_Alo , em hả ? Anh quên cặp tài liệu rồi em đưa tới cho anh được không ?
_ Được . Cô cầm lấy chiếc cặp rồi lên xe đi
15\' sau
Cô tới nơi , bước vào ai cũng cung kính cúi đầu chào một tiếng " phu nhân" làm cô ngại hết cỡ
Cô lên phòng anh nhưng có lẽ anh họp nên cô không đá làm phiền nên ngồi đợi . Hôm nay coi mặc quần áo giản dị nên khá thoải mái . Cô ngồi xuống ghế nhấp li trà đen vào miệng . Đang uống thì một cô gái bước vào , cô chưa kịp chào lấy một câu thì cô gái đó đã chanh chua nói :
_ chào chủ tịch yêu quý của em ạ
Thấy không trả lời cô ta mới nói :
_ Chủ tịch sao vậy ? Em hầu hạ anh nhé
Vì cô đang ngồi trên ghế xoay lưng lại nên cô ta cũng không biết . Còn cô ta lại không thấy tiếng trả lời thì cứ nghĩ chủ tịch đồng ý nên nhẹ nhàng cởi bỏ bộ đồng phục công sở bó sát ra để lại bộ nội y ren đen nhưng nhìn nó mặc vào như không mặc mà thôi . Cô ta uốn éo bước lại gần ghế chủ tịch . Bùm !!!!
_ A sao lại là phụ nữ ? Cô ta hét toáng lên
_ Tôi không phụ nữ có lẽ đàn ông chắc . Mà cô là ai ? Đây là công ti chứ không phải quán bar hay khách sạn hiểu chưa ?
_ Xứ tôi là thư kia mới được chủ tịch ưu ái nhất . Tí nữa tôi bảo anh Kiệt bắt cô lại
_ anh Kiệt cô gọi thân mật quá nhỉ ? Vậy coi có biết anh ấy có vợ rồi không ?
_ Cô tưởng tôi tin à ? Tôi điều tra kĩ rồi anh ấy chưa có vợ
_ À~~~Cô à một tiếng rõ dài
Nhưng cô có thể mặc quần áo cho tôi được không ?
Cô ta giờ mới nhớ mình không mặc gì nên luống cuống mặc đồ