Ngưu lang chức nữHì hục mất 1 tuần nhóm Như Kỳ cũng làm xong bài báo về hòn đá linh thiên nơi làng Sìn. Chuyện tiếp theo là giải quyết những vấn đề còn tồn đọng của cá nhân trong đó Như Kỳ là bài báo về nghị trưởng Phương, đúng là nan giải. Mặc dù lần theo rất nhiều manh mối nhưng thứ Như Kỳ cần là bắt được quả tang các phi vụ vận chuyển hàng cấm ấy. Suy nghĩ triền miên về những vấn đề của công việc mà Như Kỳ quên mất cả thời gian tan ca, đến khi Mi Mi ngồi bàn đối diện gõ gõ vào bàn ra hiệu thì Như Kỳ mới tỉnh ngộ
“Không về nhà chuẩn bị sao ? Ngồi thừ ra đó làm gì ?” Mi Mi vừa thu dọn trên bàn vừa hỏi
“Chuẩn bị gì ?” Như Kỳ như thoát khỏi cơn mê nhìn lại Mi Mi
“Thì chuẩn bị để đi đám cưới Bùi Tuấn chứ gì ?”
“ Ừ nhỉ, xém chút lại quên” Như Kỳ vỗ nhẹ lên trán vì bây giờ mới nhớ ra tối nay có đám cưới của Bùi Tuấn
Như Kỳ thiệt rất nể phục Bùi Tuấn nha, quen bạn gái lúc nào và bao lâu không ai biết, chỉ biết sau khi đi công tác về cô nhận được một tấm thiệp mời đỏ chói trên bàn ghi tên Bùi Tuấn, thì lúc đó cả cô và Mi Mi mới nhìn nhau vỡ lẽ: “à thì ra là bấy lâu nay đúng là mình trêu hoa nghẹo nguyệt thật”. haiz
“Hì…nhớ rồi thì về nhà sửa soạn thiệt đẹp lên đi, chúng ta phải cho Bùi Tuấn biết rằng hoa của tòa soạn cũng không thua kém hoa ở đâu cả” Mi Mi tà ý ra hiệu
“….” Như Kỳ mỉm cười gật đầu.
………… ^6^
6h tại một khách sạn 5 sao
Tấm hình cưới rạng ngời của Bùi Tuấn bên cạnh cô dâu xinh đẹp của mình được treo lớn nhất ngay hội trường. Có rất nhiều bóng bay, hoa, bướm tất cả tạo thành một con đường như mơ dẫn lên sân khấu. Một góc nhỏ trong phòng tiệc trưng bày rất nhiều hình của cặp đôi này từ lúc mới quen nhau cho đến khi chính thức nắm tay nhau đi đến lễ đường. Cuộc đời của người con gái chỉ mơ ước được nắm tay người mình yêu thương nhất đi trên con đường tình yêu đẹp như thế đã là quá đủ , quá mãn nguyện rồi.
Cô bất giác mỉm cười khi nhìn thấy cô dâu của Bùi Tuấn đẹp rạng ngời trong chiếc áo cưới màu trắng, hoa cưới trên tay là bó cẩm tú cầu được kết hoàn hảo. Cô dâu đang bước đi từng bước chậm rãi tiến về phía chú rể đang đứng cuối con đường. Hôm nay Bùi Tuấn đặc biệt rạng ngời hơn, đẹp hơn và trong ánh mắt không thể che giấu được sự hạnh phúc đang dâng đầy trong đó. Sau một loạt các nghi thức của đám cưới diễn ra đầy trang trọng và hạnh phúc thì bây giờ chú rể đã được phép hôn cô dâu, như một lời khẳng định cuối cùng cho tình yêu thật đẹp. Chiếc áo cưới mềm rũ tung bay trong tiếng hò hét của những người xung quanh
Mọi thứ trong đám cưới đều rất đẹp, nhưng thứ mà Như Kỳ không thể dứt mắt ra được lại là chiếc váy cưới màu trắng của cô dâu, bất kể là ai cô cũng thấy họ thật đẹp trong chiếc váy đó, nhưng cô thì sao ? Có lẽ cả đời này cô cũng không có cơ hội được mặc, ai có thể chấp nhận được một người có quá khứ như cô và ngay cả cô cũng không thể chấp nhận mình làm mất đi sự thần thánh của bộ váy cưới đó thì ước mơ chi một ngày cô được mặc.
Trầm mặc một lúc sau thì tiếng nói từ phía sân khấu rất lớn đã khiến cô giật mình mà quay lại thực tại.
“Để góp vui cho đáp cưới của đôi tân giai nhân xin mời anh Trường Phi lên góp vui bằng một bài hát” tiếng MC hồ hởi giới thiệu ca sĩ cây nhà lá vườn này
Vừa nghe thấy giới thiệu về mình, Trường Phi đã nhanh chóng đứng dậy mà vẫy tay khắp tám phương mười hướng như thể không làm vậy người ta sẽ không nhận ra Trường Phi trong chiếc áo vest đỏ đô và hoa cài áo diêm dúa của mình. Nhanh chóng bước lên hội trường, Trường Phi cầm micro cất giọng trong trẻo nói
“Vâng xin cám ơn. Vâng xin cảm ơn.” Trường Phi tiếp tục vẫy tay bên trái rồi vẫy tay bên phải sau đó lại tiếp tục luyến loắt
“Thật tình việc Bùi Tuấn đi lấy vợ là một chuyện mà Trường Phi rất buồn, vì Trường Phi bị mất đi một người chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, những gian nan vất vả…. bla bla” Trường Phi vẫn là kể khổ cho đến khi nhìn thấy ánh mắt hình viên đạn của cô dâu thì mới quay lại chủ đề ban đầu
“Để chúc phúc cho cô dâu chú rể, hôm nay Trường Phi xin gởi đến mọi người một bài hát đó là – Ngày xuân vui cưới. Xin mọi người vỗ tay” Trường Phi vừa cúi đầu chào, vừa hôn môi gió vừa lắc lư theo điệu nhạc bên trong tiếng huýt sao vang dậy của các thanh niên cũng là khách mời từ 2 phía gia đình.
Trước đây khi Như Kỳ vừa bước chân ra khỏi quán bar Over cô cũng rất mặc cảm, mặc cảm đến mức suốt 2 năm cô chỉ ở trong nhà giúp Trường Phi chỉnh sửa các bài báo. Cô chỉ có mỗi Trường Phi để nói chuyện để biết rằng mình có giao lưu với thế giới bên ngoài. Là Trường Phi mang cô về với ánh sáng và cũng chính anh đưa cô trở về cuộc sống bình thường, biết vui đùa chọc phá người khác. Trường Phi dạy cho cô biết rằng nếu không ai mỉm cười với mình thì chính mình hãy tự mỉm cười với mình. Chính điều đó đã tạo nên một Như Kỳ ngày hôm nay, biết đặt quá khứ sang một bên mà vui sống mỗi ngày. Đó thực sự là một người cô trân trọng.
“Tiếp theo sau đây là một trò chơi rất là thú vị” tiếng MC cất lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Như Kỳ
“Trò chơi này do cô dâu xinh đẹp của chúng ta nghĩ ra, nên bây giờ sẽ là mời cô dâu lên hướng dẫn cho mọi người cùng chơi” MC hồ hởi giới thiệu cô dâu
Cô dâu nhanh chóng rời khỏi vòng tay của chú rể mà lên sân khấu thực hiện nhiệm vụ của mình trong khi nụ cười chưa từng ngừng trên đôi môi của cô ấy.
“Trong ngày cưới của mình tôi sẽ rất là vui khi mình có thể trờ thành ông tơ bà nguyệt se cho một ai đó ở đây thành một cặp. Chính vì thế mà tôi muốn các bạn nào chưa có người yêu hoặc muốn thử vận may của mình hãy lên trên sân khấu tham gia cùng chúng tôi. Nào nhanh chân nào các chàng trai cá tính bên phải, giành lấy một chỗ cho mình trên sân khấu đi hỡi các cô gái xinh đẹp bên trái” cô dâu vẫn là nói không ngớt khuyến khích mọi người trẻ tuổi tham gia
Có khuyến khích, có khuyên nhủ, còn có người bị ép buộc tham gia,…cuối cùng thì đội hình cũng đã được xác định là hơn 20 người, chia thành 2 hàng đứng đối diện vào nhau. Một hàng nam và một hàng nữ. Nhìn xung quanh mình Như Kỳ thấy Mi Mi, nhìn về đối diện có Trường Phi, bên cạnh Trường Phi là Đường Ngôn, xa xa một chút có Bùi Tuấn, cạnh Bùi Tuấn là Khúc Thụy. Cô cũng hơi sững người bởi Bùi Tuấn có cô dâu rồi, Khúc Thụy có vợ rồi tham gia vào trò này làm gì ? Không lẽ muốn kiếm vận may ?
“Luật chơi rất đơn giản, trước mặt các bạn có 20 sợi dây thừng đang rối tung vào nhau, các bạn nam nữ cứ chọn lấy một đầu dây bất kỳ rồi giữ lấy. Sau khi nghe hiệu lệnh của tôi các bạn sẽ tiến hành gỡ rối cho đống dây thừng đó. Nếu hai đầu dây là một nam một nữ thì các bạn sẽ tham gia tiếp một trò chơi nữa để tìm ra ngưu lang chức nữ của ngày hôm nay” cô dâu vẫn rất nhiệt tình mà hướng dẫn
1 tiếng trôi qua với đống dây thừng lằng nhằng và hơn 20 người bổ xô vào mà gỡ rối. Nhưng giống như càng gỡ càng rối thì đúng hơn. Xúc mồ hôi trôi cả phấn mắt mới xác định được 5 cặp là đủ tiêu chuẩn một nam một nữ. Trong đó Mi Mi bốc trúng một anh chàng lạ mặt, ba cặp kia Như Kỳ không biết ai chắc là khách bên cô dâu, Trường Phi thì vui ra mặt khi bắt trúng Đường Ngôn nhưng vì phạm luật nên không được tham gia vòng sau. Còn lại Như Kỳ thì bốc trúng anh chàng đã có vợ - Khúc Thụy. ^^
“Bây giờ chúng ta đã xác định được những cặp đôi may mắn này đã tìm được ra nhau bằng một tràng pháo tay khích lệ đi nào các bạn” tiếng cô dâu cổ vũ tinh thần
“Bẹp bẹp bẹp bẹp….”
“Cuối cùng thì ngưu lang cũng gặp chức nữ, vậy theo các bạn họ sẽ làm gì ngay sau khi gặp nhau?” cô dâu hứng khởi hỏi
“Hôn…..hôn….hôn” cả hội trường đáp lại
Mi Mi bật cười tà ý, Trường Phi chu mỏ tiếc nuối, Đường Ngôn thở phào nhẹ nhõm, Khúc Thụy mỉm cười lịch sự, còn Như Kỳ nhún vai chấp nhận. Một nụ hôn hkhông mang theo tình cảm, không yêu thương thì cũng chỉ hơn cái ôm vai giữ hai người lạ. Huống chi đây lại là Khúc Thụy soái ca đào hoa trong mắt nữ nhi, hình như là cô không lỗ gì lắm? Hơn nữa đây cũng không phải là nụ hôn đầu thì cái khoản tim đập chân run, suy nghĩ vẩn vơ thật cô có thể xem nhẹ rồi. Nghĩ sao làm vậy Như Kỳ vẫn là tự nhiên mà chấp nhận trò chơi ngưu lang chức nữ gặp nhau này
Nụ hôn vẫn diễn ra theo đúng ý muốn của cô dâu, Như Kỳ không biết những đôi khác hôn nhau thế nào nhưng tình hình đôi của cô vẫn là môi thì vẫn kề môi mà mắt thì vẫn đọ mắt. Mặc dù dưới thần thái diễn xuất không chê vào đâu được của Khúc Thụy nhưng Như Kỳ lại thấy rất rõ ánh mắt sắc lạnh và khiêu khích của Khúc Thụy nhìn mình. Nhìn thấy ánh mắt Khúc Thụy càng rõ bao nhiêu thì ánh mắt Như Kỳ lại mềm mỏng thách thức bấy nhiêu. Cô còn nhìn ra cả ý của Khúc Thụy trong đôi mắt ấy nói rằng
“Em muốn giỡn với anh hả ?”
“Tất nhiên, xem anh chịu đựng được bao lâu.”
“Giỏi lắm dám hôn cả anh”
“Anh quá khen, hôn anh thì có gì mà quan trọng”
“Hãy chờ đấy, anh sẽ cho em biết thế nào là hôn”
“Tôi đang chờ đây”
Vâng tất cả chỉ là mắt nói chuyện với mắt còn môi thì vẫn là đang bận. Nụ hôn chưa đầy 1 phút liền bị cô dâu ngưng lại và nói
“Ây, hai người này đang hôn hay đang đọ mắt đấy, nhắm mắt lại cơ” quá chăm chú vào việc đấu mắt nên cả hai đều bị cô dâu phát giác là nụ hôn giả
“Hãy đặt tình yêu của mình vào nụ hôn khi đó đừng nhìn nhau nữa mà hãy nghe tiếng con tim mình lên tiếng. Tiếng nói từ bên trong phát ra khi đó nụ hôn sẽ là sợi dây kết nối hai người lại với nhau hòa làm một. Đó chính là một nụ hôn chân chính khởi nguồn của tình yêu ” cô đâu giữ giọng lên xuống như rót mật vào tai Như Kỳ.
Mặc dù nghe như cô dâu này đang đọc từ một cuốn tiểu thuyết nào ra nhưng Như Kỳ lại nghe xuôi tai. Đã quá lâu trong cuộc đời cô không cảm nhận lại được cảm giác khi hôn người ta có thể bày tỏ tình yêu của mình trong đó. Khi hôn còn có cả tiếng nói từ con tim, nghe rất lý thuyết nhưng cô vẫn muốn một lần nữa cảm nhận lại giá trị của nụ hôn.
Để mặc Khúc Thụy ôm trọn lấy eo cô mà kéo sát mà người mình, cô không hề phản kháng. Môi anh nhanh chóng bao phủ lấy môi cô một cách nhẹ nhàng, sự đụng chạm, rồi quấn quýt, sau đó là tiến sâu và chiếm giữ. Cô hoàn toàn có thể theo được kĩ thuật của Khúc Thụy cũng triền miên theo nụ hôn sắp đặt của cô dâu. Nhắm mắt lại cô nhớ về cuộc tình đầu tiên năm cô 16 tuổi những suy nghĩ ngọt ngào, những rung động đến ngây thơ và một tình yêu tưởng chừng là bất tử.
Theo bản năng cô đưa tay sờ trên khuôn mặt đối diện từng đường nét trên khuôn mặt hiện lên trong đầu cô mỗi lúc một rõ ràng, nhưng người đó không phải là Khúc Thụy mà là một khuôn mặt khác, một khuôn mặt mà cô không muốn nhìn thấy thêm bất cứ lần nào dù chỉ trong mơ. Người đó chính xác là Hứa Minh
Hứa Minh, cái tên thật hay mà cô cứ nghĩ sẽ khắc cùng tên cô vào đá tình yêu, sẽ cùng với tên Như Kỳ tạo thành một cặp, Hứa Minh – Như Kỳ. Những mộng tưởng, những lời thề non hẹn biển cùng đất trời của Hứa Minh chưa bao giờ cô quên, ấy vậy mà một ngày chẳng hiểu tại sao anh lại phản bội tất cả lòng tin của cô mà nhấn chìm cô vào quá khứ tội lỗi. Anh vì nợ nần tiền bạc mà tàn nhẫn vô tình chuyển toàn bộ nợ nần của mình cho một người vợ hờ là cô gánh vác. Tình yêu mù quáng khiến cô cam lòng gánh vác thay cho Hứa Minh. Nhưng nếu chỉ gánh vác một khoản nợ khổng lồ từ Hứa Minh có lẽ đi làm thuê trả nợ cũng không khiến cuộc đời cô ô nhục bằng bị Hứa Minh một lần nữa tiếp tục bán cô cho quán bar Over. Vỡ lẽ trước tình yêu của Hứa Minh, cô đau đớn nhận ra rằng mình chỉ là một công cụ tình yêu mua bán trao đổi của Hứa Minh. Thế nào là thề non hứa biển, chỉ toàn là lừa đảo, để bây giờ quán bar Over lại là cái gông xiềng quá lơn kìm hãm cuộc đời cô. Những hình ảnh của bar Over lại hiện về, rõ ràng và giằng xé, còn cả nụ cười kinh tởm của Hứa Minh chỉ đứng nhìn cô vùng vẫy trong thứ nhơ nhớp, mà không một chút lòng thương hại.
Cô bắt đầu sợ hãi, co rúm và gắng gượng lãng tránh cô không thể nhắm mắt lại thêm nữa. Cô mở mắt và rời khỏi nụ hôn của Khúc Thụy mang theo tiếng tim hoảng loạn và sự bất thường trên khuôn mặt. Toàn thân cô lạnh toát như thể vừa bước ra từ một biển băng chứ không phải từ một nụ hôn nồng cháy. Mồ hôi đã lấm tấm quanh da đầu, cô không thể đứng lại lâu hơn, bởi cô không muốn mọi người ở đây phát giác sự bất thường của cô. Không kịp nói bất cứ câu nào cùng Khúc Thụy, cô chỉ có thể cúi đầu cáo biệt rồi nhanh chóng rời khỏi, không thể đối mặt nên bỏ chạy là lựa chọn của cô.
Khúc Thụy nhìn theo dáng đi vội vã của Như Kỳ mà trong lòng không khỏi đôi chút hụt hẫng. Anh hụt hẫng chẳng phải vì mình chưa được thỏa mãn vì nụ hôn dang dở mà bởi vì gần như thế có lúc tưởng chừng như anh đã hiểu được Như Kỳ, nhưng rốt cuộc lại chẳng có được gì. Khởi đầu của nụ hôn cô đã thực hiện rất tốt, không nhanh không chậm chỉ là nhẹ nhàng khiêu khích khiến anh tham lam mà đi sâu tìm hiểu, bàn tay nhỏ nhắn của cô vút ve nhẹ nhàng trên khuôn mặt anh khiến anh không kìm được sự kích của cá nhân mà mạnh mẽ cuồng loạn trên đôi môi ngọt ngào của cô. Nhưng trong phút chốc mọi thứ như sụp đổ, động tác của Như Kỳ đột ngột ngưng lại, sau đó là cả cơ thể dường như đông cứng mà run rẩy. Có lẽ người ngoài không ai thấy biểu hiện bất thường của Như Kỳ, nhưng cô vẫn còn trong vòng tay anh nên anh hoàn toàn cảm nhận được tất cả. Mở to đôi mắt nhìn anh lúc này không phải là một Như Kỳ tràn đầy tự tin và kiêu ngạo mà lại là một sự sợ hãi nào đấy trong đáy mắt, anh đọc được điều đó. Nhưng Như Kỳ lại không để cho anh đọc được lâu, nhanh chóng sau đó là rời khỏi tay anh và vụt đi như thể đó là điều nhất thiết phải làm
Anh tò mò và anh muốn biết tất cả, điều gì đã khiến đôi mắt dường như đã khoét trái tim anh một lỗ hổng đang lo lắng, sợ hãi đến thế. Anh im lặng, bởi anh không thể nói rõ rằng mình muốn gì từ đôi mắt và đôi môi đó, có thể là anh vẫn đang tìm kiếm cách lấp lại trái tim mà một lần bị Như Kỳ đục khoét. Đó là lời giải thích duy nhất mà anh có thể đưa ra cho mình lúc này.