Nụ Hôn Của Quỷ - Chương 10

Tác giả: Tiểu Ni Tử

Thuê nhà

Tin lức sảng sớm hôm sau...
“Tổ! qua khu XX cùa thành phố dà phát sinh sự kiệu sập nhà tập the do sưa chừa bắt hợp pháp .Vi chưa hiểu rõ két cẩu nhả dã mời dội sứa chữa lậu đền sưa chữa. nên đã lâm hỏng móng chịu lực . gây sụp đổ hoàn toàn căn nhà phía tren . may mắn là không có thiệt hại về người...”
Buổi sáng. cuối cùng tôi dà nhìn thấy bóng dáng quen thuộc cua bố. “-/lOA- Bố...” Tôi vui sướng nhào đến , ôm chầm lấy bố.
“Con gái ngoan của bố. việc trong nhà bố sẽ giải quyết con cứ đi học đi nhé!”Bố vuốt tóc tôi nói.
“Dạ” Tôi vẫn vui vẻ đi học.
Nỗi thấp thỏm lo lắng cả đêm của tôi bây giờ dã tĩnh lặng, cũng may tôi còn có bố. Một ông bố tốt, hehe!
Sẩm tối lúc về đến nhà , bố như đã đợi rất lâu rồi, sự cố tối qua cũng đã phơi bày .Thi ra nhà dưới sửa chữa phá vỡ cấu trúc tòa nhà nên bị mất cân bằn, dẫn đến sụp đổ.
Sửa chữa cái ૮ɦếƭ tiệt, thảo nào cứ có tiếng “lộc cộc” làm tôi sợ hãi phập phồng cả đêm. Nhớ đến câu “Cậu lả quách Tiễn Ni đánh không chêt được”của Tịnh Mỹ sáng nay mà cũng thấy hoi ngượng, hi hì.
ở nhà mội minh mãi, con cũng thấy sợ phải không?"
“Huhm—, cũng ổn ạ ! có lúc con thấy hơi hơi sợ. hi­hi. có điều con cũng quen rồi, hehe.bố yên tâm , con cua bố tuyệt đối không phải là đồ nhát gan.”
“Tuy là thế nhưng bố cứ phải di công tác mãi, để con ở nhà một minh bố không yên tâm, bây giò nhà cũng không ở được nữa. bố định thuê một căn nhà an toàn chút cho con”
“A? Ồ” Tôi chi có người thân là bố. không thể để bố lo lắng. tuy trong lòng tôi thực sự rất buồn. T T
Ăn bữa lối với lâm trạng ủ rũ. chúng tôi di tìm nơi để thuê nhà. Nhưng đi loanh quanh mãi cùng không tìm dược địa chỉ đã in trên quảng cáo. chân tôi đau quá đi—!
“Tiễn Ni à, địa chì trên tờ quàng cáo này hình như hơi khó tìm...”Bố cấm tờ quảng cáo nhìn trái ngó phải, gương mặt hoang mang. rồi lôi ra một cái la bàn mang theo bên mình “Hừm...phía bắc...”
“Bố oi. bố ở chỗ ngoài hoang vắng quen rồi. nên đương nhiên sẽ không tìm ra hướng đi trong thành phố. Hay để con dẫn dường!” Thực ra tôi chẳng có cảm giác về phương hướng chút nào. lung ta lúng túng, cố gắng làm ra vẻ thành thạo, tôi đưa bố vòng tới vòng lui, cuối cùng cũng đến trước mội tòa biệt thự vô cùng hoành tráng.
“Chính xác là ở đây rồi” Tôi đắc ý đưa tờ quang cáo lên nói. Bố cười hà hà nhìn ngôi biệt thự trước mặt “Ở đây à. điều kiện tốt lắm . nhìn cũng rất hiện đại, tiền thuê lại rẻ như vậy.”
“Nhưng mà hình như có gì lạ !Một ngôi nhà như thế sẽ đắt lắm! Chẳng lẽ chù nhà là người đần? ”À, bố ơi...".
Một trân gió lạnh lèo thổi qua. tôi bỗng hét lên “ Chẳng lẽ đã từng xảy ra vụ án Gi*t người? Con sợ...”
“Đừng sợ. có bố ở dây! Có điều nghe con nói vậy, hình như chủ nhà có chút vấn đề thật, chúng ta cứ cẩn thận”\'
Lúc này . cửa căn biệt thự đột ngột mơ toang, tôi giật mình nhảy ra nấp sau lưng bố.Thượng đế phù hộ chắc không phải họ ra để diệt khẩu vi nghe thấy những gi chúng ta vừa nói đó chứ? Tôi căng thẳng len lén nhìn hai người vừa bước ra từ dó.
Kỳ quá? Hai người này ...đâu có giống kẻ xấu dâu người đàn óng dáng vẻ cao qu vừa nhìn là biết người thành đạt, người phụ nữ xinh đẹp quý phái, cử chỉ rat nhã nhặn. Sao họ có thể... "Bạn cũ!!
"Bố tôi và họ nhìn nhau dùng một phút. đột ngột xúc động kêu lên. 0_0 Sao? Bố quen chủ nhà sao? Sao trùng hợp quá vậy*-!
“A. Đại Tuấn. cậu thật đây ư! ”Chủ nha bước đến ôm lấy bốtôi, nỗi xúc động ngập tràn trong lời nói.
“Tiễn Ni, đến đây chào bác trai bác gái đi! Họ là bạn thân nhất thời đại học cùa bố và mẹ con đấy!” Tôi vẫn đang đảo mai ngó trái ngó phải về phía căn nhà­to lớn ấy,thì bố đã gọi tôi đến.
"Thưa hai bác. con là Quách Tiễn Ni ạ! *-* Giả vờ ngoan (Không chừng tiền thuê nhà được rẻ đấy, he he-!
“^O^ Chào con, Đại Tuấn , đây là con gái cậu hà?Giống Huệ Hân quá- xinh xắn lắm, nhìn cô bé như thấy Huệ Hân ấy huhu...Tôilại bắtđầu nhớ tới Huệ Hân rồi...huhu..."Nhìn đôi mắt long lanh nước cùa bác gái , tôi có phần kinh ngạc.Xem ra bác gái rất thân với mẹ tôi.. hu... tôi cũng nhớ mẹ quá!
“Ừ, mẹ nó đi sớm quá. tôi lại đi công tác thường xuyên...”Khóc mắt bố tôi bắtđầu ướt, “Hôm qua nhà xảy ra sự cố, tôi lại không chăm sóc nó được...”
“Bố thuê mội căn nhà cho con ở là được mà-!Con rất biết tự chăm sóc mình-!” Tôi vội vã ςướק lời bố . “Bác gái, trên tờ quảng cáo nói ởđây còn phòng trống ,có thì cho con thuê được không?” Tôi không muốn thấy bố tự trách minh.
"Quáng cáo?Thuê nhà? Bác trai lắc đầu với vẻ sững sờ.
Hả??Chẳng lẽ tôi dẫn sai đường?Tôi vội và lôi tờ quảng cáo ra, đối chiếu với số nhà thêm lần nữa.
Choáng, tính ra tôi nhầm lẫn thật, ôi chao, mất mặt quá!Tôi và bố bốn mắt nhìn nhau...
“Tiễn Ni, nhà hai bác đúng là có phòng trống, con có chịu ởn­hà bác không?” Bác gái nhiệt tình kéo tay tôi, nói, “Con có thể xem bác là mẹ không? Bác lúc nào cũng mong một đứa con gái như con”
AA_AA”! thật không?Họ muốn nhận tôi thật ư?Lại còn muốn tôi xem bác gái như mẹ...Tôi vẫn chưa được có mội ngôi biệt thự nào lộng lẫy như vậy —ỊTim đập ing—Ị
“ như vậy làm phiền hai bạn quá” Bốtôi lên tiếng với vẻ khó xử.
“Đừng kiểu cách thế, chúng ta là bạn bè mười mấy năm rồi mà, Cứ quyết định vậy đi-!”Bác trai cũng có vẻ rất nhiệt tinh. Một cô bé đáng yêu như tôi, chắc họ thật lòng muốn nhận lắm chứ…
“Tiễn Ni, con cứ xem như đây là nhà của con nhé!”Bác gái cứ nắm tay tôi mãi.
