Mối quan hệ của Khâu Di Trân với cha cô không được hòa thuận, hai cha con luôn cãi vã.
"Con hỏi đang xảy ra chuyện gì? Con tự xem đi!" Khâu Lợi Diệu nhấc điện thoại lên và suýt đánh vào đầu con gái mình.
Sau một lúc dừng lại, ông ta lại ném điện thoại lên mặt bàn.
Khâu Di Trân nhấc điện thoại và nhấp vào video, ngay sau khi video bắt đầu phát, khuôn mặt cô ta đã thay đổi.
Đây không phải là những gì đã xảy ra khi cô ta tìm Giản Nhất Lăng vào buổi sáng nay sao?
Giản Nhất Lăng thực sự đã quay một video!
Mặt Khâu Di Trân tái mét.
Khâu Lợi Diệu càng tức giận hơn khi nhìn thấy cô như thế này.
"Bây giờ mới biết trợn tròn mắt? Con thực sự là con gái tốt của Khâu Lợi Diệu ta!"
Khâu Di Trân ưỡn иgự¢ hỏi Khâu Lợi Diệu, "Năm đó ông ra ngoài tìm tiểu tam đuổi mẹ tôi đi, chính ông trước giờ cũng chưa bao giờ quản tôi. Ông có coi tôi là con gái của ông à?"
"Ta không coi con như con gái của ta thì ai cung cấp cho con cơm ăn, áo mặc, cho con đi học? Không có ta con có thể ở trong trường hoành hành như vậy sao? Con có thể sống như ngày hôm này đều là dựa vào lão tử!"
Khâu Di Trân bị mắng đến không nói nên lời.
Quý Lợi Diệu không dành thời gian cho cô, nhưng ông đã cho Khâu Di Trân đủ tiền tài và thân phận.
Nếu không có Quý Lợi Diệu che chở, Khâu Di Trân sẽ không bao giờ có thể ở trong trường hoành hành ngang ngược.
Liền như việc video đã bị xóa vào ngày hôm qua. Nếu giáo viên phụ trách giám sát không biết rằng cô ta là con gái của Khâu Lợi Diệu, thì cô ta sẽ không thể xử lý video dễ dàng như vậy.
Khâu Lợi Diệu tiếp tục mắng cô, "Ta nói cho con biết, ta sẽ tìm người xóa những thứ này trên mạng. Hôm nay con nhất định phải tìm cách xóa video gốc đi! Nếu không thì đợi mặt của con đưa lên mạng, lúc đó thì hảo hảo mà có trai cây ăn!"
Video hiện tại là video đã đánh mosaic, còn chưa tra được Khâu Di Trân và Khâu Lợi Diệu.
Nhưng khi video gốc được đăng lên, chỉ vài phút sau trường cao trung Thịnh Hoa có có sự tình phát sinh rất lớn.
Tất nhiên Khâu Di Trân biết ai đã gửi video này.
Còn ai khác ngoài Giản Nhất lăng từ góc quay này?
"Tôi biết rồi, tôi sẽ xử lý đó!"
"Tốt hơn là xử lý nó cho tốt! Nếu không xử lý được thì đừng quay lại! Tối nay ta đi gặp một người quan trọng! Nếu bị ảnh hưởng bởi sự cố của con. Nếu vì chuyện của con mà làm ảnh hưởng đến chuyện của ta, thì tiền sinh hoạt của con tháng này sẽ không còn nữa!"
Khâu Lợi Diệu nói với Khâu Di Trân một cách không thương tiếc.
Khâu Di Trân, người được đưa ra tối hậu thư, trực tiếp rời văn phòng và chạy đến lớp 8.
Tình cờ là hết giờ học, Giản Nhất Lăng đang thu dọn đồ đạc và chuẩn bị về nhà.
Ngay khi Khâu Di Trân bước vào lớp, cả lớp dừng lại và nhìn cô ta đầy lo lắng.
Khâu Di Trân đến trước mặt Giản Nhất Lăng, "Giản Nhất Lăng! Tiểu tiện nhân này! Mày đã bí mật quay hình tao! Mày mẹ nó chán sống hả!"
Giản Nhất Lăng không quay lại ngay lập tức khi nghe thấy giọng nói đằng sau.
Chỉ sau khi thu dọn cặp sách gọn gàng, rồi quay lại.
Thời điểm cô sửa sang lại cặp xách, cả lớp đều toát mồ hôi hột.
Khâu Di Trân đầy tức giận, hai tay Ϧóþ chặt, cô ta muốn đấm Giản Nhất Lăng một cái, đem vẻ bình tĩnh trên mặt cô phá nát!
Khi Khâu Di Trân nhìn thấy cặp sách của Giản Nhất Lăng, cô ta đột nhiên nhớ rằng đoạn video phải nằm trong cặp sách của cô ấy.
Giản Nhất Lăng nói, "Đoạn video gốc đã được lưu trữ trên đám mây. Cô làm vỡ bất cứ thứ gì tôi mang theo cũng vô ích."
Giọng của Giản Nhất Lăng vẫn bình tĩnh, và bây giờ Khâu Di Trần càng nghe giọng nói nhẹ nhàng của cô ấy càng trở nên tức giận hơn.