Oan Gia Biến Thân Gia - Chương 05

Tác giả: Hải Lục

“Phó tổng, ở đây có mấy văn kiện phiền toái ngài xem qua một chút, còn có, đây là hóa đơn ngày mai, thỉnh ngài thẩm tra sau đó ký tên một chút.” Trợ lý Tiểu Lỵ dáng người yêu kiều nhỏ nhắn đang bê trong tay chồng văn kiện rất nặng, đứng giữ ở bàn gỗ công tác, chờ đợi chủ quản đáp lại.
Phạm Ý Hân từ trong bàn đầy văn kiện ngẩng đầu, khuôn mặt xinh đẹp không có chút không kiên nhẫn, chỉ có thật sự chuyên chú.“Hảo, trước để trên bàn, chờ ta làm xong báo biểu này liền lập tức xử lý.”
Vào Phạm Dương công tác đã hơn ba năm, nàng từ cơ sở đóng vững chắc làm bắt đầu, làm được rất nhiều dự án, năng lực công tác đã được đồng sự cùng nhóm đổng sự khẳng định, ở nửa năm trước lúc ban giám đốc nghị thượng, nhóm đổng sự nhất trí thông qua văn bản đưa nàng lên vị trí phó tổng. Từ sau khi đảm nhiệm phó tổng, công tác càng thêm bận rộn lo lắng, nhưng nàng một chút cũng không cảm thấy vất vả.
Không biết qua bao lâu, trên bàn điện thoại nội tuyến vang lên, xuyên thấu qua ống nghe, thanh âm Tiểu Lỵ vang lên “Phó tổng, Bản Điền tiên sinh của công ty Thần Khi chu thị gọi điện thoại đến, nói là muốn cùng ngài trao đổi đơn đặt hàng năm tới.”
“Không thành vấn đề.” Phạm Ý Hân nhanh chóng đem hóa đơn sắp xuất ra thẩm tra xong, gọn gàng kí tên.“Trước giúp ta chuyển vào.”
“Được.”
Nàng uống ngụm trà nhuận nhuận hầu, cầm lấy phone, lên tinh thần mười hai phần, lấy tiếng Nhật lưu loát cùng đối phương hiệp đàm.
Rốt cục, sau nhiều giờ đối đàm, hai bên đạt thành nhận thức, xác định điều kiện ký tên hợp đồng đã thỏa mãn.
“Phó tổng, vất vả.” Tiểu Lỵ một lần nữa pha một ly trà tiến vào.
“Hoàn hảo.” Nàng nhìn đồng hồ trên tường, khẽ nhíu mày.“Tiểu Lỵ, đã hơn tám giờ, sớm vượt qua thời gian tan tầm, ngươi đi về trước đi.”
“Nhưng phó tổng ngài còn không có xong việc, ta không thể đi trước.”
Phạm Ý Hân tươi cười rạng rỡ mà kín đáo.“Không quan hệ, không còn nhiều việc lắm đã sắp xong rồi, ta đem văn kiện báo biểu trên bàn sửa sang lại một chút, đợi lát nữa sẽ đi về.”
Tiểu Lỵ có chút ngượng ngùng cười cười “Tốt, ta đây đi trước. Phó tổng, ngày mai gặp.”
Nàng vẫy vẫy tay.“Ân, tái kiến.”
Chỉ chốc lát sau, Phạm Ý Hân đem văn kiện trở về vị trí cũ, cầm lấy cặp tài liệu, đứng dậy đi ra văn phòng.
Lái xe rời đi công ty xong, mục đích của nàng không phải nhà nằm ở ngoại ô thành phố Đải Bắc, mà là quán cà phê Gluck khu đông.
Nàng đem xe đậu ở bãi đỗ xe bên cạnh, bước chậm về hướng quán cà phê.
“Hoan nghênh quang lâm.” Một bước vào cửa, giọng nữ ngọt ngào lập tức vang lên, nữ tử xinh đẹp tiếp đón nàng là muội muội Vu Tiểu Hiểu cùa lão bản quán cà phê.“Hôm nay muốn uống cái gì đây?”
“Cho ta một ly tiêu đường Latte nóng đi.” Sau khi tan tầm, nàng ngẫu nhiên sẽ tới quán cà phê nhà này uống chén cà phê, thả lỏng một chút. Quán cà phê nhà này không khí hảo, cà phê thơm, điểm tâm cũng ăn rất ngon, chỉ là lẳng lặng ngồi ở chỗ này, người công tác bận rộn như nàng mới nhanh lấy lại được tâm tình bình tĩnh
“Đúng rồi, hôm nay có điểm tâm đặc chế Gluck cookie; Muốn một phần hay không?”
“Gluck cookie?” Phạm Ý Hân nháy mắt mấy cái, có chút tò mò.“Hảo, cho ta một phần.”
Vu Tiểu Hiểu lộ ra tươi cười thần bí, trong mắt to cất giấu biến hoá kỳ lạ khó mà lộ rõ để có thể phân biệt trắng đen.“Lập tức có liền.”
Vài phần phút sau, cà phê cùng điểm tâm đồng thời trên bàn, Vu Tiểu trừng trong miệng Gluck
cookie là ước chừng bàn tay lớn nhỏ, trình ngũ mũi nhọn tinh xảo bánh bích quy thủ công, tản mát ra mùi đặc thù, xem ra thập phần ngon miệng.
Nàng cầm lấy dĩa ăn, chuẩn bị nếm thử điểm tâm đặc thù này, nhưng vừa mới ăn một miếng, bánh bích quy lập tức lộ ra vật thể khả nghi không rõ màu trắng.
“Đây là cái gì?” Phạm Ý Hân khẽ nhíu mày, dùng dĩa ăn đem vật thể không rõ kia lại gần, phát hiện nguyên lai là tờ giấy, nàng buông dĩa ăn, cầm lấy tờ giấy dài nhỏ kia cẩn thận coi, bên trên cư nhiên có mấy cái chữ nho nhỏ, viết là –
“Oan gia biến thân gia?” Nàng trừng lớn, hoàn toàn hiểu không được rõ ràng.“Oan gia? Đây là chỉ cái gì cùng cái gì?”
Nàng hướng quầy nhìn lại, đang muốn kêu Vu Tiểu Hiểu tới hỏi rõ ràng, lại phát hiện lão bản tiệm cà phê, cũng chính là ca ca Vu Kỳ của Vu Tiểu Hiểu, cư nhiên té trên mặt đất, mà Vu Tiểu Hiểu cùng một số nữ khách khẩn trương vây quanh ở bên cạnh, tình huống thập phần hỗn loạn, tựa hồ không phải thời cơ tốt để hỏi.
Phạm Ý Hân lo lắng một chút, quyết định đem điều nghi vấn này giữ lại đến lần tới hỏi lại. Nàng đứng dậy cầm lấy hóa đơn, đi tới quầy, đem tiền cùng hóa đơn cùng nhau đưa cho Vu Tiểu Hiểu.“Lão bản làm sao vậy?”
Vu Tiểu Hiểu cười meo meo, chẳng chút để tâm tới ca ca đã xỉu tới nay còn chưa tỉnh lại.“Không có việc gì, ta ca đại khái là rất cao hứng thôi.”
Cao hứng?“Cao hứng đến hôn mê? Có thể cao hứng quá mức vậy sao?
Vu Tiểu Hiểu nghiêm túc nhìn nàng, lấy hiếm thấy còn thật sự mạnh miệng tuyên bố “Ân, bởi vì sắp có chuyện tốt xảy ra, ngươi cũng vậy, không lâu trong tương lai, nhất định sẽ có chuyện tốt phát sinh.”
“A? Ta cũng sẽ gặp gỡ chuyện tốt sao?” Nàng nghe được không hiểu ra sao, lễ phép đáp lại vẫn là ứng phó hai câu “Nga, kia thực không sai.”
Cái gì chuyện tốt? Nàng như thế nào càng nghe càng mơ hồ! Nàng từng nghe nói muội muội lão bản ở phương diện bói toán là trời cho, có khi cũng sẽ vì nhóm khách quen bói toán miễn phí, bất quá, nàng đối việc huyền bí này luôn giữ thái độ kính nhi viễn chi ( tin tưởng kính trọng nhưng giữ khoảng cách ), cho nên chưa từng thỉnh Vu Tiểu Hiểu giúp mình bói toán.
Vu Tiểu Hiểu đem tiền lẻ đưa cho nàng.“Đúng vậy, cám ơn đã chiếu cố.”
“Bye bye, lần sau gặp.” Phạm Ý Hân cười cười, tiếp nhận tiền thối xong liền xoay người rời đi.
Đi ra quán cà phê, gió đêm mang theo hơi lạnh thổi tới, đèn điện đỏ lóe ra, trên đường người đi đường không ngừng, đông khu Đài Bắc ban đêm, phồn hoa lại náo nhiệt.
Phạm Ý Hân đi ở trên đường, nghĩ tất cả đều là câu viết trên tờ giấy mới vừa rồi kia “Oan gia biến thân gia”, còn có, theo như trong lời Vu Tiểu Hiểu nói là có ý tứ gì?
Đến tột cùng sẽ có chuyện tốt gì phát sinh đây?
**
Sáng sớm, sau khi Phạm Ý Hân rời giường, xuống lầu đến nhà ăn ăn bữa sáng, nàng một bên uống sữa tươi, một bên xem bản tin tức tài chính và kinh tế, nghiên cứu hướng đi mới nhất của kinh tế.
Phạm phụ ngồi ở một bên, cười gian nàng:“Tiểu Hân, ngày hôm qua con cùng Bản Điền tiên sinh đàm thành hợp đồng năm tới phải không?”
Nàng gật gật đầu.“Ân.”
“Bản Điền tiên sinh tối hôm qua gọi điện thoại cho ta, vẫn khích lệ con, nói ta có một nữ nhi thông minh có khả năng như vậy thật sự thực may mắn.” Phạm phụ thập phần vui vẻ.“Con vào công ty tới nay, đàm thành vài hợp đồng mang lại lợi nhuận cho công ty rất nhiều, nhóm đổng sự cùng đồng nghiệp trong công ty đều nhìn con với cặp mắt khác xưa, người làm ba ba như ta cũng thực kiêu ngạo.”
“Ba.” Nàng lắc đầu cười cười, thập phần khiêm tốn.“Người ta là khách khí, nhưng ba đừng đắc ý vênh váo, hợp đồng này có thể đàm thành cũng không phải công lao của một mình con, đồng sự khác cũng giúp không ít việc.”
Phạm phụ trừng mắt, có chút bất mãn.“Ta mới không đắc ý vênh váo, trên thương trường ai không hiểu được nữ nhi Phạm Hải Sinh ta có năng lực làm việc lại xinh đẹp, người khác đều hâm mộ rất nhiều.”
“Đúng đúng.” Nàng không có tâm tình dây dưa đáp lời, trong đầu nghĩ tất cả đều là nội dung muốn thảo luận tại hội nghị buổi sáng.“Bất quá, Tiểu Hân……” Phạm phụ chuyển đề tài, nói vấn đề chính “Con đang làm việc trên toàn lực tiến lên là tốt lắm, nhưng ở phương diện tình cảm, tại sao giống như chưa có động tĩnh gì?”
Phạm mẫu vừa vặn đi tới, hát đệm nói:“Đúng vậy, ngày hôm qua bạn tốt của ta đã hỏi, nói con đã hai mươi lăm tuổi, tại sao ngay cả một người bạn trai cũng chưa giao qua?”
Phạm Ý Hân nhăn mày lại, sắc mặt nặng nhọc bất đắc dĩ.“Hiện tại người độc thân một đống, người hơn bốn mươi tuổi còn không có kết hôn cũng không phải ít, huống hồ công việc của con lại không gặp được đối tượng kết giao thích hợp, phương diện tình cảm đương nhiên là trống rỗng.”
Phạm phụ hưng trí ngẩng cao, tính nguyệt lão se tơ hồng lại bắt đầu “Không có đối tượng thích hợp? Vậy vừa vặn, ba ba không hề thiếu bằng hữu con họ đều vẫn còn độc thân, bọn họ đều rất xuất sắc, lần khác giới thiệu cho con nhận thức tốt lắm.”
“Không cần!” Nàng nhanh chóng ngăn cản.“Ba, con hiện tại bề bộn nhiều việc, không có thời gian yêu đương, mọi người đừng giúp con tìm phiền toái,ok?”
“Tiểu Hân, con vẫn là đối nam nhân không có hứng thú?” Phạm mẫu bắt đầu khẩn trương
Mẹ căng thẳng như vậy làm gì cũng không phải nàng không muốn kết giao bạn trai, có khi khó tránh khỏi cũng sẽ cảm thấy tịch mịch, không có ai ở bên cạnh nàng, làm nàng vui vẻ, nhưng là…… Nàng chính là không gặp được người có cảm giác thôi!
Duyên phận, duyên phận, chuyện tình cảm, thật là không thể miễn cưỡng. Trong tất cả bạn cùng phòng ở đại học, Duy Lệ đã nhanh như tia chớp kết hôn, Bội Quân cùng Bội Dung cũng đều có bạn trai, tình cảm ổn định phát triển, chỉ có nàng…… Vẫn là một mình một chỗ, không hề có tiến triển.
Duyên phận của nàng khi nào sẽ tới đây?
Lơ đãng, nàng đột nhiên nghĩ đến tờ giấy ngày hôm qua kia cùng lời nói của Vu Tiểu Hiểu “Oan gia biến thân gia” Sở chỉ “Oan gia”…… Sẽ không phải chính là quỷ chán ghét Trầm Văn Tề kia chứ?
Chỉ cần nghĩ đến Trầm Văn Tề, Phạm Ý Hân sắc mặt lập tức trầm xuống, trong mắt to xinh đẹp tràn đầy tức giận.
Không thể nào? Tên kia đã xuất ngoại hơn ba năm, bọn họ căn bản không hề có liên hệ, bởi vì ghi hận hắn xuất ngoại cư nhiên gạt nàng, những năm gần đây, chỉ cần phụ mẫu nàng hoặc Trầm gia cha mẹ nhắc tới chuyện có liên quan đến hắn, nàng lập tức mượn cớ rời đi, ngay cả nghe cũng không muốn nghe.
Nếu tờ giấy nhỏ kia là chỉ nàng cùng Trầm Văn Tề, “Chuyện tốt” trong miệng Vu Tiểu Hiểu sẽ là cái gì?
Nàng làm sao cũng không có biện pháp đem Trầm Văn Tề cùng chuyện tốt liên tưởng ở cùng nơi, chỉ cần tên kia vừa xuất hiện, cho dù có chuyện tốt cũng lập tức biến thành chuyện xấu, bất quá…… Nói trở về, vài năm nay không có hắn, không có người cùng nàng khắc khẩu đấu võ mồm, nói thực ra, thật đúng là có chút nhàm chán…… Có thể là thói quen, cùng Trầm Văn Tề ầm ỹ hơn mười năm, hắn đột nhiên xuất ngoại, nàng thiếu đối thủ cạnh tranh, khó tránh khỏi có chút mất mát.
Trầm Văn Tề…… Hiện tại ở nước ngoài như thế nào đây?
Đêm đó, Phạm Ý Hân từ sớm liền đem công tác chấm dứt, trước bữa tối về nhà.
Tiến vào cửa nhà, nàng liền nghe thấy thanh âm tiếng cười, nàng cười đi vào phòng khách, khi đang định hướng Trầm gia cha mẹ lên tiếng chào, lại hé ra khuôn mặt tươi cười quen thuộc, lập tức cứng đờ.
“Anh anh anh –” Nàng ngón tay chỉ hắn, nói không ra lời.
