Trong bãi đậu xe, Vu Hi đang lo lắng chờ đợi.
Lòng anh lo lắng.
Một bên là Địch Quân Thịnh, một bên là Giản Duẫn Thừa, Vu Hi không muốn đắc tội với bên nào.
Ngay khi biết Giản Duẫn Thừa tìm mình có việc, Thịnh gia đã nói rằng cậu muốn gặp anh ta.
Vu Hi có thể có biện pháp nào?
Anh không có việc gì phải làm ngoại trừ ngoan ngoãn chờ đợi ở bãi đậu xe.
Vu Hi không thể ngồi yên trong xe nên đã đứng dậy đi đi lại lại trong bãi đậu xe, đếm hàng nghìn bước trên WeChat.
Cuối cùng, khi Địch Quân Thịnh quay lại, Vu Hi vội vàng chạy đến chào anh, "Thịnh gia, hai người có chuyện gì không?
" Không có gì. "Địch Quân Thịnh nói.
Địch Quân Thịnh noi" Không có gì. "Nhưng Vu Hi không thể tin là thực sự không có gì.
" Thịnh gia, cậu thật sự không Thừa thiếu gia có chuyện gì chứ? "Vu Hi vẫn có chút lo lắng.
Tất nhiên Giản Duẫn Thừa không thể làm gì Địch Quân Thịnh.
Nhưng Vu Hi vẫn có chút lúng túng.
" Tôi làm gì anh ta? "
Vu Hi nghĩ thầm, anh làm sao biết được!
Anh thậm chí không biết tại sao hôm nay Thịnh gia lại đến gặp Giản Duẫn Thừa!
Ngừng một chút, Vu Hi lại hỏi," Vậy thì.. Thừa thiếu tìm có chuyện gì vậy? "
" Không biết, có thể là động kinh đi. "
Động kinh.. động kinh sao.
Miệng Vu Hi co giật vài cái.
" Đúng rồi, Thịnh gia, tôi vừa thấy cách đây nửa tiếng, Thừa thiếu đã đăng trên diễn đàn khuôn viên trường cao trung Thịnh Hoa, về thân thế của con gái của người giúp việc tron nhà anh ta. "
Vu Hi thở dài xúc động.
Anh ta vẫn quyết liệt như mọi khi, anh không mềm lòng dù với một cô gái nhỏ.
Đem lão ba ăn chơi cờ bạc đến trường tìm con gái thì chắc cô gái sẽ mất hết thể diện.
Tôi không biết cô gái đó đã chọc Thừa thiếu không cao hứng chỗ nào.
" Sao cậu biết anh ta là người tạo bài đăng đó? "
" Tôi biết tài khoản đăng bài đó là bạn học cũ của Thừa thiếu, Hoắc Ngọc, một thiên tài máy tính, hồi đó cậu ấy rất nổi tiếng. Hoắc Ngọc đi theo Thừa thiếu sau khi tốt nghiệp. Tôi nghĩ để biết một người đang kinh doanh ở nước ngoài có thể ngang nhiên sử dụng tài khoản của mình để đăng bài là không khó. "
Loại này không yêu cầu thay đổi tài khoản đặc biệt.
" Ồ, xem ra là đồ gia đưa cho anh ta có chút muộn. "
Những thứ trong tay Địch Quân Thịnh chưa đưa đến tay Giản Duẫn Thừa, mà Giản Duẫn Thừa cũng đã ra tay không lưu tình.
####
Giản lão phu nhân đến đón Giản Nhất Lăng đi học về như thường lệ.
Giản Nhất Lăng vừa lên xe, bà cười nói" tin vui "với Giản Nhất Lăng," Bé ngoan, mấy ngày nay anh họ của con sẽ tới ở nhà cũ mấy ngày, nhà cũ chúng ta sẽ rất náo nhiệt đây. "
Lão phu nhân nghe tới tâm tình rất là không tồi.
Lão phu nhân tuy đông con cháu nhung ngày thường ít gặp, tự nhiên bà thấy vui vì có thế hệ trẻ đến ở trong nhà cũ.
Lão phu nhân tiếp tục nói với Giản Nhất Lăng," Anh họ con có lẽ khó chịu với thím hai của con nên mới đến ở đây tránh bị quấy rầy. Thím hai của cậu quá cố chấp, quá chấp nhất việc bắt mấy đứa con thừa kế công ty, Vũ Mân gia nhập làng giải trí đã làm thím con tức giận trong nhiều năm, bây giờ hai mẹ con vẫn không chịu hòa giải."
Giản Nhất Lăng biết chuyện.
Điều mà Giản Nhất Lăng không biết là Giản Vũ Mân sẽ đến sống ở nhà cũ trong khoảng thời gian này, vừa vặn cùng cô ᴆụng phải nhau.
Sau khi trở về nhà, Giản Nhất Lăng lên lầu, phòng của Giản Vũ Mân được bố trí bên cạnh phòng cô.
Khi đi ngang qua phòng của Giản Vũ Mân, Giản Nhất Lăng nghe thấy tiếng guitar phát ra từ đó, có thể đang tập nhạc hoặc sáng tác.
Giai điệu rất hay, Giản Nhất Lăng dừng lại một lúc.
Tuy nhiên, sau một lúc, tiếng nhạc trong phòng ngừng lại, cánh cửa phòng mở ra.