Phong Lưu - Chương 276

Tác giả: Ngũ Lang Thúc

Địa lôi chiến
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Vipvandan.vn

Cách đó không xa, khói bụi cuồn cuộn che kín bầu trời, một đội thiết kỵ ầm ầm chạy tới bên này. Chiến kỳ màu vang đón gió phấp phới tung bay.
- Hô! Hô! Hô!
Vô số chiến sĩ quân Huyết Lang Đột Kỵ giơ cao đao thương, cùng hò hét vang dội, tiếng hô ✓út tận trời xanh, thanh thế phô trương khiến người người run sợ. Tất cả mọi người đang đứng trên đầu từng cũng kinh hoảng không ngớt.
Ngay cả siêu cấp cao thủ như Lôi Mị, đối mặt với thiên quân vạn mã như vậy, nếu lọt vào vòng vậy, cũng chỉ có một kết cục, đó là tử trận sa trường.
Chung quy…
Tại thời đại lực lượng cá nhân vô cùng nhỏ bé này, chỉ có đoàn kết lại mới có thể có được một đường sinh cơ.
- Xxxxxx!
Đường Tiểu Đông chửi ầm lên, hung hăng tự xoa xoa hai gò má của mình.
Ba mươi sáu thiếu niên lãnh huyết, chỉ trong một lần xung phong đã tổn thất mất hai mươi người, còn lại mười sáu người đa phần là bị thương. Trong đó có ba người bị thương khá nghiêm trọng. Trong lúc vội vàng băng bó, Đường Tiểu Đông ra lệnh buộc bọn họ phải nằm xuống nghỉ ngơi.
Khẩn cấp thương lượng cùng Vương Ngạo Phong, bố trí nhân lực phòng thủ chu đáo, lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Ba đội quân Huyết Lang Đột Kỵ hợp lại, chừng trên một vạn thiết kỵ, thanh thế rất dọa người. Tuy nhiên, bọn họ không trang bị νũ кнí nặng chứa khí giới công thành. Chỉ cần mạnh mẽ giữ chặt cửa thành, dù nhiều người hơn nữa cũng không ích gì, binh lực căn bản không triển khai được.
- Hô! Hô! Hô! Hô!
Trên một vạn chiến sĩ quân Huyết Lang Đột Kỵ cùng kêu rống lên, thanh âm trầm thấp hữu lực, ✓út tận trời xanh. Trong giọng nói chứa đựng khí thế sục sôi hùng hồn khiến kẻ khác tâm sợ mật run.
Giữa chiến kỳ màu vàng lay động, một đội vệ sĩ áo giáp đen vây quanh Đột Lợi Khả Hãn toàn thân chiến giáp màu vàng chậm rãi tiến lên, dừng lại ở ngoài tầm bắn của cung tên.
- Cho các ngươi ba giờ suy nghĩ. Nếu không hàng, bản vương huy động toàn quân công thành, đốt sạch một ngọn cỏ cũng không chừa!
- Người này thật là cuồng vọng!
Hai mắt Vương Ngạo Phong phát lạnh, hiện ra vẻ dữ dội, lạnh lùng đầy sát khí:
- Âm U Song Lão, truyền công cho ta!
Hai lão giả áo bào đen vẻ mặt âm trầm vẫn một mực yên lặng đứng thẳng tắp phía sau hắn, toàn thân tỏa ra sát khí lạnh băng kinh người.
Bọn họ vươn một bàn tay, đặt lên hậu tâm Vương Ngạo Phong.
Vương Ngạo Phong hấp khí, giương cung, nhắm vào Đột Lợi Khả Hãn, “Sưu” một tiếng, bắn ra một mũi tên.
Mũi tên dồn hết mười thành công lực, hóa thành một mũi nhọn lạnh băng, nhanh như thiểm điện bắn về phía Đột Lợi Khả Hãn.
Mắt thấy mũi tên sắp xuyên vào mi tâm Đột Lợi Khả Hãn, chiến sĩ quân Huyết Lang Đột Kỵ đều hoảng sợ kinh hô lên.
Sắc mặt Đột Lợi Khả Hãn lại bình tĩnh như thường. Một nam tử mang mặt nạ Thanh Đồng đứng bên cạnh hắn hừ lạnh một tiếng, bàn tay to lớn vung lên, vững vàng nắm lấy mũi tên.
Chiến mã của hắn đột nhiên phát ra một tiếng hí dài, liên tiếp lui lại ba bước.
Mũi tên kia chính là tập trung mười thành chân khí nội gia của ba cao thủ võ công siêu tuyệt mà bắn ra, cho dù là một cao thủ siêu tuyệt bậc nhất, muốn bắt được kình tiễn trong lúc đang lao đi, cũng phải bị ba cỗ chân khí nội gia hung ác độc địa này trùng kích bị nội thương.
Nam nhân mang mặt nạ Thanh Đồng kia rất nhẹ nhàng bắt lấy mũi tên, chỉ khiến chiến mã lui ba bước, đủ thấy công lực hắn thâm hậu đến bực nào.
Thủ hạ của Đột Lợi Khả Hãn lại là cao thủ tuyệt đỉnh đáng sợ như vậy sao?
Vương Ngạo Phong và Âm U Song Lão hoảng sợ biến sắc. Ngay cả sắc mặt Lôi Mị, Lôi Vân Phượng cũng tái nhợt, trong mắt hiện lên thần sắc kinh ngạc.
Tên gia hỏa đó lợi hại như vậy?
Đường Tiểu Đông vội vàng quay lại phía các thủ hạ đang bảo vệ cửa thành, ra hiệu bọn họ mau chóng rời xa đường dẫn hỏa.
- Hô! Hô! Hô!
Chiến sĩ quân Huyết Lang Đột Kỵ dưới sự kinh hãi của đối phương, giơ cao νũ кнí trong tay, phát ra tiếng hô quát trầm thấp, càng làm tăng sát khí lạnh lùng, kinh sợ nhân tâm.
- Gi*t!
Đột Lợi Khả Hãn vung tay lên, quân Huyết Lang Đột Kỵ dưới thành bắt đầu di động về phía trước.
Thấy vòng vây vệ sĩ áo đen bảo vệ Đột Lợi Khả Hãn lui về phía sau, Đường Tiểu Đông chửi ầm lên:
- Móa! Ngươi chỉ coi trọng tính mạng mình thôi sao!
Giữa lúc này, đại đội thiết kỵ ù ù tới gần tiểu thổ bảo. Một vài chiến sĩ đã nhảy xuống ngựa, huy động loan đao, diệp thuẫn đánh về phía cửa thành. Một vài chiến sĩ cưỡi trên lưng ngựa giương cung cài tên, bắn chụm lên trên đầu tường.
Oanh…
Một quả địa lôi chôn dưới cát vàng nổ tung, khiến cát vàng tung cao lên mấy trượng, còn có không ít phần còn lại của chân tay đã bịt cụt, thịt nát, giáp tan.
Chiến mã hí lên đau đớn, chiến sĩ kêu rên. Quân Huyết Lang Đột Kỵ trong lần tấn công đầu tiên ngã xuống một mảng lớn, người bị thương lăn xuống ngựa, vùi trong cát vàng, thống khổ ՐêՈ Րỉ.
Cùng với tiếng nổ thứ hai, một chỗ khác cát vàng cũng tung cao tới mấy trượng, bụi bay cuồn cuộn. Rất nhiều chiến sĩ Huyết Lang Đột Kỵ bị bắn trúng, máu thịt tung tóe, tiếng kêu thảm không dứt bên tai.
Vũ khí lợi hại có lực sát thương kinh khủng bậc này khiến quân Huyết Lang Đột Kỵ tâm sợ mật run, đám chiến sĩ sợ hãi mặt cắt không còn chút máu. Ngay lúc bọn chúng còn đang chần chờ không biết nên rút lui trở về hay tiếp tục tấn công, những tiếng nổ mạnh lại liên tiếp vang lên.
Toàn bộ địa lôi được bố trí ở bên ngoài cửa Bắc nổ vang khiến rất nhiều quân sĩ Huyết Lang Đột Kỵ bị bắn trúng, người ngã ngựa đổ, máu thịt tung tóe, thân thể nát vụn, tiếng kêu thảm không dứt bên tai.
Khói thuốc súng tan đi, trên mặt đất tràn đầy thi thể không trọn vẹn, không còn được đầy đủ, áo giáp tan nát, νũ кнí gãy vụn, người bị thương nằm trong cát giãy giụa kêu rên, vô cùng thê thảm.
Mấy trăm thiết kỵ tấn công, trong chốc lát chỉ còn lại hơn mười người. Không chỉ có mọi người trong quân Huyết Lang Đột Kỵ kinh hãi vạn phần, ngay cả bọn người Vương Ngạo Phong trên thành cũng há to miệng, kinh hãi ૮ɦếƭ sững tại chỗ.
Hỏa khí lợi hại với lực sát thương kinh khủng như vậy, căn bản là không biết phòng bị thế nào, vạn nhất nếu ném trúng người mình, chẳng phải là…
Hắn không khỏi rùng mình một cái…
Hỏa khí độc môn của Giang Nam Phích Lịch Đường Lôi gia quả nhiên lợi hại. Đáng tiếc người Lôi Mị Lôi tiểu thư thích lại không phải là hắn.
Người này rốt cuộc có điểm gì tốt? Vì sao nhiều nữ nhân xinh đẹp như vậy lại cứ khăng khăng một mực yêu thương hắn?
Đến nay, hắn vẫn nghĩ không ra việc này.
Nhìn hơn mười kỵ sĩ quân Huyết Lang Đột Kỵ còn sót lại chật vật vạn phần chạy trở về, Đường Tiểu Đông đắc ý cười ha ha:
- Năm đó Nhật Bản so với các ngươi còn uy phong bát diện, cũng bị những địa lôi này nổ cho kêu cha gọi mẹ. Ha ha ha…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc