Liên tiếp mấy ngày, trên mạng tràn đầy tin tức liên quan tới Hoa Chiêu.
Người có tiền có sắc, còn không phải là bình hoa, không chỉ có kỹ thuật diễn xuất mà còn có nhiều tài nghệ.
Có fan hâm mộ show ra những giải thưởng mỹ thuật quốc tế mà cô đã từng đạt được, cũng show ra cô tự tay làm ra bánh gatô nghệ thuật.
Hoa Chiệu càng ngày càng trở nên nổi tiếng, fan hâm mộ của cô cũng tăng lên với tốc độ kinh người, nhận được vô số lời mời chào.
Quảng cáo Minh Châu cũng chính thức phát lên TV và tren web video phổ biến, đồng thời tuyên bố sẽ tham gia chương trình thực tế của An Thành <<Đồng hành cùng bạn>>.
Mấy ngày ngắn ngủi, Thượng Thừa lợi dụng sự nổi tiếng trước mắt của Hoa Chiêu, cộng với ưu thế sản phẩm của mình kết hợp với đủ loại mánh khóe marketing khiến cho cái tên Minh Châu nhanh chóng mở ra cục diện chiếm giữ một vị trí không hề nhỏ ở trong giới mỹ phẩm.
Cho nên, từ đầu tới đuôi, người thắng cuối cùng chính là tập đoàn Thượng Thừa, một mũi tên trúng bốn đích.
Bộ phim Trần Trì đầu tư, nâng người mới Hoa Chiêu một cú bay lên trời, nam tiểu thịt tươi quay cùng cũng bộc lộ tài năng, kiếm đủ lộ ra ánh sáng độ cùng chủ đề hot.
Giản Dịch công bố ra sản phẩm mới, cùng với Hoa Chiêu, nước lên thì thuyền lên.*
*Nước lên thì thuyền lên: hiểu nôm na là hai cá thể đi cùng với nhau, một trong hai tiến bộ hoặc phát triển hơn thì cá thể còn lại cũng tiến bộ hoặc phát triển theo.
Lúc này đây, lịch trình của Hoa Chiêu cũng kín mít, lúc chưa tiến vào tổ quay phim, lại vội vàng cùng đoàn làm phim tuyên truyền bộ phim <
>.
Sau khi liên tục chạy qua hai thành phố để tuyên truyền thì Hoa Chiêu mang theo nhân viên tham gia vào đoàn làm phim <>.
Địa điểm quay phim là ở ngoại ô phía tây An Thành, một địa điểm nổi tiếng trong phim ảnh.
Ân Thiên Lãng đặc biệt muốn Xuân Lệ tới, còn muốn thêm một người sư huynh là Xuân Quang Tài đến cùng, một trái một phải đi theo Hoa Chiêu.
Đám người bọn họ quy mô lớn mà đến đoàn phim, khi đến thì đã sớm hơn thời gian quy định hai mươi phút.
Hoa Chiêu trên xe chợp mắt một lúc, vừa xuống xe bảo mẫu, Tiêu Ngạn liền tiến đến đón, chủ động chào hỏi, "Chị Chiêu, sớm như vậy!"
Hoa Chiêu cười cười, "Anh Ngạn, anh sớm hơn nha!"
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, đều rất có hảo cảm với đối phương.
Tiêu Ngạn là do bên phía đầu tư chỉ định đảm nhiệm vai nam chính, trong nước được công nhận.
Anh ta và Hoa Chiêu là chân trước chân sau đến, hai người đã quen biết nhau từ hồi quay quảng cáo cho sản phẩm, ấn tượng của anh ta trong đầu Hoa Chiêu vẫn luôn rất tốt.
Tiêu Ngạn nổi tiếng với kỹ thuật diễn giàu cảm xúc, bỏ qua thân phận bà chủ Thượng Thừa của Hoa Chiêu thì bản thân anh cũng rất thưởng thức Hoa Chiêu, muốn kết bạn với cô thật lòng.
Vân Chương Hồi ở trong khách sạn ở gần phim trường, đã đến đoàn làm phim trước hai ngày rồi, ông chỉ đạo một vài phần công việc chuẩn bị ở phía sau sân khấu.
Hoa Chiêu đi đến chào hỏi đạo diễn trước tiên, tự mình kính tặng cho ông hai túi Bạch Trà.
Vân Chương Hồi vô cùng ngạc nhiên, trong lòng lại cảm thấy vừa lòng, cô nàng biết sở thích uống Bạch Trà của ông, đây là thật lòng có tâm.
Ba người thoải mái trò chuyện phiếm với nhau, chờ đợi đến giờ lành để làm nghi thức khởi công.
Sau đó bắt đầu có các vai phụ đến, bọn họ đáng nhẽ luôn vui sướng vì bộ phim này có Vân Chương Hồi và Tiêu Ngạn, nhưng hai ngày nay bỗng biết còn có Hoa Chiêu.
Mấy ngày này, bọn họ tất nhiên điều đọc báo, mặc kệ cô nàng là chủ hay vẫn là bà chủ của Thượng Thừa thì bọn họ vẫn phải cố gắng biểu hiện ra cho thật tốt, nói không chừng đây là một cơ hội.
Bởi vậy, một đám đều vô cùng khiêm tốn và cung kính, cẩn thận cùng nhau đi lên chào hỏi ba người bọn họ.
Nhân viên công tác đã dọn xong bàn thờ, bày nước, hoa quả, điểm tâm. Máy quay phim cũng che vải đỏ lên.
Giờ lành đã đến, Vân Chương Hồi nói hai câu nói đơn giản, nhóm người chủ chính bắt đầu dâng hương cầu.
Cuối cùng thì cùng nhau bóc vải đỏ, nhóm diễn viên chính lại cùng nhau vây quanh bàn thờ chụp ảnh chung, chúc mừng khởi máy đại cát.
Cho đến khi dọn bàn thờ thì bỗng có một vị nữ chính khác là Dương Thanh Thanh, cô nàng vác một chiếc túi cực lớn có gắn mác hàng hiệu, đeo một chiếc kính râm cỡ lớn suýt thì che khuất cả khuôn mặt, khoan thai đến muộn.
Cô rất tôn trọng đạo diễn, ngay lập tức xin lỗi đạo diễn: "Xin lỗi, đạo diễn Vân, hôm nay tôi mới trở về gấp từ Australia, máy bay vừa hạ cánh thì tôi đã đi đến đây ngay lập tức, nhưng mà trên đường lại kẹt xe, vì thế vẫn bị tới trễ."
Vân Chương Hồi nhìn cô nàng với quả kính râm suýt che hết cả khuôn mặt, coi như nể tình mà gật đầu không nói chuyện.
Dương Thanh Thanh quay mặt chào hỏi Tiêu Ngạn: "Anh Ngạn, chúng ta lại gặp mặt. Lần trước là ở trong một sự kiện." Nói xong cười haha
Tiêu Ngạn là một người thông minh, sẽ không tự nhiên đi đắc tội với người khác, cũng rất là khách khí mà đáp lại: "Đúng vậy, đã lâu không gặp! Rất vui cùng hợp tác." Tuy nhiên, nói thật anh ta cũng chẳng nhớ được hai người bọn họ đã gặp mặt nhau ở sự kiện nào nữa.
"Người vui sướng phải là em mới đúng, em sẽ cố gắng học hỏi thật tốt từ anh." Lời nói thì khiêm tốn nhưng trong lòng Dương Thanh Thanh lại cảm thấy cực kỳ đắc ý, lần trước đó là trong một sự kiện của hai năm trước, hai người bọn họ cùng nhau tham gia, anh ta đứng ở vị trí chính giữa của hàng phía trước, mà cô thì chỉ được xếp sau, một nhân vật nhỏ không ai biết đến.
Danh tiếng ra vẻ thì sao nào, gặp lại trong vở diễn thì sao nào, còn chẳng phải vẫn phải cúi đầu trước tiền tài hay sao, phải đi đến phụ giúp cô, lần này vai diễn của cô trong bộ phim này tuyệt đối là nữ chính.
Thật ra Hoa Chiêu đã quan sát cô gái Dương Thanh Thanh này một hồi rồi. Dạo gần đây, Tần Văn Trọng vẫn luôn ở bên cạnh cô mà nói không ngừng tin tức về cô nàng này:
"Dương Thanh Thanh này là nghệ sĩ của Kỳ Vệ. Mà một chuyện càng quan trọng hơn nữa là sau lưng cô nàng này có kim chủ chống lưng. Có người truyền tin hot rằng kim chủ baba của cô nàng là người đầu tư bộ phim này, dùng biết bao quan hệ mới có thể mời được đạo diễn Vân Chương Hồi đến, lại mời cả ảnh đế Tiêu Ngạn, chính là để push cô nàng."
Tần Văn Trọng lại bí hiểm mà nhỏ giọng nói cho Hoa Chiêu: "Trong ngành ai cũng biết cô nàng là tình nhân của Từ Tỉnh Cương."
Trước đó Hoa Chiêu vẫn luôn thất thần nghe anh kể, lúc này mới kinh ngạc mà quay đầu lại, "Từ Tỉnh Cương? Là cái tên làm phụ tùng ô tô á? Hơn năm mươi những vẫn luôn muốn có con trai kia á?"
Tần Văn Trọng gật đầu, "Hơn nửa năm nay cô nàng đã không hề xuất hiện, ở mặt ngoài thì nói là tạm thời dừng sự nghiệp diễn xuất, ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu," anh ngừng một chút, lại ghé sát vào, giọng lại càng nhỏ hơn: "Tháng trước có người thấy cô ta trong trong trung tâm ở cữ ở nước ngoài."
Hoa Chiêu lia mắt nhìn thoáng qua vẻ ngoài tươi trẻ của Dương Thanh Thanh, trong lòng cảm thấy đáng tiếc.
Trong lòng ngay lập tức khinh thường, cười như không cười: "Tranh đấu cũng thật gắt. Anh lại nhận cho em một bộ có tiểu yêu tinh?"
Tần Văn Trọng cười đến thâm sâu: "Chuyện này thì ngay từ đầu anh đã kỹ rồi, cô ta đúng là tiểu yêu tinh, mà em lại chính là người chuyên diệt trừ tiểu yêu tinh! Kỹ thuật diễn của cô ta không tệ, nhưng mà cũng chỉ đến mức đó, bộ này hai nữ chính nha! Em chắc chắn có thể áp được được cô ta. Hơn thế nữa, vị đạo diễn này của chúng ta lại là người rất có cá tính, em cứ nhìn mà xem!"
Trong lòng Tần Văn Trọng còn đang chửi thầm, Ân tổng nói, yếu tố suy xét đầu tiên đó chính là ở gần nhà, sau đó là không thể quá vất vả, bộ phim văn nghệ này sao, có thể vất vả được cái gì? Huống chi, người ta trả thù lao đóng phim lại không hề thấp, ai thèm quan tâm cô ta là yêu ma quỷ quái gì nữa.
Thật ra Dương Thanh Thanh đã diễn xuất hơn ba năm, không phải người mới, cũng đã diễn mấy bộ phim truyền hình, hai bộ điện ảnh, tham gia không ít show thời trang, nói đi nói lại chính là không nổi mà cũng chẳng chìm.
Không mấy ai thắng nổi sự quyến rũ của tiền, có điều Vân Chương Hồi về nhà đọc xong kịch bản thì mới đáp ứng làm đạo diễn cho bộ phim này.
Nhà đầu tư cũng có chuẩn bị mà đến, kịch bản rất hợp khẩu vị của ông ta, Dương Thanh Thanh kia có kim chủ hay không cũng không quan trọng, cô ta diễn không tốt cũng không kém. Nam chính lại là Tiêu Ngạn, ông ta rất hài lòng.
Còn lại Hoa Chiêu là có người đề cử, hơn nữa còn cho ông ta xem vài video trước đây của cô, ông ta lập tức nhìn trúng.
Đặc biệt là sau khi thấy Hoa Chiêu, chỉ qua một cuộc trò chuyện với nhau, ông ta càng tin tưởng.
Ông ta không thể nào đơn thuần chỉ vì tiền mà phim nào cũng quay. Đặc biệt là phải dùng một bộ kịch bản rách nát để push một cô diễn viên có kỹ thuật diễn như bao cô diễn viên khác, để rồi tự mình đập nát danh tiếng của bản thân.
Tình huống bây giờ, ông ta đã có một nam chính giỏi và một nữ chính giỏi, ngoài ra còn có một kịch bản tốt, hơn nữa đoàn làm phim còn là của ông ta, bộ phim điện ảnh này xem như cũng đã thành công được một nửa.
Xem ra đúng là Dương Thanh Thanh có chạy đến, trên trán có một lớp mồ hôi mỏng.
Cô ta dùng tay quạt gió, nhíu mày, "Thời tiết càng ngày càng nóng, nếu mà quay sớm hai tháng thì tốt rồi."
Ánh mắt Tiêu Ngạn lấp lánh, cười không đáp lời.
Tính tình của Vân Chương Hồi giống hệt với tài ăn nói của ông, thậm chí còn từng bị truyền thông chỉ trích rằng ông quá khắc nghiệt.
Khóe miệng ông ta giật giật: "Ai kêu cô không sinh sớm hai tháng chứ! Thế thì chúng ta có thể quay sớm một chút ròi."
Nhất thời, toàn bộ trường quay đều cảm thấy vừa xấu hổ vừa buồn cười, mọi người thậm chí còn có chút không đành lòng nhìn sắc mặt Dương Thanh Thanh.
Từ Tỉnh Cương cùng vợ mình mấy hôm trước còn làm tiệc thôi nôi, vị Dương tiểu thư này không được tham dự, nghe nói dưới sự tức giận đã chạy đến châu Úc nghỉ phép, hôm nay vừa trở về.
Sắc mặt Dương Thanh Thanh xấu hổ buồn bực, môi mím chặt một cái nhưng cuối cùng vẫn không nói chuyện.
Trong lòng cô ta tức giận, nhưng lại không dám nổi giận với Vân Chương Hồi, đảo mắt, lập tức nhìn thấy Hoa Chiêu ngồi ở bên cạnh đọc kịch bản.
Cô ta đã lâu không ở trong nước, hơn nữa bởi vì trước kia ở trên mạng rất nhiều người diss cô, nhục mạ nói khó nghe các loại, cô ta đã sớm xóa Weibo, thề sẽ rời bỏ Weibo.
Tháng trước ở cữ trở về, chưa đến hai ngày thì lại bị cọp mẹ Từ gia kia tìm đến gây chuyện khiến cho không thoải mái, bực bội với Từ Tỉnh Cương, ngay ngày đó tự chạy đến châu Úc, hôm nay người đại diện lại đón cô chậm chễ nên mới phải chạy vội tới phim trường, cuối cùng vẫn bị đến trễ.
Lúc ấy ở sân bay cô đã phát bực với người đại diện, không chỉ đến đón cô chậm 5 phút đồng hồ mà còn không đi thông tri cho truyền thông đến đây chụp cô.
Trong lòng người đại diện oán trách, còn không phải chính cô ta nói đói bụng sao, ở sân bay lại ăn ít cơm đơn giản mới dẫn đến bị trễ.
Người đại diện này là Kỳ Vệ mới sắp xếp cho cô ta, có chút không bằng lòng với sự sắp xếp của công ty, đối cô nàng lại vừa sợ lại vừa tức trong lòng, vì vậy càng không thèm nói chi tiết về Hoa Chiêu cho cô ta.
Trước đó Dương Thanh Thanh đã đề cử thẳng nam chính là Tiêu Ngạn cho bên phía đầu tư, điểm danh nữ phụ cần phải là người mới debut.
Bên phía đầu tư quả thật cũng làm theo lời của cô ta, Vân Chương Hồi tự mình chọn nữ phụ mới, cô ta cũng không ngay tức khắc hỏi lại.
Nhưng mà ngay lúc này, cô nàng nhìn sang Hoa Chiêu ngồi ở bên cạnh, là một gương mặt xa lạ, nghĩ thầm, cô ta hẳn là nữ phụ.
Ngồi ở cạnh bên cô nàng là Tần Văn Trọng. Tần Văn Trong thì tất nhiên chẳng hề xa lạ. Tần Văn Trọng là người của Thượng Thừa, người mới được anh ta tự mình dẫn dắt, xem ra người mới này được Thượng Thừa rất coi trọng đây?
Vậy thì sao nào? Bây giờ chẳng qua chỉ là người mới không nổi không danh tiếng, thế nhưng còn chẳng thèm chủ động đi lên chào hỏi với chính mình, trong lòng cũng bắt đầu khó chịu với cô ta.
Hoa Chiêu cảm giác được ánh mắt của Dương Thanh Thanh, ngẩng đầu nhìn cô ta, cong môi rồi lại cúi đầu xem di động.
Vừa rồi cô ta cười là có ý gì?
Trong lòng Dương Thanh Thanh càng khó chịu hơn, phải chịu sự tức giận của cọp mẹ Từ gia còn chưa tính, một người mới mà cũng dám khinh thường cô?
Cô ta liền tỏ vẻ bất mãn với đối Tần Văn Trọng: "Anh Trọng, người mới này của anh rất biết làm kiêu nha?"
Tần Văn Trọng cười cười: "Người mới này nhà tôi quả thật biết làm kiêu."