-Ngươi không ghét nàng ta sao, nàng ta ςướק đi bao nhiêu thứ của ngươi, từ bé đến lớn, có bao giờ nàng ta không trưng cái bộ mặt Bạch Liên Hoa đó ra, ngươi không chán ghét nàng sao?
Trước kia Quý Diễn ghét nhất là loại nữ nhân đố kỵ và ghen tuông, nhưng không hiểu sao hôm nay thấy Diệp chiêu nghi nói vậy hắn lại không có ý ngăn cản.
-Ừ, chán ghét nàng.
Mẫn Lan nhẹ nhàng đáp làm cho Diệp chiêu nghi tưởng nàng đã đáp ứng về phe với mình.
-Làm gì có ai thích nàng ta chứ, chắc chỉ có mình Hoàng thượng bị nàng ta che mắt rồi xoay vòng vòng.
Quý Diễn tựa mình vào bờ tường, nghe hai người nói chuyện không xót một chữ.
Thì ra họ luôn nghĩ hắn là người ngu ngốc.
Mẫn Lan mặc kệ Diệp chiêu nghi vẫn đang thao thao bất tuyệt, nàng không có ý định ngăn nàng ta lại.
Dù sao Lãnh cung cũng là nơi hoang vắng, sẽ chẳng có ai nghe được lời họ nói, vả lại cung nữ của Diệp chiêu nghi canh gác ngay bên ngoài, họ có nói cũng không có ai để ý.
Có vẻ đây là nơi duy nhất trong cung có thể khiến cho con người ta bỏ cái vỏ bọc gai góc bên ngoài xuống, sống thật với mình hơn, cũng không phải mệt mỏi phòng bị bốn phương.
Quý Diễn lẳng lặng rời đi, khẽ thở dài, hắn lại nhớ đến khi xưa bản thân chỉ là một hoàng tử không nổi bật, không được Thái Thượng Hoàng yêu quý.
Không ai nghĩ hắn sẽ đi đến bước này, mọi người chỉ trông chờ Thái tử lên ngôi, thiên hạ thái bình. Nhưng hắn lại là người có dã tâm, hắn không chấp nhận Thái tử còn ngu ngốc hơn cả mình lại có được vị trí hắn ao ước.
Chẳng phải chỉ là thân mẫu Thái tử là người có bối cảnh thôi sao, Thái Thượng Hoàng lại không thèm nhìn ngó đến những vị Hoàng tử không có nhà ngoại chống lưng như hắn.
Vì vậy, hắn đi tìm một đồng minh tốt, Mẫn Lan - Mẫn nhị tiểu thư của Mẫn gia là một lựa chọn tốt.
Ban đầu hắn muốn chọn Mẫn Nhu, nhưng nghĩ tới con đường gian nan phía trước, hắn cần một người có chính kiến, có trí thông minh như Mẫn Lan chứ không cần một người liễu yếu đào tơ chỉ biết ngâm thơ thưởng hoa suốt ngày.
Và hiển nhiên, Mẫn Lan là sự lựa chọn tốt, nhưng sau này đăng cơ, hắn lại muốn thỏa mãn nên mới nạp thêm Mẫn Nhu vào hậu cung.
--------------
-Hoàng Thượng.
Từ xa đã nghe thấy giọng nói mềm mỏng quen thuộc, Quý Diễn hơi nhíu mày, đang đêm khuya, Mẫn Nhu đã bị cấm túc lại chạy đến đây làm gì.
-Hoàng Thượng, sao người không nói gì, Nhu Nhi rất nhớ người nha....
Mẫn Nhu cố tình ăn mặc mỏng manh làm cho nàng càng trở nên yếu đuối.
Những cơn gió khẽ thổi bay vạt áo, Mẫn Nhu vừa đi vừa lung lay thân mình khiến cho người khác sợ nàng có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.