Ông Xã Không Thể Cưng Chiều - Chương 18

Tác giả: Lâm Phi

“Được, tớ sẽ cố gắng tăng nhanh sức ngựa!” Nhận lấy ly trà lài Duật Đát Yên vừa mới pha, cô dùng ánh mắt tỏ vẻ cám ơn.
Thượng Quan Thác Dương giống như không có chuyện gì xảy ra nghe mọi người nói chuyện phiếm, thật ra thì đáy lòng mang một trận buồn bực, cô gái kia rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Từ lúc vào cửa đến giờ vẫn chưa từng ngó đến anh một cái, nhưng mà cũng bởi cô vô ý hay cố ý coi thường sự tồn tại của anh, anh mới có thể không cần kiêng nể nhìn cô không rời, cũng không phải là anh cố ý nhìn chăm chú, nhưng chính là ánh mắt anh không thể rời khỏi cô.
Vài ngày không thấy nhưng trông cô có vẻ không tệ lắm! Một chút cảm giác đau khổ cũng không có, không giống anh cả ngày phải nhiều lần tự nhắc nhở không được nghĩ tới cô.
Chẳng lẽ cô đã thật sự ૮ɦếƭ tâm với anh? Một đôi mắt to linh hoạt tình lình chống lại anh, anh bỗng cảm thấy chột dạ.
“Hôm nay anh thật yên tĩnh đó!” Thượng Quan Phiên Phiên cố làm ra vẻ lơ đãng hỏi, nhưng trên thực tế cô từ lúc vào cửa đã chú ý tới anh, dĩ nhiên cũng biết anh đang nhìn lén cô.
Hừm! Anh còn tưởng rằng cô thật sự coi anh như người tàng hinh sao? “Có sao?”
Cô nghiêm túc gật đầu, “Anh tâm tình không tốt hay là ngã bệnh?”
“Không có!” Cô gái này dường như có chỗ nào đó không đúng lắm? Kỳ quái! “Mấy ngày nay em làm gì vậy?” Anh làm bộ thuận miệng hỏi một chút. Vẻ mặt cô trong suốt sao tự dưng lại làm cho anh cảm thấy sợ hãi?
“Còn không phải là công việc.” Cô trả lời hàm súc, không thể thành thận nhận tội tâm tình cô đang biến chuyển, cugnf với suy nghĩ vội vàng muốn triển khai phản kích cái tên mạnh miệng vô lại.
“Đó! Không đúng! Coi như là đã hoàn toàn ૮ɦếƭ tâm với anh, cũng không thể là loại thái độ này, cô quá tự nhiên đến độ quá mất tự nhiên, chẳng lẽ bi thương quá sâu dẫn đến thần trí bị ảnh hưởng?
Bối rối trong mắt anh khiến cô vui mừng, từ trước đến giừo cô đều bị anh trêu đùa, chuyến đi đến “hộp báu Pandora” lần này quả nhiên không tệ, đại não rối rắm là cơ sỏ để nghĩ thông suốt.
Vì sao anh phải che đậy ngược trở lại, một phía đem trái tim cô đẩy ra ngoài, một mặt lại nắm chặt trong lòng bàn tay không chịu buông, thì anh và cô cùng giống nhau không tự chủ được bối rối không thôi, không phải chỉ có anh tác động tới cô, hại cô không biết nên suy nghĩ thế nào cho phải, mà thật ra anh cũng đã sớm bị Pandora đầu độc rơi ngã thật sâu.
Nguyên nhân là bởi vì cô là em gái ruột của anh đi! Cô là một đứa ngốc không hơn không kém trong tình yêu, nhưng cô cũng không hẳn là một tên đần độn, cô có thể hiểu anh thống khổ của anh, nhưng cô vẫn còn giận anh ђàภђ ђạ cô, nếu không phải anh nói dối tổn thương cô, thì ngay từ đầu cô đã nói với anh rằng giữa họ không hề có quan hệ cấm kị.
Nhưng nếu không phải là đả kích quá lớn nhất thời chấn động làm đầu óc u mê, cô sao lại không thấy được anh rõ ràng mâu thuẫn giãy giụa, dễ dàng để anh lừa gạt, kéo theo nhiều đau khổ như vậy?
Satan ghê tởm! Anh biết rõ Pandora bề ngoài yếu đuối nhưng bên trong lại có dũng khí kiên cường cố chấp, lại vẫn dám lớn mất khiêu khích? Nếu không phải cô chính mắt thấy tòa cung điện hộp báu Pandora kia, sợ rằng cũng đã bị anh hù dọa, lừa gạt cả đời!
Pandora là ngọn nguồn tai họa hay lại là vinh quang? Tốt! Cô cũng muốn xem người đàn ông này có thể mạnh miệng đến khi nào?
Trong lúc nói chuyện, thả đá xuống giếng cô mềm mại gọi, “Anh trai.”
Thật trách! Dự cảm xấu ngày càng mãnh liệt, “Cái gì?”
“Sao lại không nói chuyện?” Đánh chiêu bài nụ cười nụ cười vô tội, hàm răng nhẹ nhàng cắn đôi môi màu hồng, “Đầu lưỡi anh bị mèo cắn rơi sao?”
Chỉ có một giây, mờ ám chợt lóe lên, Thượng Quan Thác Dương khẳng định anh nhìn thấy, trong nháy mắt hô hấp anh ngưng lại.
Em gái anh. . . . . bộ dáng thanh linh xuất trần một cách tinh quái, đấu mõ mồm thật sự không thua anh.
Pandora. . . . . thần bí dưới mặt nạ mềm mại như nước lại ngàn vạn hấp dẫn, khiến người khác không khỏi muốn giữ lấy.
Mèo. . . .thỉnh thoảng ưu nhã, thỉnh thoảng ngu đần, trong lúc vô tình anh phát hiện ra một vài điều kì diệu nho nhỏ.
Ba người này chưa bao giờ xung đột chính diện, tài tình phối hợp có khả năng làm anh không thể kháng cự, là anh nhìn lầm rồi sao?
Trong chớp mắt, anh tựa hồ nhìn thấy một cái gọi là linh hồn Pandora, kêu lên mèo Thượng Quan Phiên Phiên. . . . .
Quả nhiên không sai, vợ chồng Viêm giachim cá tình thâm cùng nhau xuống lầu chuẩn bị bữa tối thì dự cảm bất an mơ hồ của Thượng Quan Thác Dương đã trở thành sự thật rồi.
Mèo con tao nhã từng bước lay động, đi tới trước mặt Thượng Quan Thác Dương, mềm mại đứng trước người anh, để cho anh thưởng thức đôi no đủ thơm ngon trong cổ áo rộng thùng thình. “Em mới mua bộ này, nhìn được không?”
Anh không ngờ cô sẽ có hành động như vậy, lúc này nhịp tim trở nên dồn dập và loạn nhịp khiến anh quên mất việc phải đẩy cô ra ngay lập tức, khi Duật Đát Yên bước vào thì đúng lúc gặp phải cảnh tượng này.
“Hai. . .hai người. . .”
“Vừa rồi tớ không cẩn thận té ngã, chân thật là đau!” Mềm mại bị đau chôn ở cổ anh, cái lưỡi non mềm lặng lẽ đảo qua động mạch cổ anh.
Trên cổ cảm thấy có gì đó ướƭ áƭ lướt qua, Thượng Quan Thác Dương đáng ૮ɦếƭ xác định cô đang liếm anh, cô gái này thật to gan dám trêu đùa anh.
“Cậu vẫn tốt chứ? Muốn tới bệnh viên hay không?” Duật Đát Yên vội vàng tiến lên đứng cạnh chân cô, kỳ quái! Nhìn cô có sao đâu nhỉ?
“Không cần, tớ nghĩ không phải trật khớp đâu!” Cô ấn trộm một nụ hôn thật nhanh lên môi anh.
“Cậu xác định? Trẹo chân tuy nhỏ mà lớn!”
“Đừng lo lắng, tớ không sao.” Khiến bạn tốt lo lắng cô rất xin lỗi, nhưng trò đùa dai này thật sự chơi rất vui, một cái tay nhân cơ hội dán lên иgự¢ đang phập phồng của anh khoanh tròn. “Cậu yên tâm, anh trai. . . .thâи áι của tớ sẽ chăm sóc tớ.”
Cô biết không có quá nhiều khả năng, nhưng. . . . “Phiên Phiên, cậu uống say rồi sao?”
“Làm sao có thể?” Mới vừa rồi nói chuyện phiếm uống rượu chỉ như là bọt khí mà thôi, đối vói cô mà nói mùi vị của rượu cũng chẳng khác gì mùi vị nước uống.
Điểm này Thượng Quan Thác Dương có thể thay cô làm chứng, anh có thể xác định cô gái này tuyệt đối không uống say! Trời đánh! Cô lại liếm trộm anh! Cô gái này khi nào đã từ yêu nữ tiến hóa thành ma nữ rồi hả?
