Mùa hè, ánh nắng tươi sáng.
Tựu trường đã 2 tuần lễ rồi, giữa thời gian này Ross tới thăm một lần. Mạc Bảo Bối càng cảm thấy Ross càng lúc càng giống là một ông lão, luôn không yên lòng cái này không yên lòng cái kia, sau đó coi cô thành đứa trẻ nhờ cậy người khác phải chăm sóc cô thật tốt.
Nói giỡn, ở đây là trong trường học, khi nào thì đến phiên người khác chăm sóc cô?
Mạc Bảo Bối đứng trong võ quán, mặc quần áo luyện Taekwondo đánh ngã đàn em trên mặt đất, một cước giẫm trên mặt người nọ, nghĩ tới hình ảnh mấy ngày trước Ross lại có thể nhờ cậy Tiểu Ngoan chăm sóc mình, đạp mặt của học sinh nọ càng thêm hung tợn.
Ngày đó là buổi chiều chủ nhật, Tiểu Ngoan cầm bài tập đến nhà Mạc Bảo Bối nhấn chuông cửa, vốn là mang bài tập đến cho cô chép, nhưng không ngờ Ross khéo léo từ chối, còn nói tự mình phụ đạo cô làm bài tập, không cần nhờ đến Tiểu Ngoan nữa.
- Sư tỷ, mặt em muốn lệch rồi. – Cậu nam sinh nhỏ bị giẫm dưới chân đáng thương nói. Sao cậu ta xui xẻo như vậy chứ, tới đây đang ký vào võ quán Teakwondo thế nhưng ᴆụng phải một sư tỷ bạo lực vậy. Vốn sĩ cậu ta cũng không tệ thế này, hôm nay. . . . . . đoán chừng không có cách nào qua cửa.
Cậu nam dinh nhỏ như đưa đám nghĩ, cúi gằm đầu.
Mạc Bảo Bối phục hồi tinh thần lại, nhìn cậu nam sinh bị chính mình giẫm dưới lòng bàn chân, nhấc chân lên.
- Không tệ, rất chịu đánh, nhận. - Mạc Bảo Bối hướng về phía mấy học viên tiến hành khảo hạch ghi danh nói.
Không sai, Mạc Bảo Bối chính là hội trưởng võ quán Taekwondo trong trường học, có điều đây chỉ là một trong những xã đoàn cô tham gia ở trường học thôi.
"Bốp bốp bốp" một hồi tiếng vỗ tay vang dội vang lên.
Phòng vốn là có hơi mờ tối đột nhiên phát sáng lên, tất cả mọi người cùng nhìn ra cửa võ quán bị mở ra.
Ngược ánh sáng, ba nam sinh khí thế cường đại mỗi người đủ đặc biệt đi vào. Chiều cao mỗi người đều từ một mét tám trở lên, hình thể cao lớn nhất chính là hội trưởng hội thể thao, Lôi Lợi, đại học năm 3, anh tuấn tiêu sái, người cao một mét tám sáu, cân nặng 75kg, tính tình liều lĩnh, nổi tiếng rùm beng chính là triết lý sống người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta ta nhất định hoản trả gấp mười lần.
Mắt phượng chính là hội trưởng hội văn học, Cố Thiếu Thông, đại học năm thứ 2, tao nhã lịch sự, người cao một mét tám, cân nặng 68kg. Mặc dù nhìn qua là yếu nhất, bình thường cũng luôn có một dáng vẻ thư sinh đa tình, nhưng thật ra thì sau đó là kẻ điên sở thích giống với Mạc Bảo Bối thích đua xe, ngày thường bên cạnh luôn không thiếu nữ sinh vây quanh bên người anh.
Mang theo một dôi mắt kính chính là hội trưởng hội học sinh, Hàn Kì, đại học năm 3, trầm lặng bình tĩnh, người cao một mét tám ba, 72kg. Ở trong cảm nhận Mạc Bảo Bối luôn cảm thấy cùng một người với Tề Giai cô gái phúc hắc thấu hiểu lòng người, bình thường có chuyện gì cũng vẫn thích tìm anh nhất.
Ba người xuất hiện nhanh chóng dẫn tới sự hâm mộ nhiệt liệt của mọi người, nhất là nữ sinh, mỗi người đều dùng ánh mắt ái mộ nhìn ba người này.
Không hề sai, ba người này đều là thành viên quản lý hội học sinh, mà Mạc Bảo Bối lại đảm nhiệm hội trưởng hội học sinh vui chơi giải trí, võ quán Taekwondo này chẳng qua là bởi vì vừa vặn có một chút hứng thú nhỏ, có lúc nổi giận muốn đánh người khổ nổi lại không có lý do gì để đánh, cho nên mới vui đùa một chút, vì ở chỗ này mọi người đều đã có chuẩn bị tâm lý bị đánh rồi, mà cô làm hội trưởng, có lúc dạy dỗ một học viên đây là huyệnrất hợp tình.
- Bảo Bối, hơn hai tháng không thấy, em lại có thể cũng không nhớ bọn anh, thật là khiến người ta đau lòng mà. - Cố Thiếu Thông khoa trương ôm lấy Mạc Bảo Bối bắt đầu khơi dậy đề tài vòng vòng, sau đó ôm nhiệt tình.
Bất đắc dĩ nhìn Cố Thiếu Thông trước mắt, Mạc Bảo Bối trực tiếp đạp một cước ra ngoài.
Cố Thiếu Thông cũng không phải đèn đã cạn dầu, lộn ngược ra sau một cái đáp xuống đất, tránh khỏi tấn công của Mạc Bảo Bối.
Bốn người này gộp lại chính là nhân vật làm mưa làm gió trong trường học, người người nghe thấy tổ hợp này là mất hồn mất vía. Mặc dù Cố Thiếu Thông nhiều tình, nhưng tình đều không dài, quả thật có thể nói là tính cách quỷ quái, đả thương vô số tâm hồn thiếu nữ, tuy nhiên vĩnh viễn có người tre già măng mọc muốn vây lượn bên người anh, cho nên tệ khiến Mạc Bảo Bối phỉ nhổ, nhưng vì Cố Thiếu Thông và Mạc Bảo Bối cùng tính, hơn nữa còn cùng học tập ngành tâm lý, cho nên thường xuyên phải chạm mặt.
- Hội nghị hội học sinh thường kỳ lần trước tại sao không tới? - Hàn Kì đẩy đẩy mắt kính, hỏi.
- Ngủ dậy muộn thì không đi được chứ sao. - Mạc Bảo Bối nhún nhún vai, trên thực tế căn bản là sợ bị ba người này hỏi tới chuyện chồng người lai, cho nên trốn tránh.
Lạy thầy giáo đã ban tặng, lắm mồm nói lộ ra, hiện tại toàn trường đều biết Mạc Bảo Bối cô có một vị hôn phu người lai, làm cho gần đây nội tiết của cô một mực mất cân đối, cho nên mới phải tích cực tới võ quán như vậy, vào trong võ quán quang minh chánh đại đánh người.
- Vậy hôm nay không có ngủ dậy muốn chứ. - Giọng điệu Hàn Kì khẳng định.
Mạc Bảo Bối còn chưa kịp đáp lại, đã bị Cố Thiếu Thông và Léry một trái một phải nâng lên, trực tiếp mang đi.
Mọi người nhìn ba người này đột nhiên tới, sau đó lại đột nhiên rời đi, lộ ra ánh mắt sùng bái.
- Oa, ba người thật đẹp trai vừa rồi là ai thế? Hình như có vẻ rất tốt với hội trưởng chúng ta. - Một học viên vừa dăng ký thành công nhiều chuyện hỏi.
- Mấy người là những học sinh mới cũng không biết rồi, cảnh cáo mấy người, lần sau bỏ bớt không hiểu chuyện phạm vào cấm kỵ. Ba người đó là nhân vật phong vân trong trường học của chúng ta, không chỉ là diện mạo tốt, chỉ số IQ cao, mà quan trọng nhất là bối cảnh gia đình đều rất tốt, mỗi người đều là con cháu nhà giàu, hơn nữa bọn họ nắm trong tay hội học sinh, chọc tới giáo viên cũng không thể chọc tới bọn họ. – Một học trưởng cũng nhiều chuyện, khiến cho tất cả học sinh mới rất hiếu kỳ, mỗi người đều nhìn anh ta chằm chằm.
Những học sinh mới đều lộ ra nét mặt hiểu, khó trách thái độ bọn họ thoạt nhìn cũng không ai bì nổi, thì ra là như vậy, chẳng qua người ta đúng là có tư cách này
- Vậy hội trưởng của chúng ta có quan hệ thế nào với bọn họ? - Học sinh mới tiếp tục nhiều chuyện hỏi.
- Hội trưởng chúng ta cũng là một thành viên của hội học sinh, vốn dĩ người phụ trách xã đoàn của không thể kiêm nhiệm quản lý công việc hội học sinh, nhưng bởi vì có ba người kia kiên trì, cho nên không có người dám phản đối. Hội trưởng của chúng ta là hội trưởng hội học sinh vui chơi giải trí trong trường học chúng ta. Bốn người bọn họ quan hệ rất tốt, nghe nói đã tốt tới mức chưa ai có thể ly gián bọn họ.
Tất cả mọi người chậc chậc, mỗi một người đều nghe đến mê mẫn, đây chính là chỗ mê hoặc của cuộc sống đại học, lại có thể muôn màu muôn vẻ thế đấy.
- Có một lần có bạn gái Cố Thiếu Thông ghen, cảm thấy Cố Thiếu Thông đối xử với hội trưởng chúng ta tốt hơn mình, cậy vào bản thân có mấy phần thùy mị hơn nữa cũng là con gái một nhà tài phiệt, cho nên nói xấu hội trưởng ở trước mặt Cố Thiếu Thông, kết quả Cố Thiếu Thông lập tức cắt đứt quan hệ với cô nữ sinh này, cả đời không qua lại với nhau. Các cậu nói, quan hệ của bọn họ có phải không tầm thường đúng không?
- Thật ra thì em có chút không hiểu, tại sao ba người bọn họ lại đối tốt với hội trưởng của chúng ta như vậy chứ? Em nghe anh họ em nói, hình như hội trưởng liên quan tới hắc đạo? - Một tiểu nữ sinh trong góc nói xong, âm thanh không lớn, nhưng mà dưới tình huống an tĩnh như vậy bị nghe rất rõ ràng.
Một câu nói này của học sinh mới gây ra oanh động.
Hội quán Taekwondo là một xã đoàn hot nhất trong tất cả xã đoàn, hôm nay chỉ người tới tham gia đăng ký cũng đã có vài trăm người, cộng thêm bọn họ cũng không thiếu bạn học làm bạn, tăng lên ít nhất hơn ngàn người, hội quán vốn rộng rãi bị vây đến nước chảy không lọt.
- Mấy người cũng không biết chứ, nghe nói hội trưởng của chúng ta lúc vừa mới tới trường học vì dung mạo quá đẹp, liền bị lưu manh lân cận đùa giỡn. Hội trưởng chúng ta vốn không muốn để ý tới, nhưng đám người kia lại dám cả gan ngăn ở trước mặt của hội trưởng chúng ta, kết quả kết cục của đám lưu manh kia chính là vào bệnh viện, lúc ấy có rất nhiều đám người vây xem có thể làm chứng. Cũng bởi vì chuyện này, hội trưởng chúng ta vừa bước vào trường học đã thành nhân vật phong vân, sau lại có người nhìn thấy hội trưởng đua xe trong chợ đen lân cận vào một buổi tối, cho nên đều cho rằng cố ấy là chị đại hắc đạo. – Người biết chuyện giải thích.
- Đến cùng là chị ấy có đúng là hắc đạo không? - Có mấy âm thanh trong đám người vây xem ở một bên truyền đến.
- Cái này chúng ta đều không thể biết được, dù sao hội trưởng của chúng ta không có thừa nhận nhưng cũng không có giải thích. Tóm lại, nhân giả kiến nhân, dù sao tôi không tin hội trưởng của chúng ta sẽ là hắc đạo. Các cậu xem xem thành tích chị ấy tốt như vậy thì biết, chỉ là tâm tình hội trưởng chúng ta rất dễ không tốt, một khi không tốt sẽ rất muốn đánh người đây là sự thật, cho nên các cậu ngàn vạn lần không được chọc cho hội trưởng mất hứng, nếu không chị ấy cũng sẽ không xuống tay lưu tình. - Fan trung thành của Mạc Bảo Bối nói.
- Chị ấy tùy tiện đánh người như vậy trường học mặc kệ sao? - Có người lên tiếng phản đối.
- Ở đây có thể được hội trưởng đánh, đó là một loại vinh hạnh, ở bên ngoài bị đánh vậy cũng là đáng đời, có hội học sinh làm chỗ dựa, ai dám khó chịu? - Fan trung thành dương dương tự đắc nói, bộ dạng giống như mình cũng rất giỏi.
". . . . . ."
". . . . . ."
Trong hội quán Taekwondo to như vậy náo thành hỗn loạn, khi Mạc Bảo Bối còn không biết tình huống, lại có vô số những học sinh mới đến e ngại cô.
Phải biết được ba người này chỉ đơn thuần là vô tình, vừa nhập học thì biết Cố Thiếu Thông, bởi vì cùng một ngành, cho nên thường có tiết cùng học chung, mà Cố Thiếu Thông với Hàn Kì và Lôi Lợi lại là quan hệ thế giao (ý là thân nhau mấy đời), cho nên cũng rất bất hạnh biết hai người còn lại.
Mà ba người cũng là bạn bè số lượng không nhiều lắm của Mạc Bảo Bối ở trường học. Bọn họ có gia thế bối cảnh tốt, cho nên chưa bao giờ e ngại phong thái sặc người của Mạc Bảo Bối, ngược lại cảm thấy cô rất thú vị, có điều sau khi bị chỉnh mấy lần liền không cảm thấy thú vị.
Phòng họp hội học sinh.
Bàn hội nghị to lớn, màn ảnh tinh thể lỏng lớn, thiết bị điều khiển cảm ứng, nếu là người ngoài nhìn vào căn bản sẽ không nghĩ tới đây là một phòng họp của hội học sinh, tất cả thiết bị ở đây so với công ty bình thường đưa ra thị trường đều phải cao cấp hơn.
Mạc Bảo Bối bị ném trên ghế sofa, ba nam sinh dùng ánh mắt xem xét nhìn Mạc Bảo Bối.
- Các anh biết, em không thích giải thích. - Mạc Bảo Bối co rụt cổ lại, nuốt nước miếng một cái nói.
- Bọn anh cũng không thích, cho nên biến thành ba người bọn anh có thân phận là trợ trụ vi ngược(*), chẳng qua cái này cũng không có gì đáng kể, nhưng chuyện này lại liên quan đến hạnh phúc cả đời em, là bạn bè, bọn anh quan tâm tới một chút cũng hợp lý chứ? - Cố Thiếu Thông dán vào Mạc Bảo Bối ngồi trên ghế sofa, lộ vẻ xúc động nói.
(*) Trợ trụ vi ngược: ý chỉ: Giúp kẻ ác làm điều xấu - Chữ Trụ trong Trụ vương, là vua Đế Tân, nhà Ân, đốt ૮ɦếƭ kẻ trung lương, mổ đàn bà chửa, những kẻ tàn nhẫn bất lương thì ẩn dụ là Trụ.