Chương 106: Đây chính là câu trả lời chắc chắn mà anh cho em?
"Con người sống trên đời, có thể sống mấy năm, sống thành ra như vậy cô không thấy uất ức sao? Có lẽ cô cảm thấy là tự làm tự chịu, lqđ nhưng chẳng lẽ Phó Thần Thương vô tội? Ban đầu là chính anh ta muốn kết hôn với cô, bị cô giày vò đó cũng là anh ta từ làm tự chịu, huống chi anh ta cũng không thật lòng bao nhiêu với cô. Tình cảm lấy một trả một tốt đẹp như vậy cũng không thích hợp dùng trên người anh ta."
An Cửu đang buồn bực vì anh ta khẳng định Phó Thần Thương sẽ không ly hôn, lúc này nghe anh ta nói xong thì sững sờ một chút.
Thiên phú tẩy não của nhà họ Phó là di truyền sao?
Phó Hoa Sênh lấy tóc cô quấn quanh đầu ngón tay, kết quả quá ngắn không quấn được, liền dừng lại, ánh mắt sáng quắc như làm cô cứng lại, "Thử chấp nhận tôi một chút có được không?
Tôi có thể đảm bảo chỉ đối tốt với một mình cô, cô sẽ là người phụ nữ quan trọng nhất trong sinh mệnh của tôi. Ít nhất, tôi không có bạn gái cũ đã yêu nhau mười năm!"
An Cửu giật mình không biết từ lúc nào mà Phó Hoa Sênh đã dựa vào mình gần như vậy, nắm cằm của cô, môi cũng sắp dán tới.
Một cái tát đẩy mặt của anh ta ra, đập quyển sách vào đầu anh ta, "Dĩ hạ phạm thượng! Đến chị dâu cũng dám đùa giỡn! Đi ૮ɦếƭ đi!"
"Ai ai đừng đánh! Tôi nghiêm túc đấy!" Phó Hoa Sênh ôm đầu run rẩy.
Anh ta đâu chịu nổi loại đối xử này, nào có người phụ nữ nào nghe anh ta tỏ tình xong không đắm đuối đưa tình, lqd sau đó chim nhỏ nép vào người, tiếp đó cùng đi xem sao xem trăng sáng xem mặt trời mọc ngày mai, huống chi những lời anh ta vừa nói đều là điểm mấu chốt, rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề?
"Chẳng lẽ tôi nói không đúng? Cô theo Phó Thần Thương không bằng theo tôi! Tôi mạnh hơn anh ta nhiều, nếu không cô có thể kiểm hàng trước, muốn kiểm thế nào cũng được......"
"Tôi kiểm cái chân bà nội anh!"
Hai người vật lộn trên sàn nhà, dĩ nhiên Phó Hoa Sênh không dám đánh lại chút nào, cuối cùng cầu cũng không được bị cô đè ở trên người.
An Cửu nắm cổ áo của anh ta, "Xong chưa! Xong chưa? Cái gì cũng cho là tôi ngu đúng không? Trêu chọc tôi hay lắm à? Rốt cuộc tôi có chỗ nào thú vị? Vui không? À? Về sau nếu để cho tôi nghe thấy lời bất kính với tôi, tôi cắt đứt chân của anh!"
Bao nhiêu cô gái khát vọng được anh ta tỏ tình, cô gái trước mắt này lại nói, nếu anh ta dám tỏ tình, sẽ cắt đứt chân của anh ta, thật là mệt lòng mà......
Đang vào lúc tức giận ai oán, Phó Thần Thương đẩy cửa vào.
Ba đôi mắt, anh nhìn em...em nhìn anh.
Phó Hoa Sênh bị An Cửu đè ở trên người, thoải mái mãn nguyện cất tiếng chào Phó Thần Thương, giọng nói có chút tiếc nuối, "Anh hai, trở về sớm thế!"
An Cửu tránh ánh mắt của Phó Thần Thương, ba chân bốn cẳng bò dậy, trước khi đứng lên còn đạp vào bụng Phó Hoa Sênh một cái.
Phó Hoa Sênh đang muốn nói mấy câu hèn hạ ti tiện khó nghe để cho mình vui vẻ hạ chút, bỗng nhiên lúc này điện thoại di động vang lên.
Một giây kế tiếp, Phó Hoa Sênh nổi trận lôi đình, "Đứa nào không có mắt dám gây chuyện trên địa bàn của bổn thiếu! Chờ, tôi đến ngay"
Nói xong vỗ dấu chân trên bụng bị An Cửu đạp, "Phó Thần Thương, cái người tiểu nhân âm hiểm này!"
Phó Thần Thương liếc xéo anh ta một cái, không che giấu chuyện này là mình làm chút nào.
Phó Hoa Sênh vô cùng lo lắng rời đi, còn lại An Cửu lặng lẽ tiếp tục vùi đầu làm bài tập, hoàn toàn không có ý giải thích về chuyện vừa rồi, llêqquýđônn dù Phó Thần Thương làm việc trái với lương tâm cũng có thể mang dáng vẻ quang minh chính đại đối mặt với cô, cô lại không làm chuyện xấu, có cái gì tốt mà giải thích.
Phó Thần Thương cũng không hỏi cô, không nói một lời vào phòng tắm.
Nửa giờ sau, An Cửu giải quyết bài tập xong nằm dài trên giường, liếc nhìn Tiểu An Bình bên cạnh, không ngờ tới buổi tối Phó Thần Thương sẽ trở về, như thế này phải ngủ thế nào?
Nằm trên giường rất lâu cũng không trông thấy Phó Thần Thương ra ngoài, vì vậy chịu nhịn tiếp tục chờ, trong lúc đó không cẩn thận híp mắt một cái, kết quả khi tỉnh lại đã qua nửa giờ.
Đã qua một giờ mà vẫn chưa tắm xong?
Sẽ không uống nhiều xảy ra chuyện gì chứ?
An Cửu vội vàng bò xuống giường, dép cũng không đi liền chạy vào phòng tắm.
"Phó Thần Thương! Phó Thần Thương?" An Cửu gõ cửa, không có phản ứng, vì vậy đẩy cửa vào.
"Phó...... Ách......"
Phó Thần Thương nằm ở trong bồn tắm như đang nghỉ ngơi dưỡng sức, lười biếng mở mắt bố thí nhìn cô một cái.
Nước trong bồn trong suốt nhìn thấy đáy, thân thể Phó Thần Thương bị nhìn sạch không sót chút nào.
An Cửu nhanh chóng xoay người, "Em thấy mãi mà anh không ra, sợ anh ngủ thi*p ở bên trong."
"Anh...... Từ từ tắm......"
Vừa muốn cất bước, bên hông chợt nhiều hơn một nguồn sức mạnh, khiến cho thân thể của cô không bị khống chế ngã ra phía sau.
"Tõm" cô nhếch nhác ngã vào bồn tắm, té vào trong иgự¢ người đàn ông đang Tʀầռ tʀʊồռɢ ở sau lưng.
An Cửu sặc một ngụm nước, ho mãnh liệt, dùng sức vung lung tung để tìm chỗ bám giúm cơ thể đứng lên, lại đè nhầm vào chỗ không nên đè, bị sức nóng làm giật mình hoảng hốt thu tay lại.
"Phó Thần Thương, anh nổi điên gì?" An Cửu thẹn quá thành giận Ϧóþ cánh tay anh đang khóa bên hông mình, nhưng cánh tay kia cứng như sắt vẫn không nhúc nhích.
Phó Thần Thương khẽ siết chặt cánh tay, đặt giữa hai chân cô, cách một tầng áo ngủ ướt đẫm dính sát vào Ⱡồ₦g иgự¢ của mình, l.q.đ đầu từ phía sau dựa lên bả vai yếu mềm của cô, "An Cửu......"
An Cửu bị tiếng kêu mê người này làm giật mình cả người nổi da gà, "Anh uống say rồi! Đừng làm rộn, mau dậy đi!"
Tất nhiên Phó Thần Thương không thả người, đầu lưỡi nóng bỏng lặp đi lặp lại động tác khiêu khích với vành tai nhạy cảm của cô, bàn tay ૮ởเ φµầɳ ngủ của cô ra, men theo con đường u tối, mượn nước trơn, một ngón tay dễ dàng thăm dò vào......
Dị vật kèm theo nước chảy đột ngột tiến vào làm An Cửu cả kinh thẳng thân thể căng cứng, eo ếch né tránh nâng lên trên, lại tránh không khỏi sự áp sát của anh, hai tay hợp lại chen vào thân thể của cô từng chút từng chút một, trêu đùa ra ra vào vào......
An Cửu tràn đầy khuất nhục khi bị đùa giỡn, cơ thể hơi run rẩy, gắt gao cắn môi của mình, không để cho mình phát ra tiếng, cho đến khi sau lưng cự vật càng đáng sợ hơn thay thế ngón tay ra vào thân thể của cô......
"Ừm...... Không......" Trong nháy mắt bên hông An Cửu đau đớn mất đi toàn bộ sức lực, mềm nhũn bị anh nhấc eo động từng chút một.
"Khốn kiếp......"
Đây là lần đầu tiên anh động vào cô trong mấy hôm này, trong lòng An Cửu cảm thấy nói không ra lời.
Vốn cho là rốt cuộc anh cũng chịu thả mình, hiện tại lại bắt đầu không chắc chắn.
Tại sao còn trở lại, tại sao còn muốn trêu chọc cô? Chẳng lẽ Tô Hội Lê chưa thỏa mãn anh sao?
Chẳng lẽ là tối nay Phó Hoa Sênh xuất hiện kích thích anh? An Cửu ảo não không thôi, sớm biết đã không đi tìm anh ta rồi.
Phát hiện cô không yên lòng, sau đó, dường như anh điên cuồng, đè thân thể của cô hung ác đâm vào, bọt nước trong bồn tắm văng khắp nơi, cả phòng vang lên tiếng thân thể ᴆụng nhau mập mờ.
"Chậm...... Nhẹ một chút...... Sẽ đánh thức An Bình......"
Rầm, đột nhiên anh rút ra, ôm thân thể của cô đi ra khỏi bồn tắm, đi thẳng tới phòng khách, đặt cô lên giường, l^q"đ tách hai chân của cô ra, dùng sức đẩy lên trên đến mức tận cùng, đè ở trước иgự¢ của cô, sau đó như hạn hán đã lâu gặp mưa không kịp chờ đợi rút ra cắm vào eo ếch тһô Ьạᴏ tiến vào thân thể của cô......
Tư thế này có thể tinh tường thấy rõ anh tiến vào bên trong cô như thế nào, đã vậy anh còn mở đèn, An Cửu hốt hoảng nhắm mắt lại, bị động tác càng ngày càng mạnh của anh kích thích đến khó chịu, nơi đó như bốc cháy vậy, "Đau......"
"Đau, em mới có thể nhớ đến anh."
"Không đau cũng nhớ, đừng vào nữa." Cô chỉ muốn nhanh chút rồi kết thúc.
Nhanh chóng đâm vào vài chục cái, anh dựng thẳng sống lưng, cuối cùng kết thúc.
Cô mới vừa thở phào nhẹ nhõm, lại nghe thấy anh nói bên tai, "An Cửu, tháng sau tiễn em ra nước ngoài học."
So sánh với thân thể, giờ phút này thứ bị tổn thương hơn là tư tưởng của cô, một lúc lâu sau An Cửu mới có thể tìm lại giọng nói hỗn độn của mình, lẩm bẩm hỏi, "Là cái này...... Anh trả lời em chắc chắn?"
"So với ly hôn, ra khỏi nước em có thể không cần nhìn thấy anh nữa."
"Cũng có thể ly hôn rồi ra nước ngoài." Lần này, cô không bị anh ôm vào.
Hai mắt Phó Thần Thương co rút nhanh, "Không thể ly hôn."
Không thể ly hôn, anh có thể đồng ý bất kỳ yêu cầu gì của em, chỉ có ly hôn là không được. Những lời này, ngay từ lúc mới vừa kết hôn Phó Thần Thương cũng đã nói như đinh chém sắt, hôm nay vẫn sẽ không thay đổi.
An Cửu cười nhẹ một tiếng, "Phó Thần Thương, anh như thế này, em thật sự muốn hiểu lầm thành anh không bỏ được em, cho nên mới dùng chiêu này gạt em, muốn cho em không chịu nổi nỗi khổ tương tư nữa trở lại tìm anh?"
"Em cũng có thể nghĩ như vậy."
"......"
Phó Thần Thương kéo cơ thể nhỏ bé của cô lại, hôn đỉnh đầu của cô, "An Cửu, bây giờ ly hôn với anh không có chỗ nào tốt với em, cho dù muốn rời khỏi anh, ít nhất phải chờ đến lúc em có thể tự chăm sóc tốt mình."
"Sau khi ly dị, em sẽ đi tìm người đàn ông có thể chăm sóc tốt cho em, không cần anh lo lắng."
Sau một hồi *** chỉ số thông minh của An Cửu đột phá nhảy vọt, khiến Phó Thần Thương không phản bác được.
"Ngủ!" Phó Thần Thương kéo chăn bao lấy hai người, "Người yếu không có quyền lên tiếng, có bản lãnh hãy thoát khỏi anh, lqđ để cho anh thần phục!"
"Anh....."
An Cửu gắt gao nhìn chằm chằm anh, Phó Thần Thương, một ngày nào em sẽ buộc anh phải nằm rạp ở dưới chân em kêu tha mạng và sám hối vì tất cả những gì anh đã làm!
Bởi vì quá mức mệt nhọc, An Cửu đang ở mộng cảnh nhanh chóng bước vào giấc mơ đẹp.