Sáng sớm hơm đó, Linh Vũ bắt xe trở về nhà
Minh Triệt thì cả đêm không ngủ được nhưng bệnh ốm đã tiêu tan
Hắn thề là sẽ không để cho cô đến nhà mình thêm một lần nào nữa
Mấy ngày sau đó
Tại sân thượng
" Thịnh gia hình như bắt đầu suy sụp rồi đó, Tuấn Lãng cậu vẫn chưa lấy được bản hợp đồng đó sao ? " Hạo Hiên cười nhẹ dựa vào thanh sắt
" Cái ông già họ Đàm đó không biết cất nó ở đâu rồi ! " Tuấn Lãng tức giận châm một điếu thuốc
" Mà nghe nói con nhỏ Đàm Linh Vũ đó càng ngày càng thân với tên Minh Triệt kia rồi chắc không để ý tới mày nữa đâu "
" Tao không quan tâm! Tao sẽ khiến tụi nói trượt hết cả lũ ! "
Tại nơi nào đó
" Hắt xì... "
" Linh Vũ cậu sao vậy ? Không khỏe sao ? " Dư Tịch bên cạnh lo lắng
" Không có gì, chỉ là cảm thấy có đứa nào đang nói xấu mình thôi "
Dư Nghị: "..." Đứa nào mà gan quá vậy
" Mình nghe nói năm nay muốn vượt qua vòng sơ cấp nhóm cũng không dễ dàng gì. Tất cả những học viên trong trường sẽ làm giám khảo bình chọn, 10 nhóm được bình chọn nhiều nhất mới vượt qua và trở thành nhóm chính thức "
Dư Tịch nói đến đây căn phòng bỗng trở lên yên tĩnh đến ngột ngạt. Cả ba cùng liếc nhìn về phía Minh Triệt đang nghịch cây đàn ở đằng kia đáy mắt có một tia u ám như muốn đánh người
" Hay là...chúng ta đổi mới một chút phong cách hát đi " Dư Nghị giơ tay phát biểu
" Nhưng như thế nào cơ chứ ? " Dư Tịch nhăn mặt
" Chúng ta cùng nhau hát " Câu nói của Linh Vũ khiến mọi người đồng loạt quay về một phía
" Nhưng như thế nào nữa chứ !...Tôi còn phải gõ trống nếu sai nhịp thì... " Lời nói của Dư Nghị bị Linh Vũ chen ngang
" Ý tôi là chúng ta chỉ hát những câu phụ như những từ \'Because I\'m happy\' đề nổi bật nó còn hát chính vẫn là lão đại "
" à cũng được đó ! "
" Vậy chúng ta bắt đầu luyện tập tiếp đi! Ngày mai là thi rồi đó " Dư Nghị hào hứng
Tiếng nhạc sôi động, yêu đời lại phát ra từ căn phòng mà không biết rằng có một người đang đứng ngoài bắt đầu ghi âm
...
" Tôi muốn trong cuộc kỳ thi đó mấy người hãy biểu diễn bài hát này giống như vậy " Ngọc Khiết ném bản ghi âm cho một nhóm 4 người
" Như vậy là trùng bài " nam sinh nghiến răng siết chặt cái máy ghi âm
" Thì sao chứ ? Thứ tự của nhóm cậu là trước họ mà...Phải không ? "
Ngọc Khiết thích thú nhìn Ngự Kỷ
" Tôi không ngờ cô lại rắn độc như vậy đấy ! " Ngự Kỷ trông rất tức giận hận không thể đánh người trước mặt
Ngọc Khiết cười nhẹ
" Nên nhớ em gái cậu đang nằm trong tay tôi nếu cậu phản lệnh hoặc báo cho ai biết thì...bùm "
Ngự Kỷ đỏ mắt tức giận gần như sắp bùng nổ may mắn được thành viên khác ngăn lại
" Ngự Kỷ bình tĩnh một chút đi "
" Nhưng ! "
" haha trông vẻ mặt cậu kìa trông mắc cười làm sao haha... "
" Ngày mai là cuộc thi bắt đầu rồi làm cho thật tốt, yên tâm tôi sẽ cho nó ăn uống đầy đủ tới lúc đó... "
Buổi kỳ thi nhóm sơ cấp cuối cùng cũng đã đến, có tổng cộng 20 nhóm tham gia và chỉ có 10 nhóm được chọn
Tại phòng chờ
Nhóm của Ngự Kỷ tên Winner, họ có tổng cộng là hai nam hai nữ
Một nữ sinh tóc ngắn thấy Ngự Kỷ cứ đi lại lại có chút sốt ruột
" Ngự Kỷ...cậu đừng lo lắng nữa...chúng ta sẽ có cách mà... "
" Bây giờ là lúc nào rồi chứ !? Một bên là em gái tôi một bên là...đồng bạn...Tôi làm sao có thể làm hại họ " Ngự Kỷ tối sầm mặt, tay siết chặt
" Bây giờ nghĩ cho em gái cậu trước, bọn họ còn có thể thay đổi bài mà " Một nam sinh mập mạp khuyên nhủ
" phải...cậu nói đúng " Ngự Kỷ mím môi
" Đi thôi tới lượt chúng ta rồi " Nữ sinh tóc dài cười nhẹ trấn an
Nhóm của Ngự Kỷ bước lên sân khấu nhìn đám học viên phía dưới nhẹ vẫy tay chào
" Chào mọi người, chúng tôi là nhóm Winner mong mọi người sẽ bình chọn cho chúng tôi với bài \'Happy\' "
Ngự Kỷ nói xong mắt liếc nhẹ về phía nhóm của Minh Triệt, mặt ai nấy cũng đều rất sững sờ chỉ có Linh Vũ là vẫn giữ phong thái bình tĩnh nhìn về phía hắn
Ngự Kỷ tay có chút run nắm chặt cây đàn guitar điện trên tay, vị trí của hắn là đánh và là trưởng nhóm lên không thể mất bình tĩnh như vậy được
...
" Tại sao lại trùng bài chứ ? Rõ ràng tôi đã kiểm tra xem các nhóm khác chơi bài gì để không bị trùng rồi mà ! " Dư Tịch có chút tức giận
" Chắc là họ muốn đổi bài khác nhưng không biết đã có nhóm chọn bài này thôi... " Dư Nghị có chút buồn bã
" Không đúng! Cách trình diễn của bọn họ rất giống với chúng ta ! " Minh Triệt lên tiếng làm cả đám kinh ngạc nhận ra
" Lão đại phải làm sao đây ? " Linh Vũ nhìn về phía Minh Triệt vẫn còn đang mờ mịt ở đằng kia
" Nếu như vẫn sử dụng cách thức cũ e rằng sẽ bị nói là bắt chước..."
" Nhưng nếu giờ biểu diễn bài mới thì làm sao đủ thời gian luyện tập ? Không thuộc lời thì càng thảm hơn sao ? " Linh Vũ tỉnh bơ nói
Không khí rơi vào trầm mặc chỉ còn âm thanh sống động của nhóm người bên trên sân khấu
Bọn họ phải nói là rất đồng đều khiến người ta phải lạc theo bài hát
Một ý tưởng sẹt qua đầu Minh Triệt
" Phải rồi còn một cách "
" Cách gì ? " Cả đám mong chờ quay lại
" Nếu như phong cách của bọn họ là đồng đều, nhịp nhàng như vậy thì chúng ta hãy ngược lại "
" Ý anh là...chúng ta mỗi người một phong cách biểu diễn sao ? "
Minh Triệt chậm rãi gật đầu " Càng loạn càng náo nhiệt thì càng tốt "
Linh Vũ mỉm cười
Khiến cho tất cả bọn họ phải cuồng loạn là ý anh phải không ?
...
Màn biểu diễn của nhóm Ngự Kỷ kết thúc, hắn cùng những thành viên khác đi xuống sân khấu ᴆụng ngay ánh nhìn của nhóm Linh Vũ
" Xin lỗi... " Khi Ngự Kỷ đi lướt qua Linh Vũ hắn đã nói nhỏ qua tai cô
Chỉ có Linh Vũ là nghe thấy được, cô trầm mặc quay ra đằng sau nhìn bóng lưng Ngự Kỷ đã đi xa