Ngoại truyện 7"Sao chứ? Anh nghĩ mình có thai à"
"Em suy diễn linh tinh gì vậy Doanh Hy, anh về nhà là đưa em đến bệnh viện kiểm tra"
"Em bình thường người cần phải kiểm tra mới là anh ấy"
Doanh Hy phụng mặt, dìu hắn ra ngoài phòng khách, hắn hít thở dài vuốt иgự¢ nuốt nước bọt, Doanh Hy tiếp tục cầm đĩa trái cây trên bàn lên, bỏ vào miệng ăn ngon lành, bà quản gia từ trong bếp bước ra đem cho Doanh Hy chén ✓úp vi cá, gửi mùi Phi Vũ lại lên cơn nôn liền nhướm mày, trong nhà khắp nơi toàn mùi đồ ăn.
"Bà vẫn chưa khử mùi sao"
"Sáng nay tôi đã kêu người khử mùi, cậu vẫn bị dị ứng sao, nhà rõ ràng đã sạch sẽ mà"
Hắn im lặng, ôm chiếc gối dựa mình ra sau nhìn Doanh Hy ăn, hắn suy ngẫm một hồi lâu thì vội đứng dậy bước đến kéo cô ra ngoài cửa chẳng nói một lời, Doanh Hy giật mình tiếc nuối ngoảnh mặt nhìn chén súp vẫn còn đang ăn dang dở khó chịu trách móc.
"Anh làm gì vậy, em vẫn chưa ăn xong mà, định kéo em đi đâu"
"Đi bệnh viện, ngoan nghe lời đi"
Doanh Hy ngậm ngùi lặng thinh ngồi trên xe để hắn đưa đi, đến bệnh viện cả hai nắm tay nhau sang khu phụ sản, nhưng Doanh Hy kéo qua nơi khác.
"Anh vào xem sức khỏe thế nào, đã đến rồi cả hai vợ chồng cùng kiểm tra"
Phi Vũ thở sâu, rồi cũng đồng ý nghe theo, vào trong gặp bác sĩ thử làm xét nghiệm kiểm tra sức khỏe ra sao, Phi Vũ căng thẳng kể hết tâm tư và những gì mới phải trải qua cho bác sĩ nghe, vị bác sĩ gật gù mỉm cười, nhìn hắn trầm ngâm giải thích.
"Theo tôi anh không cần phải quá lo lắng, anh nên đưa vợ sang khoa phụ sản, tôi nghĩ đó mới là nguyên nhân cốt lõi"
"Khoa phụ sản? Tôi hiểu tôi hiểu..."
Hắn cười hả hê cùng vị bác sĩ rồi nhanh chóng bước ra nắm chắc tay Doanh Hy kéo đi, Doanh Hy ngơ ngác quái lạ vẫn chưa kiểm tra xong đã định bỏ đi đâu.
"Anh đi đâu thế, vẫn còn chưa..."
"Đi sang khoa phụ sản, bác sĩ đã nói không sao, em cứ yên tâm"
Doanh Hy gật đầu lặng thinh đi theo, qua đến nơi Phi Vũ là giấy rồi ngồi đợi đến số, khoảng ít phút sau thì đến lượt, Doanh Hy bặm môi chậm rãi bước vào, ai kia ở phía ngoài sốt sắng lo lắng? Rất nhanh chóng đã có kết quả, y tá gọi hắn
Đúng như dự đoán, Doanh Hy đã mang thai, cô không hay biết vì bản thân không có dấu hiệu gì, ngoài việc ăn uống nhiều, bác sĩ nói thêm cô sẽ không phải bị ốm nghén trong suốt quá trình mang thai, điều này khiến cô mỉm cười, lúc bầu đứa đầu cô nghén nặng ăn uống khó khăn may mắn lần này lại không.
Phi Vũ nét mặt hớn hở, cuối cùng nguyện vọng của hắn cũng thành hiện thực, trong lúc bác sĩ đang nói chuyện với Doanh Hy thì hắn bất ngờ nhíu mày che miệng ọ ọe, không nói một lời hắn chạy nhanh ra ngoài, khiến 2 người phụ nữ trong phòng ngơ ngác.
"Tôi nghĩ nguyên nhân cô không bị ốm nghén là đây"
Doanh Hy cười nhẹ gật đầu, xong xuôi cô rời đi, bác sĩ hẹn cô đến ngày kiểm tra định kỳ, hắn mệt mỏi bước ra từ nhà vệ sinh.
"Về thôi, xong rồi"
"Chồng à? Giờ anh phải chịu khổ rồi"
(...)
Quãng thời gian trôi đi bụng Doanh Hy cũng bự lên thấy rõ, Phi Vũ cũng tích cực chăm sóc đưa cô đi khám định kỳ chu đáo, lần này hắn nghén hộ cô nên cũng đỡ, nhưng ngược lại hắn vô cùng đáng thương...
Hôm nay đến ngày khám, bác sĩ chúc mừng cô mang song thai nhưng vẫn chưa xác định được rõ giới tính
Tin vui ngập tràn rất nhanh cả công ty đều biết phu nhân mang song thai, hàng ngày rất nhiều cuộc điện thoại gọi đến chúc mừng.
Phi Vũ ngồi trên ghế, tủm tỉm cười với chiến tích, ngoài cửa cậu trợ lý bước vào đặt bản hợp đồng xuống bàn.
"Hợp đồng em vừa soạn xong, sẵn tiện xin chúc mừng Phi Tổng"
"Cậu thấy thế nào? Một phát có cả hai"
"Vâng, điều này em phải học giỏi nhiều, nhưng vợ em Tiểu Mỹ mang thai bé thứ 6 rồi ạ"
Hết