụi cỏ mà chạy, nhưng hai chân lại không xác định phương hướng, ngã trái ngã phải chạy vài bước, lại bị hắn theo phía sau ôm lấy, cô lập tức cắn vào tay hắn, sau đó đá một cái vào bụng.
Nhưng cô lại đá trật, lại làm cho chính mình ngã trên mặt đất, trong trong lòng hối hận tại sao lại uống nhiều rượu như vậy, nhưng đều là bạn học của nhau, không nghĩ đến lại có chuyện như vậy xảy ra?
Tiết San San thất kinh, không nghĩ tới chính mình đường đường là một cao thủ, cư nhiên như vậy ngã xuống. Trong đầu đột nhiên dần hiện ra ngày đó ở khách sạn…… Vì sao, vì sao chuyện như vậy luôn xảy ra với cô? Vì sao gặp những việc không hay ho như vậy?
Lại còn không quên trấn an cô:” Yên tâm đi, tôi sẽ phụ trách, tôi rất nhanh cũng sẽ chuyển tới Tây Nhã, đến lúc đó tôi sẽ cho cô làm bạn gái chính thức của tôi!” ( trường học quý tộc)
“Người như anh, cũng có thể chuyển đi Tây Nhã sao?”
Bầu trời yên tĩnh, bỗng nhiên truyền đến một âm thanh đáng sợ, sợ tới mức làm hắn ta hoảng hốt, tay cầm lấy quần, quay đầu nhìn thấy.
Dưới ánh trăng sáng, một người hướng bọn họ bước tới, làm cho tên lớp trưởng kia thấy được bộ mặt của anh, không khỏi hút một ngụm lãnh khí.
” Luật…… Luật……”
Tiết San San mở mắt ra, mơ hồ trong tầm mắt như thấy thiếu niên mặc áo trắng lãnh khốc kia.
“Đằng Hải……” Người cô lắc lư vài cái, sau đó, lâm vào một mảnh tối đen.
Thấy cô té xỉu, Luật Hạo Thiên nhanh chóng ôm cô, xoay người nói với tên kia.
“Rời khỏi nơi này, vĩnh viễn không cho phép trở về, lại càng không được bước vào học viện Tây Nhã nửa bước.”
Thanh âm bình tĩnh làm cho người ta không thể kháng cự, ten lớp trưởng kia lập tức tè ra quần, quỳ trên mặt đất nói:” Tôi không dám, sau này cũng không dám nữa……”
“Biến.” Anh nhẹ nhàng phun ra chữ này, tên kia lập tức chạy mất.
Anh nhìn vào Tiết San san đang bất tỉnh, cô ngủ say còn không biết, lúc cô hôn mê, tên lớp trưởng đó đã muốn làm thịt cô.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc