Chiều về , bỗng trên xe anh lại là cô bạn lúc sáng . Cô khó ở bước lên xe nói thầm “ Sao lại ngồi ở đây nữa chứ ?! “
“ Cô không muốn Cậu Ấy ngồi trên xe sao ?! “ Anh dùng tay xoay đầu cô quay lại hỏi . Đồng thời hạ thấp mặt mình xuống làm mặt cô đỏ bừng .
“ Làm ..... làm gì có !! “
Băng Băng nhìn hai người qua gương chiếu hậu trong xe rồi quay xuống nói “ Hai..... người làm gì thế ?! “
“ Đâu... đâu có !! “ Cô đỏ mặt nói lắp bắp .
“ Không có gì đâu , Mày quay lên đi ! “
“ Ờ !! “
Tới nhà , cả ba người đều bước xuống . Cô thắc mặc tại sao cô bạn ấy lại không về nhà mà lại ở đây ?!
“ Băng Băng ! Cậu không về nhà sao ?! “
“ À , hôm nay mình qua ăn cơm với gia đình Thiên Minh !! “
“ ohh .. ừm !! “
Cả ba đi vào trong , vừa vào cô đã đi cất cặp và vô bếp . Bà thấy thế liền kêu cô ra “ Gia Linh con ra đây !! “
“ Dạ ?! Người kêu con ?! “
“ Ừm , hôm nay con không cần phải làm việc đâu !! Hôm nay nhà ta cùng họp lại ăn tối . Con lên tắm đi rồi xuống !! “
“ Vâng ạ !! “ Cô vui vẻ tung tăng chạy lên thay đồ !! Đi ngang qua phòng anh , cô nghe có tiếng Phụ Nữ nói nên nhiều chuyện áp sát tai lại nghe ngóng .
“ Thiên Minh..... tao...... tao..... THÍCH MÀY !! “
Không hiểu sao , khi nghe câu nói đó . Tim cô lại bồi hồi rất muốn biết câu trả lời là gì . Bỗng , người con trai đó nói .
“ Xin lỗi ... nhưng tao không thích Mày . Tao chỉ coi mày Là Bạn !! “
Nói rồi , anh bước ra ngoài . Cảm thấy có tiếng bước chân sắp mở cửa . Cô liền chạy tọt về phòng , đứng ngay cánh cửa cười như điên .
“ Tại sao mình lại vui thế nhở ?! “
Bên phía anh , biết là cô đã đứng ở ngoài . Anh bước ra khỏi phòng , đi được ba bước . Đứng lại , nở một nụ cười ôn nhu rồi đi xuống nhà !!