Nó dẫn Hân lên sân thượng của trường rồi từ từ kể lại chuyện mẹ nó ra đi thế nào cho Hân bik. Nó cảm thấy có lỗi trong việc đó nên đó giờ nó rất bùn. Nỗi bùn đó nó chưa hề kể ai nghe kể cả ba nó. Nó khóc òa lên, Hân vội ôm lấy nó và chỉ bik khóc theo con bạn thôi chứ cũng hok bik làm sao để giúp nó trong việc này. Chuông báo hiệu vào học vang lên. Hai đứa từ từ bứơc đi về lớp mà hok bik rằng trên sân thưọng còn có 1 ng` nữa. Đó chính là Minh Hạo, anh lên sân thượng để hóng mát.
Bây giờ thì trong lòng anh có cảm giác ji` đó rất sâu sắc về nó. Anh nghĩ nó là đứa con gái rất mạnh mẽ nhưng giờ đây thì anh bik rằng đằng sau vỏ bọc ấy nó chỉ là 1 cô gái yếu đuối cũng cần có ai đó che chở….Buổi học có chút ji` đó khác lạ hơn so với mấy ngày khác chắc tại vì nó. Mọi ngày nó là trung tâm khiến mọi ngưòi vui vẻ nhưng hôm nay nó chả nở dc 1 nụ cười nào cả.
Da Hân cũng hiểu dc nó nên cũng hok hỏi ji` thêm nữa chỉ bik im lặng theo con bạn. Tan học về nó muốn đi bộ 1 mình về nên nó kêu anh về trứơc. Nó muốn vơi đi nổi bùn trong lòng, đi dạo là giải pháp tốt nhất để nó có thể làm điều đó….1 giọt nứơc..2..3…giọt nước rơi… trời đã mưa. Nó cũng rất thích những cơn mưa nhỏ. Mà cơn mưa nó thích phải dịu dàng với những hạt nhỏ và mãnh, khi rơi xuống đủ tạo 1 âm thanh râm ran nhẹ nhẹ, tựa như 1 bài hát giúp ta xua đi những nổi bùn….Vừa ra khỏi cổng trưòng thì trời mưa đúng kiểu nó thích nên cũng cảm thấy vui vui. Nó đi bộ dưới mưa, wan sát mọi cảnh vật xung wanh. Mùi mưa nhẹ lướt wa mũi nó lành lạnh và dịu mát. Về đến nhà ngưòi nó ướt sũn…
- Trời đất ơi! Tôi tưỏng cô núp mưa ở đâu đó rồi đợi tạnh hẵn về chứ?...Ai ngờ cô về với bộ dạng này à?.. _ Anh ngạc nhiên với nó
- Sao anh nói nhìu thế? Tránh ra 1 bên cho tôi vào nếu hok mún tôi bệnh._ tâm trạng nó có vẻ bình thưòng lại
Về đến phòng nó mới cảm giác lạnh run người. Chỉ kịp thay đồ rồi nó vội phóng lên giường wấn chăn lại nằm run. Anh cảm giác có ji` đó ko ổn nên gõ cửa vào phòng nó. Đặt tay lên trán, nó đã bị sốt, sốt rất cao. Anh lúng túng hok bik làm sao. Vội xuống pha nứoc chanh cho nó uống, rồi đắp khăn lạnh lên trán nó. Nguyên buổi tối đó anh thức trắng ngồi bên cạnh nó. Tới gần sáng thì nó mới hạ sốt, anh mệt mỏi thi*p đi lúc nào hok hay. Nó tỉnh dậy thấy anh nằm bên cạnh, nhớ lại tối wa anh đã thức trắng đêm vì nó nên nó hok nỡ gọi anh zậy. Nhè nhẹ nó bứơc xuống giưòng và ra khỏi phòng. Một lúc sau Hạo thức dậy hok thấy nó đâu vội chạy xuống lầu tìm thì thấy nó đang làm ji` đó ở dưói bếp…
- Cô làm ji` đó? Khỏe chưa mà thức sớm thế?_ Anh hỏi nó
- À..anh zậy rùi hả? Tôi khỏe rồi. Tôi đang nấu bửa sáng, xong rồi anh ngồi đó đi tôi dọn ra ngay.
- Ăn dc ko đây?_ Anh nhìn vào mấy món ăn và hỏi nó
- Yên tâm đi tôi làm theo sách hướng dẫn chắc cũng hok đến nổi nào. Dù ji` cũng cảm ơn anh tối wa đã chăm sóc tôi.
- Ko có ji`. Cùng 1 nhà cả nên phải zậy thoy. Ăn lẹ còn đi học, cô nấu khá hơn rồi đấy. _ anh hối nó
Hôm nay tâm trạng nó khác hẵn ngày hôm wa. Nó cảm thấy vui vui vì dc anh chăm sóc như zậy. Nó nói cưòi vui vẻ với anh 1 cách tự nhiên hok còn cãi vả nhau như trước nữa. Đến trường, nó còn nở 1 nụ cười tươi tắn với anh trứơc khi bứơc xuống xe. Khiến cho Minh Hạo cũng hơi ngạc nhiên với nó. Nhưng mọi chuyện xãy ra cũng hok dễ dàng, vì Ly đã chứng kiến hết mọi việc. Cô rất tức….” Mày dc lắm. Hãy đợi đấy rồi mày sẽ bik tay tao…” ………Nó cười suốt buổi học, khiến lớp học hôm nay cũng rất vui. Chợt dt nó run lên có tin nhắn. “ Ra chơi xuống can-tin rủ thêm cô bạn của cô nữa vì có Gia Chí đi cùng tôi đấy tôi đãi mọi ng`” là Minh Hạo nhắn cho nó.
- Hân nè! Ra chơi xuống can-tin với mình. Hắn mới nt nói sẽ khao tụi mình đấy._ nó hớn hở
- Thôi mình hok đi đâu, làm biếng wá à!_ Hân có vẻ mệt mỏi
- À há…Hem đi thì đứng hối hận nhá…có ai kia đi nữa đó…kekeke….
- Hả? cậu nói thiệt chứ vậy cho mình đi với…hihihi…._ Hân đổi ngay tâm trạng
Giờ ra chơi, ở can-tin, mọi ng` đều đổ dồn con mắt về phía dãy bàn nơi mà tụi nó đang ngồi. Trông tụi nó rất xứng đôi, đứa nào cũng có nét đẹp riêng mà khiến ai cũng phải ngưõng mộ.
- Hôm nay hok bik có bão hok nữa hy ko có ng` đãi mình chầu này ta._ nó nói vẻ chọc ghẹo
- Xí ! sao cô cứ suy bụng ta ra bụng ng` woài thế. Làm như tôi đây keo lắm vậy. Tại cái chuyện hôm bữa cô nhờ tui giúp đó nhớ hok?_ Minh Hạo nổi sùng với nó
- Chuyện ji` thế? _ Chí và Hân đồng thanh hỏi. Cả 2 ng` vội way lại nhìn nhau rồi đỏ mặt
- À…ờ nhớ chứ. Chuyện đó là bí mật của 2 đứa tui hỏi làm ji` _ Nó ra dấu cho anh bik là đừng nói ra
4 ng` ăn uống nói chuyện vui vẻ với nhau. Mà hok để ý đến xung wanh. Khi về lớp thì nó đi ᴆụng phải Ly_ Cô này cố tình đây_ Minh Hạo vội đẩy nó ra phía sau…
- Cô mún ji` đây! Nhớ những ji` tôi đã nói với cô rùi chứ_ Anh nói với vẻ mặt rất đáng sợ