“Tiểu Yên, rất xin lỗi, tớ nghĩ có lẽ tớ nên về trước để nghi ngơi.” Tiểu Yên, thật xin lỗi! Chờ báo thù nghiệp lớn thành công, cô nhất định sẽ báo cáo tỉ mỉ, “Anh trai. . . .thâи áι, chân em thật là đau, không có cách nào tự mình lái xe rồi, anh thuận đường chở em một đoạn có được không?”
“Được!” Tốt nhất anh không thuận đường, thì ra cô đã quên bọn họ sống cùng một mái nhà rồi hả?
Chưa từng có đùa giỡn trong tình yêu mèo con bốc đồng vừa mới học được cách viết voi đòi tiên như thế nào, liền yêu luôn bốn chữ này, “Anh trai. . . .thâи áι, chân em thật là đau, phải làm phiên anh ôm em ra xe rồi”.
Gương mặt tuấn tú trở nên vặn vẹo vô cùng, khóe miệng mơ hồ co quắp, “Được!”
Sau khi lên xe, Thượng Quan Phiên Phiên liền nhắm mắt giả vờ ngủ, không để ý đến người ngồi ghế lái đang hừng hực như quả cầu lửa thiêu đốt.
Ngay lcsu xe dừng lại, cô “vừa lúc” tỉnh dậy, đôi mắt nhập nhèm đáng yêu, miẽn cưỡng làm nũng, “Ôm em xuống xe.”
Hỏa khí ngút trời càng cháy rừng rực, Thượng Quan Thác Dương tự mình xuống xe, còn dùng sức đóng sầm cửa lại, mắt nhìn anh nổi giận đùng đùng đi vào nhà, Thượng Quan Phiên Phiên vội vàng xuống xe theo sau.
Ngoan ngoãn ngồi trên ghế salon, nhìn anh thở phì phò đến phòng bếp rót một cốc nước đá sau đó đi ra, cô đã chuẩn bị tâm lí để nghe rống giận.
Quả nhiên, chỉ sợ ngay cả nước đá cực kì lạnh cũng không thể dập tắt núi lửa đang bộc phát!
“Em rốt cuộc muốn làm cái gì? Một chút đúng mực cũng không có!”
Hí! Màng nhĩ có chút đau, cơ thể cô co rúm lại một chút, khóe miệng giương lên một nụ cười ngọt ngào không đúng lúc.
Còn nhớ rõ lần trước anh rống giận cô như vậy, là lúc ở trên giường phát hiện gương mặt thật sự của Pandora, khi đó long cô chua xót khó chịu hận bản thân mình không thể ૮ɦếƭ đi, bây giờ nghĩ lại, đó là một sự hiểu lầm (trong cv là “hiểu lầm ô long” nhưng tớ không rõ nên để vậy, ai biết thì góp ý giúp tớ nhé!!!), anh cho rằng người cùng anh lên giường căn bản không phải là em gái anh, ha ha! Chơi rất khá!
Anh tức đến hộc máu, cô còn cười được, chẳng lẽ khiến anh tức ૮ɦếƭ mới là mục đích của cô? “Có phải em chưa uống thuốc hay không?”
Cái gì? Thượng Quan Phiên Phiên trừng lớn đôi thủy mâu trong suốt, là sức tưởng tượng của anh quá phong phú, hay là anh thực sự đánh giá thấp những đường cong mềm mại dưới lớp quật cường? Cô bề ngoài chính xác là mảnh khảnh yếu đuối, nên thời điểm cô cố chấp sẽ khăng khăng giữ quan điểm, kể cả xuống địa ngục cũng không sợ.
“Có phải sau lần em không cẩn thận cùng anh lên giường, đã bất giác yêu anh, mà không có cách nào tự kiềm chế?”
Cái gì? Bây giờ là thời điểm nhắc lại cái luận điệu cũ rích ấy sao? “Vấn đề này chúng ta đã từng thảo luận qua.”
“Được, bất kể thế nào, anh ít nhất cũng phải nói lời giữ lời.” Cô đánh bạo áp sát anh, “Anh đã nói rằng trước khi xác định em đã ૮ɦếƭ tâm với anh hay chưa thì anh sẽ không buông tay em.” Câu nói còn nguyên trong lòng cô giờ hoàn trả lại hết cho anh.
Mày kiếm nhăn chặt, môi đẹp mím lại thành một đường thẳng, dưới cơn giận đùng đùng đã ích kỷ nói ra, anh đương nhiên còn nhớ rõ, sau đó bức mình tỉnh táo trở lại. anh biết anh sai mười phần, néu như anh không ngừng tìm cơ hội đoạt lấy cô, như vậy anh sợ người đời dùng những câu phỉ nhổ để làm khẩu hiệu dành cho cô?
Chính vì không muốn hại cả đời cô, không có chúc phúc, không có hôn lễ, thậm chí còn tước đoạt quyền làm mẹ của cô, nhưng nếu anh không đè nén giữ chặt ước muốn của cô, thì anh không xứng nhận được tình yêu đơn thuần của cô, anh không hy vọng nhiều năm sau, cô sẽ oán giận người anh trai như anh đã không kéo cô quay trở lại.
“Thứ lỗi cho việc khi đó anh đã quá xúc động, người đàn ông một khi †ïηh †rùηg lên não, sẽ hoàn toàn mất đi lý trí.”
Lông mày nhăn chặt lại giống như anh, môi hồng mím lại thành một đường thẳng, trái tim Thượng Quan Phiên Phiên như bị xé ra, thiếu chút nữa thì rơi đầy mặt đất, “Anh nói là, anh đối với em chỉ có đồng tình, tình cảm anh em, đơn thuần chỉ muốn thoản mãn nhu cầu cho nên mới lên giường cùng em?”
“Có thể nói như vậy.” Thật xin lỗi! Tất cả đều là lời nói dối thiện ý. . . .
“Nha. . .” Âm cuối được kéo thật dài, đến nỗi đau lòng, nước mắt tự nhiên rơi xuống, cũng may cô biết trên đời có “hộp báu Pandora”, cũng may mới vừa rồi cô vô ý bắt được một tia chột dạ lóe lên trong mắt anh, cũng may. . . .Nếu không không phải sẽ tiếp tục để anh lừa gạt sao?
Tên vô lại đáng ૮ɦếƭ! Cho dù tin rằng anh chỉ mạnh miệng, nhưng lực sát thương cũng đủ mạnh rồi!
Mắt thấy từng hạt sáng long lanh chảy xuống, Trong lòng Thượng Quan Thác Dương cũng tràn ra các vệt máu, mèo con này không phải đã tu luyện thành ma, vì sao lại vẫn yếu ớt không chịu nổi một đả kích như cũ?
“Tốt lắm, trò chơi đến đây là kết thúc, đừng chơi nữa.” Anh đứng dậy định lên lầu, không nhìn thấy sau lưng cái miệng nhỏ nhắn khẽ mở ra nếm vị mặn của nước mắt, không nghe theo khẽ bĩu môi, tiếp theo sau lưng vang lên một tiếng va chạm không gọi là mạnh, cảm giác mềm mại dán lên sống lưng, anh không cần nghĩ cũng biết cô không muốn anh rời đi, trước иgự¢ đôi bàn tay nhỏ bé ôm thật chặt, tiết lộ dặc biệt không tha, tim anh sao lại cảm thấy dễ chịu hơn?
“Em không quan tâm anh đồng tình hay là phát tiết đơn thuần, một lần cuối cùng, một lần cuối cùng để cho em hưởng thụ cảm giác được anh ôm, dú là anh diễn trò cũng được, sau tối ngày hôm nay, em đảm bảo sẽ chấm dứt ở đây.” Là chiêu này đến đây chấm dứt, trong lòng cô len lén bổ sung.
Toàn thân Thượng Quan Thác Dương cứng đờ, trái tim trong nháy mắt dường như ngưng đập, không thể xác định được là cô hèn mọn khóc cầu xin làm anh đau lòng, hay là vì chihs miệng cô hứa một câu một lần cuỗi cùng khiến anh đau lòng.
“Đừng như vậy, em là một cô gái tốt, không cần phải vì anh mà. . . .”
“Anh cũng biết chuyện tình cảm chính là như vậy, yêu hay không yêu sao có thể miễn cưỡng, thật muốn quyết một lòng, mặc dù vùi đầu vào đất, làm bộ không nhìn thấy, không nghe thấy, cũng vẫn hiểu rõ thế nào là tình yêu.” Cô thừa nhận, là cô ý nói cho anh nghe, từ nhỏ tới lớn, sở trường của cô vốn là kể khổ với anh, cô không có ác ý, chỉ muốn khuyên anh thẳng thắn sẽ được khoan hồng.
Tựa hồ như bị một đòn đánh thật mạnh vào иgự¢, anh không hiểu cô dường như thay da đổi thịt, lại tăng thêm một tầng ngu ngốc và ngớ ngẩn.
“Phiên Phiên, đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, lần trước anh bị Dụς ∀ọηg làm mê muội mới có thể lần nữa không giữ được mình, bở quan hệ máu mủ giữa chúng ta, coi em đơn thuần như một công cụ phát tiết Dụς ∀ọηg, tuyết đối không đáng giá để em dùng hết tất cả sức lực để yêu.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc