-Hoàng Thượng, đã nửa đêm rồi sao người còn ở đây?
Mẫn Nhu yểu điệu ôm lấy hai tay, còn cố tình than trách trời hôm nay thật lạnh.
Thấy Quý Diễn không lên tiếng đáp lại, Mẫn Nhu thấy hơi mất mặt, nàng ta cố tình mặc y phục mỏng manh lại quyến rũ để câu dẫn Quý Diễn, vậy mà hắn lại không có phản ứng.
Có phải hắn vừa ở chỗ tiện nhân nào đúng không?
-Sao ngươi ở đây?
Bị cấm túc nhưng vẫn chạy ra ngoài, thuở đời hắn ghét nhất là những ai làm trái ý hắn.
-Thần thi*p thương nhớ người đến mất ngủ, chỉ muốn đi dạo loanh quanh một chút, ai ngờ lại gặp Hoàng Thượng ở đây.
Mẫn Nhu còn cố tình áp sát, đang muốn dựa lên người hắn thì lại bị hắn mặt không đổi sắc đẩy ra.
Từ cung của nàng ta chạy đến đây mất một đoạn đường không ngắn. Vì nhận được tin nửa đêm Quý Diễn ra khỏi cung đi dạo nên nàng ta mới ăn mặc như vậy và chạy đến đây.
Ai ngờ.....
Nàng ta âm thầm nắm chặt tay, là tiện nhân nào câu dẫn Hoàng Thượng, thổi gió bên tai hắn khiến hắn lạnh nhạt nàng ta.
-Ừ.
Tâm tình Quý Diễn đang không tốt, không muốn ở đây tiếp lời nàng ta nữa. Hắn muốn trở về ngẫm nghĩ một chút, người hắn không muốn thấy nhất chính là Mẫn Nhu.
Mẫn Nhu nghe vậy thì càng không vui, những lời lẽ yêu thương tha thiết đâu, những lời nói quan tâm hằng ngày đâu. Bình thường không phải hắn đều khuyên nhủ nàng hoặc đến dỗ dành nàng ta chứ.
Hắn đang lạnh nhạt nàng ta.
-Hoàng Thượng, người...người đang giận Nhu Nhi đúng không?
Giọng nói mềm mỏng nhỏ nhẹ, nàng ta còn đưa tay lên lau vài giọt nước mắt đang vương trên mi.
-Nhu Nhi biết người đang giận Nhu Nhi, nhưng xin người đừng như vậy, Nhu Nhi rất khổ sở.....
-Hoàng thượng....
-Hoàng thượng, xin người.....
Từ âm thầm lau nước mắt đến khóc thút thít chọc người ta thương yêu, nếu là nam nhân bình thường không biết tính của nàng ta thì còn nổi lên lòng thương cảm, trách người thật tàn nhẫn chọc cho giai nhân khóc.
-Về đi.
Không dỗ dành thương tiếc, không yêu thương vỗ về, chỉ bỏ lại một câu rồi quay lưng rời đi, Mẫn Nhu từ khi vào cung đến giờ chưa bao giờ bị đối xử như vậy.
May mắn là không có thái giám cung nữ xung quanh, nếu không nàng ta quả thật không biết phải dấu mặt đi đâu.
Cách đó không xa, Diệp chiêu nghi âm thầm che miệng cười, quả đúng là báo ứng, báo ứng.
Tốt nhất là nên bị Hoàng Thượng lạnh nhạt đến ૮ɦếƭ.
Nàng ta nên quay lại báo tin cho Mẫn Lan thôi.
Niềm vui thì nên san sẻ để mọi người cùng vui.