về đến nhà nó hậm hực bỏ lên phòng, nằm phịch xuống giường nó vắt óc ra để tìm cách để “trị” tên đáng ghét được “vinh hạnh” mang danh là chồng nó. nhưng sự thật vẫn là sự thật vì nó có nghĩ ra được cách gì đâu. *thế đấy mà cứ ra vẻ*. nghĩ không được nó đành…ngủ. đang say giấc nồng thì điện thoại reo bài nhạc chuông bao năm không đổi FOREVER ALONE!. mặc kệ điện thoại reo inh ỏi chủ của nó vẫn trùm chăn mà cố ngủ, đến lúc không thể chiuj nổi nó mới vớ lấy cái điện thoại đưa lên nhìn bằng 1/4 con mắt còn ngái ngủ, ngón tay đang định vớ cái nút đỏ trên cái điện thoại thì nó giật mình mở mắt to hết cỡ đưa cái điện thoại lại gần mắt để chắc mắt nó không bị gì. sau đó nó hoảng hồn hét to
-áaaaaaaaaaaaa. thôi chết con “nữ hoàng băng” gọi. trời ơi con yêu người mà sao người nỡ cho con hưởng dương khi mới 17 tuổi vậy người. ít nhất cũng để con được 18 tuổi đã chớ!!!
-hìhì, Thiên xinh đẹp ơi, tao xin lỗi nhé. Tại hôm qua tao đến nơi mệt quá nên ngủ luôn mà quên chưa gọi về cho tụi mày, hôm nay phải đến nhà tên đáng ghét, khó ưa đó nên tao mới chưa gọi được. Hic
-thôi đi, pà đừng tưởng giở cái giọng sụt sịt đó mà tui tha cho nhá
-Thiên đẹp gái mà…
-stop ngay, thôi coi như hôm nay pà gặp may, tao tha lỗi ày nhưng lần sau mà còn thế nữa thì mày biết hậu quả ra sao rồi nhé
-ừm, iu mày nhiều lắm ý. Hì hì
-thế mày kể tao nghe chuyện của mày đi. Tao muốn biết
-để tao kể cho. Bla..bla…tao không biết hắn tốt đẹp gì mà sao pama khen ngợi thế nhưng tao thấy hắn chả bằng được đại ca của tao tí nào hết á
-thế mày có kế hoạch sao chưa?
-chưa mày ơi.thế tụi mày có trò gì vui không? Nhớ tụi mày quá àk!!
-cũng bình thường thôi. À mà mai thì Vũ đi Mĩ đấy hình như đi với Thảo, còn Ly với Minh thì đi sang Pháp, 2 cặp của Quế Anh- Phong và Thanh- Nam thì rủ nhau đi du lịch dài ngày còn tao với tên nhí nhố Tuấn đó đi Anh
-oh, tụi mày đi chơi có vẻ vui dữ ta. Có mình tao buồn, hic-nó giả vờ mít ướt
-có ai muốn đâu, trừ 2 cặp tình tứ kia ra tụi tao điều bị bắt buộc đấy chớ. Nghe tin Vũ , Minh, tao đi nước ngoài mấy pama liền bắt Thảo, Ly, Tuấn đi theo chớ tụi tao đâu có muốn.
-2 cặp kia tiến triển nhanh ghê mày. Mới đó mà thân thiết thế rồi đấy
-ừ, tụi nó đi đâu cũng kè kè nhau tình cảm buồn nôn ghê luôn đó. À mà chiều nay tụi tao đi họp mặt đi chơi 1 bữa đấy
-thế à, mà tụi nó có đứa nào muốn “ăn tươi nuốt sống” tao không mày?
-tụi nó đang ở sau lưng tao hóng chuyện nè
-hả???
-tụi nó nãy giờ ở sau nghe mình nói chuyện nè
-sao tụi nó không nói gì hết mày? Mà tụi nó nghe hết rồi à?
-ừ và 2 cái cặp tình tứ kia hình như muốn “xơi” sống tao với mày thì phải!!
-chết, mày đừng đùa tao kiểu đó chớ! Tao sợ đó nghe mày!!
-cũng biết sợ cơ à? Mày được lắm-mấy đứa “hóng chuyện” giờ mới lên tiếng
-ôi em xin lỗi mấy anh chị, mấy anh chị tha cho em-nos liền cầu xin vì chưa muốn toi mạng
Thế là nhóm nó lại tiếp tục nói chuyện, buôn dưa lê. Nó cảm thấy hạnh phúc vì có những người pạn này.
Hôm sau nó dọn đồ đến nhà hắn ở, trước khi đi nó đâu quên “tặng” cho pà 5 1 món quà đầy “iu thương” là mấy con chuột giả vào tối qua vì bôi xấu nó trước mặt nhà hắn. Nào là đứa rất ngủ nướng, ăn nhìu kinh khủng, cực kì quậy, nên cảnh giác nó có rất nhiều trò quậy, không biết nấu ăn,… pà 5 chỉ còn biết lắc đầu cười khổ với trò quậy của nó, pà nhắc nó giữu gìn sức khỏe, bớt quậy lại,…nó miệng “dạ” còn bụng nghĩ cách quậy hắn cho hắn hối hận. *Chị này làmdiễn viên được nèk*.nó đến nhà hắn thấy mẹ hắn đứng chờ ở cổng
-vào nhà đi con, để cô chỉ cho con phòng con nhé-mẹ hắn
-dạ
-đây là phòng con nè
-dạ, ơ nhưng cô có phòng nào khác không cô?
-sao thế con không thích àh?
-dạ căn phòng này rất đẹp nhưng nó không hợp với con cô ạ. Tại con không thích màu hồng này với nó có nhiều thứ mĩ lệ quá mà con thích căn phòng đơn giản
và màu đen hơn. Được không cô?-nó đưa bộ mặt cún yêu ra
-được chứ, thế mà cô tưởng con thích căn phòng nữ tính chứ!
-con thích mạnh mẽ hơn cô, con gái là phải mạnh mẽ mới được- nó vừa nói vừa nắm chặt đấm tay thể hiên quyất tâm dữ lắm làm mẹ hắn không nhịn được cười
-ờ, cố gắng nhé Tiểu Trư! Cô tin ở con, phải hơn con trai mới được
-dạ, á mà sao cô biết con có biệt danh Tiểu Trư ạ?-nó mở to mắt thể hiện 1 sự ngạc nhiên nặng
-cái này pà 5 nói đó. Pà 5 quảng cáo hấp dẫn ghê-mẹ hắn tỏ vẻ thích thú trong khi nó đầu bốc khói. Nó nắm chặt tay rít qua kẽ răng
-pà 5 phản quốc, hôm nào về “xử”!!
-thôi còn ở tạm phoàng này nhé, nó đơn giản nhưng còn màu tường thì mấy hôm nữa cô cho người dán giấy dán tường khác cho nhé
-vâng ạ, con cảm ơn cô
-ừk, con dẹp đồ đi rồi tí xuống nhà cô dẫn đi tham quan nhà nhé
-vâng ạ
Mẹ hắn đi nó liền ườn lên ngay chiếc giường. Nó dẹp xong hành lí xong nó chạy ù xuống nhà thì gặp 3 người là thím Lí với 1 người phụ nữ tầm 40 tuổi và 1 ngày đàn ông khoảng tuổi. Qua sự giới thiệu của mẹ hắn nó biết người phụ nữ tên Lan- cũng là 1 người giúp việc còn người đàn ông tên Phúc – người làm vườn của nhà này. Sau màn chào hỏi vui vẻ nó phải đi tham quan căn nhà vì hôm đầu tiên nó chưa làm gì cả và nó bất ngờ khi cái phòng của nó đối chỉ cách phòng hắn có 1 căn phòng. Nó tiếp tục than trời- 1 bài ca không đổi. Khi mẹ hắn đi thì nó cũng định đi , nó nghĩ nó vẫn may vì chưa gặp hắn, nó tự nhủ là may mắn vì không phải thấy bản mặt khó ưa của hắn nhưng cái ý nghĩ đó được đưa ra chưa được 2 s thì
-mẹ ơi, con trai đẹp trai về rồi nè. Con đói quá, có cơm chưa mẹ-chua thấy hắn đâu mà cái giọng hắn văng vẳng rồi
-con trai gì mà…hazzi- nó khẽ nó nhỏ nhưng hắn đã nge thấy
-nè bé nói gì tôi nge hết cả đấy nhá
-ôi tai thính như…milu í nhỉ.
-bé dám nói tôi thế hả?
-ơ you là pama tôi hay sao tôi không dám?- nó trêu tức
Hắn tức nhưng nhanh chóng lấy lại phong độ
-bé con đừng quên là tôi là chủ bé đấy nhá. Muốn kết thúc sớm hả?-hắn nói mà miệng nhếch lên làm nó mún oánh 1 đấm. Nhưng vì sự nghiệp nó đành nhịn vậy. Ván đầu hắn thắng nó 1-0. hắn nói xong quay lưng bước đi để mặc cho 1 đứa tự kỉ sau lưng …nói nhảm
-hứ, ỷ là chủ thì bắt nạt người à! Ta đây vì sự nghiệp nên nhịn tên đáng ghét ngươi thôi, sau này thì biết tay ta. Ơ mà lúc nãy hắn nói gì nhỉ? “bé”, “bé con”. Ta đây bằng tuổi đấy nhá tên đáng ghétSau đó nó cũng hậm hực về phòng. Giờ cơm mẹ hắn gọi cả 2 xuống ăn cơm và đó là bữa cơm không an lành vì 2 đứa chúng nó…tranh nhau ăn!!!. Nhưng sau khi mẹ hắn phán 1 câu thì cả 2 liền ngừng tranh nhau ăn m à thi nhau..ho!!!
-Duy, mai con đưa Tiểu Trư đi mua đồ để chuẩn bị đi học nhé, với lại dẫn Tiểu Trư đi xem trường đó. Cả 2 học cùng trường đó-mẹ hắn vừa nói vừa cười
Nó ho vì mẹ hắn kêu tên “cúng cơm” của nó do cả nhà đặt cho vì cái tội ham ăn với lại tại sao nó phải đi mua sách vở và xem trường cùng hắn, chán chết. Còn
hắn ho vì mai hắn phải đưa nó đi mua sách vở với nó trong khi mai hắn có việc quan trọng hơn.
-KHÔNG-cả 2 cùng hét lên
-lí do?-mẹ hắn
-mai con có kế hoạch rồi ạ-hắn
-con muốn tự tham quan cơ-nó
-con có kế hoach gì vậy Duy?
-ơ dạ ngủ ạ
BỐP
-mẹ hắn lấy tay đánh bốp vào đầu hắn
-lười này, từ nay chừa nha con
Nó nghe hắn nói xong cái lí do “cùn” kia mà xém té ghế
-con phải đưa Tiểu Trư đi vì con bé mới đến đường xá chưa rành. Hai đứa không được cãi-mẹ hắn ra quyết định
-dạ-đồng thanh
-ơ mà mẹ ơi –hắn
-có việc gì ?
Hắn lấy tay chỉ vào nó
-Tiểu Trư?
-à biệt danh con bé đó
-haha, hôhô, hihi, kaka cái gì mà tên kì quá. Tiểu Trư, haha
BỐP
Lần này người oánh hắn là nó
-haha, Tiểu Trư , cái tên này hợp đấy. Ăn nhiều thế mà!!
-you muốn ăn đấm trừ cơm à???- nó đe dọa
-cố lên Tiểu Trư, cô ủng hộ con đấy
-cô đừng gọi cháu thế, con ngượng lắm cô ơi
-có gì đâu, cháu cứ coi đây là nhà con đi, nhà con gọi cháu sao thì ở đây vậy đi. Nha T.Trư
-đúng đó, tên hợp thế bỏ thì phí
Nó lườm hắn sau đó nhìn mẹ hắn thấy đôi mắt long lanh của mẹ hắn thì đành gật đầuHôm sau tiếp nhé, hôm nay thế thôi, mn đọc xong cho xuxu ý kiến nha. Xuxu sẽ cố gắng chỉnh sửa theo yêu cầu mn mà