Nụ hôn trong gió - Chương 9

Tác giả: Quỳnh Thy

Nói rồi Hoàng Sơn kéo tôi đi, bàn tay Hoàng Sơn nắm vào cánh tay tôi chắc nịch. Nếu ở thêm đó nữa chắc tôi sẽ trở thành nạn nhân hứng chịu mọi uất ức của cô ả kia, và ai đoán được chuyện gì sẽ xảy ra chứ?
Tôi theo Hoàng Sơn ra ngoài, anh ta gọi taxi và đẩy tôi vào.
- Tôi sẽ đưa cô về, xin lỗi vì mọi việc đã xảy ra.
- Anh đúng là kẻ đào hoa.
- Cô hiểu tôi được bao nhiêu mà nói với tôi như vậy chứ!- Anh ta quay mặt ra cửa kính rồi nhìn ra ngoài.
- Như vậy là đủ hiểu rồi.
Không ai nói với ai câu nào nữa, tôi đưa tay che miệng ngáp vì tối nay tôi uống khá nhiều. Tôi lôi điện thoại ra nhắn với Kun rằng, rất tiếc khi tôi phải về trước do có vài chuyện, tôi cũng hứa hẹn nhất định lần sau sẽ ở lại và xem nhóm diễn.
- Cô thấy tôi xấu xa như vậy thật sao?
- Đúng vậy. - Tôi đáp mà không cần suy nghĩ.
- Họ đều tự nguyện đến với tôi, tôi không ép buộc ai cả. Và tôi cũng không thể hiểu được tình yêu mà họ dành cho tôi là gì. Kìm kẹp và muốn tôi ở trong thế giới của họ ư? Xin lỗi, tôi không thể. - Tiếng Hoàng Sơn cất lên chậm rãi.
- Nếu không muốn bước vào thế giới của họ thì đừng đứng có ở đó và ngắm nhìn. Cũng đừng làm tổn thương bất kỳ một ai cả. Khi người đàn ông mà họ yêu thương nhất quay lưng đi thực sự đau đớn lắm!- Tôi dịu giọng xuống.
Hoàng Sơn trầm ngâm không nói gì thêm nữa. Tôi cũng chẳng muốn phải tranh cãi với anh ta, mọi lý lẽ giờ đều là thừa. Tôi chỉ muốn về nhà thật nhanh và leo lên giường ấm êm của mình để sáng hôm sau tỉnh dậy tôi có thể quên hết mọi thứ. Việc tôi bị đánh ghen nhầm như vậy chẳng hay ho gì cả.
Hoàng Sơn, dù có tài giỏi trong công việc như thế nào thì tôi vẫn không thể nghĩ tốt về anh ta. Điều đó là chắc chắn.
Và tôi, liệu có nhầm lẫn ở điều gì không khi tôi vẫn còn nhớ Minh da diết, tôi đã để tình yêu ấy ra đi, tôi đã tìm lại thế giới của mình?
* * *
Bộ mặt thật
Tôi hoàn thành xong kịch bản phim cho Hoàng Sơn. Sau khi suy nghĩ, tôi đã đổi tên thành “Tình Đắng”. Từ hôm đó anh ta không can thiệp gì cũng như không liên lạc với tôi. Duy chỉ có hôm đoàn phim gặp mặt, tôi phải đến gặp các diễn viên chính để bàn bạc cụ thể và thống nhất một số vấn đề nữa. Hoàng Sơn ngó lơ tôi, anh ta tập trung làm việc cao độ. Tôi cũng có ý định bắt chuyện nhưng có lẽ vì chuyện đánh ghen hôm nọ khiến anh ta ngại gặp mặt tôi.
Tôi quay lại với việc học ở trường, cuối tuần với lớp biên kịch, dường như mọi thứ vẫn đang là bước đầu tiên trong hành trình của tôi. Hồi hộp chờ bộ phim ra mắt vào cuối năm, tôi tự nhận thấy mình khá may mắn khi được gặp Hoàng Sơn. Dù ấn tượng về cả hai chẳng mấy tốt đẹp.
Trở về với cuộc sống đời thường và nín thở chờ đón đứa con đầu tiên của mình.
Tôi trở về tôi, đứa con gái vẫn âm ỉ một nỗi đau sau khi tay người yêu.
Tôi trở về tôi, đứa con gái cô đơn và lạc lõng với một nỗi nhớ dài chẳng thể nào lấp đầy.
Tôi trở về tôi, những tháng ngày không có tên Hoàng Sơn cứ lặp đi lặp lại hàng nghìn lần trong đầu tôi.
* * *
Cuối tháng Vy đi nên gia đình Vy tổ chức tiệc chia tay. Tôi vắt óc suy nghĩ xem sẽ dành tặng Vy cái gì. Có lẽ tôi sẽ làm bánh, một việc không hẳn thành thạo nhưng tôi sẽ thử làm để tặng cô ban thân yêu quý nhất trên đời này.
Ngày tổ chức tiệc mừng cho Vy, tôi háo hức như thể đó là ngày vui của mình, dù biết rằng sau ngày đó sẽ là ngày tôi không còn có Vy bên cạnh nữa. Chắc là tôi sẽ nhớ Vy lắm đây nhưng từ sâu thẳm trái tim mình, tôi mong bạn mình được hạnh phúc. Vy sẽ có một cuộc sống hoàn toàn mới ở nơi khác, dù trước mắt vẫn còn nhiều khó khăn.
Cuối cùng tôi cũng hoàn thành xong chiếc bánh để tặng Vy, chiếc bánh hình bông hoa năm cánh thể hiện sự may mắn. Tôi hí hửng đem đến tặng Vy và cô ấy dường như reo lên khi nhìn thấy tôi và trên tay là món quà đặc biệt.
- Bảo Anh, cảm ơn cậu!
Vy nói rồi ôm chầm lấy tôi xúc động, tối nay trông cô ấy đẹp lộng lẫy trong chiếc váy trắng. Chẳng hiểu sao nhưng tôi chỉ thích Vy mặc style này, những lúc như vậy cô ấy rất giống thiên thần.
- Hy vọng là cậu thích nó.- Tôi cười toe và bộc lộ niềm vui sướng. – Khi cậu đi, tớ sẽ nhớ cậu lắm đấy, đồ ngốc! - Tôi vờ trách móc.
- Tớ cũng vậy.- Vy cũng sụt sịt.
- Thôi, không được khóc hôm nay là ngày vui mà.- Tôi vỗ nhẹ lên vai Vy rồi buông cô ấy ra. Tôi bảo Vy ra đứng tiếp khách cùng bố mẹ chứ đừng đứng đây sụt sịt nữa. Cô ấy khẽ gật đầu và bảo rằng sẽ quay lại nhanh thôi.
Tôi đưa mắt nhìn xung quanh. Toàn những người tôi chưa gặp bao giờ. Bố mẹ Vy có tiềm lực tài chính nên mối quan hệ làm ăn của họ rất rộng rãi. Tôi tìm một chỗ để đứng và quan sát mọi thứ, tôi đưa mắt nhìn xem có Minh không. Anh ấy là người gia đình Vy rất yêu quý nên rất khó vắng mặt trong bữa tiệc trọng đại này.
- Cô cũng có mặt ở đây à?- Tôi giật mình khi có tiếng nói của ai đó bên mình.
- Là anh hả?- Tôi tròn mắt nhìn, Hoàng Sơn đang đứng bên cạnh tôi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay