Sau khi nghe câu chuyện của Hồ Điệp do Á Hiên kể thì Thiếu Huy biết được một điều rằng, tuổi thơ của cô còn bất hạnh hơn cả anh.
Chứng kiến cảnh ba mẹ của mình chết trong chính căn biệt thự chứa đầy kỉ niệm của bọn họ mà chẳng làm được gì. Cái cảm giác bất lực ấy vô cùng khó chịu.
- ------------------------
Đến giờ về, Thiếu Huy và Hồ Điệp chào tạm biệt mọi người rồi trở về nhà. Đường về nhà cũng khá là xa, bây giờ lại còn kẹt xe một khoảng đường dài.
Hồ Điệp ngồi gật gà gật gù, xe của cô đã đứng ở đây hơn một tiếng rưỡi rồi mà chẳng nhúc nhích gì cả.
Cô cũng bắt đầu buồn ngủ, đầu Hồ Điệp nặng như tạ, hết gục qua trái rồi lại sang phải, có lúc đầu cô còn đập vào cửa kính làm cô giật mình tỉnh táo lại.
Thiếu Huy nhìn thấy cô như thế thì vừa buồn cười vừa thấy tội cho cô. Anh kéo nhẹ người Hồ Điệp sang bên anh, nhấn nhẹ đầu cô xuống vai anh rồi khẽ nói:
" Vai của chồng này, vợ ngủ đi. Vợ là người đầu tiên được ngủ trên vai chồng đấy, đôi vai này của chồng chỉ dành cho một mình vợ thôi. "
Thiếu Huy mỉm cười nhẹ cười nhìn cô.
Hồ Điệp nghe anh nói thế thì cảm động, cô ôm chầm lấy anh mặc kệ có người tài xế đang ngồi ở phía trước.
Thiếu Huy cũng vỗ vỗ nhẹ đầu Hồ Điệp để cô dễ ngủ. Chẳng mấy chốc, cô liền chìm vào giấc ngủ trên bờ vai vững chắc của anh.
Đến tận vài tiếng sau thì hai người họ mới về đến nhà, về đến nhà thì cũng giữa trưa rồi. Vì Thiếu Huy không nỡ đánh thức Hồ Điệp dậy nên anh đã nhẹ nhàng bế cô xuống.
Người hầu vừa mở cửa ra thì mọi người định chào Thiếu Huy nhưng nói nhỏ bọn họ hãy im lặng.
Bước vào phòng khách, Hiểu Tâm, Hâm Bằng và Nhã Tịnh cũng định chào anh, nhưng khi thấy trên tay anh đang bế Hồ Điệp thì mọi người liền im lặng.
" Con bé bị sao vậy Thiếu Huy? "
Hiểu Tâm bước đến hỏi nhỏ vào tai anh.
" Vợ con chỉ ngủ thôi, không sao đâu bà. "
Thiếu Huy cũng thì thầm lại.
" Con mang Hồ Điệp lên phòng đi, bế con bé như vậy sẽ khiến cho Hồ Điệp không thoải mái đâu. "
Nhã Tịnh nói.
" Vâng. "
Thiếu Huy bế cô lên phòng, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường rồi ôm cô vào lòng.
[...]
Thấm thoắt đã đến ngày Hồ Điệp và Thiếu Huy kết hôn. Anh đã nói với gia đình về việc mời Lâm Tuấn Lãng, Hàn Lâm và William Vương Lam và họ đã đồng ý.
Lễ cưới của Hồ Điệp và Thiếu Huy được tổ chức vào buổi chiều, và nó cũng không có nhiều người, người nhà của cô và anh tất nhiên là phải có mặt, bạn của Thiếu Huy, Hàn Lâm, Vương Lam và Tuấn Lãng. Chỉ bấy nhiêu đó thôi.
Vậy là lễ cưới của cô và anh chỉ vỏn vẹn có mười một người, tính luôn cả cô dâu và chú rễ.
Nơi diễn ra lễ cưới được trang trí vô cùng lộng lẫy, lễ đường được trải thảm trắng và rải đầy hoa hồng, hai bên là những chậu hoa nhỏ. Những chiếc ghế được buộc những chiếc nơ trắng xinh xinh.
Nói đến Hồ Điệp thì bây giờ cô đang trong phòng chờ cùng với Cẩn Y. Cô em gái của cô đang giúp Hồ Điệp dặm lại lớp trang điểm.
Hồ Điệp đang vô cùng hồi hộp, chỉ còn vài phút nữa thôi là cô sẽ bước trên lễ đường cùng với cha của mình.
" Chị đừng lo lắng gì cả, trôi hết lớp trang điểm bây giờ. Chị phải thật bình tĩnh và vui lên. Đây là ngày trọng đại của chị và anh Thiếu Huy mà. "
Cẩn Y trấn an Hồ Điệp.
" Ư-ừm. "
Cô gật gật đầu.
Hôm nay Hồ Điệp đẹp còn hơn cả thiên thần, khoác trên mình bộ đầm cưới bẹt vai tay phồng vô cùng lộng lẫy, mái tóc dài xoăn gợn sóng được búi lên gọn gàng.
Trên đầu cô đội một chiếc vương miệng được đính kim cương và những chú bướm nhỏ nhỏ xinh xinh.
Chiếc cỗ nõn nà cùng với đôi tai của cô cũng có một sợi dây chuyền và đôi bông tai cùng với chiếc vương miệng.
Đây là bộ trang sức mà nhà Bạch gia đặt làm riêng cho cô.
Đôi giày mà Hồ Điệp mang là một đôi giày màu hồng nhạt, phía sau gót giày được đính những bông hoa anh đào nhỏ.
" Đến giờ rồi con. "
Sở Tiêu đứng bên ngoài nói vào trong.
" Vâng, con ra ngay đây. "
Hồ Điệp vội đứng lên, cầm lấy bó hoa của mình. Bó hoa cô cầm cũng đặc biệt, khác với những cô dâu khác. Bó hoa này là do Hồ Điệp tự làm, đó là hoa galaxy rose, chất liệu tuy khá rẻ tiền nhưng lại tạo nên một bó hoa vô cùng tuyệt đẹp.
Vì bước đi quá nhanh, nên Hồ Điệp đã dẫm phải váy của mình mà té, cũng hên là Cẩn Y lúc đó đang đi bên cạnh cô nên đã kịp thời đỡ Hồ Điệp lại. Chứ nếu không là Hồ Điệp "hôn" mặt đất rồi.
" Chị phải cẩn thận vào chứ. "
Cô nhắc nhở Hồ Điệp.
" Ừm. "
Bước ra ngoài, cô khoác tay ba mình, chờ cánh cửa mở ra. Hồ Điệp chầm chậm bước trên lễ đường, trước mặt cô là vị cha sứ với khuôn mặt hiền hậu, bên cạnh là người chồng điển trai của cô, Bạch Thiếu Huy.
Hôm nay, anh cũng chẳng kém gì cô, khoác trên mình bộ vest trắng đuôi tôm, mái tóc được vuốt keo và chải chuốt gọn gàng.
Mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào cô, ai nấy đều ngỡ ngàng trước vị thiên thần đang đi trên lễ đường kia. Nhất là bộ ba bạn của Thiếu Huy.
" Này, cô ấy đẹp còn hơn cả thiên thần nữa. Bảo sao cậu ấy giấu còn kĩ hơn giấu vàng. "
Tuấn Lãng đẩy nhẹ cánh tay của Vương Lam.
" Đúng rồi, đến tôi cũng mê mẫn với vẻ đẹp ấy mà. Xem ra Thiếu Huy đúng là tốt số, đột nhiên vớ được một cô vợ xinh hơn hoa hơn ngọc. "
" Này, nếu hai cậu không muốn Thiếu Huy \'thiến\' thì mau im miệng lại đi. "
Hàn Lâm cảnh cáo hai người họ.
Nghe thế thì Vương Lam và Tuấn Lãng im bặt, chẳng dám hó hé thêm lời nào nữa.
Rời khỏi tay của Sở Tiêu, Thiếu Huy đón lấy bàn tay cô, đứng bên cạnh mình.
" Bạch Thiếu Huy nhận Huyết Hồ Điệp làm vợ, và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với vợ, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng vợ mọi ngày suốt đời không? "
Vị cha sứ cao quý cất giọng nói trầm ấm lên.
" Thưa con nhận. "
Thiếu Huy quay sang nhìn Hồ Điệp rồi lại nhìn cha sứ đáp.
" Huyết Hồ Điệp nhận Bạch Thiếu Huy làm chồng, và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với chồng, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng chồng mọi ngày suốt đời không? "
Cha sứ tiếp tục quay sang hỏi Hồ Điệp.
" Thưa con nhận. "
Cô cũng vui vẻ đáp.
" Xin Thiên Chúa chúc phúc cho những chiếc nhẫn này, mà hai người trao cho nhau, để làm bằng chứng tình yêu và trung thành. "
Cha sứ lấy ra một chiếc xe ngựa bí ngô đính khá là nhiều kim cương, mở ra bên trong là cặp nhẫn được làm vô cùng tinh xảo và lộng lẫy.
" Huyết Hồ Điệp, em hãy nhận chiếc nhẫn này để làm bằng chứng tình yêu và lòng trung thành của anh. Nhân danh Cha và Con và Thánh Thần. "
Thiếu Huy vừa xỏ chiếc nhẫn vào tay cô vừa nói.
" Bạch Thiếu Huy, anh hãy nhận chiếc nhẫn này để làm bằng chứng tình yêu và lòng trung thành của em. Nhân danh Cha và Con và Thánh Thần. "
Hồ Điệp cũng xỏ một chiếc nhẫn vào tay anh.
" Vậy ta xin tuyên bố, hai con chính thức thành vợ chồng. Các con có thể hôn nhau. "
Vừa dứt lời, Thiếu Huy liền áp đôi môi của anh xuống đôi môi anh đào của Hồ Điệp, một nụ hôn nhẹ nhàng. Được một lúc thì anh luyến tiếc rời khỏi đôi môi của cô.
Trước cổng nhà thờ, Hồ Điệp xoay lưng lại, bắt đầu ném bó hoa.
" Chị ném nhé! "
Tuấn Lãng, Hàn Lâm, Vương Lam, còn có cả Cẩn Y nữa, đều tranh nhau giành bó hoa. Nhưng may mắn là Cẩn Y đã chụp được nó.
" Hay quá, em chụp được rồi, em sẽ là người tiếp theo! "
Cô vui mừng nói.
" Chị chờ đến ngày đó. "
Kết thúc buổi lễ thì cũng đã chiều tối, ai nấy đều vui vẻ cả. Sau đó Hồ Điệp và Thiếu Huy thay đồ ra thì mọi người kéo nhau đi ăn tối.