Nữ Dâm Tặc Háo Sắc - Chương 26

Tác giả: Dã Nhân Bất Lưu Danh

Trong đại sảnh, Diêm Lăng, Ân Dụ Tranh, Cuồng Nguyệt, đương nhiên tiểu ma nữ Diệp Thư Đồng chắc chắn sẽ không thả Cuồng Nguyệt đi, nàng đi theo sau lưng Cuồng Nguyệt, rước lấy Diêm Lăng lạnh lùng trừng mắt.
Tâm tình Ân Dụ Tranh phức tạp nhìn Cuồng Nguyệt, mà Cuồng Nguyệt lại dùng vẻ mặt háo sắc đảo quanh khuôn mặt và vóc người tuyệt mỹ của Ân Dụ Tranh, bất tri bất giác lại nhớ đến ngày đó kích tình cùng Ân Dụ Tranh, trong lòng một trận hưng phấn! Ân Dụ Tranh bị ánh mắt khác thường của nàng nhìn chịu không nổi, dời tầm mắt qua chỗ khác, chống lại ánh mắt có chút ghen tuông của Diêm Lăng, trong lòng không biết làm sao lại có một chút vui vẻ.
“Ân giáo chủ, ta không biết phu quân mạo phạm ngài chuyện gì, thế nhưng ta hy vọng Ân giáo chủ có thể bỏ qua cho phu quân của ta.” Diêm Lăng bực mình nhìn Cuồng Nguyệt mê luyến nhìn Ân Dụ Tranh, mặc dù không thoải mái, nhưng vẫn không đành lòng để mặc Cuồng Nguyệt bị Ân Dụ Tranh Gi*t.
“Diêm bảo chủ, vậy ngươi phải hỏi hỏi phu quân ngươi, nàng làm cái gì với ta.” Ân Dụ Tranh nghe vậy lạnh lùng nói, một nữ tử bị xâm phạm, có thể dễ dàng buông tha thủ phạm sao?
“Phu quân, ngươi làm gì Ân giáo chủ?” Diêm Lăng mơ hồ đoán được là chuyện gì, thế nhưng nàng vẫn hy vọng Cuồng Nguyệt chính mồm nói ra mới có thể tin, nàng hy vọng Cuồng Nguyệt chỉ là tùy tiện chiếm chút tiện nghi của Ân Dụ Tranh, thế nhưng...
“Nga, việc ấy... Ha hả... Đó không phải là do... Ân giáo chủ này quá xinh đẹp sao! Cho nên liền... Hắc hắc... Nhất thời cầm giữ không được nên... Cái kia, nương tử, nàng biết rồi đi?” Cuồng Nguyệt hi hi ha ha giả bộ ngớ ngẩn để lừa gạt mọi người, rướt lấy sáu con mắt nhìn chằm chằm nàng. Diệp Thư Đồng thầm nghĩ: thì ra tên hỗn đản này là một đại dâm tặc a, ngay cả giáo chủ cũng hái, may là mình giả bộ, bằng không chỉ sợ cũng bị nàng hại!
Ân Dụ Tranh tức giận trừng mắt Cuồng Nguyệt, nàng nói mình bị nàng khi dễ giống như lỗi do dáng vẻ mình xinh đẹp vậy.
Diêm Lăng thất vọng nhìn Cuồng Nguyệt, nàng xoay người nói với Ân Dụ Tranh: “Ân giáo chủ, nếu là phu quân ta có lỗi với ngươi, Diêm Lăng không lời nào để nói.” Ngụ ý chính là Cuồng Nguyệt tùy ngươi xử trí. Nàng nhìn ra được Ân Dụ Tranh cũng không còn ác tâm với Cuồng Nguyệt như trước nữa, chẳng qua là nàng không biết nên làm gì với nữ nhân đã chiếm đi thể xác của mình mà thôi.
Diệp Thư Đồng trốn ở phía sau Cuồng Nguyệt hung hăng nhéo bên hông Cuồng Nguyệt, không chút lưu tình vặn một trăm tám mươi độ, Cuồng Nguyệt đau đến nhe răng trợn mắt, lại không dám lên tiếng.
Ân Dụ Tranh nhìn ánh mắt của Cuồng Nguyệt hơi chứa lệ quang, trong lòng không thể hạ quyết tâm Gi*t nàng, liền nói: “Diêm bảo chủ là thê tử của nàng, nàng phạm sai lầm, có phải Diêm bảo chủ cũng nên chịu trách nhiệm với ta hay không đây?”
Cuồng Nguyệt ngây ngẫn, còn tưởng mình sẽ bị đánh, kết quả Ân Dụ Tranh lại đưa vấn đề này cho Diêm Lăng. Diêm Lăng híp mắt lại, liếc Cuồng Nguyệt một cái nói: “Nếu Ân giáo chủ không ngại, Diêm Lăng không ngại cùng Ân giáo chủ cộng thị nhất phu*.”