“~:”>- Dạ”,Không biêu vì sao mà nhìn thấy bác gái tôi có cám giác thật thân thiết, rất giống mẹ.
“Đừng có đứng ngoài nói chuyện mãi thế, vào trong đi”
A0A...Woa—! Bên trong còn đẹp hơn bên ngoài nữa tôi sắp choáng mất...
“Thuần Hy! Thuần Hiến! Đến đây gặp chú Quách đi này!” Bác gái gọi với lên phía trên.
TÔI VÀ KIM THUẦN HY SỐNG CHUNG RỒI
Há~?0_0 Thuần Hy? Chẳng lẽ ởđây cũng có một Thuần Hy sao? Chắc không trùng hợp thế chứ?!
Nhưng chắc không có ai đáng ghét hơn tên Kim Thuần Hy kia dâu...hehe…hehe. hehe...
Trong lúc tôi vẫn đang nghĩ ngợi vẩn vơ, mội bóng dáng từ trên gác chầm chậm xuất hiện.
A_O” O_O” O_O”! Trời ơi! Sao mà khéo thế cơ chứ? Sao lại trùng hợp kinh khủng vậy? Tôi như bị điện giật. không nhúc nhích gì nổi.
Người trước mắt tôi kia, không là cái tên đầu heo tự cao ấy thì còn là ai?
Ha-!ha­ha~! Ha­ha­ha~! Ha­ha­ha­ha-! ha­ha­ha­ha­ha-!
Trời ơi, chúa ơi, thượng đế ơi, bồ tát ơi, cám ơn tất cả! Cám ơn đã cho con một cơ hội, một cơ hội“sống chung” với tên Thuần Hyđầu heo" này!Con nhất định sẽ không phụ lòng mọi người, ha ha ha! Cám ơn! Cám ơn! Cám ơn tất cả
“Thuần Hy , đây là chú Quách, còn đây là em Tiễn Ni!” Bác gái nhiệt tình giới thiệu chúng tôi.
Thưa chú Quách! Chào em Tiễn Ni!"
Em Tiễn Ni??? Buồn nôn quá !!! Nôn đây...
Xem ra anh ta rất có vẻ lễ phép chào hỏi chúng tôi đúng là người thờ ơ vô hữu! Cái tên giảtạo! Từ đầu tới cuối không nhìn tôi cái nào. chào hỏi mà chào thế à? kiêu cái gi mà kiêu? Không nhìn tôi. hử?
Gì? Gì chứ, cái tên này chào một tiếng xong quay đầu lên lầu á?! Ở đây thêm phút nào thì ૮ɦếƭ à! Thật là...! Hừ hừ...
“Chị nhìn gì thế hả?” Đột nhiên một gương mặt nhỏ nhắn xuất hiện ngay trước mặt­tôivừa đúng lúc cản tầm nhìn.
Thật là, cái mặt đáng ghét, tên nhóc này ởđâu ra vậy nhỉ. tại sao không sớm không muộn, lại đúng vào lúc này nhảy ra,đừng là Kim Thuần Hy thu nhỏ! He he có điều nhìn rất đáng yêu! Ha! đáng yêu???
“A, Ồ, không có, không có. chị đang nhìn em này, em thật là đáng yêu! he he.” Tự tôi cũng thấy mình giảtạo quá!
“Con gái mê trai.”
“Cái gì?\'?? Dám nói tôi mê trai? Tên quỷ nhỏ này? Rút lại lời nói nó đáng yêu lúc nãy! Đúng là cái đồ đầu heo nhỏ!”
“Thuần Hiến, không dược vô lễ như vậy, đây là chị Tiễn Ni!” Bác gái bắt đầu giới thiệu với tôi về tên nhỏđó. Em trai của Thuần Hy sao? Sao con của nhà nầy đều một gương mặt thế nhỉ?
“Thuần Hiến, chào em.” Tôi đưa tay ra với vẻ vô cùng nhiệt tình. Tôi bat buộc phải nhiệt tình,đó là tấm thẻ quan trọng đểđến được với ten đầu heo lớn kia!
Nhưng cậu nhóc không có chút phản ứng nào! Thật sự là không có một phản ứng nào? Sao cậu nhóc có thể thế được chứ? Trời ạ,tôi lại dựng tượng trước một thằng nhóc tám tuổi ư, tôi muốn chểt quá đi!!!
“Thuần Hiến, con gái bây giờ không thích con trai quá lạnh đâu!!” Thằng nhóc hư!!!
"Sao chị
“Chị là con gái mà!”
“Chị là bà già!” Cậu nhóc tàn nhẫn ném cho tôi một câu, rồi hệt như anh trai cậu ta , quay người lạnh lùng bỏ đi.
Gì chứ?Trời ơi. sao tôi lại bị nói thảm thế...T_T Tôi có vẻ già lắm sao? Chắc không phải, không thể.Tôi là Quách Tiễn Ni mà! Quách Tiễn Ni xinh dẹp và tri tuệ! Cái đầu heo nhỏ này, sớm muộn gì cũng như cái đầu heo lớn thui.
Đau lòng quá lần dầu gặp nhau đã ngượng ngùng thế rồi!!!"
“Có điều tâm trạng tôi tệ rất nhanh bị thay thế bởi sự nhiệt tinh cua bác gái, bác hàn huyên tâm sự với tôi, bác còn bố trí cho tôi một càn phòng rất đẹp. Tôi sung sướng quá hehe!!
Lần đầu được ở một căn phòng xinh dẹp như thế này, tường còn là màu hồng tôi thích
nhất nữa chứ, cảm động quá! Có điều quan trọng nhất là cái tên Kim Thuần Hy kia ở
ngay bên cạnh phòng tôi, tôi sướng đến nỗi suýt cười ra tiếng.Ha ha ha.... ...... ...... .... =))
Súyt nữa thì quên, đã bảo là sẽ gọi điện cho Tịnh Mỹ mà! Tôi nhấc máy gọi cho nó.
“ALÔ~, Tịnh Mỹ , tớ phải báo cho cậu biết một tin động trời. Cậu đoán xem bố tớ đến ở nhà ai nào? Chắc chắn cậu không đoán ra! Tớ mà nói ra chắc cậu sẽ sướng ૮ɦếƭ đi ấy! Là Kim Thuần Hy đó. đúng là Kim Thuần Hy. chính xác là ác quỷ thứ 100, Kim Thuần Hy của chúng ta! Ha ha ha!”
“Chúc mừng cậu! Xem ra ông trời đang giúp chúng ta đấy”
“Đúng thế~, tuyệt quá chừng!”
“Tiễn Ni, phải cố gắng đó! ông trời đã sắp đặt hai người rồi, nếu không thể cưa đổ anh ta trong thời gi­an đã định, cậu cứ đợi bị Sét đánh đi nhé!”
“Cái gì?Cái gì mà sét đánh??? Sao cậu nói gì mà khó nghe thé. Cậu cứ yên lâm đi, có bao giờ tớ thất thủ đâu”
"Cảm giác ở nhà anh ta thế nà
“Rất tuyệt!!! Tuy em trai anh ta cũng quái gỡ hệt vậy, có vẻ khó đối phó, song bác gái lại rất tốt với tớ, bác giống như mẹ tớ ấy, còn bố tri cho tớ một căn phòng màu hồng đẹp nữa...”
“ừ, cậu phải nhớ luật cấm cua chúng ta đó - tuyêt đối không được nảy sinh tình cảm với vật săn...”
“ ^~^ Biết rồi, biết rồi. cậu yên tâm di, tuyệt dối không thể, cái loại ấy à! Được rồi, hôm nay mệt quá. phải ngủ một giấc thật ngon trên chiếc giường lớn màu hồng này mới được, mai gặp nhé!”
“Cố lên! Mai gặp!”
Lần đầu trong giấc mộng được mẹ ở bên cạnh, chưa bao giờ tôi ngủ ngon đến thế! Hehe~~
Buổi sáng gặp cái tên lạnh lẽo kia ở bàn ăn, tôi còn cảm thấy khó hiểu, giống như đang nằm mơ vậy!
Ăn sáng xong, tôi vác cặp chuẩn bị chen xe buýt, không ngờ bác gái gọi: “Tiễn Ni, con đi với Thuần Hy đi!”
“Mẹ, không cùng đường!” Một giọng nói lạnh lùng âm li vạng đến, ngoài cái tên Thuần Hy lạnh như băng ấy ra thì còn ai khác.
Cứ nói thẳng là không muốn đưa tôi đi là được, kiếm cớ gì mà thô thế, học cùng trường mà bảo là không cùng đường, vậy mà anh cũng nghĩ ra duợc. Thật là... Bản tiểu thư đây không thèm ngồi xe anh đâu! Hừ-—
Khoan đã, không được, sao tôi lại có ý nghĩ đó được, giờ là phải theo đuổi anh ta mà, nhất định phải mặt dày đeo bám quyết liệt mới đúng, hôm nay nói gì thì nói cũng phải ngồi xe anh ta đến trường! Quách Tiễn Ni bây giờ phải hy sinh cái tôi, hoàn thành sự nghiệp lớn lao!
"Thuần Hy ngậm miệng lại cho mẹ! Cái gì mà không cùng đường? Hai con học cùng trường mà bảo không cùng đường à? con xem mẹ con là đồ ngốc à? Woa woa...bác gái tuyệt vời quá, chính xác, con ủng hộ bác!!!
“Hôm nay con phải đến thư viện, nên không cùng đường!” Cái tên này đúng là xảo quyệt hết chỗ nói.
“Vậy con cũng phải đưa Tiễn Ni đến trường rồi đi thư viện sau! Nhà chúng ta có mấy chiếc xe mà phải để Tiễn Ni di xe buýt mãi à?”
“Vậ phải nhờ anh Thuần Hy rồi!”, Đây là lời tôi nói sao?Tự tôi cũng muốn ói...
“Được rồi, nhanh đi, len xe!” Anh ta làu bàu với vẻ nóng nảy.
Anh ta đang nói với tôi hả? Sao mắt không nhìn tôi?
“Anh đang nói chuyện với tôi há?”
“Ngốc, tương tôi nói với cái xe chắc!”
Ngốc?Dám nói tôi ngốc??? Nhịn đi!!! Nếu không phải đã hứa hẹn thề thốt, tôi đã xử đẹp anh rồi!!!
Dù thế nào đi nữa tôi vẫn ngồi lên xe ! Hừ...Cái loại này phải dạy dỗ mới được!
Chiếc xe lao đi thật nhanh, may mà Quách Tiễn Ni tôi không phải loai con gái tầm thường, có thế thôi mà đã dọa tôi ư? Tóm lại chiếc xe tôi ngồi chắc rồi!!! ha ha ha!
“Dừng xe! Dừng xe!” Tôi bỗng kêu toáng lên.
Xe phanh lại rat gấp! Đã dừng! Cái tên này thì ra còn có chút ngoan ngoãn. He he.
Tôi vội vàng nhảy xuông, "Tôi xuống ở đây. Vi tôi đã nhìn thấy Tịnh Mỹ. he he... Xuống xe rồi tôi mới nhận ra tôi đã sai.
Ngoài đôi mắt muốn ăn tươi nuối sống tôi ở trên xe kia, còn có những ánh mắt vừa căm hận vừa ghen tức trên đường nữa. Đây là con đường duy nhất để đến trường, sao tôi lại xuống xe ở đây cơ chứ? Lại còn xuống từ xe của “bảo bối của trường~Kim Thuần Hy” nữa? Tôi đúng là hồ đồ mất rồi. chẳng phải là muốn trở thành kẻ thù chung cùa mọi nữ sinh trong trường sao?
“Cậu sắp thành đối tượng” quan tâm “của mọi nữ sinh trong trường Trung học Sâm Vĩnh này rồi đó!!!” Tịnh Mỹ vừa thích thú quan sát thái độ quái gở cua đám mê trai, vừa không quên trêu chọc tôi.
“Do cậu cả! Nếu không phải nhìn thấy cậu thì tớ đã chẳng xuống xe.”
"Sao lại trách tớ? Tớ có bảo cậu xuống xe đâu! Dù sao nữa, trò vui sắp diễn ra rồi đây! Hi hi A_A, lúc Tịnh mỹ nói thế, ánh mắt bắt đầu có một màu rất đậm, đó là dấu hiệu báo trước khi nó thấy hứng thú một điều gi đó!
Sao lúc nảy mí mắt tôi cứ liên tục vậy????
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc