Đến buổi tối, Lâm Du cố ý bưng một bồn nước lớn, chuẩn bị tắm cho Hứa Mạch.
Nhìn trong video, Lâm Du bắt đầu mở nút áo Hứa Mạch trước, Hứa Hoán tức giận trừng mắt. Hắn rất muốn chạy qua ngăn cản, nhưng ông nội trước đó đã ra lệnh, không cho phép hắn gây chuyện.
Vì vậy, Hứa Hoán chỉ có thể trợn tròn mắt, không nhúc nhích ngồi ở trên ghế, chăm chú nhìn chằm chằm bàn tay của Lâm Du. Phàm là Lâm Du có một chút cử động xấu, hắn khẳng định lập tức đem Lâm Du đuổi ra Hứa gia!
Mà Lâm Du, cô quả thật đối với Hứa Mạch không có bất kì lòng xấu nào. Thật sự cô hoàn toàn có thể làm được, chỉ là đơn thuần lau chùi cho Hứa Mạch. Mặc dù, cô thừa nhận, vóc người Hứa Mạch rất tốt, cũng cực kì làm cho người khác mơ mộng.
Nhưng mà bất quá, Lâm Du hoàn lúc đầu còn đánh giá cao trình độ da mặt dày của mình. Vì lau chùi trên người Hứa Mạch, cô hoàn toàn không thành vấn đề. Nhưng mà vừa ᴆụng vào quần Hứa Mạch, Lâm Du dừng một chút, nghiêng đầu nhìn mặt của Hứa Mạch: “Anh chắc chắn, tôi cởi nó, sau này anh tỉnh lại sẽ không tìm tôi tính sổ đi?”.
Hứa Mạch lẳng lặng nằm trên giường, không có mở mắt nhìn Lâm Du, cũng không có bất kì đáp trả lại. Từ khi bị đưa đến bệnh viện cho tới nay, hắn thật giống như chẳng qua là ngủ thi*p đi, lại không có chút triệu chứng tỉnh lại nào.
“Nghe nói qua rất nhiều câu chuyện mỹ nhân ngủ, không nghĩ có một ngày thấy được mĩ vương tử ngủ. Gặp phải anh, mĩ nhân ngủ cũng sẽ thẹn thùng với anh chứ?” Dung mạo Hứa Mạch rất tốt, bất kể lúc nào nhìn, Lâm Du đều cảm thấy rất thoải mái. Không trách, Lâm Nhất Thiên sẽ si mê Hứa Mạch như vậy, làm đủ thủ đoạn cũng sẽ không tiếc.
Hứa Mạch vẫn không có động tĩnh, mặc cho Lâm Du nhìn khuôn mặt hắn xuất thần.
“Anh đã không phản đối, tôi trước hết cởi”. Tay một lần nữa ᴆụng phải quần Hứa Mạch, Lâm Du chần chờ một chút, không xác định liếc Hứa Mạch một cái, “Cởi thật a”.
“Biết sợ sao! Muốn cởi liền cởi, giả bộ cái gì đây?” Nhìn Lâm Du đột nhiên lâm vào quấn quýt, Hứa Hoán sờ cằm một cái,cười không có ý tốt.
Bỗng nhiên, Lâm Du cảm giác sau lưng lạnh cả người. Tầm mắt từ trên người Hứa Mạch dời đi, chính xác đối mặt với Hứa Hoán trên máy thu hình, hơi hơi ngoắc khóe miệng, ૮ởเ φµầɳ Hứa Mạch ra.
“Có ý gì? Cô ta khiêu khích tôi?” Hứa Hoán vỗ bàn, chỉ video mất hứng tức giận nói.
“Im miệng, im lặng một chút!” Vứa lúc đó, từ cử truyền tới âm thanh rung trời. Ngay sau đó, tàn khốc ra mệnh lệnh,”Đóng máy theo dõi lại, ra ngoài.”
Hứa Hoán mặt đầy tức giận, vẫn nghe lời đóng video lại, đi ra khỏi phòng.
Lâm Du nhắm mắt, sau khi chắc chắn máy theo dõi đã bị đóng lại, thật nhanh đem quần Hứa Mạch kéo lên. Sau đó, cởi vớ Hứa Mạch xuống, vén ống quần Hứa Mạch lên, cẩn thận lau sạch sẽ.
Tất cả mọi người Hứa gia đều biết, tối hôm nay, Lâm Du đã tắm cho Đại thiếu gia. Bất kể tâm tư mọi người phức tạp như thế nào, nhưng bởi vì Hứa Chấn Thiên cho phép, cho nên không có người nào đi vào ngăn trở.Từ đầu tới cuối, ba mẹ Hứa Mạch đều một mực canh giữ ở ngoài cửa, nhưng cuối cùng lại không có đẩy ra cánh cửa kia.
Thật ra tất cả mọi người Hứa gia đều một lòng nghi ngờ, đều có chút không đồng ý với quyết định của Hứa Chấn Thiên. Chỉ bất quá đối mặt với Hứa Mạch đã trở thành người thực vật, tất cả mọi người đều nhất trí giữ vững im lặng.
“Tất cả mọi người đều rất quan tâm anh”, lần nữa mặc chỉnh tề cho Hứa Mạch một cách ung dung, Lâm Du một lần nữa lặng lẽ cho Hứa Mạch uống nước ao, “Cho nên, mau sớm tỉnh lại đi! Tất cả mọi người đang chờ anh.”.
Đút hết nước trong ao, Lâm Du không để ý động tĩnh ngoài cửa, ngồi về mép giường, mở sách ra, tiếp tục vì Hứa Mạch chậm rãi đọc.
Bên kia, bởi vì Hứa gia thu hồi trấn áp, Bác Dương được thở dốc. Lâm Hồng Tín rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm, bình tỉnh lại. Ngay sau đó, hắn bắt đầu suy nghĩ kế hoạch mới, tính toán số cổ phần kia trên tay Lâm Du.
“Nhưng mà ba, người không phải nói với Chu Tuyền, cổ phần trong tay Lâm Du cô ta không coi ra cái gì sao?” Lâm Nhất Thiến bắt đầu hồ đồ.
“Nữ nhi ngốc, còn có ai chê tiền nhiều hơn chứ? Hơn nữa, con coi trong tay Lâm Du chỉ có cổ phần Bác Dương? Thời điểm gia gia của con ૮ɦếƭ, đều lưu thứ tốt nhất cho Lâm Du rồi”. Nhớ tới di sản của Lâm An Yến, Tôn uyển đình trầm mặt xuống, một mực canh cánh trong lòng.
Lâm Hồng Tín dĩ nhiên cũng nghĩ như vậy, gật đầu một cái: “Cho nên, chúng ta bây giờ không thể vạch mặt với Lâm Du”.
“Nhưng mà Lâm Du gả đi Hứa gia rồi! Chúng ta ngay cả thấy cũng không thấy được nó, tính toán vật trong tay nó như thế nào đây?”. Nghe tới phần di sản Lâm Du được hưởng, Lâm Nhất Thiến cũng không vui.
“Hứa gia thì thế nào? Chẳng lẽ Hứa gia sẽ che chở Lâm Du sao? Hai người cũng đừng quên, người ở Hứa gia chính là “Lâm Nhất Thiến”. Là người làm hại Hứa Mạch thành người thực vật! Lâm Du không là cái gì cả! Cứ chờ đi, Lâm Du sẽ không sống tốt được.” Hứa gia, Tôn Uyển Đình không chọc nổi. Nhưng mà Lâm Du, bà nhất định sẽ không bỏ qua.
Nghe Tôn Uyển Đình nói, , Lâm Nhất Thiến như đang suy nghĩ điều gì đó, miệng lộ ra nụ cười quỷ dị.
ở Hứa gia một thời gian dài, Lâm Du dần dần thích ứng việc chăm sóc Hứa Mạch cả ngày. Mọi người Hứa gia mặc dù đối với cô vô cùng lạnh nhạt, cô vẫn tự mình không quên lặng lẽ đút cho Hứa Mạch uống nước ao, mỗi tối cũng không quên lau chùi thân thể cho Hứa Mạch, chưa từng bỏ quên lần nào.
Khác biệt duy nhất, cũng có lẽ chính là, đối với việc lau chùi thân thể Hứa Mạch cô càng ngày càng thành thói quen, động tác cũng ngày càng không ngượng ngùng, có thể nói là khá tự nhiên.
Ngay những lúc này, nhìn dung nhan khi ngủ của Hứa Mạch phá lệ an tĩnh, Lâm Du chỉ có thể không ngừng an ủi chính mình: đến một thời gian cô lau chùi thân thể cho Hứa Mạch, theo dõi trong phòng sẽ bị gỡ xuống. cho dù cô không đối với Hứa Mạch làm chuyện gì, ở trong mắt tất cả mọi người, cô chính là dở trò với Hứa Mạch, chiếm hết tiện nghi! Vậy cho nên, không chiếm thì phí, chỉ có thể tạm thời ủy khuất Hứa Mạch không thể nào phản kháng rồi…
Tại Lúc Lâm Du chăm sóc Hứa Mạch càng ngày muốn gì được nấy,tại lúc Hứa gia đối với Lâm Du ôn hòa hơn, Lâm Hồng Tín cùng Tôn uyển Đình tìm tới cửa.
Lâm Du có nghĩ qua, đối với tính tình Lâm Hồng Tín cùng Tôn uyển Đình nhất định sẽ không nhịn được tìm đến, lại không nghĩ rằng tính nhẫn nại của hai người này quá kém, thậm chí nữa tháng cũng không chịu được.
Mặc cho Lâm Hồng Tín cùng Tôn uyển Đình ở ngoài cửa lớn chờ, Lâm Du mặt không đổi sắc mở sách ra trang kế tiếp, tiếp tục chậm rãi đọc.
“Cô chắc chắn không gặp bọn họ?” gõ cửa phòng Hứa Mạch, Hứa Chấn Thiên không có đi vào, chẳng qua là đứng ở cửa hỏi.
“Chỉ cần Bác Dương không đổ, trong tay của con liền không thiếu tiền. Có gặp hắn hay không, cũng không ảnh hưởng việc con lấy hoa hồng được chia ở Bác Dương” Không có để sách trong tay xuống, Lâm Du không nhúc nhích ngồi chỗ đó, khóe miệng nhếch lên nụ cười châm chọc.
“Cô không muốn báo thù?” Nếu thật sự như Lâm Du từng nói, vợ chồng Lâm Hồng Hiên là bị hại ૮ɦếƭ, biểu hiện của Lâm Du không phải quá mức trấn định rồi sao. Bất quá là một nha đầu hai mươi mấy tuổi, Hứa Chấn Thiên lại phát hiện, ông vẫn luôn không nhìn thấu Lâm Du.
“Muốn. Nhưng đến giờ con vẫn chưa có cái năng lực đó.” Lâm Du chưa từng nghĩ đến việc nhờ Hứa gia giúp đỡ cô báo thù, cô chẳng qua là mong Hứa gia có thể giúp cô bảo vệ những thứ cô có. Đợi đến khi cô có năng lực phản kích, nhất định sẽ không nương tay.
Hứa Chấn Thiên trầm mặc một chút, trầm giọng nói: “ Chỉ cần cô không có ý đồ xấu vớ Hứa Mạch, Hứa gia sẽ bảo hộ cô cả đời”.
“Cảm ơn” Lâm Du nhẹ nhàng cảm tạ, tiếp tục chậm rãi đọc sách. Đối với việc có ý đồ xấu với Hứa Mạch? Nếu như cô nói cho Hứa Chấn Thiên, trên đời này người cô tuyệt đối sẽ không làm tổn thương, chính là Hứa Mạch! Hứa Chấn Thiên có tin hay không? Chắc là sẽ không!
Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình rất sinh khí, hai người liều mạng bấm điện thoại cho Lâm Du, nhưng từ đầu đến cuối cũng không có người nghe. Cho nên, hai người bắt đầu hoài nghi Lâm Du đã biết cái gì? Nếu không thì, chính là Hứa gia nói với Lâm Du cái gì đó?
Nhưng cũng không đúng nha, rõ ràng lần trước Lâm Du nói, Hứa gia không biết cô không phải là “Lâm Nhất Thiến”.Nói cách khác, Hứa gia không nên mất thì giờ đi điều tra thân thế Lâm du mới đúng.
Như vậy nói đến, giải thích của Lâm Du có thể châm chước được. Người làm Hứa gia nhắc tới thân thế Hứa gia? Cho dù chuyện Lâm Hồng Hiên cùng Tôn Tinh Vi xảy ra tai nạn xe cộ cũng không phải bí mật gì, nhưng đã qua nhiều năm, người làm Hứa gia làm sao đột nhiên nhắc tới chuyện này? Lại có cái người làm kia nhớ tới chuyện xưa này?
Đứng ở ngoài cửa lớn Hứa gia, chịu đủ mặt trời nắng chan chan chiếu xuống, Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình mặt đều đỏ lên, suy nghĩ lại mạnh mẽ thức tỉnh, từ trong mắt đối phương thấy được tràn đầy không xác định.
Lâm Du nhất định là biết cái gì! Làm sao biết, từ nơi nào biết, bọn họ không biết được. Nhưng là đột nhiên thái độ Lâm Du chuyển biến, xác xác thực thực đối với bọn họ bất lợi!
Chuyện Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình vội vã rời đi, người làm Hứa gia có bẩm báo với Lâm Du. Lúc đó Lâm Du vừa vặn vì Hứa Mạch đọc xong nội dung chương một, nghe vậy chẳng qua là cười lạnh một tiếng, ngay sau đó lại tiếp tục đọc chương sách tiếp theo.
“Ông nội, con cảm thấy Lâm Du có cái gì đó rất không đúng! Cô quá tỉnh táo, tỉnh táo làm cho người khác cảm thấy khác thường, thậm chí có vài điểm quỷ dị” Nhìn phản ứng của Lâm Du, Hứa Hoán nhíu mày, hướng đến Lâm Chấn Thiên báo cáo.
“Ta biết” Nếu như ngay cả vấn đề của Lâm Du cũng không nhìn ra được, Lâm Chấn Thiên thật có thể nói sống nhiều năm như vậy là uổng phí.
Lâm Chấn Thiên chẳng qua là để ý, Lâm Du đến tột cùng là nhắm vào Lâm gia, hay là những người khác. Nêu như không ảnh hưởng gì đến Hứa Mạch, đối với Hứa gia không hại, ông sẽ giúp Lâm Du một tay.
“Vậy chúng ta còn để mặc cô ta cùng anh họ chung một phòng? Có muốn hay không….” Hứa Hoán đưa tay đặt ở cổ, hướng về phía Hứa Chấn Thiên khoa tay múa chân thủ thế làm hành động “Gi*t”.
Thật ra Hứa Hoán nghĩ, ngày Lâm Du bước vào cửa ngày thứ nhất, liền đem âm mưu Lâm gia vạch trần. Sau đó, hung hãn giáo huấn Lâm Nhất Thiến một hồi, không chút lưu tình cho người Lâm gia thống khổ, coi như là làm sụp đổ Bác Dương cũng không có gì lớn đấy.
“Ta chính là muốn nhìn một chút, cô dự định phản kích như thế nào.” Tầm mắt sắc bén rơi vào hai người đang nằm trên giường trong màn ảnh, mắt Hứa Chấn Thiên lóe lên một cái rồi biến mất, nhanh không người nào phát hiện được.
Từ khi Hứa Mạch xảy ra chuyện, Hứa gia liền lâm vào áp suất thấp, ngay cả Hứa Chấn Thiên, cũng không tránh khỏi. Không thể phủ nhận, Lâm Du xuất hiện, liền chuyển đi lực chú ý của Hứa Chấn Thiên.
Có lúc, không phải một đao chém ૮ɦếƭ kẻ thù, mới gọi là báo thù. Tận mắt nhìn kẻ thù từng chút bị tan rã, nhìn kẻ thù chịu đủ loại dày vò lo lắng sợ sệt, vẫn có thể xem là thật thống khoái và giải hận.
Hứa Chấn Thiên chờ Lâm Du trở mình ngày hôm đó. Cho dù đợi không được cũng không sao, ông sẽ đích thân vì Hứa Mạch đòi công đạo. thời hạn này sẽ không quá dài, hi vọng Lâm Du sẽ không làm ông thất vọng.
Lâm Du dĩ nhiên sẽ không làm cho Hứa Chấn Thiên hao tâm uổng phí, cô là đang chờ thời cơ tốt nhất. Bác Dương mới bị tổn hao nặng, còn chờ thời gian ổn định lại. Huống chi, Hứa gia bên này, cô vãn còn bị theo dõi, không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình vội vàng muốn liên lạc với Lâm Du, lại phát hiện số điện thoại của đã Lâm bị đổi, không thể nào gọi được. tự mình đến Hứa gia tìm người, thự nhiên là không có khả năng.
Quả thực không thể nào xác định đây có phải Hứa gia ra mệnh lệnh hay không, vợ chồng Lâm Hồng Tín thống khổ vùng vẩy gần một tháng, không thể không tạm thời buông tha. Tạm thời trước mắt chỉ có chờ, chờ đợi ngày Lâm Du lại xuất hiện trước mặt bọn họ một lần nữa.
Thời gian cứ như vậy trôi qua từng ngày, theo thời gian Lâm Du lau chùi thân thể Hứa Mạch theo thường lệ,máy theo dõi cứ theo lẽ thường dược tắt. Không, vào giờ phút này không thể dung từ “tắt” để hình dung thế cục trước mắt. Bởi vì buổi sáng hôm nay, ngay trước mặt Lâm Du,người Hứa gia đã đem tất cả dụng cụ theo dõi gỡ xuống.
“Đã hai tháng, anh còn không chịu tỉnh lại?” nhẹ nhàng lau mặt Hứa Mạch xong, Lâm Du chợt sửa lại “Cũng đúng, anh thà ngủ một giấc hơn bảy năm cũng không chịu tỉnh lại, đút nhiều nước ao cho anh cũng sẽ vô ích phải không?”.
Hứa gia có tiền, cho dù Hứa Mạch nằm trên giường không nhúc nhích cả đời, Hứa gia cũng sẽ chiếu cố hắn tốt nhất. Giống như bây giờ, đã hai tháng trôi qua, trạng thái Hứa Mạch ngoại trừ ngủ say, chưa từng xuất hiện dị thường nào. Hứa Mạch vẫn là Hứa Mạch, dung mạo tuấn dật, Hứa gia đại thiếu gia chưa từng có một điểm chật vật.
“Thật ra thì, anh không tỉnh lại cũng tốt lắm. Hai ta cứ như vậy yên lặng sống cả đời, tôi không ngại anh không thể động, anh cũng không ngại tôi yêu thích lầm bầm lầu bầu. Bất kể bao nhiêu năm trôi qua, vẫn luôn là tôi nói, anh nghe. Như vậy cũng rất tốt, đúng không?” Nâng hai tay của Hứa Mạch lên, Lâm Du lau chùi thật tỉ mĩ.
“Anh không trả lời, coi như là ngầm chấp nhận nha” Lau xong hai tay của Hứa Mạch, Lâm Du ngẩn đầu lên, tầm mắt rơi vào khuôn mặt dang ngủ của Hứa Mạch, dừng một chút, tiến lên trước hôn một cái.
Sau đó, từ từ ngồi dậy, Lâm Du cười mặt đầy giảo hoạt, “Hứa gia phòng bị lâu như vậy, thật ra không nghĩ tới tôi đang chờ ngày này tới chứ?”.
“Bất quá, anh yên tâm, không được sự cho phép của anh, tôi sẽ không làm hành động gì quá đáng. Cho nên, anh muốn ngủ cứ tiếp tục ngủ, ngủ đủ rồi tỉnh lại cũng tốt” Động tác thuần thục cởi nút áo của Hứa Mạch, Lâm Du nói xong lại tiếp tục lau chùi, không có trì hoãn chút nào.
Đã từng có Lâm Du, tính tình cực kì đơn giản, vui giận gì cũng thật rõ ràng. Mà Lâm Du bây gờ, không tin tưởng tình cảm một lần nữa, cũng sẽ không kì vọng vào tình cảm nữa.
Ngay cả ba mẹ nuôi dưỡng hai mươi mấy năm cũng có mục đích khác, ngay cả em gái từ nhỏ lớn lên cùng với nhau cũng giấu giếm tâm cơ, ngay cả người chồng cùng giường chung gối cũng có thể trở mặt vô tình, đưa cô vào bệnh viên tâm thần như vậy….
Lâm Du trở lại bảy năm trước, đối với tất cả mọi người bên cạnh đều phòng bị. Ngoại trừ Hứa Mạch nằm trên giường chắc chắn đối với cô vô hại, cô có thể không đề phòng tiếp xúc Hứa Mạch, bất cứ người nào ở Hứa gia, Lâm Du cũng không tin.
Nói cách khác, lúc Hứa gia đang khảo nghiệm Lâm Du, đồng thời Lâm Du cũng cẩn trọng thử thăm dò ranh giới cuối cùng của Hứa gia.
Ở trong mắt Lâm Du, Hứa gia thu hồi theo dõi, cũng có lẽ đã phát hiện cô đã biết chuyện này, cảm thấy không cần phải như vậy nữa. cũng có lẽ muốn cảnh cáo cô, nhất cử nhất động của cô ở Hứa gia, Hứa gia đều nắm trong lòng bàn tay, nhắc nhở cô không nên vọng động.
Nhưng thế này cũng không sao. Nguyên nhân Lâm Du đến Hứa gia, từ lúc đầu mới tới Lâm Du đã thành thật khai báo cho Hứa Chấn Thiên. Đối với Hứa gia, cô không có ý đồ gì khác, sẽ không thẹn với lương tâm.
Về phần Hứa Mạch, bởi vì hắn là người thực vật, đối với bên ngoài không có chút cảm giác nào, Lâm Du có thể yên tâm tới gần. cũng chính bởi vì với Hứa Mạch không chút cảnh giác, từ đầu đến cuối Lâm Du làm cũng hết sức thản nhiên, không e dè chút nào.
Hơn nữa chiếu cố Hứa mạch thời gian ngày càng dài, Lâm Du bắt đầu ngầm đem Hứa Mạch coi như là người có thể tin cậy nhất. ở trước mặt cô, Hứa Mạch không chút nào giả dối. Ở trước mặt Hứa Mạch, cô cũng không cần che dấu gì.
Đối với người mình tin tưởng nhất, thân cận nhất, càng ngày càng tăng tình cảm đối với nhau. Cho dù Hứa Mạch không cảm giác được, ít nhất Lâm Du đơn phương nhận định là như vậy!