*cùng hầu một chồng
Cuồng Nguyệt nghe vậy thì vô cùng mừng rỡ, hắc hắc! Lại thu phục thêm một người, Diêm Lăng nương tử thật tốt!
Ân Dụ Tranh sửng sốt một chút, không nghĩ tới Diêm Lăng thiên vị Cuồng Nguyệt như vậy, nhưng trong lòng bị lay động, đã là người của nàng, như vậy...
Đang suy nghĩ, tiểu ma nữ Diệp Thư Đồng không chịu nổi nhảy ra quấy rối.
“Đừng nha đừng nha, tướng công có rất nhiều lão bà, làm sao còn muốn thêm một người!” Diệp Thư Đồng “ủy khuất” mà nhìn Cuồng Nguyệt, Cuồng Nguyệt đỡ trán than thở, xong rồi, xong rồi, tất cả đều xong rồi!
Diêm Lăng và Ân Dụ Tranh nghe vậy thì đồng loạt trừng mắt nhìn Cuồng Nguyệt, Cuồng Nguyệt ha hả lui về phía sau, Diêm Lăng lạnh giọng mở miệng: “Tướng công? Phu quân nạp thi*p khi nào, tại sao làm thê tử như ta lại không biết đây?”
Cuồng Nguyệt cười hắc hắc, mắt hung hăng trừng ma nữ Diệp Thư Đồng, giải thích: “Hiểu lầm, hiểu lầm a! Ta không có làm loạn!”
“Gạt người, ta nói cho Lâm tỷ tỷ, ngươi không thừa nhận nàng là thê tử của ngươi! Còn có ta, ta cũng tức giận, rõ ràng là chính ngươi len lén lẻn vào nhà của ta bắt ta đi nói muốn thành thân, tại sao có ngươi thể phủ nhận! Ngươi là tên không dâm tặc chịu trách nhiệm!” Diệp Thư Đồng một tay chỉ Cuồng Nguyệt lên án nói.
“Ách, nương tử, ngươi hãy nghe ta nói a, Lâm tỷ tỷ ở dưới chân núi đã cứu ta, ta không có gì báo đáp, nên lấy thân báo đáp, về phần tiểu cô nương này, ta tuyệt đối không có ý nghĩ không nên có với nàng, chỉ là trước đây có, hiện tại đánh ૮ɦếƭ ta cũng không dám lấy nàng!” Cuồng Nguyệt vội vã giải thích! Nhưng trong lòng nói: Lâm tỷ tỷ, vì mạng nhỏ của phu quân nàng, đành phải tạm thời ủy khuất nàng một chút!
Diêm Lăng ngày càng tức giận, lại không phát tác được, tức giận phất tay áo bỏ đi, bỏ lại Cuồng Nguyệt một mình ứng phó Ân Dụ Tranh. Cuồng Nguyệt thấy Ân Dụ Tranh cách mình càng ngày càng gần, trong lòng sợ hãi, kéo Diệp Thư Đồng còn đang hả hê nói: “Nàng là tiểu lão bà của ta, ngươi tức giận thì tìm nàng đi!”
Diệp Thư Đồng dễ dàng thoát khỏi khống chế của Cuồng Nguyệt, cười nói với Ân Dụ Tranh: “Tỷ tỷ, người này giao cho ngươi xử trí.” nói xong thè lưỡi với Cuồng Nguyệt, phấn khởi đi ra ngoài.
Ân Dụ Tranh dồn Cuồng Nguyệt vào góc, nói: “Rốt cuộc ngươi có mấy người vợ?” giọng nói âm u khiến Cuồng Nguyệt run lên, run rẩy nói: “Ách, không nhiều lắm.” đưa ngón tay lên đếm, do dự nói: “bảy...bảy.” (bảy bảy bốn mươi chín đó.__.)
“Nha, bảy sao?” Ân Dụ Tranh lạnh lùng nhìn Cuồng Nguyệt, nhớ tới dáng vẻ háo sắc của nàng, mình mói không tin nàng chỉ có bảy nữ nhân thôi? Hừ!
“Ách, có tài nữ Lạc Dương Lục Tâm Doanh, nhị tiểu thư Bạch Vân sơn trang An Bích Vân, nữ tuần phủ đại nhân Đỗ Tư Nhiên, Diêm Lăng, Lâm Tử Uyển Lâm tỷ tỷ, tiểu ma nữ Diệp Thư Đồng, đương nhiên còn có nàng nữa!” Cuồng Nguyệt nuốt nước miếng một cái nói.
“Được, tốt, ngoại trừ bảy người chúng ta, sau này nếu thêm một người nữa, ta sẽ phế một ngón tay của ngươi, thêm hai người, phế một cặp. Nhìn ngón tay ngươi xem, có thể cho ta chặt mấy lần, giữ gìn tốt đôi tay háo sắc của ngươi đi! Còn nữa, đôi mắt háo sắc cũng không được nhìn lung tung!” Ân Dụ Tranh vô cùng chăm chú nói, chuyện lúc trước sẽ không so đo, dù sao tên hỗn đản này vẫn chịu trách nhiệm với các nàng, bản thân mình cũng vậy, nhưng nếu ngày sau vẫn hoa tâm, vậy thì không thể quá khách khí với nàng!
Cuồng Nguyệt nghe vậy sợ đến lập tức vội vàng giấu tay ra sau lưng, rất sợ khi Ân Dụ Tranh khó chịu sẽ phế nàng.
Ân Dụ Tranh coi bộ dạng sợ hãi của Cuồng Nguyệt, biết uy Hi*p của mình vẫn có tác dụng nhất định đối với nàng, thấy Cuồng Nguyệt ngầm đồng ý, trong lòng nàng phức tạp hỗn loạn tự nhiên cũng bình tĩnh lại, đáp ứng yêu cầu của Diêm Lăng ở lại Thiên Hạ Bảo. Diệp Thư Đồng thì lại nghịch ngợm ở Thiên Hạ Bảo nơi nơi chỉnh người khác, Diêm Lăng hết cách với tiểu muội muội tinh quái này, cũng rất tò mò, ngay cả nàng cũng không chế phục được Cuồng Nguyệt, mà tiểu muội muội khả ái dĩ nhiên có thể chỉnh Cuồng Nguyệt đến liên tục cầu xin tha thứ, bị nàng đè bẹp không có cơ hội xoay người!
Cuồng Nguyệt bị Diệp Thư Đồng chọc giận đến đỉnh đầu bốc khói, để trốn khỏi sự quấy rầy không ngủ không nghỉ của Diệp Thư Đồng, nàng quyết định qua đêm trong phòng Diêm Lăng.
Buổi tối, Cuồng Nguyệt len lén ẩn vào trong phòng Diêm Lăng, như kẻ trộm âm thầm chui vào chăn của Diêm Lăng. Kỳ thực sau khi nàng vừa vào Diêm Lăng cũng đã tỉnh, lặng lẽ chờ nàng, vốn là muốn cho nàng một quả đấm, kết quả người này trực tiếp dán đầu lên bụng của nàng, giống như đang lắng nghe cái gì, điều này làm cho tâm của nàng không khỏi mềm xuống, nàng vươn tay ôm lấy đầu của Cuồng Nguyệt, để cho nàng càng nghe rõ ràng bảo bối chuyển động.
Một lát sau, Cuồng Nguyệt mới từ trong chăn chui ra nói: “Bảo bối thật là lợi hại, dĩ nhiên có thể nói, bảo bối muốn ta nói với nàng, nương a, phụ thân thật suất a, nương phải thương phụ thân thật nhiều a!”
Diêm Lăng nghe vậy xì một tiếng bật cười, nàng là một người lạnh lùng, bình thường đều là mặt không thay đổi. Kết quả nhất gặp phải phu quân nghịch ngợm này, nàng thật là dở khóc dở cười. Nàng không rõ nữ nhân trước mắt này, không, nàng là một nữ dâm tặc, lại háo sắc, lại thích nói dối, cả ngày thay đổi thất thường. Tại sao mình không bỏ được nàng chứ? Nàng bị Cuồng Nguyệt ôm, hưởng thụ nàng ôn nhu vỗ về, thế mới biết mấy tháng này mình tưởng niệm ôm ấp cùng nhiệt độ cơ thể của nàng biết bao nhiêu.
“Diêm Lăng bảo bối, đêm nay chúng ta...” Cuồng Nguyệt vốn chỉ thầm nghĩ chiếm chút tiện nghi, thế nhưng vừa nghĩ tới da thịt trắng mịn của Diêm Lăng, mùi thơm cơ thể nhàn nhạt của nữ tử, thân thể liền hưng phấn.
“Đừng, hài tử...” Diêm Lăng muốn cự tuyệt, lại bị tên háo sắc này đẩy ngã, mặc dù Cuồng Nguyệt háo sắc nhưng cũng cẩn thận bụng của Diêm Lăng, không dám đè lung tung, sự ôn nhu của nàng khiến Diêm Lăng cảm thấy hạnh phúc, bám lấy vai của Cuồng Nguyệt, nàng nghênh đón cao trào lần thứ nhất trong đêm, đêm vẫn còn rất dài...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc