Triệu Linh Lộ từ trên lầu nhìn xuống qua cửa kính trong suốt thấy Lâm Du và Cố Nhiên đang nói chuyện dưới lầu, sắc mặt ả đen lại.
"Chẳng trách cô tìm tôi, thì ra là như vậy." Cũng như Triệu Linh Lộ, Lâm Nhất Thiến đã nhìn thấy hết một màn này. Cô ta giễu cợt, cười nhếch miệng: "Cô cũng như tôi, trời sinh cũng chẳng thiếu thứ gì. Mặt nào cô cũng hơn Triệu Tuyết Nhi, thế tại sao cô không lọt vô mắt xanh của đại thiếu gia nhà họ Cố đây? Không lẽ chuyện này có liên quan đến thân thế của cô?"
Triệu Linh Lộ giật giật môi, không nói tiếng nào. Ả cũng muốn biết tại sao Cố Nhiên lại quan tâm đến Triệu Tuyết Nhi, tại sao Triệu Tuyết Nhi bỗng nhiên trở thành tâm điểm của sự chú ý. Nếu quả thật là do Triệu Tuyết Nhi trở thành ngôi sao, ả cũng muốn trở nên nổi tiếng.
"Vẫn là câu nói kia, nể tình chúng ta là chị em tốt, tôi khuyên cô một câu, đừng coi thường Triệu Tuyết Nhi. Hãy nhìn tôi rồi tự suy ngẫm lại mình, hai chúng ta chẳng khác gì nhau. Lỡ sau này có chuyện gì, đừng trách sao tôi không khuyên cô từ trước.”
“Còn không mau gọi điện thoại cho mẹ của cô, hay cô định chờ tới lúc cô ta ςướק Cố Nhiên của cô đi rồi cô mới cảm thấy hối hận?"
Giờ phút này tâm trí của Triệu Linh Lộ rối tung rối mù, chẳng thể suy nghĩ được gì. Ả cầm điện thoại gọi ngay cho mẹ Triệu.
Nhận được điện thoại của Triệu Linh Lộ, tâm tình mẹ Triệu không tốt. Việc Triệu Tuyết Nhi trở thành ngôi sao, bà không ủng hộ, thấy trong nhà không người nào phản đối nên bà cũng không hỏi tới. Đứa con gái này bà không thân, nó làm gì mà chẳng được.
Còn Triệu Linh Lộ lại thì khác. Mặc dù Triệu Linh Lộ không phải do bà sinh, nhưng do một tay bà nuôi lớn. Khi chưa biết sự thật, bà xem Triệu Linh Lộ như châu báu mà yêu thương, vì thế, khi sự thật được phơi bày, bà mới đau lòng đến vậy. Thậm chí khi cho Triệu Tuyết Nhi trở về Triệu gia, bà cũng không đồng ý cho Ngô gia đón Triệu Linh Lộ về.
Bà cảm thấy việc giữ lại hai đứa con gái này bên người là quyết định sáng suốt nhất. Duy chỉ có Triệu Tuyết Nhi không nghe lời làm bà không vui, còn Triệu Linh Lộ thì ngược lại, rất hiểu chuyện.
Hệt như hiện tai, rõ ràng Triệu Tuyết Nhi biết rõ Cố Nhiên là chồng sắp cưới của chị mình nhưng cứ muốn nhúng tay vào làm loạn... Nghĩ thế nào bà cũng thấy Triệu Tuyết Nhi ngày càng được nước làm tới.
"Lộ Lộ, con yên tâm, chuyện này mẹ sẽ làm chủ cho con." Suy nghĩ một lát, mẹ Triệu vẫn giữ nguyên lập trường dứt khoát.
"Dạ, con cảm ơn mẹ. Chỉ có mẹ thương con nhất thôi." Triệu Linh Lộ làm nũng.
"Con là con gái của mẹ, mẹ không thương con thì thương ai. Được rồi, chuyện này giao cho mẹ, con tiếp tục đi dạo phố đi!" Mẹ Triệu nói xong muốn cúp điện thoại.
"Mẹ ơi..." Triệu Linh Lộ chần chờ nhưng vẫn cắn răng nói tiếp: "Con có thể làm diễn viên được không mẹ?"
Mẹ Triệu sững sốt, ngạc nhiên nói: "Cái gì? Sao con lại muốn làm diễn viên?"
"Con thấy Triệu Tuyết Nhi ngày nào cũng rạng rỡ mặc trang phục đẹp, lại còn được nhiều người chú ý... Quan trọng nhất là thái độ của Cố Nhiên đối với cô ta đã thay đổi. Con..." Thật ra Triệu Linh Lộ không muốn làm diễn viên. Bất quá ả không thể nhận thua trước Triệu Tuyết Nhi được.
"Lộ Lộ à, chuyện này đừng vội, chờ mẹ thăm dò bên Cố gia xong chúng ta sẽ nói tiếp, được không?" Biết được nguyên nhân đều xuất phát từ Cố gia, bà yên lòng cười trấn an nói.
"Vậy... Được rồi! Con nghe lời mẹ." Dù thế nào thì mẹ Triệu chính là chỗ dựa lớn nhất của ả ở Triệu gia, ả không muốn đắc tội hoặc chọc bà mất hứng.
"Con đúng là con gái ngoan của mẹ. Lộ Lộ yên tâm, có mẹ ở đây nhất định mẹ không để con chịu ủy khuất. Mẹ sẽ gọi cho cô của con, hỏi thật kĩ xem rốt cuộc tại sao Cố Nhiên lại thân thiết với Triệu Tuyết Nhi như vậy..." Thấy Triệu Linh Lộ nghe lời, mẹ Triệu hài lòng cười.
Biết được nội dung cuộc trò chuyện của hai mẹ con Triệu Linh Lộ, Lâm Nhất Thiến bĩu môi, không biết trong đầu Triệu Linh Lộ nghĩ thế nào nữa. Làm diễn viên? Chẳng lẽ ả không biết Triệu Tuyết Nhi có Lâm Du chống lưng sao.
Quả thật Triệu Linh Lộ không biết giải trí Thiên Thần mới đổi chủ. Chuyện trong ngành giải trí ả đâu quan tâm tới, ả chỉ lo chuyện ăn nhậu chơi bời cả ngày thôi. Lâm Nhất Thiến biết nhưng cũng không có nói cho ả hay, vì thế ả chẳng hay biết gì cả.
Triệu Tuyết Nhi cũng không biết chuyện Triệu Linh Lộ muốn gia nhập vào giới showbiz. Bởi vì liên quan đến công việc, cô liền lên xe Cố Nhiên. Lâm Du cũng lên cùng.
Từ khi lên xe, Lâm Du luôn nhắm mắt nghỉ ngơi. Sợ quấy rầy Lâm Du nên cô cũng không lên tiếng.
Thấy phía sau không có âm thanh, Cố Nhiên bèn nhìn lên kính chiếu hậu bên trong thấy Lâm Du đang nghỉ ngơi, cậu giảm âm lượng nhạc trong xe xuống.
Tiếng nhạc vừa được giảm, Lâm Du liền mở mắt, mở miệng hỏi: "Một lát phải gặp người nào?"
"Là Tần Nam - Tần thiên vương, còn có mấy đạo diễn. Mấu chốt vẫn là Tần thiên vương, nghe nói khá cao ngạo, có thể Tuyết Nhi sẽ chịu ít ủy khuất." Trước khi đến rước Triệu Tuyết Nhi, cậu đã tìm hiểu rất kĩ lưỡng những đối tượng này. Chỉ riêng có Tần Nam làm cậu không yên tâm.
Lâm Du cười nhẹ. Tần Nam sao? Là người quen, không là vấn đề.
"Nhắc đến mới nhớ, nếu chúng ta có thể thu Tần Nam về công ty, trăm lợi mà không hại." Lúc mới bắt đầu, Cố Nhiên chưa từng nghĩ dấn thân vào sự nghiệp giải trí này, nhưng khi tham gia rồi, cậu lại cảm thấy thật thú vị, nó phù hợp với tính phóng khoáng và ngông ngênh của cậu. Công việc này cậu đã chọn!
"Hợp đồng của Tần Nam đã kí với với công ty cũ còn thời hạn nửa năm, nếu lúc này cậu ta hủy hợp đồng sẽ rất bất lợi. Hết hợp đồng cậu ta chuyển sang giải trí Thiên Thần cũng không muộn. Nửa năm sau chính là thời điểm mấu chốt." Nói đến chuyện muốn Tần Nam gia nhập công ty, cô đã liên lạc trực tiếp với cậu ta. Mặc dù nhận được câu trả lời không như dự định ban đầu nhưng cũng không làm cô thất vọng.
"Cái gì? Tần Nam sẽ gia nhập công ty chúng ta? Chuyện này xảy ra khi nào? Sao anh không nghe được xíu tin tức nào thế?" Thật bất ngờ! Cậu vừa mới nhắc đến Tần Nam thôi mà Lâm Du đã chủ động liên lạc từ lâu rồi, quả thật cậu suy nghĩ chưa cặn kẽ bằng Lâm Du.
"Anh không biết Tần Nam là người nhà họ Tần sao?" Lấy địa vị của Cố thị, cô cho rằng hiển nhiên Cố Nhiên biết chuyện này chứ.
"Thật sao? Anh không biết! Anh nghĩ là người cũng họ thôi. Anh chỉ thân thiết với Hứa Hoán, còn Tần gia bên kia không tiếp xúc nhiều."
Nói đến Hứa Hoán với Tần Nam, cô cũng đã biết về chuyện giữa hai người này. Hứa Hoán cũng giống cô vậy, không phải là người rộng lượng cho lắm, Cố Nhiên là bạn tốt Hứa Hoán, chắc hẳn cậu không có cơ hội đến gần Tần Nam rồi.
"Vậy Tần Nam là em họ của anh Hứa Mạch rồi." Đều là người trong nhà, biết được chuyện này làm cả người Cố Nhiên nhẹ nhõm hẳn: "Thế thì khi Tuyết Nhi gặp Tần Nam không cần lo bị khi dễ."
"Sao anh nghĩ rằng Tần Nam sẽ khi dễ Tuyết Nhi? Danh tiếng của cậu ta trong giới giải trí xấu lắm hả?" Lần trước cô có đầu tư vào phim của Tần Nam, ngoài chuyện cậu ta hay làm bộ làm tịch ra thì tính tình cũng khá tốt, đâu nghe cậu ta gây mâu thuẫn với ai đâu.
"Không phải. Chủ yếu là giữa hai người bọn họ chênh lệch quá xa. Tuyết Nhi chỉ là người mới, còn cậu ta đã là thiên vương hô mưa gọi gió, hai người lại không chung công ty đại diện, cậu ta cần gì cho Tuyết Nhi sắc mặt tốt. Nếu Tuyết Nhi xui xẻo gặp ngay bữa cậu ta đang bực dọc chuyện gì đấy thì chịu ủy khuất là cái chắc." Thế nên cậu mới đích thân ra tay, phóng xe đến tận khu mua sắm đưa Tuyết Nhi đến gặp Tần Nam này.
"Em không sao. Chỉ là chịu chút ủy khuất thôi mà..." Nghe cuộc đối thoại giữa Cố Nhiên và Lâm Du, cô đã chuẩn bị sẵn tâm lí. Triệu Linh Lộ cô còn chịu được, bị người khác chèn ép chút xíu cũng có sao đâu.
"Em bị ngốc à? Sao lại không sao được. Cũng bởi vì lúc nào em cũng yên lặng chịu đựng nên mới bị người ta trèo đầu cưỡi cổ. Điển hình là Triệu Linh Lộ, phàm là những người như cô ta em phải cho một trận thì họ mới biết chừa. Em đúng là ngốc hết chỗ nói mà. Em làm tôi tức điên lên mất!" Triệu Tuyết Nhi còn chưa nói hết lời thì đã bị Cố Nhiên khiển trách.
Lâm Du cũng không đồng ý với Triệu Tuyết Nhi. Bất quá, Cố Nhiên đã lên tiếng, Lâm Du tiếp tục giữ im lặng.
"Không phải như vậy. Chỉ là em không muốn tranh chấp cùng cô ta thôi, dù có làm gì thì mọi người trong nhà đều hướng về phía cô ta cả. Cùng cô ta cãi vã cũng chẳng có ích gì..." Ai nói cô chưa từng có ý định phản kháng chứ, nhưng làm thế thì có nghĩa lí gì.
"Vậy nên tôi mới nói em ngốc! Sao lại vô ích chứ? Em không vùng lên thì sao, bọn họ có cho em thời gian yên ổn không? Đâu phải không có Triệu gia thì em sống không nỗi, cần gì phải lệ thuộc, nhường nhịn bọn họ!" Cách xử sự của cô Cố Nhiên không đồng ý. Cùng lắm thì cá ૮ɦếƭ lưới rách, ai sợ ai!
Lời của Cố Nhiên không phải là vô lí, nếu đó là trong trường hợp Triệu Tuyết Nhi có khả năng độc lập về kinh tế. Với tình trạng cô ấy không có gì cả, nếu trở mặt với bọn họ thì đấy không phải là con đường sáng suốt.
Theo Lâm Du, Triệu Tuyết Nhi cứ cố nhẫn nhịn chờ kiếm đủ tiền rồi trở mặt với bọ họ cũng không muộn.
"Em.. Em sẽ cố gắng." Mặc dù Cố Nhiên đang mắng cô, nhưng Triệu Tuyết Nhi biết, Cố Nhiên không có ác ý, chỉ là cậu bất bình thay cô mà thôi.
"Em đúng là..." Thấy cô như vậy, một bụng lửa giận của cậu không thể nào phát tác: "Được rồi, em muốn làm sao thì làm. Chỉ cần thoải mái là được. Dù sao cũng không phải ngày một ngày hai. Chờ sau này em nổi tiếng, vừa có tiền vừa có danh như Tần Nam, chỉ cần em hô một tiếng cũng đủ dìm ૮ɦếƭ Triệu gia kia."
"Dạ, em biết rồi." Triệu Tuyết Nhi nhẹ nhàng trả lời, không chần chờ chút nào. Có thể thấy trong lòng cô có chứa sự phản kháng, chẳng qua cô không đủ năng lực thôi.
"Vậy thì còn được." Cố Nhiên tạm hài lòng, không khách khí nói tiếp: "Có Cố đại thiếu gia tôi đây chống lưng cho em mà, em cần gì phải sợ."
Triệu Tuyết Nhi cười, nhìn sang Lâm Du: “Em biết rồi. Hơn nữa còn có chị Lâm Du ở đây mà, chị ấy sẽ không bỏ mặt em đâu."
Cố Nhiên chặt chặt lưỡi: "Em nói cũng phải! Có Lâm Du ở đây thì em khỏi cần khác hỗ trợ cũng được."
"Ai nói có em thì Tuyết Nhi sẽ bình yên vô sự?" Lâm Du đột nhiên lên tiếng: "Chuyện của Triệu gia em không tiện nhúng tay vào, cũng không giúp được nhiều cho em ấy. Anh thì ngược lại, có anh nhúng tay thì chuyện giúp Tuyết Nhi rời khỏi Triệu gia sẽ dễ dàng hơn."
"Hả? Tuyết Nhi phải rời Triệu gia sao?" Cố Nhiên nghiêng đầu qua nhìn Triệu Tuyết Nhi thật nhanh: "Được nha, nếu có gì cần tôi giúp thì cứ nói, tôi sẽ không tính phí đâu.”
Triệu Tuyết Nhi tiếp tục im lặng, một lúc lâu sau, cô lên tiếng: "Cảm ơn anh chị nhiều. Có hai người ở đây thật tốt."
Lâm Du giật giật môi, không nói gì. Có cô ở đây cũng không phải là chuyện gì tốt. Ở kiếp trước, Triệu Tuyết Nhi cũng trở thành ngôi sao có danh tiếng nhưng cuối cùng vẫn bị đưa vô bệnh viện tâm thần.
Cố Nhiên thì ngược lại: "Đó là đương nhiên! Có bổn thiếu gia làm ô dù chính là phúc của em. Sau này em phải cẩn thận lấy lòng bổn thiếu gia đấy, đừng có chọc bổn thiếu gia tức giận. Không thì lúc em chịu thiệt không có ai ra mặt giúp em đâu.”
Đối mặt với tác phong con nhà giàu của Cố Nhiên, Triệu Tuyết Nhi chớp mắt mấy cái, không tiếp lời.
Lâm Du vỗ vỗ vai Triệu Tuyết Nhi, bỗng nổi lên chủ ý: "Dù sau Cố gia cũng không thiếu tiền, nếu em không có chỗ ở thì cứ đến đấy, thêm một người thêm một bộ chén đũa thôi."
"Được đó! Nếu Tuyết Nhi không phản đối thì cứ theo tôi về nhà gặp bà nội và mẹ tôi. Lần trước khi bà nội và mẹ xem phim, họ thích em lắm, mẹ tôi còn bảo muốn có một đứa con gái giống em!" Cố Nhiên hết sức tự nhiên nói.
Hiển nhiên Triệu Tuyết Nhi sẽ không mặt dày đến nhà của Cố Nhiên. Dù có rời khỏi nhà họ Triệu, cô cũng đã có đủ khả năng tự nuôi mình.
Chuyện Cố Nhiên gia nhập vào giải trí Thiên Thần, bà nội Cố và mẹ Cố đều biết. So với việc Cố Nhiên đã trưởng thành, hai người càng để ý chuyện cậu là ông chủ của Triệu Tuyết Nhi hơn. Hai người cũng đã bảo cậu khi nào có rãnh nhớ dẫn Tuyết Nhi đến nhà chơi.
Lâm Du nhìn lên Cố Nhiên, không lẽ anh thật sự cho rằng hai trưởng bối nhà họ Cố thật sự muốn con gái chứ?
Lúc ba người bọn họ đến nơi thì đã trễ, Tần Nam đã ở bên trong.
Thấy Triệu Tuyết Nhi rốt cuộc tới, Tần Nam bĩu môi, hai tay đúт νàσ тяσиg túi quần: "Mặt mũi của cô Triệu thật lớn!"
"Tiền bối, xin lỗi anh, tôi đã đến trễ." Triệu Tuyết Nhi cúi người chín mươi độ, thành tâm nói xin lỗi.
"Thái độ cũng không tệ, nhưng đừng để có lần hai. Cánh nhà báo biết được không tốt cho danh tiếng của cô đâu." Bởi vì Triệu Tuyết Nhi là người của giải trí Thiên Thần, Tần Nam cũng không muốn gây khó dễ. Tùy ý chỉ điểm hai câu rồi ngừng lại.
"Cảm ơn Tạ tiền bối hướng dẫn. Lần sau nhất định tôi sẽ chú ý, tuyệt đối không đến trễ nữa." Triệu Tuyết Nhi cúi người thêm một lần nữa, chân thành tự kiểm điểm.
Tần Nam nhẹ nhàng gật đầu, không nói gì nữa. Cậu nể tình Lâm Du mới nhắc nhở Triệu Tuyết Nhi vài câu. Về phần cô ta có để ý những lời cậu nói hay không thì cậu không quan tâm. Giải trí Thiên Thần có rất nhiều nghệ sĩ, cậu không thể chiếu cố hết cũng không có nghĩa vụ này.
Bởi vì dừng xe, Cố Nhiên đến chậm vài phút. Lâm Du vòng vào phòng vệ sinh nên giờ này mới tới cửa. Hai người vào thì cuộc đối thoại kia đã kết thúc.
Nhưng khi Lâm Du xuất hiện, Tần Nam có thâm ý nhìn Triệu Tuyết Nhi một cái. Vốn dĩ cậu tưởng rằng Triệu Tuyết Nhi chỉ là một người mới, không nghĩ tới cô ta lại được Thiên Thần coi trọng như thế. Xem ra Triệu Tuyết Nhi chính là con át chủ bài sau này của Thiên Thần.
Năng lực giao tiếp của Cố Nhiên từ trước đến giờ không tệ, không lâu sau đó thì cậu đã trò chuyện được với người quản lí của Tần Nam. Tần Nam nhàn rỗi không có chuyện gì làm bèn xích lại ngồi gần Lâm Du.
"Hiện tại chị dâu bận lắm không?" Tần Nam còn tưởng rằng, Lâm Du chỉ phụ trách công việc phía sau màn thôi. Cậu không nghĩ đến Lâm Du lại thật sự có năng lực, thật là cậu phải nhìn người chị dâu họ này với cặp mắt khác xưa.
"Đến sân khấu tìm hiểu một chút xem chuyện hợp tác như thế nào thôi." Ở trước mặt Tần Nam, Lâm Du không che giấu gì cả: "Gần đây chú vẫn bận rộn như trước à?"
"Bận rộn chứ chị! Em còn đang trong thời kì tràn trề năng lượng mà. Với cả em gần hết hợp đồng, công ty đang cố gắng vắt cạn sức lực của em để kiếm tiền. Vốn nữa năm sau em còn có kì nghỉ hai tháng, giờ thì bị lỡ hết rồi." Tần Nam bất đắc dĩ nói, nhưng ngữ điệu của cậu không có chút oán trách hay tức giận gì cả.
"Nếu chú không muốn làm thì hủy hợp đồng đi. Tổn thất bên công ty tôi sẽ chịu." Showbiz cũng như chiến trường vậy, chỉ sợ bọn họ cố ý nhằm vào Tần Nam.
"Không cần đâu. Lão già họ Đông kia cũng không thể vắt khô máu cây hái ra tiền này được. Huống chi em còn nhiều công việc khác, không thua thiệt! Dù bọn họ muốn tính toán em nhưng cũng sẽ không làm quá mức, ai lại muốn gây thù với thiên vương tài hoa phong độ như em chứ.”
Nghe Tần Nam nói như vậy, Lâm Du gật đầu: " Được rồi. Nếu như có chuyện khó xử thì chú cứ nói cho tôi biết. Cho dù ta không đủ năng lực giải quyết thì vẫn còn có Hứa Mạch mà."
"Đó là đương nhiên. Đã có chỗ dựa vững tựa núi Thái Sơn như anh chị, em yên tâm làm chức “thái tử gia” của em rồi." Cậu còn ngầm lôi kéo mấy người bạn thân, họ đều những người có danh tiếng, có cơ hội cậu sẽ nói cho chị dâu chi tiết cụ thể.
Thấy bộ dáng của Tần Nam, Triệu Tuyết Nhi ngạc nhiên trợn to mắt, cô không nhịn cười được. Nếu như Tần Nam gia nhập giải trí Thiên Thần, thái tử gia thì không được nhưng hoàng thân quốc thích thì có thể.
Nghe tiếng Triệu Tuyết Nhi cười, Tần Nam quay đầu, không vui trợn mắt nhìn Triệu Tuyết Nhi. Cậu còn tưởng ngôi sao mới này biết cách làm người, ai dè mới đó mà đã lộ nguyên hình. Dám xem cậu như trò cười, hừ, không muốn sống trong giới showbiz này phải không?
"Tuyết Nhi là học muội cùng trường đại học của tôi. Sau này nếu có cơ hội, nhớ chiếu cố đến em ấy." Thấy Tần Nam trừng Triệu Tuyết Nhi, Lâm Du nói.
"À? Như vậy... Được rồi, biết, em sẽ chiếu cố." Tần Nam đang định tìm cơ hội cho Triệu Tuyết Nhi nếm bài học, ai dè Lâm Du lại nhắc nhở. Dù cho như vậy, cậu vẫn sẽ không cho Triệu Tuyết Nhi sắc mặt tốt.
Biết được mình may mắn tránh được một kiếp, Triệu Tuyết Nhi ngượng ngùng nhìn về phía Tần Nam cười cười. Sau đó, hướng về phía Lâm Du len lén lè lưỡi. Cô không phải cố ý cười, thật mà!
Hợp tác thuận lợi, Cố Nhiên thuận đường đưa Triệu Tuyết Nhi trở về công ty. Lâm Du định ngồi lên xe của Cố Nhiên thì lại bị Tần Nam ngăn cản.
"Chị dâu, em có chút chuyện liên quan đến công việc muốn thương lượng với chị." Tần Nam nói xong cũng không đợi Lâm Du đáp lời, cậu nói tiếp: "Anh họ mới gửi tin nhắn, ảnh đang trên đường tới."
" Được." Nghe Hứa Mạch sắp tới, Lâm Du đồng ý không chút nghĩ ngợi.
Hứa Mạch đến rất nhanh, mấy phút sau hắn đã xuất hiện trước mặt Lâm Du và Tần Nam.
Tần Nam định tiến lên đẩy xe lăng cho Hứa Mạch, nhưng tốc độ của Lâm Du lại nhanh hơn, cậu cũng không giành, yên lặng đứng bên cạnh.
Những ngôi sao mà Tần Nam lôi kéo ai cũng là cây hái ra tiền cả, và tất nhiên, Thiên Thần có đủ khả năng thu nhận bọn họ. Ba người họ nhanh chóng đạt chung nhận thức.
"Cùng nhau ăn cơm tối đi! Em mời." Sau khi bàn xong chính sự, Tần Nam đề nghị.
"Không phải chú còn có việc bận sao?" Lâm Du chắc chắn cậu còn có lịch trình gì đấy bởi vì từ nảy đến giờ điện thoại của cậu đã reo rất nhiều lần rồi.
"Tranh thủ lúc rảnh rỗi thôi! Trên có chính sách, dưới có đối sách. Em đã lăn lộn nhiều năm như vậy, bọn họ nghĩ sẽ dễ dàng trấn áp em được sao." Vẻ mặt Tần Nam đầy kiêu ngạo cùng tự phụ. Chỉ khi đối mặt với vợ chồng anh họ cậu mới khép nép thế thôi. Trên thực tế, cậu vốn là người đặc biệt cao ngạo mà!