- Tôi được mời tham dự vì chủ khu resort này sẽ tài trợ cho đoàn làm phim của chúng ta.
- Hả? Bộ phim của chúng ta sao?
- Đúng thế!
- Sao tôi không được biết điều này.
- Tất nhiên là cô được biết sau chuyện này rồi, đây là việc riêng của hãng phim và nhà tài trợ.
- Ra là thế! - Tôi gật gù.
- Cô đang kiếm ai à?
- Ừ, à…. Không… không kiếm ai cả. - Tôi lỡ lời.
- Không phải cô đang kiếm người kia sao? - Hoàng Sơn chỉ tay về phía cách chúng tôi không xa.
Tôi nhìn theo hướng tay và ૮ɦếƭ lặng. “Minh ư? Sao anh ta biết mình đang kiếm Minh chứ?”. Tôi há hốc mồm không khỏi ngạc nhiên.
- Sao anh… sao anh biết? - Tôi lắp bắp.
- Tôi là người thông minh mà. - Hoàng Sơn cười đắc ý.
- Tóm lại, anh là ai?
- Cứ bình tĩnh nào, tôi là ai không quan trọng, tôi là bạn cô.
- Theo tôi được biết thì tôi và anh không coi nhau là bạn.
- Vậy là gì?
- Là người cần nhau.
- À, hay đây, đúng, công việc của tôi cần cô và cô cũng cần tôi. Cô nói đúng lắm.
Tôi lạnh người nghe tiếng cười của Hoàng Sơn.
- Tóm lại, anh là ai?
- Thôi được rồi, trò chơi đến đây là kết thúc. Cô còn nhớ cách đây hơn một năm trong chuyến đi nghỉ ở Cát Bà không nhỉ? Hôm đó đoàn chúng tôi cũng được mời tham gia cùng. Quả thật lời mời khá hấp dẫn và việc được du lịch nghỉ dưỡng miễn phí thì chẳng còn gì khoái hơn. Chuyến đi sẽ rất tuyệt nếu như không có một đứa con gái lanh chanh, lắm mồm lắm miệng và nói không ngừng nghỉ suốt cả ngày. Và chẳng may tôi ngồi bên cạnh cô ta, mặc dù đã trùm mũ kín đầu nhưng chẳng thể nào có thể yên tĩnh một chút để chợp mắt ngủ. Suốt đêm hôm trước tôi đã phải làm việc cật lực và chuyến nghỉ dưỡng mang tính chất miễn cưỡng này chẳng có gì thú vị khi có một kẻ ồn ào bên cạnh.
- Ôi, thì ra… Tôi há hốc mồm và cố nhớ lại những gì cách đây hơn một năm trong chuyến đi ấy.
- Tôi cũng chẳng chú ý gì đến cái kẻ lắm mồm đó đâu, nếu như không thấy cô ta cứ xun xoe và cố ý làm mọi cách để bắng nhắng theo một anh chàng tên gì nhỉ, à nhớ rồi, anh ta tên Minh.
Tôi như ૮ɦếƭ lặng sau từng câu nói của Hoàng Sơn. Thì ra cách đây hơn một năm anh ta đã biết đến tôi rồi.
- Tôi cũng sẽ không quan tâm nếu như gã tên Minh kia hơi có chút khó chịu và bất đồng trong cách làm việc với đoàn chúng tôi. Và tôi tự dưng lại có suy nghĩ rằng, cô thật đáng thương nếu như bỏ công sức ra để yêu một người như thế. Anh ta có thể là người tốt, nhưng anh ta với cô quá khác biệt.
- Trời ơi, vậy…
- Tôi cũng không tin mình có thể gặp lại cô gái ồn ào ngày nào và những gì cô ta viết trong kịch bản khiến tôi phải chú ý. Thêm nữa tôi lại gặp đúng lúc cô ta đang thất tình và trong đầu luôn lo sợ không dám làm những gì mình thích. - Hoàng Sơn nhún vai tỏ vẻ bất lực.
Tay tôi bỗng run run, mọi kÝ ức về chuyến đi đó ào về, hoá ra Hoàng Sơn là kẻ chứng kiến mọi hành động của tôi lúac ấy. Và giờ nhắc lại, tôi đang nhìn về phía Minh, có một chút tiếc nuối ở đó. Tôi đã từng làm rất nhiều thứ điên rồ, tôi đã từng yêu anh tha thiết, không, phải nói là chúng tôi đã từng như vậy. Dù có là khác biệt quá lớn nhưng tôi không thể nào tin được mọi thứ chỉ là một cơn say.