Băng nguyên chi hànhKhông khí trong tinh tinh sâm lâm luôn luôn trong lành tươi mát, đặc biệt là vào buổi sáng sớm, từng cơn gió cuốn theo hương thơm u nhã của các loài hoa trộn lẫn cùng sự thanh khiết của thảo mộc đi vào từ cửa sổ, làm say lòng người.
Lộ Thiến Á nằm sấp trên giường, hai tay chống cằm say đắm nhìn Long Nhất vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ, đôi mày kiếm đen nhánh giãn ra, từng đường nét đều rõ ràng, đôi môi mỏng mảnh từ từ cong lên, tựa hồ hắn đang mộng tới sự tình gì vui vẻ lắm.
“Đồ gia hỏa này, ngay cả trong giấc ngủ cũng cười xấu xa như vậy nữa.” Lộ Thiến Á âu yếm nhìn, vươn ngọc thủ hướng về phía môi Long Nhất, vuốt ve dịu dàng, tiếp theo ngón tay nhỏ nhắn lại sờ tới sống mũi ngay thẳng, đôi mày kiếm đen rậm, cái trán cao rộng, tất cả mọi chỗ trên khuôn mặt, tựa như muốn khắc sâu từng nét một của hình bóng này vào trong tim, cho dù là cuộc đời này, hay sau khi đã ૮ɦếƭ cũng không thể nào quên.
“Tiểu tinh linh, tuy ta rất muốn để cho nàng sờ thêm chút nữa, nhưng thực sự là U U tỷ của nàng đã chờ ở bên ngoài rất lâu rồi.” Long Nhất đột nhiên mở to mắt ra, cười cười nhìn Lộ Thiến Á.
Lộ Thiến Á hét lên một tiếng kinh hãi, khuôn mặt cười trở nên đỏ lựng, nàng vội vàng nhảy dựng lên, ngọc nhũ no tròn cùng với kiều đồn căng mọng làm cho Long Nhất một trận choáng váng. Nàng vội vàng cuống quít mặc y phục lên người, vừa chuyển thân quay lại đã bắt gặp ngay nhãn thần si mê nóng bỏng của Long Nhất đang dán chặt lên thân hình nàng, trong lòng cảm thấy say đắm nhưng ngoài miệng vẫn sẵng giọng quát :”Đại sắc lang.” Lời vừa nói ra khỏi miệng thì cửa phòng bật mở, quả nhiên thấy Lãnh U U đang cười cười đứng bên ngoài cửa.
“U U tỷ, tỷ đã đến rồi sao mà không gõ cửa ?” Lộ Thiến Á nồng nhiệt tiến lên ôm chặt lấy tay của Lãnh U U hỏi.
Lãnh U U có chút bối rối nói :”Tỷ vừa mới đến cửa a, thì thấy cửa đã tự mở rồi.”
Lộ Thiến Á chuyển thân quay lại nhìn Long Nhất, hắn sớm đã nhận ra Lãnh U U ở bên ngoài lâu rồi.
“Hai vị phu nhân, mau quay lại đây giúp vi phu thay quần áo nào.” Long Nhất cười hắc hắc nói, thân thể xích lõa từ trên giường bước xuống, dưới háng tiểu huynh đệ thô dài của hắn chính đang nhất trụ kình thiên, chỉ thẳng lên trời.
Hai nang mặt đỏ ửng dịu dàng quay qua hầu hạ Long Nhất thay quần áo, tự nhiên tránh không được bị bàn tay chó sói không trung thực của hắn lên lên xuống xuống.
“Đúng rồi, Vô Song đâu ?” Long Nhất hỏi.
“Vô Song tỷ tỷ hai ngày nay một đều ở bên cạnh mẹ của muội, mẹ muội đang nghiên cứu về bệnh tình của tỷ ấy, cũng không biết thế nào rồi ?Chúng ta qua đó xem đi.” Lộ Thiến Á trả lời, chỉnh trang lại y phục của Long Nhất lần cuối.
Long Nhất gật gật đầu, ba tháng là khoảng thời gian không thật dài, hắn hi vọng tinh linh nữ vương có thể tìm được biện pháp chữa trị cho Vô Song.
Đi vào trang viện của tinh linh nữ vương, phát hiện thất đại trưởng lão đang ở tại đó, Vô Song lạnh lùng ngồi một bên, không khí lạnh lùng hiển hiện không thể nghi ngờ.
Thấy Long Nhất vừa đi đến, tinh linh nữ vương trong một sát na chợt biến mất tự nhiên, nhưng sau đó rất nhanh đã trở lại bình thường.
“Nương thân, Vô Song tỷ tỷ mắc bệnh gì a, các người có khả năng chữa trị được không ?” Lộ Thiến Á đến bên cạnh tinh linh nữ vương quan hoài hỏi.
Tinh linh nữ vương thở dài một hơi, chậm rãi nói :” Theo như ta và bảy đại trưởng lão phán đoán, tình trạng của Vô Song không phải là bệnh, nó là một loại trớ chú tà ác, may mắn trên thân thể nàng ta có hàn phách ngàn năm áp chế, bằng không…….”
“Nữ vương bệ hạ, người cùng với thất đại trưởng lão nếu có khả năng giải trừ cấm chú, làm cho Vô Song bình yên vô sự, đại ân đại đức của tinh linh tộc tại hạ vĩnh viễn không quên, mặc tình sai khiến, dù phải nhảy vào nước sôi lửa bỏng cũng không từ nan.” Long Nhất cuống quít nói.
Vô Song nhãn thần lãnh đạm, khi nghe Long Nhất nói những lời này thì sóng gió nổi lên, phương tâm lạnh lùng bỗng run rẩy, nàng có thể cảm nhận được những lời này của Long Nhất xuất phát từ trái tim.
“Long Nhất yêu mình chăng?” Vô Song bối rối trong lòng không khỏi thầm nghĩ.
Tinh linh nữ vương tán thưởng nhìn vào nhãn tiền của tên thiếu niên cá tính này, nhãn quang của Lộ Thiến Á đích thực không sai, người này biểu hiện tuy có chút khinh mạn, nhưng xác thật hắn là một trang nam tử trọng tình trọng nghĩa.
“Long Nhất, ngươi không cần nói đến đại ân đại đức gì, chúng ta tinh linh tộc cũng sẽ giúp đỡ ngươi, hôm nay tinh linh tộc sao có thể ngồi yên được.” Tinh linh nữ vương cười nói, tựa hồ như có hàm ý gì đó.
Long Nhất thoáng rùng mình, không giải thích được cái nhìn khó hiểu của tinh linh nữ vương.
“Ngươi đã tìm về cho tinh linh tộc chúng ta vật chí bảo là “hơi thở của đại tự nhiên”, ta cùng thất đại trưởng lão sau khi thương lượng đã quyết định đồng ý việc hôn sự của ngươi cùng Lộ Thiến Á, từ nay về sau ngươi sẽ là một thành viên của tinh linh sâm lâm chúng ta.” Tinh linh nữ vương cười nói.
Lộ Thiến Á vô cùng hạnh phúc, mặt mày tươi như hoa nở.
“Còn về cấm chú tà ác trên thân của Vô Song, nếu như trong vòng ba tháng có khả năng tìm được huyết dịch trong cơ thể của Như Ý Băng Tằm, ta cùng thất đại trưởng lão có thể nắm chắc sẽ giải trừ được cấm chú đó, nhược bằng không thì chúng ta đành vô năng thất thủ thôi.” Tinh linh nữ vương thở dài.
“Như Ý Băng Tằm ? Chính là băng nguyên thượng siêu ma thú cấp SSS Như Ý Băng Tằm ?” Long Nhất cả kinh nói.
“Không sai, chính là nó, Như Ý Băng Tằm danh như tên gọi, chúa tể của thủy hệ ma pháp, tại băng nguyên thượng chính là vô địch, cho dù có là ma thú cấp SSS khác tại băng nguyên cũng chưa chắc đã đấu lại nó.” Tinh linh nữ vương nói, nhãn thần có chút chùng xuống, tựa như không tin Long Nhất có khả năng Gi*t ૮ɦếƭ Như Ý Băng Tằm để đoạt được huyết dịch của nó.
Long Nhất vừa nghe thấy những lời đó, ý chí tức thì nguội đi một nửa, vốn cứ tưởng trong tay sở hữu Cuồng Lôi Thú cấp SS, lại thêm vào mười tám cỗ siêu cấp khô lâu, nói thế nào thì cũng có bảy tám phần thắng bại. Nhưng vừa nghe nói đến cho dù là siêu ma thú cấp SSS thì tại băng nguyên thượng cũng đánh không lại Như Ý Băng Tằm, hắn trong lòng chợt cảm thấy có chút chán nản, bởi vì hắn hiểu rõ giữa siêu ma thú cấp SSS và ma thú cấp SS có sự chênh lệch về thực lực như thế nào, tuy chỉ hơn kém nhau một bậc, nhưng thật là khác nhau một trời một vực.
Nhưng mà, Long Nhất có phải là loại người dễ dàng chịu buông tay vậy không ? Hắn tuyệt đối không phải, bởi vì hắn luôn tin rằng, trên thế giới này nếu không làm sẽ không bao giờ thành sự, kì tích lúc nào cũng có thể phát sinh, chỉ cần nắm lấy điểm mấu chốt là được.
Băng nguyên là địa phương nằm tại cực Bắc của Thương Lan Đại Lục, còn tinh linh sâm lâm lại nằm ở cuối biên giới phía Tây đại lục, men theo các dãy núi chạy về hướng Bắc, Long Nhất ước chừng phải mất vài con trăng mới tới được nơi ấy, ít nhất cũng hai tháng, vậy hắn chỉ còn có thời gian một tháng để tìm cho ra Như Ý Băng Tằm hòng lấy được huyết dịch của nó.
Long Nhất đứng bật dậy, hướng về phía tinh linh nữ vương hành lễ, nói : “ Đa tạ nữ vương bệ hạ, thời gian không còn nhiều lắm, chúng tôi phải xuất phát đi băng nguyên ngay thôi.”
“Ngươi thật muốn đến đó ư ? Tại băng nguyên có rất nhiều ma thú thực lực cường đại, mà nơi đó nhiệt độ lại rất thấp nữa.”
Nhưng tinh linh nữ vương chưa kịp nói hết câu, Long Nhất đã ngắt lời nói :” Ta mặc kệ có cái gì nguy hiểm, chỉ cần còn một tia hi vọng ta sữ không bao giờ bỏ cuộc.”
Tinh linh nữ vương gật gật đầu nói :” Đã kiên trì như vậy, ta cũng không làm cản trở người nữa, Vô Song cung phải theo bên ngươi, vì huyết dịch của băng tằm phải phục dụng ngay mới có hiệu quả.”
“Nương thân, con cũng đi nữa.” Lộ Thiến Á vội la lên.
“Không được, thánh tiết mã thượng của tinh linh tộc chúng ta đã gần kề, con là công chúa của tinh linh tộc phải ở lại.” Một vị lão thái bà trong thất đại trưởng lão phản đối nói, ngay sau đó sáu vị còn lại cũng đồng loạt lên tiếng phản đối.
“Lộ Thiến Á, nàng không nên đi, ở lại đây chờ ta quay trở về.” Long Nhất ôn nhu nhìn Lộ Thiến Á nói nhỏ.
“Nhưng mà………..”
“Ngoan, nghe lời ta.” Long Nhất tịnh không để cho nàng phản bác, cả giận nói.
Lộ Thiến Á cúi đầu, hai tay nắm chặt, bộ dạng vô cùng ủy khuất, nhưng không còn kiên trì nữa.
Gọi Man Ngưu, Long Nhất cùng với Vô Song, Lãnh U U được Lộ Thiến Á cùng tinh linh nữ vương đích thân đưa tiễn ra khỏi tinh linh sâm lâm, gặp ngay Ni Tạp đang chỉ huy tinh linh vệ đội. Long Nhất hướng về nàng cười gian xảo, nhận ngay được một mục quang Gi*t người của Ni Tạp, bản thân từ khi bị Long Nhất véo mũi, đã không thèm để ý, sự tình đêm qua như thế lại để cho hắn chiếm tiện nghi của bản thân.
Đến lúc chia tay, Lộ Thiến Á chung quy cũng nhịn không được òa lên khóc, từ khi gặp gỡ Long Nhất đây mới là lần đầu phải tách ra, đang hưởng thụ mật ngọt của ái tình nay phải chia lìa tự nhiên nàng vạn phần không đành lòng được.
“Long Nhất, chàng nhất định phải cẩn thận, nhất định phải trở về, nếu chàng không trở lại, ta sẽ tự tử cho chàng xem.” Lộ Thiến Á mê ௱ôЛƓ hướng lệ nhãn nhìn về phía người yêu, trong lòng vô cùng chua chát.
Long Nhấ đem Lộ Thiến Á ôm vào trong Ⱡồ₦g иgự¢, nhẹ nhẹ vỗ về bờ vai mềm mại, dịu dàng an ủi nói :”Tiểu tinh linh ngoan, ta đáp ứng nàng nhất định sẽ trở về, Như Ý Băng Tằm ta hoàn toàn không để trong mắt, nàng có tin ta không ?”
Lộ Thiến Á ở trong lòng Long Nhất gật gật đầu, nức nở nói :”Ta tin mà, nhưng mà ta sẽ nhớ chàng thật nhiều, chàng có thể nào sẽ quên ta không ?”
“Thế nào lại thế được ? Cho dù nàng có quên ta nhưng ta sẽ không bao giờ quên tiểu tinh linh đáng yêu của ta đâu. “ Long Nhất ngọt ngào tuyên thệ
Tinh linh nữ vương cảm khái nhìn đôi tình nhân, nhãn thần có chút mê ly say đắm, tự nhớ nhung tự buồn bã, con gái mình si tình như thế, cũng không biết là phúc hay là họa đây.
Đi được một đoạn rất dài, Long Nhất nhịn không được quay đầu lại, nhìn thấy Lộ Thiến Á vẫn ngẩn ngơ đứng yên tại chỗ không ngừng vẫy tay, trong phút chốc, sống mũi chợt cảm thấy cay cay, trong lòng vô cùng xót xa và cảm động .