Đại tướng quân xài tiền như nướcNhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Vipvandan.vn
Trừng mắt nhìn đám quan quân đang rất khó chịu, hắn khiển trách:
- Ít để ý chuyện của người ta thôi, việc mình mình làm, xảy ra chuyện ta không bảo vệ được cho các ngươi đâu.
Thống lĩnh thủy sư chính là Hổ bí trung lang tướng, so với nhất thành chi thủ tiết độ sứ đại nhân lớn hơn hai ba cấp, hơn nữa người ta họ Lý, cùng một họ với hữu tướng Lý đại nhân ở Trường An, đồng thời là một trong những môn sinh đắc ý nhất của Lý tướng gia, ᴆụng chạm với người này chẳng khác nào đập đầu vào tường, có thể chọc được sao?
Bọn thủ hạ đều đang phụng mệnh làm việc, Lý Hưng Chu dưới sự vây quanh của đội bảo vệ, lần lượt bái phỏng quan chức lớn nhỏ của Hán Châu.
Lý Lâm Phủ Lý hữu tướng quyền khuynh triều dã, văn võ bá quan trong triều đều phải nịnh nọt, mỗi ngày đến tướng phủ tặng lễ nhiều như mắc cửi.
Đầu nhập tướng phủ làm môn hạ, liền có thể làm quan, đây không phải là bí mật gì ở Đại Đường.
Con cháu thế gia vô năng hoặc thi rớt khoa khảo, chỉ cần trong nhà có tiền, là có thể đi cửa sau, bái nhập làm môn hạ của tướng gia hoặc Dương thị ngự sử và các đại quan có quyền có thề là có thể có được một chức quan.
Bởi vậy, môn sinh của Lý tướng gia có khắp thiên hạ, quan chức trong thành Hán Châu này ít nhất có đến một nửa là môn sinh của Lý tướng gia.
Mỗi ngày đều có rất nhiều người đến nhà tặng lễ vật, Lý Lâm Phủ cũng không nhất định thu hết, nếu như thật sự bình thường vô năng, không có quan hệ, vậy xác định không có cơ hội.
Bình thường vô năng nhưng có quan hệ, ít nhiều ban cho chức quan nhỏ như huyện lệnh phủ doãn, coi như đáp lại lễ vật của người ta.
Có quan hệ có tài năng, vậy thì đường làm quan rộng mở.
Giống như thống lĩnh thủy sư Hán Giang Lý Hưng Chu, là người có cả quan hệ lẫn tài năng, là một trong các môn sinh đắc ý nhất của Lý hữu tướng, cho nên không đến bảy năm liền tấn thăng làm Hổ bí trung lang tướng, thống lĩnh thủy sư Hán Giang.
Quan lớn còn có thực quyền, uy phong bát diện.
Lý Hưng Chu tự nhiên rõ ràng, nếu không có sự dìu dắt của Lý hữu tướng, cho dù là tám mươi năm, quân công lớn cỡ nào cũng vô pháp leo đến chức vị Hổ bí trung lang tướng này.
Hắn đối với lão sư của mình rất cảm kích, cũng rất trung tâm, hằng năm đều tặng lễ vật dày nặng, tiền nha, có đi có về, tay phải đưa ra ngoài, tay trái liền từ chỗ khác lấy về, hơn nữa còn có lời.
Cách thức kiếm tiền rất nhiều, chỉ xem ngươi dùng cách nào thôi, dù sao làm qua thu một chút tiền đen quả thật rất bình thường.
Lý Hưng Chu là tướng tài cầm binh đánh giặc, lập được chiến công hiển hách, nhưng cũng không thể nói hắn là thanh quan, cũng không thể nói hắn là quan xấu khiến người khác nghiến răng nghiến lợi, ít nhất hắn còn có một chút lương tâm, không làm chuyện quá tuyệt, lưu cho người ta con đường sống.
Thiên lý nhãn thần kỳ theo lời Đường Tiểu Đông đã lấy hết cả hồn phách của hắn đi rồi, hận không thể hiện tại lấy tới tay.
Tuy nhiên tài liệu chế tạo thiên lý nhãn cực kỳ thiết, giá cả đắt đỏ, có tiền cũng chưa chắc mua đủ.
Không phải hắn xót tiền, mà thật sự mua không được, bất đắc dĩ không còn cách nào khác, đành phải ra hạ sách này.
Liều mạng đắc tội với người ta, hắn bất kể thế nào cũng phải thu thập thủy tinh cho đủ đế giao cho Đường Tiểu Đông, sức hấp dẫn của thiên lý nhãn thực sự quá lớn.
Do thủ hạ ra mặt, lấy cớ gian tế của Uy khấu, dọn sạch đồ dùng thủy tinh trong toàn bộ nhà giàu có ở Hán Châu thu tới tay, còn hắn thì tự mình đối phó với các quan gia của thành Hán Châu.
Người thứ nhất bái phỏng chính là đồng tri Chán Châu Lưu Vọng.
Lưu Vọng cũng là môn sinh của tướng gia, tính ra bọn hắn là đồng môn sư huynh, bất quá Lý Hưng Chu được sự sủng tín của tướng gia, quan lộ rộng thênh thang.
Trung lang tướng đại nhân tự mình đến nhà bái phỏng, Lưu Vọng vội vàng xuất môn nghênh đón.
Khách sáo một phen, Lý Hưng Chu giống như kẻ trộm vào nhà, ngắm qua toàn bộ dụng cụ bài trí trong đại sảnh Lưu gia một lần, không phát hiện ra dụng cụ thủy tinh, phỏng chừng được bài trí trong phòng ngủ chăng?
Phòng ngủ người ta đương nhiên ngại vào lục soát, dù sao nữ thân quyến của người ta ở đó, bất kể thế nào cũng phải cho người ta chút mặt mũi, dù sao trên danh nghĩa hai người vẫn là sư huynh đệ.
Hắn mặt dầy trực tiếp tỏ rõ ý đồ đến đây.
Trong nhà Lưu Vọng xác thực có một vài sức phẩm thủy tinh, được bày đặt ở trong phòng tiểu thi*p thứ ba sủng ái nhất, đồ chơi kia rất quý, tiểu thi*p rất yêu thích.
Bất quá nếu Lý Hưng Chu đã mở miệng, hắn cũng ngại ngùng không cho, bằng không bị nói keo kiệt, hơn nữa nói không chừng sau này có gì còn phải tìm người ta hỗ trợ.
Chẳng qua là khi hắn vào trong phòng tiểu thi*p cầm đi sức phẩm thủy tinh thì tiểu thi*p khóc ầm lên đòi thắt cổ, làm hắn rất đau đầu, mãi đến khi đáp ứng lần sau mua hai cái bồi thường mới nín khóc mỉm cười.
Một cái cũng là cho, hai cái cũng là cho, dù sao không thiếu chút tiền ấy, chẳng thà bán nhân tình này lớn một chút.
Lưu Vọng không biết Lý Hưng Chu cần sản phẩm thủy tinh làm cái gì, bất quá từ trong ánh mắt của hắn, tựa hồ cần dùng rất gấp, dứt khoát lại từ trong phòng của đại phu nhân cầm ra
sức phẩm thủy tinh còn lại, giao hết cho Lý Hưng Chu.
Lý Hưng Chu cười toe toét ha ha cười không ngừng, tiếp nhận sản phẩm thủy tinh từ trong tay Lưu Vọng, giống như đồ bỏ đi ném vào trong bao vải thủ hạ mở ra, hai sản phẩm thủy tinh đắt đỏ lách cách vỡ vụn, thanh âm kia nghe thấy làm người ta rất đau lòng.
Hai sản phẩm thủy tinh giá trị hơn một ngàn hai lượng a, cứ như vậy đập hư sao?
Lý Hưng Chu rất cảm kích ôm quyền nói với Lưu Vọng:
- Lưu huynh, lần này ta nợ huynh, sau này có chuyện gì cứ nói, mấy vạn thủy quân Hán Giang của ta đây sẽ làm chỗ dựa cho huynh, ha ha.
Mới vừa rồi còn xưng Lưu đại nhân, hiện tại đổi thành Lưu huynh, quan hệ gần gũi hơn rất nhiều, trong lòng Lưu Vọng thầm vui sướng, chỉ phí ngàn lượng bạc liền kết giao tình với Lý Hưng Chu, đáng giá, phi thường đáng giá.
Lý Hưng Chu theo đà, bằng thủ đoạn đồng dạng từ những vị huynh đệ đồng môn trên danh nghĩa thu được dụng cụ hoặc sản phẩm thủy tinh, cười càng thêm vui vẻ.
Quan chức không thân quen, hắn há mồm nói mượn, hoặc là lúc thưởng thức sản phẩm thủy tinh cố ý lỡ tay đánh vỡ, lừa gạt, quét sạch qua nhà toàn bộ quan chức trong thành Hán
Châu một lần.
Đường Tiểu Đông cũng không biết Lý Hưng Chu bằng thủ đoạn đặc thù giúp hắn thu thập thủy tinh, dù sao thủy tinh không đủ, hắn tạm thời bỏ qua chuyện này, phái người thông tri toàn bộ thôn trưởng các thôn trong thuộc sự quản lý của Hán Châu, suốt đêm đến nha môn tập hợp nghị sự.