“Trần huynh… Hôm nay đa tạ Trần huynh ra tay tương trợ!” Mai Tuyết Tình đưa tay ra mời, “Xin mời Trần huynh ngồi xuống cùng trò chuyện.“
Đôi phu thê gây náo loạn đã chạy trốn thoát vô tung vô ảnh, sợ còn chần chừ chủ tiệm lại bắt bọn họ bồi thường đã làm hư cái bàn. Những người tò mò đứng vây xung quanh xem cũng đã giải tán, hàng xóm kế bên cũng biết được, chưởng quỹ của cửa tiệm quả thật là nhân vật không đơn giản.
Chưởng quỹ luận việc mà xét, có tình có lý đúng mực, không kiêu ngạo không siểm nịnh, một người thấu tình đạt lý như vậy thật không phải là người dễ trêu chọc.
Liên nhi bưng lên ba chén trà.
“Xin mời Trần huynh dùng trà!” Ngạo Mai lên tiếng mời.
Trần công tử nhìn Ngạo Mai vuốt cằm mỉm cười, biểu thị nỗi cảm kích.
“Trần huynh thật là đến chọn xem vải vóc?” Mai Tuyết Tình hỏi.
“Tại hạ chỉ là đi ngang qua, nghe được bên trong có tiếng người xôn xao, liền tiến vào, thật không nghĩ tới, thuận tiện giúp vị hiền đệ này một tay!“
Trần công tử không chút vội vàng, khoan thai lên tiếng nói, vừa nghe đã biết vốn là một người có kiến thức giao tiếp xã hội rộng rãi rồi. Trần công tử đưa mắt nhìn Ngạo Mai một cái, vẫn đang mỉm cười thản nhiên.
Ngạo Mai tâm tình ấm áp vui sướng, như mặt hồ nước nhẹ nhàng gợn sóng lăng tăng khi gặp một làn gió xuân phất qua. Mặt của nàng trong bất tri bất giác vừa lại đỏ ửng lên, nàng cũng khẽ gật đầu mỉm cười đáp lại vẻ tươi cười của Trần công tử.
“Hai vị hiền đệ như thế nào xưng hô?“
“Tại hạ họ Sương.“
Mai Tuyết Tình trong lúc cấp bách chợt nảy sinh trí, nàng bây giờ thân phận vốn là Hạng Ngạo Sương.
“Tại hạ họ Mai.“
Ngạo Mai cũng rất thông minh, hiểu ngay ý của Mai Tuyết Tình, không cho biết họ thật của mình.
Tục ngữ nói, anh hùng không hỏi xuất xứ. Quân tử chi giao lãnh đạm như nước.Ba người ngồi tán dóc qua nửa canh giờ, trong lúc trò chuyện cũng không hỏi lẫn nhau những gì liên quan đến thân phận bối cảnh.
Trần công tử muốn đứng lên cáo từ. Mai Tuyết Tình cùng Ngạo Mai cũng không giữ lại.
“Trần huynh, sau này có dịp cũng nên thường xuyên qua lại!“
Ngạo Mai ôm quyền tiễn khách.
“Trần huynh, ngài đến nơi chúng ta chọn lựa vải vóc, hiền đệ sẽ ưu đãi cho huynh trưởng!“
Mai Tuyết Tình lại lên tiếng nói đùa.
“Cám ơn nhị vị hiền đệ! Trần mỗ nếu có cơ hội còn có thể trở lại bái phỏng nhị vị!“
Trần công tử ôm quyền thi lễ sau đó rời đi.
Sau khi trải qua việc tranh chấp đòi trả y phục kia, cũng không có ai còn dám đến quấy rối nữa. Mọi người cũng đã biết qua sự lợi hại của chưởng quỹ tiệm. Vô ưu bố trang càng ngày càng làm ăn phát đạt! Dòng người tấp nập vào mua sắm cũng càng ngày càng nhiều, nhất là những cô gái tuổi còn trẻ, khách hàng ngày càng đông.
Ban đêm, Mai Tuyết Tình, Ngạo Mai cùng năm nữ hài tử theo từ trong cung ra ngồi vây quanh tại bàn. Mai Tuyết Tình đem sổ sách buôn bán trong một ngày bày ra xem xét, tổng kết, thẳng thắn đưa ra các vấn đề còn cần phải cải tiến cho tốt hơn, đúc kết lại, dặn dò mọi người ngày mai phải chú ý những gì những gì, vân vân….
Không ngừng phát hiện vấn đề, lại không ngừng giải quyết vấn đề, đây là pháp bảo trong quản lý việc buôn bán của Mai Tuyết Tình.
Vô ưu bố trang buôn bán tốt như vậy, cũng là nhờ kinh nghiệm phương thức quản lý của nàng phân phối ra. Sau khi căn dặn, phân phối công việc hợp lý xong, mọi người bắt đầu tán dóc. Vốn là Liên nhi trước hết phát hiện được hiện tượng nữ khách hàng ngày càng tăng nhiều.
Nàng là người đầu tiên nói ra điều này.
“Nữ khách hàng ngày càng tăng nhiều nha?” Mai Tuyết Tình ngó qua Ngạo Mai, “Tại sao?“
Không đợi Ngạo Mai trả lời, Liên nhi đã nhanh nhảu trả lời trước, “Bởi vì, bọn họ đều là đến đây muồn nhìn thấy hai vị công chúa!“
“Cái gì?“
Mai Tuyết Tình mới vừa nhấp ngụm trà vô miệng vội phun ra.
Vẻ mặt mọi người đều lộ vẻ cười.
“Tại sao?” Ngạo Mai cũng hồ đồ hỏi.
“Bởi vì hai vị chưởng quỹ đều rất tuấn tú!“
Liên nhi cũng hết sức hưng phấn.
Lần này đến phiên Ngạo Mai kinh ngạc.
“Như thế nào có thể nảy sinh loại tình huống này? Chuyện này quả thật chúng ta cũng không có chuẩn bị tâm lý!“
“Như thế này thật mang đến nhiều phiền toái cho chúng ta rồi!“
Mai Tuyết Tình trịnh trọng dăn dò, “Sau này, chúng ta phải chú ý, ngàn vạn lần đừng ở trước mặt khách hàng lộ ra sơ hở. Chỉ cần ở ngoài cung, cứ giống như chúng ta đang tán dóc bây giờ vậy, cũng không thể lại xưng hô công chúa, hết thảy sau này cứ gọi chưởng quỹ thôi, nhớ kỹ chưa?“
“Nhớ kỹ rồi!” Đồng loạt lên tiếng trả lời.
Sau khi chuẩn bị nước ấm cho hai vị công chúa tắm rửa, mọi người đều quay về phòng, bắt đầu ban đêm nghỉ ngơi. Thể lực cùng não lực mệt nhọc làm cho mấy tiểu cô nương này đầu vừa đặt vào gối đã nhanh chóng đi gặp chu công rồi.
Mai Tuyết Tình cùng Ngạo Mai bắt đầu tự tắm rửa.
Đóng chặt cửa, Ngạo Mai đấm đấm vai mình, thật đúng là quá mệt mỏi rồi! Trước kia, thân ở hậu cung, cuộc sống có kẻ hầu người hạ, cơm dâng nước rót không cần động tay động chân, chưa từng làm qua việc nặng nhọc, quả thật không biết, bá tánh bình dân muốn kiếm tiền nuôi gia đình thật vất vả, không dễ dàng một chút nào.
Nhưng mà, có làm việc vất vả cực nhọc, Ngạo Mai cũng thu hoạch được vô số vui sướng khác. Khi bản thân ở cùng một chỗ với Ngạo Sương tỷ tỷ, nàng cũng học được không ít tri thức. Đó là những điều trong sách vở vốn không có đề cập tới.
Ngạo Sương tỷ tỷ thật đúng là lợi hại, hiểu biết nhiều không kể xiết, đối nhân xử thế thật khéo léo, không kiêu ngạo không siểm nịnh, tâm tư thật tỉ mỉ, cẩn trọng. Nếu như, tỷ tỷ thật là nam nhân, mình khẳng định sẽ thích hắn.
Người tướng mạo vừa tuấn tú lại vừa có năng lực, còn có thể tự mình kiếm được rất nhiều tiền, nam nhân như vậy có đốt đèn Ⱡồ₦g giữa ban ngày cũng tìm không được!
Ngạo Mai lắc đầu, mỉm cười tự giễu cợt mình.
Lại chỉ nghĩ đến những điểm tốt của Ngạo Sương tỉ tỉ rồi, như thế nào lại không nghĩ tới bản thân cũng nên tự thay đổi giống tỉ ấy một chút đây?
Ngạo Sương tỷ tỷ một mình phụ trách mua hàng, phụ trách sổ sách, phụ trách việc mua bán trong cửa tiệm, ngay cả đến chuyện tay cờ bạc đến đây kiếm chuyện gây nháo cũng đều là do tỉ ấy xuất đầu lộ diện xử lý ổn thỏa, quả thật là không dễ dàng cho tỉ ấy rồi!
Sau này, mình còn phải học hỏi nhiều hơn một chút, chịu khó vất vả một tí, thay tỉ ấy chia sẻ một ít khổ cực!