Phi Tử Của Ca Ca - Chương 78

Tác giả: Tất Minh Vũ

Hạng Ngạo Thiên tiến nhanh về phía trước vài bước, đưa tay định ôm lấy nữ hài tử đưa trả lại cho vị mẫu thân kia. Nữ hài tử nhìn vừa nhìn thấy Hạng Ngạo Thiên đưa tay tới tính bế nó, nó hoảng sợ khóc thét lên, đôi bàn tay bé nhỏ nắm chặt lất áo Mai Tuyết Tình nhất định không chịu buông ra.
Hạng Ngạo Thiên nhăn mặt cau mày. Hắn thật đáng sợ đến như vậy sao?
“Các vị đại tẩu, vị này chính là nương tử của ta…”
Không đợi Mai Tuyết Tình mở miệng, Hạng Ngạo Thiên hướng về phía mọi người tự mình giới thiệu.
“Ai nha… Muội tử, thì ra ngươi đã sớm gả cho người ta rồi?“
Mọi người dường như vừa nhìn thất động vật quý hiếm, rất ngạc nhiên, đưa mắt đánh giá nam nhân khí độ bất phàm trước mặt.
“Ái chà… Muội tử, nam nhân của ngươi thật là tốt, tệ gì chắc cũng là công tử giàu có của nhà viên ngoại nào đó nha!“
Thiên hạ này đều là nhà hắn!
Mai Tuyết Tình thầm nghĩ.
Hạng Ngạo Thiên phảng phất như có một loại cảm giác bị người khác cởi hết quần áo, lột trần, đường đường là vua của một nước, vậy mà đây là lần đầu tiên bị người khác dòm ngó từ đầu đến chân lại còn bình phẩm lung tung.
Thật đúng là đám đàn bà con gái! Ở trong triều, có mấy người dám có dũng khí như vậy làm càn đánh giá hắn? Người nào người vừa nhìn thấy hắn không phải đều thấp mi thuận mắt sao?
Hạng Ngạo Thiên mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng, “Đại tẩu, vợ chồng chúng ta trước tiên ở quý phủ trọ lại vài ngày, thật quấy rầy mấy ngày!“
“Úi dào… Sao ngươi lại dài lời như vậy, nhà của chúng ta đơn sơ phòng ốc cũng bình thường cứ việc đến ở, còn nói cái gì quý phủ, muội tử, tướng công của ngươi học thức thật là rộng nha!“
Nhìn Hạng Ngạo Thiên, Mai Tuyết Tình một câu nói cũng không chen vào.
“Đại tẩu, lại làm phiền các vị đại tẩu nhân tiện giúp chúng ta hỏi thăm, xem nơi này có nhà ai cần bán, nương tử ta cũng thích nơi này, ta chuẩn bị mua ở chỗ này một ngôi trạch viện!“
“Được thôi… được thôi… Chúng ta rất hoan nghênh ngươi và nương tử tới ở nơi này, chúng ta đây có thể trở thành hàng xóm rồi!“
“Hình như nhà họ Vương ở đầu thôn phía tây muốn bán ngôi trạch viện, nhà hắn đều vào thành mua bán sinh sống, ta ngày mai sẽ đến đó hỏi giúp các ngươi một chút!“
Người ở thôn quê quả đều là thật thà chất phác, đều đối đãi chân thật nhiệt tình.
“Các vị đại tẩu, ta cùng với nương tử có đôi lời muốn nói, chúng ta đi ra ngoài kia một chút, một lát sau sẽ trở lại!“
Hạng Ngạo Thiên không đợi Mai Tuyết Tình có lời dị nghị gì, đã lôi kéo nàng đi.
Mai Tuyết Tình quay đầu lại hướng về phía mọi người cười cười xin lỗi.
“Nhìn xem tướng công người ta quan tâm chăm sóc chu đáo chưa kìa! Khụ, dáng vẻ này thật không giống tướng công nhà ta chút nào, lại còn mua nhà ở đây, gả cho hắn nhiều năm như vậy, ngay cả một bộ y phục cũng chưa từng mua qua cho ta bao giờ!“
Mẫu thân của tiểu nữ hài làu bàu oán trách.
“Tướng công nhà ta cũng vậy, lúc gả cho hắn, ngay cả một tấm chăn bông mới cũng không có!“
Một vị đại tẩu khác trong lòng cũng cảm thấy bất bình so sánh.
“Vậy vợ chồng các ngươi trong đêm tân hôn đúng là để ௱ôЛƓ trần để ngủ hả?“
Một vị khác nói chen vào
“Khụ, nếu không, cũng phải cởi truồng a! Hơn nữa, còn có tướng công nhà nàng ta nằm sấp vào trên người giúp nàng ta giữ ấm chứ!“
Lại có một thanh âm của người khác chen vào.
“Kéo rách mấy cái miệng nói bậy của các ngươi đi, đúng là miệng chó không mọc ra răng ngà voi…“
Đám phụ nữ cũng mặc kệ không thèm để ý tới, cứ như vậy tiếp tục vui đùa.
Hihi… haha… tiếng cười từ xa truyền vào tai Hạng Ngạo Thiên…
Hạng Ngạo Thiên nghe đám đàn bà con gái kia đùa cợt thô tục, hắn tăng nhanh hơn cước bộ.
Hắn không biết, ở chỗ này mua phòng ở, đối với hài tử, đối với Tình Nhi có ích lợi gì hay không nữa!
Đám phụ nữ này cũng đừng đem hài tử của hắn cùng Tình Nhi dạy bậy! Hạng Ngạo Thiên không thể tránh được khẽ lắc đầu, người nào làm cho Tình Nhi thích nơi này đây!
Đến thôn ngoại, Hạng Ngạo Thiên căn dặn vài lời gì đó đối với Hàn Thanh, Hàn Thanh xoay người kỵ mã đi. Truy Phong cùng Truy Nguyệt cũng ở thôn ngoại cọ cọ cần cổ chạm vào nhau, phảng phất như chúng nó đã lâu rồi không gặp nhau.
Bạch điêu cũng vui sướng bay lượn trên không!
Ôm Mai Tuyết Tình lên ngựa, Hạng Ngạo Thiên hai chân hơi chút dùng lực, Truy Phong liền lao nhanh về phía trước, Truy Nguyệt ở phía sau cũng vội vã tung bốn vó phi đuổi theo.
Mai Tuyết Tình bất an giãy dụa thân thể.
“Đừng nhúc nhích…“
Hạng Ngạo Thiên dịu dàng vòng tay qua eo lưng của nàng, “Đừng làm hài tử sợ hãi!“
Hắn cọ cằm vào gáy của nàng nhẹ nhàng nói, “Thân thể của nàng bây giờ không phải chỉ có mình nàng, mà vốn là của ba người!“
Ba người ? Không phải chứ, chưa từng nghe nói qua!
Mai Tuyết Tình trừng mắt.
“Thân thể của nàng giờ là của ta, của nàng , của hài tử, của ba người chúng ta!“
Hạng Ngạo Thiên đắm chìm trong niềm vui sắp làm cha.
Đi tới góc rừng, dưới một gốc đại thụ cứng cáp to lớn hướng về phía mặt trời, Truy Phong ngừng lại.
Ôm Mai Tuyết Tình xuống ngựa, Hạng Ngạo Thiên giúp nàng ổn định đứng dựa vào thân cây. Mai Tuyết Tình nhìn nam nhân trước mắt, phụ thân của hài tử trong bụng. Mấy tháng nay không có hưởng thụ vòng tay ôm ấp của hắn, hôm nay, bị hắn ôm vào trong lòng, vẫn đang vốn là mặt đỏ trống иgự¢ đánh liên hồi, huyết mạch sôi trào!
Dường như cứ như là một thế kỷ qua chưa từng gặp nhau, Hạng Ngạo Thiên cũng thật sâu đánh giá Mai Tuyết Tình, sau đó, đặt môi mình lên đôi môi mềm mại của nàng.
Hai người nhiều tháng qua lưỡng lưỡng tương vọng! (ý là cả hai cùng nhớ nhung lẫn nhau)
Hai người nhiều tháng qua khắc cốt tương tư!
Hôm nay đều phải ở nơi này hôn thật dài để bù đắp lại những nỗi nhớ nhung da diết!
“Buông ta ra, ca…” Mai Tuyết Tình khước từ hắn, “Sẽ có người chứng kiến…“
“Không ai… Bằng không, ta sẽ không chọn nơi này rồi!“
Hạng Ngạo Thiên mặt vừa lại kề sát vào mặt của nàng.
“Tình nhi… Muốn ૮ɦếƭ ta rồi…“
Vừa lại hôn lên đôi môi đã sưng đỏ của Mai Tuyết Tình.
“Không nên gọi ta ca ca… Ta bây giờ là nam nhân của nàng, là phụ thân của hài tử!” Hắn bá đạo tuyên cáo.
Mặc dù, lời vừa rồi của nam nhân trước mắt quả thật mang tư tưởng chủ nghĩa gia trưởng độc đoán, thế nhưng, Mai Tuyết Tình vừa nghe qua, trong lòng cảm thấy rất ấm áp vui vẻ! Dụς ∀ọηg như dòng nước bị ngăn chặn giờ được thông thoáng, thật sự rất khó ngăn lại.
Hai người nhiều tháng nay đều dựa vào ý chí kềm nén tình cảm, chưa từng tiếp xúc thân mật qua, nay buông thả như dòng thác ào ào đổ xuống.
Mai Tuyết Tình cảm giác mình phảng phất như là một con thiêu thân lao vào lửa, trong lòng biết rõ, đó là nguy hiểm, không nên đến gần, nhưng lại vẫn như cũ cố mà lao vào. Nàng hai tay vòng qua thắt lưng của Hạng Ngạo Thiên siết chặt, vùi khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng vào trong lòng hắn.
“Tình nhi… Tình nhi…“
Hạng Ngạo Thiên đưa tay khẽ nâng đầu Mai Tuyết Tình lên, “Chờ một chút… Chờ một chút… Ta còn không hôn chưa đủ… Tình nhi… Thật nhớ nàng muốn ૮ɦếƭ ta rồi…“
Hạng Ngạo Thiên hai tay đỡ lấy đầu Mai Tuyết Tình, giữ lấy khuôn mặt nàng, đưa đầu lưỡi của hắn vào trong miệng Mai Tuyết Tình khám phá miệng xinh của nàng, dùng lưỡi của hắn thoáng lướt trên lưỡi của nàng мơи тяớи, thong thả dùng lưỡi quấn lấy lưỡi của nàng!
Gặm, cắn, trêu, tựa như hài tử 乃ú ✓ú mẹ, nút lấy đầu lưỡi Mai Tuyết Tình.
Mai Tuyết Tình cũng nhiệt tình đáp lại hắn, nàng chủ động gặm cắn môi Hạng Ngạo Thiên, khẽ cắn vào môi dưới của hắn một cách trêu đùa, rồi liếm môi trên của hắn, phát ra tiếng ՐêՈ Րỉ mê người.
“ư… a…“
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc