Bỏ lên phòng...nó khóc... phòng may? mẹ nó ở đó nằm gục trong căn phòng mà mẹ nó luôn găn bó nước mắt cứ lã chã rơi
Mẹ nó thường nói"Tiểu Từ của mẹ là xjh nhất..Tiểu Từ luôn đúng..dù bất cứ chuyện gì Tiểu Từ làm cũng đúng..mẹ ủng hộ Tiểu từ..."
-Mẹ bỏ con thật rồi...mẹ k về với con nữa hả mẹ?? ôm chiếc khăn tay mẹ nó may..nước mắt thấm nhòa chiếc khăn giờ ba nó cũng k cần nó nữa suốt 1 tuần liền nó k đến trường nơi nó đến là các Bar..vũ trường nơi có thể giúp nó quên đi tất cả
~~
-Cô làm gì trong phòng tôi? Bất ngờ khi thấy Mẫn Quân lục ᴆục trong phòng nó..nó trợn mắt
-Tôi bị mất cái áo..k biết ng làm có để nhầm phòng k..tôi sang tìm lại
-Đồ rẻ tiền! tôi k cần..k tìm đc thì ra ngoài cho tôi,! Nó bước vào lấy túi xách rồi ra cửa đúng lúc ba nó về k thèm nhìn ba nó lấy 1 cái... nó đi xuống.. bất giác..Mẫn Quân chạy theo nó..níu nó lại,Giọng thiết tha
-Tiểu Từ..cậu đừng đi nữa...những nơi ấy k tốt đâu!!!! Ngạc nhiên..nó và ba nó cùng quay lại?..
-Cô nói gì vậy? Tôi chỉ đi đến nhà Giao Giao thôi mà... nhìn ba nó..Mẫn Quân típ
-K phải đâu chú...Tiểu Từ đi đến Bar đó chú... Giận giữ.,.ông nhìn nó:
-Con đến những chổ đó sao?
-k có..con chỉ đi đến nhà Giao Gjao nó quay đi Mẫn Quân chạy theo nó.. 2 bên giằng co túi xách nó rớt ra..
-Heroin?-Ba nó xanh mặt,ông lắp bắp Chỉ vào gói Mα túч..ông đưa trước mặt nó
-Con hư đốn như thế tự bao giờ? Bât ngờ..nó thật sock tại sao vậy? sao lại có gói thuốc ấy trong túi nó...??
-Con k biết..con k biết tại sao nó lại trong túi của con...con k biết mà ba....
-Thế con nói là tự nhiên nó ở trong túi con à?
-k..chắc chắn có ng hại con...là cô ta...lúc nãy cô ta vào phòng con,,chắc chắn là cô ta-Nó khóc,giơ tay chĩ về phía Mẫn Quân
-Con hư đốn thế từ khi nào?? hã...ba thương con để con thế sao? lúc nào con cũng đổ lỗi cho mẹ con Mẫn Mẫn..sao con k tự coi lại mình đi...
-Ba...ba đang đổ oan cho con...ba...-Nó nắm lấy cánh tay ông..tha thiết Hất nó ngã..ông lạnh lùng
-Con làm ba quá thất vọng..những gì con làm và ba thấy làm sao ba tin con đc?
-Đúng...ba chỉ tin bà ta..tin mẹ con mụ độc ác đó...ba có còn tin con nữa đâu..
Bốp!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! 1 cái tát thật mạnh đau đến tận tim như 1 nhát dao vô hình đang xoáy sâu trong tim nó ôm bờ má hằng đỏ.. nó cười máu nước mắt đang hòa vào nhau nó phải tựa vào tường để k bị ngã... là đánh chứ k còn nặng lời quát mắng nó nữa r ba nó đã đánh nó suốt 16 năm qua..cái tát đầu tiên ông đánh nó vì ng mà ông xem quan trọng hơn
-Vì bà ta..vì bà ta..ba đánh con..ba đang bảo vệ gđ của mình..ba đang cố tách con ra khỏi gđ ba? đúng k ba?? nước mắt tuôn thành dòng,.nó thổn thức..
-Chính con đang tự tách mình ra cuộc sống của ba..là con.,.là bản thân con
-Đc..đc mà...ba cứ bảo về ng thân của ba đi...còn con..con là ng ngoài..người ngoài thôi phải k ba...?? nó thét lên...gào lên liệu ba nó hỉu? Nó bị oan..oan mà..sao ba k hiểu chứ
-Con im đi..con hư đốn như thế..làm sao ba tin tưởng con nữa lắc đầu nước mắt tuôn trào nó nghẹn ngào
-Chính họ Gi*t mẹ..chính họ hãm hại con..ba cứ tin họ đi...tin họ đi Nó bỏ chạy ra ngoài đi đâu bây giờ?? mọi thứ đang thay đổi?? thay đổi rồi!!
Nó cứ chạy...k biết là đi đâu:
Kít!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
-Này..đi đứng kiểu gì thế hả?-Ng con trai trong xe bực mình khi tự dưng có người băng ra đường. Ngẩn khuôn mặt đầy nước mắt. Nó nhìn
-Tôi...xin lổi...tôi k..cố ý Bất ngờ...tại s khuôn mặt này...làm hắn bối rồi ngỡ như đã quen từ rất lâu
-Ơ...lần s..đi đứng cho cẩn thận đó K đáp..nó tiếp tục đi
-Ra liền..-Giao Giao từ trong nhà hét với ra khi có người ấn chuông cửa
Mở cửa... bất ngờ khi thấy nó nước mặt đầm đìa... việc gì đang xảy ra với nó?
Ôm Giao Giao nó chỉ biết khóc
-Tiểu Từ..có chuyện gì vậy?
-Ba tớ..ba tớ k cần tớ nữa rồi..Giao Giao à...k cần tớ nữa rồi
-Có chuyện gì vào nhà rồi nói Dẫn nó vào nhà...Giao giao lo lắng
-Kể lại tớ nghe! Nó nước mắt lưng tròng kể lại cho Giao Giao biết
...
-Thật quá đáng mà... Giao Giao bực tức
-Giao Giao à..tớ nhớ mẹ lắm..-nước mắt lăn dài...nó nhớ mẹ...nhớ lắm mẹ k cần nó nữa rồi...
~~
Đã 2 tuần rồi nó k về nhà.. ba nó cũng k đi tìm nó nữa Ba bỏ mặc nó thật rồi sao?
-Tiểu Từ à...cậu nên về nhà đi...cậu k thể chịu thua như vậy đc
-Nhưng tớ k muốn đối diện với ba..và gđ của ông ấy...tớ hận!
-Ngoan nào..cậu cần bảo vệ những thứ mẹ cậu để lại..nghe tớ đi .Bặm môi..nó cắn răng bước về địa ngục k lối
~~
-anh à...hơm nay em sẽ đưa con đi làm hồ sơ nhập học..anh k cần đi đâu...em và Mẫn Quân đưa Rya đi được rồi
-Ừ..anh cũng mệt..anh cần nghỉ ngơi
~~~
Trường học:
-xin lổi bà...tôi cần biết ba của cháu là ai...sao cháu lại lấy họ mẹ?-Hiệu trưởng thắc mắc
-tôi nghỉ là việc tôi chọn cho cháu ngôi trường tư thục k liên quan gì tới việc cháu có ba hay k?
-Trường chúng tôi chú trọng việc xuất thân gđ của học trò...nếu cháu chưa chính thức nhập họ ba tôi nghỉ bà nên bàn lại việc này với ba đứa bé..để bé có môi trường học tập tốt hơn...
-Có cần thiết k?
-Tôi nghĩ trước khi chọn trường này bà đã biết trường chúng tôi cần lấy những học sinh mang họ của cha....khi chính thức nhập họ cha mọi việc sẽ ổn thõa
-Vâng..tôi biết
~~
Kết thúc cuộc đối thoại với hiệu trưởng..bà ta bước ra
-Mẹ à..sao mẹ lại chọn trường này cho Rya..chú vẫn chưa chính thức cưới mẹ và Rya vẫn đang mang họ mẹ mà?
-Chính vì mẹ muốn như thế Rỉ nhỏ vào tai Mẫn Quân..
-Con hãy làm theo những gì mẹ nói
~~
Cô bé nhỏ đứng ở 1 góc sân chờ mẹ và chị gái.. ngó khung cảnh xung quanh.cô bé cảm thấy mới lạ và sợ sệt Bỗng có 2 đứa nhóc khoảng lớp 6-7 gì đó chạy đến xô bé té ngã
-Mày là đứa k có cha...k đc học cùng với tụi tao
Đứa thứ 2 tiếp
-Mày k có cha...đồ k có cha..k có cha Con bé sợ hãi..khóc thét lên
-em có cha..có cha mà.... Con bé khóc mổi lúc 1 dữ dội hơn 2 đứa nhóc thấy vậy rút lui
~~
Xìa xấp tiền ra..Mẫn Quân vỗ đầu 2 đứa nhóc
-2 đứa làm tốt lắm..phần của 2 đứa đây..tuyệt đối k đc nói chuyện này với bất cứ người nào nữa..ok?
-Vâng!! cảm ơn chị
2 đứa nhóc cầm xấp tiền nặng tay đi mua quà vặt..và nhanh chóng quên những chuyện tụi nó vừa làm
~~
-Rya..con sao thế-bà ta hạ giọng
-Mẹ à..con có ba..con có ba mà mẹ...sao ngta nói con k có ba...-con bé khóc ầm ĩ..
-Nào..nghe lời mẹ..là ba con k cưới mẹ..nên người ta nói con k có ba...
-Sao vậy mẹ....ba là ba của con mà... con bé thút thít mãi k chịu nín đến khi về tới nhà quăng túi xách xuống giường..bà ta bực nhọc
-Anh sang dỗ Rya..nó khóc mãi k nín kìa
-Con làm sao vậy em?-Ông lo lắng
-Anh sang thì biết...
~~
-Rya..ba vào được chứ con bé nhào vào lòng ông...khóc rưng rức
-Ngoan nào..sao con khóc?
-Người ta đánh con..nói con k có ba..k có ba..huhu con bé khóc mổi lúc một dữ dội hơn
-Có ba đây mà...chuyện gì đang diễn ra thế
~~~~
-Có chuyện gì xảy ra với Rya vậy?-Ông hỏi
-Em k biết..con bé bị mấy đứa trong trường ăn Hi*p..nó mắng con là k có ba..-Bà ta giải thích
-Thế em ở đâu mà để con bị ng ta ức Hi*p vậy nè?
-anh tưởng em muốn sao?? em phải lo hồ sơ nhập học cho con nhưng ngta k nhận ngta nói con bé cần theo họ ba..-Bà ấy típ tục
-Chuyện gì vậy?? k đc thì chuyển trường #..cả cái tp này đâu phải có 1 trường
-Nhưng đó là trường học tốt nhất..anh k muốn con mình có môi trường học tập tốt nhất sao?
Khẽ thở dài
-Để anh nghĩ đã Giọng ngọt ngào..bà ta tiếp
-Anh à...anh cần nghĩ cho con...em thì không sao..nhưng còn tương lai của chúng ta thì sao?? Anh nghĩ chúng ta cần đi du lịch 1 thời gian..mọi việc càng lúc càng căn thẳng
-Được mà..em sẽ thu xếp hành lí cho Rya...chúng ta sẽ đi đâu?
-Anh có căn nhà ở Đà Lạt..chúng ta sẽ đến đó Hôn nhẹ bờ má ông,bà ta ngọt ngào
-Cảm ơn anh yêu! Bà biết..mục đích của bà sắp sửa đạt được
~~~
-Vú Tâm...ba tôi đâu?-Nó hỏi khi thấy căn nhà vắng tanh
-Ông chủ đi du lịch với bà ta và cô Rya rồi..
-Du lịch?? ở đâu?-Nó bất ngờ..nó k hề hay biết điều đó
-Đà Lạt..căn nhà mà lúc trước ông hay đưa cô đi đó Rồi nhìn nó..Vú Tâm nói tiếp
-Tôi lấy mấy cuộng băng ra..vô tình thấy được cái này..k biết giúp gì được cho cô k?
Chìa cuộng băng cho nó.. Bật lên..nó chăm chú nhìn vào nội dung trong đó bất ngờ..và vui mừng nữa Nó có thể rửa oan rồi
Ba nó sẽ lại yêu thương nó Cuộng băng quay cảnh Mẫn Quân bỏ gói Heroin vào túi xách nó Ba nó sẽ thấy và sẽ k còn tin mẹ con họ nữa
" Reng..Reng..Reng...."
-Alo..Biệt thự Hạ Gia nghe..-tiềng Vú Tâm đáp lời đt
-tôi là bạn của Tiểu Từ..cảm phiền chuyển máy
~~~
-Alo..Giao giao à? có chuyện gì vậy?
-Tiểu Từ..cậu đến Đà Lạt mau đi...bạn của mẹ tớ vừa nhận đc thiệp mời đến dự đám cưới của ba cậu..và bà ta..cậu biết chưa?
-Cậu...cậu nói gì?? k..k thể nào...k thể nào
-Nhanh đi...đê muộn...= mọi cách cậu phải ngăn cản đám cưới đó... Xoàng!!!!!!!!chiếc đt rớt vỡ trên sàn nhà...tim nó Cũng vỡ như vậy Ba đã đám cưới sao? 1 người con như nó...cũng k hề hay biết chẳng # gì 1 người ngoài vậy
!!!!
~~~~
-chúc mừng..chúc mừng ông chủ Hạ...chúc 2 người hạnh phúc
-Cảm ơn tiếng mừng của mọi người gửi đến ngày hạnh phúc của ông bà ta miệng cười mãn nguyên chức vị phu nhân của nhà họ Hạ bà cũng vớ tới cô bé Rya miệng cười hạnh phúc đang đứng bên cạnh Mẫn Quân.... 1gđ ..chính là 1 gđ...
~~
Nhà thờ đông đúc người... bên ngoài đổ mưa tầm tã..nhưng k ảnh hưởng đến k khí vui tươi..hạnh phúc bên trong dưới màn mưa trắng xóa 1 cô bé đang dùng chút sức lực bé nhỏ bườn trong cơn mưa... cái trơn trợt của cơn mưa dưới đất Đà Lạt làm nó ngã máu túa ra đỏ cả bộ váy trắng tinh khôi...
-Ba à..ba k đc kết hôn với bà ây..bà ấy Gi*t mẹ...bà ấy hại con..chính ba 2ta chia rẽ gđ mình..ba ơi.... nó gào lên..vừa gào vừa chạy thật nhanh.... Cơn mưa trút tầm tã...
Lạnh và Đau.... k biết nó ngã bao nhiu lần nữa có thể nói là vô số nhưng vẫn can đảm đứng dậy
Ba nó....
~~
-Con có đồng ý lấy Hạ Niệm Nam làm chồng chính thức của con k?-Cha sứ hỏi
-Con đồng ý... Quay sang ông...cha hỏi
-Còn con..Hạ Niệm Nam..con có đồng ý lấy Triệu Gia Mẫn làm vợ chính thức của con k?
-Thưa cha...con tiếng nói của ông bị cắt ngang bởi những tiếng mầ ỹ bên ngoài
-Có chuyện gì vậy nhỉ?-mọi người xì xầm bàn tán
~~
-Cho tôi vào..tôi là con gái của Hạ Niệm Nam Bảo vệ ra sức giữ nó lại...nó k thể bước vào trong bước vào lễ đường hạnh phúc của ba nó Vô dụng..nó k thể vượt khỏi hàng rào rắn chắc từ những người bào vệ
-tôi xin mấy người..cho tôi vào..đi Quỳ gối..nó đang quỳ nước mắt lã chã rơi
-Cô à..cô đừng làm khó chúng tôi..cô k có thiệp mời...chúng tôi k thể cho cô vào nước mắt mổi lúc 1 nhiều Nó dập đầu xuống nền nhà cứng cỏi đầu nó bắt đầu rỉ máu cánh tay trầy trạu bắt đầu đau nhức lên Máu..chảy
-Tôi xin mấy người..xin mấy người..cho tôi vào...xin mọi người..xin mọi người vừa khấu..nó vừa khóc và nói
-Cô để tôi vào nói với ông chủ đã cứ thế..nó cứ dập đầu van xin từng người 1 máu cứ thế k ngừng chảy ra cảm giác lạnh và đua đang xâm chiếm nhưng nó k thể bỏ cuộc!! phải cố gắng..cố gắng lên!!!!
(t/g ủng hộ Tiểu Từ!! cố lên nhé ^^)
~~
-Ông chủ...bên ngoài có người tự xưng là con gái của ông..chúng tôi k biết làm sao Không khí trở nên ngột ngạt và căn thẳng...bà ta liêc nhìn Mẫn Quân..k biết đang xãy ra chuyện gì
-Để tôi ra xem...-Ba nó nói níu nhẹ cánh tay...ba ta tha thiết
-Em và Rya chờ anh.!!! khẽ gật đầu..ông theo người bảo vệ đi ra phía cổng nước mắt ông lăn dài khi thấy đứa con bấy lâu nay ông yêu thương,chiều chuộng... 1 Tiểu Từ cao quý đang dập đầu cầu xin từng người 1...
Đau lòng...ông đau lòng lắm ông đã làm tổn thương nó rồi máu từ người nó k ngừng chảy ra...
Nước mắt cứ thể trào... Từng lời van xin tha thiết.... Ba ơi...đừng bỏ rơi con..đừng quên mẹ...nó chỉ có thể nghĩ như thế..và tiếp tục dập đầu để máu k ngừng tuôn.