-Ta...ta không có như vậy, muội muội không muốn nhìn thấy ta nên ta mới muốn tránh muội ấy mà thôi. Hóa ra là như vậy mà khiến Thái tử hiểu lầm.
Mẫn Nhu vừa nói vừa lau nước mắt, nhưng vì vậy mà trên mặt dính thêm mấy vệt bẩn, nhìn vừa đáng thương vừa khôi hài.
-Ngươi bớt nói đi.
Quý Diễn nhìn Quý Trần với vẻ mặt không vui, nhưng cũng không đỡ Mẫn Nhu đang khóc lóc bên cạnh dậy.
Lúc trước hắn thích những nữ tử dịu dàng đoan trang, mà Mẫn Lan lại hoàn toàn không giống dáng vẻ như vậy nên hắn mới đi tìm tình cảm nơi Mẫn Nhu.
Bây giờ Mẫn Nhu càng ngày càng mềm mỏng dịu ngoan thì hắn lại không thích, hắn thấy thiếu cảm giác gì đó, nàng lúc nào cũng nụng nịu, nhưng như vậy mãi thì hắn lại nhớ đến Mẫn Lan.
-Tại sao ta phải bớt lời chứ......
Còn chưa đợi Quý Trần nói xong thì một bóng dáng nho nhỏ chạy vào, trên người đứa nhỏ mặc áo gấm thêu kim tuyến tuyệt tác, mặt mày xinh đẹp. Là nhi tử bốn tuổi của Mẫn Nhu - Quý Tuyên.
Hắn vừa vào liền đến gần Quý Trần liền đẩy hắn một cái.
-Là ngươi, ngươi làm Mẫu Hậu ta khóc.
Quý Diễn chau mày, nhắn nhớ còn chưa cho phép thái giám để ai tiến vào mà, kể cả Nhị hoàng tử cũng không được.
-Ai làm Mẫu Phi ngươi khóc, ngươi đừng ăn nói hàm hồ.
Quý Trần tránh né nhưng không đẩy lại hắn, Mẫu Hậu hắn nói hắn không thể bắt nạt kẻ yếu, nhất là kẻ vừa yếu vừa ngu ngốc.
-Ai cho phép con chạy vào đây, sao không có quy củ như vậy.
Quý Diễn đau đầu, dẹp tất cả tấu chương sang một bên để xử lí chuyện chẳng ra đâu vào đâu này.
-Sao con không được chạy vao_Quý Tuyên lại chỉ về phía Quý Trần, giọng nói trẻ con - Đến hắn còn được vào thì tại sao con không được vào?
-Ai dạy con nói mấy lời như vậy
Quý Diễn xoa xoa chân mày, bực bội quát. Tuy hắn dung túng sủng ái nhưng không có nghĩa hắn cho phép con hắn được sủng sinh kiêu, đó là điều mà hắn ghét nhất.
<i>Bạn đang đọc truyện tại <a href="https://thichtruyen24h.com/">KenhTruyen24h.Com</a>, web đọc truyệt tốt nhất trên trình duyệt Chrome và Safari</i>
Đến Mẫn Nhu ở bên kia cũng giật mình, gườm gườm Quý Tuyên, sao nàng ta có thể sinh ra đứa con ngu dốt như vậy, tuy nói hắn mới có bốn tuổi, còn là trẻ con, nhưng trẻ con không biết nói những lời thế này. Nếu để người ngoài nghe thấy thì sẽ chụp cho nàng ta cái mũ không biết giúp chồng dạy con.
Quý Trần ở một bên xem xét tình hình, không lên tiếng, nhìn Quý Tuyên bị quát đến sắp khóc thì hơi cười cười. Từ nhỏ đến lớn lúc nào hắn cũng bị Phụ Hoàng chê trách, hết nói cái này rồi nói cái kia, quát hắn mắng hắn là chuyện thường ngày nên hắn cũng quen rồi.
-Là Mẫu Hậu dạy con, Mẫu Hậu nói với con như vậy, nói Hoàng Hậu với Thái tử bỏ đi, nói người sẽ lên làm Hoàng Hậu.
-Ngươi nói cái gì, ai dạy ngươi?
Mẫn Nhu tức muốn ૮ɦếƭ, mặc kệ hình tượng hằng ngày mà quát lớn.