Phế Hậu Muốn Xoay Người - Chương 04

Tác giả: Mộc Mộc

-Hừ, nói với hắn rằng hắn là một tên nam nhân khốn khi*p, chỉ nhớ thù không báo ân, năm đó mẫu hậu không giúp hắn thì hắn chỉ là tên Hoàng tử bị ghét bỏ mà thôi.
- Bây giờ hắn có được rồi lại muốn phế Mẫu hậu của ta, nâng đỡ một Bạch liên hoa lên thay thế, Mẫu hậu ta nói đúng, hắn đúng là bị mù rồi.
Giọng nói của Quý Trần rất lớn nên Quý Diễn có thể nghe rõ ràng không xót một chữ. Quý Diễn tức giận ném cây 乃út lông trong tay xuống.
-Cho hắn vào đây.
Nhi tử của hắn lại dám nói hắn như vậy, vừa hỗn xược lại độc mồm độc miệng, hẳn đây phải là tác phẩm của Mẫn Lan, nàng ta dạy con mình như vậy, hắn có phế đi vị trí Thái tử của Quý Trần cũng không sai.
-Ngươi đã biết lỗi của mình chưa.
Để cho thái giám cung nữ hầu hạ lui ra hết, chỉ còn hai người trong Ngự thư phòng đứng đối diện với nhau.
-Ta không làm sai điều gì cả người làm sai là người mới đúng.
Quý Trần không để ý Quý Diễn đang tức giận, Quý Diễn là người ăn mềm không ăn cứng, những lúc như vậy thì người khác phải hạ mình xuống mềm mỏng với hắn, nhưng Quý Trần không làm như vậy. Và chắc mẫu hậu của hắn cũng có tính cách như vậy nên mới bị người vứt bỏ.
-Hồ nháo, ngươi có thể đứng ở bên ngoài mà hô lên như vậy, ngươi là Thái tử thì có thể làm càn à, đừng tưởng ta sẽ không phế ngươi.
Quý Trần không sợ vẫn tiếp tục nói.
-Vậy người cứ phế đi, người làm như ta không biết ý chỉ phế Thái tử đã sớm ở trên mặt bàn của người kìa.
Chưa đợi Quý Diễn bốc hỏa hết, bên ngoài đã vang lên tiếng cãi vã, thì ra là Mẫn Nhu đang làm ầm ĩ ngoài đó đòi gặp Hoàng thượng cho bằng được.
-Tên cẩu nô tài như ngươi mà cũng đòi ngăn cản Bổn cung.....
Mẫn Nhu quần áo xộc xệch chạy vào trong, hai mà sưng phù, quần áo bẩn thỉu, tóc tai lộn xộn nhìn không ra hình dáng ban đầu. Nàng ta sau khi bị Mẫn Lan đánh cho một trận thì liền biết mình không thể dùng vũ lực đánh lại Mẫn Lan nền đành đến đây tố giác. Nàng ta không để ý hình tượng, cố tình để y nguyên như vậy, thậm chí còn tự mình bôi bẩn vào quần áo và kéo đầu tóc cho càng thảm thương thì mới chạy đến.
Ai ngờ lúc đến lại bị người ta ngăn cản, trong cung này nàng ta mới được sủng ái nhất, ai dám ngăn cản nàng.
Lúc đi vào nhìn thấy Quý Trần thì lại càng tức giận, nhi tử của mình sinh sau Quý Trần có một năm nhưng lúc nào cũng ngốc nghếch không hiểu chuyện, hoàn toàn không có dáng vẻ của một người thông minh xuất chúng khiến nàng ta càng ghen ghét hai mẫu tử kia.
-Hoàng thượng người phải làm chủ cho thần thi*p đó, huhuu.....
Nàng ta muốn nhào thẳng vào Quý Diễn nhưng lại bị hắn tránh né, đàng ủy khuất đứng ở một bên cáo trạng.
-Thi*p muốn đến hỏi thăm muội muội một chút nhưng lại bị muội ấy đánh, huhu....xin người hãy làm chủ cho thi*p.
-Lúc bình thường cả năm không thấy ngươi chạy đến, bây giờ mẫu hậu ta vừa bị như vậy thì ngươi đến thăm hỏi, chắc mẫu thân sẽ hạnh phúc lắm đó.
Quả đúng như vậy, bình thường Mẫn Nhu không bao giờ để ý đến Hoàng hậu, cậy bản thân mình là sủng phi rồi lên mặt, đến việc mỗi buổi sáng đến thỉnh an người nàng ta cũng không làm, giờ chạy đến tỏ vẻ ân cần làm gì.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc