-Nương Nương, xin người bớt giận.
Một cung nữ run rẩy quỳ rạp xuống đất, nếu không kịp ngăn Mẫn Quý Phi đang nổi giận lại, nếu người ngoài nhìn thấy dáng vẻ này của nàng thì thật không hay.
-Bớt giận sao, làm sao ta có thể bớt giận đây? Hả?
Lệnh cấm túc còn chưa được gỡ đã nghe tin Mẫn Lan trở về cung, làm sao nàng ta có thể nuốt trôi chuyện này.
Quý Diễn càng ngày càng xa nàng ta, mấy cung phi ngày xưa bỡ đỡ nàng ta bây giờ cũng dần thay đổi thái độ rồi, nào còn vẻ cung kính như xưa nữa.
-Nương Nương....nếu người ngoài nhìn...thật không hay....
Cung nữ kia quỳ rạp trên nền đất, cắn răng chờ đợi trong lo sợ. Lần trước cung nữ đó khuyên can Mẫn Nhu thì bị nàng ném một cái bình hoa lớn còn để lại sẹo, nhưng nếu không nhắc nhở, đợi Mẫn Nhu thật sự thất sủng thì đám cung nữ này cũng không có kết quả tốt.
-Cút hết đi, Bổn cung muốn một mình.
-Dạ...
----------
Mẫn Lan nhìn Chiêu Dương cung phía xa, miệng hơi nhếch lên thành một đường cong nhàn nhạt.
Mẫn Nhu hẳn là đang tức giận lắm đây.
Bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen24h.Com, web đọc truyệt tốt nhất trên trình duyệt Chrome và SafariLòng đố kị hại ૮ɦếƭ con người ta, nếu nàng ta biết đủ thì tốt, nhưng nếu không biết, tương lai hẳn là chẳng mấy tốt đẹp đâu.
Từ những gì nàng nhìn thấy và cảm nhận, hẳn là Mẫn Nhu cũng chẳng yêu thương gì Quý Diễn, thứ nàng ta yêu là quyền lực và địa vị, tiền tài và danh vọng, là sự kính ngưỡng của người đời.
Ngày đó Mẫn Nhu cũng quyến rũ Thái tử đó thôi, ai ngờ Thái tử không thể lên ngôi khiến nàng ta thất vọng.
Ngay lập tức đổi phương hướng sang Quý Diễn, và một phần cũng vì muốn thắng nàng, không muốn nàng được hạnh phúc.
Nhấc làn váy mỏng, từ từ tiến lại gần.
Lần này, không tranh không đấu, nàng chỉ cần bình yên.
Nhi tử của nàng không thể làm Thái tử thì đã sao, thứ nàng muốn chính là Trần Nhi có thể an bình mà sống.
Ai ngờ...
Ngươi muốn yên nhưng người khác lại không chịu.
-Ngươi nhất định là yêu cơ, nhất định là ngươi đã mê hoặc Phụ Hoàng ta.
Từ xa đã nghe thấy giọng nói trẻ con ngây thơ.
Trong cung hiện giờ chỉ có nhi tử Quý Trần của nàng và Quý Tuyên.
Người tới là ai, nàng đã biết.