“Xin chào*, đã lâu không thấy.” Trầm Văn Tề tươi cười khả cúc về phía nàng chào hỏi, tâm tình thập phần tốt. ( *thật ra bản covert anh Tề nói là “ngủ ngon”, nhưng mà ta thấy tự nhiên chị Hân mới đi làm về mà chào như zậy thì chẳng khác gì muốn bị đánh nên ta đổi lại @@ )
Ba năm không thấy, hắn phơi nắng đen, tóc cũng cắt, mặc nhàn phục thoải mái màu trắng, cả người xem ra càng thêm thành thục ổn trọng, duy nhất không đổi là môi bạc kia của hắn vẫn trầm tĩnh hiền lành mỉm cười.
Bởi vì quá mức khi*p sợ, nàng bất chấp hướng những người khác chào hỏi, nhanh chóng vọt tới trước mặt hắn.“Anh lúc nào thì trở về?”
“Chiều nay, vừa mới từ sân bay trở về, Phạm bá bá, Phạm bá mẫu cùng ba mẹ anh đều có đi đón, em không biết sao?” Hắn cẩn thận cười nàng, thần thái thập phần thoải mái.
“Tôi nếu biết được, sẽ không phải kinh ngạc như vậy.” Phạm Ý Hân cảm xúc khi*p sợ dần dần bình phục, tức giận bắt đầu bay lên.“Anh đột nhiên xuất ngoại, đột nhiên về nước, lại có người đi đưa, đi đón máy bay, tôi tại sao cái gì cũng không được biết?”
Thật sự là quá đủ! Hắn xuất ngoại, nàng không được biết! Hắn về nước, nàng vẫn không được biết, bọn họ chuyện gì cũng đều gạt nàng, đem nàng trở thành người ngoài sao?!
Phạm mẫu thở dài, ôn tồn giải thích “Đêm qua mẹ vốn tính hướng con nói chuyện này, bất quá khi đó con vội vàng xem báo biểu, vừa nghe mẹ đến nhắc chuyện Tiểu Tề, con đã nói con có việc, không rảnh nghe, mẹ làm sao nói gì nữa”.
“Ách……” Nàng trừng mắt nhìn, tựa hồ có chút ấn tượng.
Phạm mẫu tức giận trừng mắt nhìn nữ nhi liếc mắt một cái.“Nhớ ra chưa?”
Phạm Ý Hân cười gượng hai tiếng, thập phần xấu hổ.“Hình như là có chuyện như vậy……”
“Nguyên lai không phải Phạm bá mẫu không nói cho em chuyện anh về nước, mà là em căn bản không muốn nghe……” Trầm Văn Tề mày rậm hơi nhíu, tươi cười rút bớt đi, lộ ra một vẻ mặt hậm hực.“Ai, chúng ta tốt xấu gì cũng nhận thức hơn mười năm, anh xuất ngoại hơn ba năm, lúc đưa đi em không tới, lúc đón về cũng không có tới, anh thật sự là –”
“Này uy!” Phạm Ý Hân trừng lớn mắt, tức giận mới mất đi lại lần nữa dâng lên.
Cho dù tối hôm qua là nàng không tốt, cho nên mới không có nghe thấy tin tức hắn về nước, nhưng lúc trước hắn xuất ngoại cũng không thông báo nàng! Hiện tại lại đem toàn bộ sai lầm đổ lên trên người nàng, nói giống như nàng vô tình vô nghĩa.
Nàng lời nói biện giải còn chưa xuất khẩu, Phạm phụ, Phạm mẫu đã muốn nghiêng về phía Trầm Văn Tề.
“Tiểu Tề con đừng khổ sở, Tiểu Hân nhà chúng ta chính là thiếu căn cân, tâm tư toàn đặt ở trên công tác, việc khác đều nhớ không được.”
“Chính là, nàng những năm gần đây chỉ biết công tác, ngay cả bạn trai cũng chưa giao đâu.”
“Ba! Mẹ!” Phạm Ý Hân trừng lớn mắt, vừa tức vừa giận. Làm sao ngay cả chuyện nàng không giao bạn trai đều nói hết ra! Với hiểu biết của nàng đối Trầm Văn Tề, hắn nhất định lại nhân cơ hội chê cười nàng.
Quả nhiên, Trầm Văn Tề một điều mi, tựa tiếu phi tiếu nghễ nàng “Nga, em còn không có giao qua bạn trai?”
“Đúng!” Nàng tâm nhất hoành, trực tiếp nói rõ “Tôi công việc rất nhiều, làm sao có thời giờ giao bạn trai.”
Muốn cười thì cười đi! Không có bạn trai thì như thế nào? Đây cũng không phải việc quan trọng gì.
Ngoài ý liệu từ nàng xuất phát, Trầm Văn Tề cũng không có nhiều lời, chỉ là mỉm cười.“Thực khéo, anh ở nước ngoài học tập, làm nghiên cứu cũng bề bộn nhiều việc, cũng không có thời gian giao bạn gái.”
“Là nga……” Không biết vì sao, nụ cười của hắn làm Phạm Ý Hân cảm thấy sống lưng lạnh, cảm giác được nguy cơ không hiểu nào đó.
Chứng thực giống như nàng dự đoán, Trầm mẫu cao hứng phấn chấn nói tiếp:“Đây không phải vừa vặn sao? Ta trước kia đã nói qua, Tiểu Tề nhà chúng ta cùng Tiểu Hân xứng đôi cực kỳ, chỉ cần bọn họ ở cùng một chỗ, chúng ta sau này không phải là hàng xóm tốt, bạn tốt, còn có thể biến thành thân gia tốt sao!”
“Đúng vậy đúng vậy!” Phạm mẫu cũng cười phụ họa.“Ta cũng cảm thấy như vậy –”
“Mẹ!” Phạm Ý Hân nhanh chóng ngăn cản hai người trưởng bối vọng tưởng, rất sợ các nàng càng mở miệng thì càng không thể vãn hồi.“Con lên lầu thay bộ quần áo, đợi chút nữa xuống ăn cơm.”
Khi nàng đi lên lầu, dưới lầu còn truyền đến tiếng Phạm mẫu cùng Trầm mẫu đối thoại –
“Ai nha, Tiểu Hân đứa nhỏ này còn sợ xấu hổ.”
“Nữ hài tử đều là như vậy, da mặt mỏng, không sao.”
Phạm Ý Hân tiếp theo cảm thấy thái dương phát đau: Tâm tình tất cả là bất đắc dĩ cùng ai oán.
Ô ô…… Nàng không phải thẹn thùng, nàng là không muốn tranh cãi!
**
Bữa tối, Phạm mẫu ân cần tiếp đón Trầm Văn Tề.“Tiểu Tề, ăn nhiều một chút, con ở nước ngoài lâu như vậy, nhất định không được thường xuyên ăn những món ăn này như lúc ở nhà.”
Hắn mỉm cười.“Ân, con ở nước ngoài đều ăn rất đơn giản, có đôi khi nghĩ đến Phạm bá mẫu làm đồ ăn, thật sự là muốn ăn vô cùng.”
“Vậy hôm nay nên ăn nhiều một chút, sau này nếu có rảnh, cũng có thể thường đến nhà chúng ta ăn cơm.” Phạm mẫu nghe được rất vui, lòng vui như nở hoa.
Phạm Ý Hân thờ ơ lạnh nhạt, âm thầm lẩm bẩm một tiếng “Mã thí tinh*!” Nàng cố ý đè thấp âm lượng, chỉ để cho Trầm Văn Tề ngồi ở bên cạnh nàng nghe thấy. ( * câu này ta không hiểu lắm nên để nguyên văn zậy… >”
Hắn cũng không tức giận, trên mặt vẫn duy trì tươi cười, đôi mắt tối tăm nháy mắt hiện lên một chút quỷ quang.“Đúng rồi, Phạm bá phụ, về đề nghị của người, con đã thận trọng suy nghĩ qua.”
Phạm phụ tinh thần rung lên, lập tức truy vấn:“Vậy con quyết định như thế nào?”
“Đợi chút.” Phạm Ý Hân trong lòng cảnh giác mãnh liệt, bất chấp lễ phép, xen mồm hỏi:“ Đề nghị gì?”
“A, đúng rồi, ta còn chưa nói với con, vừa nãy ta cùng Tiểu Tề nói chuyện phiếm, hắn ở nước ngoài học tư tấn công trình ( chắc giống như kỹ sư phần mềm bên mình zậy >_
“Di?” Không thể nào! Từ nhỏ đến lớn, mặc kệ nàng đến chỗ nào, Trầm Văn Tề đều đi theo đó, sau đó bắt đầu cản trở nàng, hiện tại nghiệp vụ ở công ty nàng đã bước lên quỹ đạo, nàng cũng không nghĩ bởi vì hắn mà ra xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
Nàng nhanh chóng tìm lý do phủ quyết “Ba, việc này không tốt lắm đâu, công ty chúng ta luôn luôn cùng công ty máy tính riêng ký ước, hiện tại đột nhiên thay đổi người xử lý, ta sợ nhân viên trong công ty sẽ không quen, nếu để công ty máy tính biết được chúng ta sẽ rất mất mặt.”
Phạm phụ do dự một chút.“Con nói cũng có lý……”
“Phạm bá bá, không sao đâu, con có nghiên cứu mấy bộ hệ thống phát triển, trong nước có không ích công ty máy tính có hứng thú, muốn mời con đảm nhiệm kỹ sư, không biết công ty máy tính cùng Phạm Dương hợp tác tên là gì?”
“Đặc đoan khoa học kỹ thuật.”
“Khéo như vậy.” Trầm Văn Tề nhíu mày, cười đến thong dong mà chắc chắn.“Đặc đoan khoa học kỹ thuật là vài người học trưởng con hùn vốn mở, bọn họ trước đó đã liên hệ qua với con, hy vọng con sau khi về nước có thể tới công ty bọn họ nhậm chức, bọn họ đưa ra điều kiện thực tốt, hơn nữa lại là bằng hữu quen biết, con vốn lo lắng muốn tìm chỗ đi làm, nếu vừa vặn có thể giúp được họ cùng với chiếu cố Phạm bá bá, con ngày mai sẽ nói một tiếng với học trưởng về chuyện đi làm rất tốt.”
Phạm phụ so với hắn càng vui vẻ “Thật sự là quá tốt, vậy chờ con sau khi chính thức đi làm, ta lại phái người liên lạc cùng đặc đoan, thảo luận xem có thể cho con chuyên môn phụ trách xử lý thiết bị cùng hệ thống máy tính công ty chúng ta hay không.”
Nghe hai người nói chuyện, tâm tình Phạm Ý Hân càng lúc càng kém.
Xem ra, nàng không thể ngăn cản Trầm Văn Tề tham gia Phạm Dương…… A a! Sau này, không chỉ ở nhà phải gặp mặt hắn, ngay cả ở công ty cũng không được thanh tĩnh.
Sau khi ăn xong, Phạm Ý Hân như thường lệ trốn vào một góc hoa viên, ngồi ở đại thạch bên bờ ao trầm tư.
Đây rốt cuộc là cái dạng nghiệt duyên gì? Vì sao nàng luôn cùng hắn có liên hệ vậy?
Nàng lấy tay mảnh khảnh không ý thức vỗ vỗ vào mặt, xúc cảm lạnh lẽo, nhưng không có cách nào ngăn cơn tức hừng hực lửa giận trong lòng nàng.
“Em quả nhiên ở chỗ này.” Giống như ba năm trước đây, Trầm Văn Tề xuất hiện không hề báo động trước.
Phạm Ý Hân đang đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình, bị hắn làm hoảng sợ, thân thể mất đi cân bằng, thiếu chút nữa ngã vào trong ao, may mắn hắn nhanh tay lẹ mắt, đúng lúc giữ chặt nàng, kết cục nàng mới không biến thành ướt sũng.
“Thật sự là thua em.” Hắn cười, trong giọng nói lại cất giấu tình cảm khôn kể nào đó.“Đã hơn ba năm, em vẫn không bỏ được cái tật sơ ý như vậy.”
“Việc này cùng việc có sơ ý hay không vốn không liên quan…” Sau khi đứng vững, nàng lập tức đẩy tay hắn ra, không hề có nửa phần cảm kích.“Còn không phải là vì bị anh dọa, tôi mới không thể ngồi yên.”
Trầm Văn Tề thở dài, thái độ thập phần thành khẩn.“Được, đừng nóng giận, anh hướng em nói thành thực xin lỗi được chưa?”
Nghe thấy hắn xin lỗi, ngược lại làm cho Phạm Ý Hân thực không thể thích ứng, nàng vẫy vẫy tay lung tung, ở bên bờ ao tìm nơi khác ngồi xuống.“Cứ tự nhiên, tôi muốn một mình yên lặng một chút, anh muốn tản bộ thì đi ra nơi khác đi.”
Hắn cũng không có rời đi, ngược lại ở bên cạnh nàng ngồi xuống.“Em hình như không hy vọng anh đến Phạm Dương phụ trách hệ thống máy tính?”
“Đúng vậy.” Nàng cử động thân mình, cách xa hắn một chút trên cánh tay nàng nơi vừa nãy hắn chạm vào dường như vẫn còn lưu lại độ ấm, làm cho nàng cảm thấy rất tự tại.
“Vì sao?”
“Bởi vì tôi chán ghét anh.” Nàng trả lời như chém đinh chặt sắt, không hề có nửa phần chần chờ.“Chỉ cần anh vừa xuất hiện sẽ gây trở ngại đến tôi, tôi không hy vọng bởi vì anh mà ảnh hưởng đến công tác của mình.”
Trầm Văn Tề sắc mặt lược trầm, hiển nhiên không quá cao hứng.“Chúng ta đều đã lớn, không phải là trẻ con, đã chín chắn, công tác là công tác, anh sẽ không để tình cảm cá nhân xen vào, hy vọng em cũng vậy, có thể chứ?”
“Nói so với làm đương nhiên dễ dàng!” Nàng hừ lạnh một tiếng.
“Anh nghe Phạm bá bá nói, những năm gần đây em trên phương diện làm việc biểu hiện thập phần xuất sắc, còn nghĩ rằng em đã đem những tật xấu bốc đồng ngày xưa bỏ qua, xem ra em vẫn như trước kia mà thôi.”
Năn nỉ không bằng khích tướng, nhất là người có cá tính nôn nóng mạnh mẽ giống như nàng, thay vì dùng lời lẽ tốt đẹp khuyên bảo, dùng lời nói khích nàng còn dễ dàng đạt được mục đích hơn.
Phạm Ý Hân nắm chặt quyền đầu, miệng tràn đầy tự tin cùng ngạo khí “Ai nói tôi cùng trước kia giống nhau?! Anh muốn đến thì đến, tôi sẽ cho anh nhìn rõ thành tích trong lúc đang làm việc của tôi!”
Trải qua nhiều năm rèn luyện, nàng tại sao nhìn không ra mưu kế của hắn, bất quá, nàng có tự tin có thể làm cho hắn nhìn thấy mình trưởng thành mới được, nhất định phải để cho hắn chính mồm thừa nhận thành công của nàng.
“Được, anh chờ xem.” Hắn nở nụ cười “Sau này còn mời em chỉ giáo nhiều hơn.”
Ba năm trước đây, hắn mang theo tiếc nuối xuất ngoại; Nay, hắn đã trở lại…… tiếc nuối đã không hề tồn tại, chuyện trọng yếu kia, hắn nhất định sẽ tìm thời cơ thỏa đáng nói cho nàng.
“Chỉ giáo không dám, chỉ cần anh đừng cản trở tôi là được.” Phạm Ý Hân tức giận bĩu môi.
Ai, tiền đồ thật trắc trở!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc