Thời gian hơn một tháng, Cuồng Nhân cũng đã tìm được tình cổ kỳ diệu.
Cuồng Nguyệt đang mừng rỡ cầm hộp chứa tình cổ nói “Sư phụ, ngươi thật lợi hại! Mới hơn một tháng đã chiếm được rồi!”
Cuồng Nhân khẽ hừ một tiếng nói “Ta là ai a, ta chính là đỉnh đỉnh đại danh Cuồng Nhân a!” hắn đưa tay mở hộp ra, chỉ vào con sâu lớn màu vàng nhạt nói “Đây chính là mẫu cổ, ngươi ăn nó thì có thể làm cho nữ tử ăn vào tử cổ mang thai, tử cổ đều chứa trong bình thuốc bột này, ngươi chỉ cần tìm cách cho Diêm tiểu thư ăn vào, thì có thể làm cho nàng có thai.”
“Con sâu này ghê tởm như vậy, làm sao ta nuốt xuống được a?” Cuồng Nguyệt nhăn mặt nhìn chằm chằm con sâu không ngừng nhúc nhích kia, trong lòng ghê tởm, nuôi con sâu kia trong thân thể của mình, không có sao chứ?
“Biểu cảm của người là gì a? Thân là đệ tử Cuồng Dã Môn ta sao có thể không có can đảm như thế” nói liền bóc con sâu kia lên, vận công đánh vào trong miệng Cuồng Nguyệt, Cuồng Nguyệt toàn thân tê dại, thiên a, con kia sâu ngay trong dạ dày của nàng, hu hu! Nàng còn có thể cảm nhận được nó ở trong dạ dày nhúc nhích.
“Đấy không phải tốt rồi sao, được rồi, mau trở về thử xem.” Cuồng Nhân thúc giục Cuồng Nguyệt mau chóng hành động, Cuồng Nguyệt thu hồi bình thuốc bột, trong lòng vừa sợ vừa hưng phấn.
̉ nghiệm sinh con
Buổi tối, Cuồng Nguyệt hạ cổ trong trà sâm của Diêm Lăng, đợi Diêm Lăng uống xong trà sâm liền vội vàng cầu hoan.
Diêm Lăng ngược lại cũng không hoài nghi, thường ngày nàng cũng rất nóng ruột. Nàng đẩy Cuồng Nguyệt trên người ra nói “Ngày hôm nay không tiện, mấy ngày nữa đi!” Cuồng Nguyệt dưới đáy lòng kêu rên, làm sao lại trùng hợp như vậy a? Ta rất gấp, ai ôi!
Bất quá cũng không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là chờ quý thủy* của Diêm Lăng nhanh nhanh kết thúc, bất quá nói cũng kỳ quái, vì sao mình không có cái vật kia nhỉ? Nhất định là Cuồng Nhân gạt mình cái gì!
*Quý thủy (葵水): Kinh nguyệt
Thật vất vả nhịn năm ngày, Cuồng Nguyệt hưng phấn bổ nhào vào Diêm Lăng, mà Diêm Lăng cũng không như trước kia tùy ý nàng bài bố như vậy, ngày hôm nay chủ động đưa tay vòng lên cổ của Cuồng Nguyệt, nhẹ nhàng đáp lại nụ hôn của Cuồng Nguyệt. Có Diêm Lăng phối hợp, Cuồng Nguyệt càng kích động. Lúc đang muốn đi vào Diêm Lăng, Diêm Lăng lại cản trở động tác của nàng, đưa tay muốn cởi y phục của Cuồng Nguyệt, Cuồng Nguyệt quýnh lên, cả người đem Diêm Lăng đè chặt xuống giường, thừa dịp Diêm Lăng còn chưa phản ứng kịp liền vào cơ thể của nàng. Mặc dù Diêm Lăng muốn cởi y phục Cuồng Nguyệt, nhưng lại rơi vào thế công mãnh liệt của Cuồng Nguyệt.
Liên tiếp vài ngày, Diêm Lăng nỗ lực muốn cởi y phục của Cuồng Nguyệt đều bị nàng tránh khỏi. Ngày hôm nay Cuồng Nguyệt bưng canh tẩm bổ đến cho nàng, nàng không tiện mở miệng hỏi hắn vì sao hắn không cởi y phục, chỉ có thể nghĩ đêm nay quyết không thể giẫm lên vết xe đổ.
Cuồng Nguyệt thấy thời cơ cũng sắp chín mùi, cũng không sợ bị nàng vạch trần sự thật mình là nữ tử, hắc hắc! Đến lúc đó, chỉ cần Diêm Lăng có thể tàn nhẫn quyết tâm giết nàng, nàng cũng chấp nhận!
Buổi tối, không đợi Diêm Lăng đến cởi y phục của mình, Cuồng Nguyệt chủ động đem mình lột thành Tʀầռ tʀʊồռɢ.
Diêm Lăng khi*p sợ nhìn Cuồng Nguyệt, nàng đúng là nữ nhân!
Cuồng Nguyệt nhìn bộ dáng sợ hãi có chút ngu ngốc của Diêm Lăng cười nói “Không sai, phu quân của nàng là nữ nhân!”
Diêm Lăng nhìn bộ dáng diễu võ dương oai của Cuồng Nguyệt, trong lòng giận dữ, xuất thủ liền muốn đánh ૮ɦếƭ nữ nhân đáng ૮ɦếƭ này. Thì ra trải qua một tháng tân hôn cùng mình chính là một nữ nhân, nàng làm sao có thể không phẫn nộ!?
Cuồng Nguyệt né tránh công kích của Diêm Lăng, tranh thủ lấy một kiện ngoại bào bao lấy thân trần nói “Diêm Lăng, nhất dạ phu thê bách nhật ân, chúng ta còn không chỉ là một đêm, nàng có thật sẽ hạ thủ mà Gi*t ta?”
Diêm Lăng không trả lời, chỉ là công kích Cuồng Nguyệt kịch liệt hơn, Cuồng Nguyệt hơi mất tập trung liền bị một chưởng của nàng đánh bay đập vào trên tường, không nhịn được đau đớn mà phun ra một ngụm máu.
Diêm Lăng thấy nàng bị thương, trong lòng níu chặt, muốn ra tay tiếp, làm thế nào cũng không đánh nổi nữa!
Nàng trừng mắt nhìn Cuồng Nguyệt, Cuồng Nguyệt lại suy nhược mà che иgự¢ nhìn Diêm Lăng.
Diêm Lăng nắm chặt tay, miễn cưỡng khống chế được cơn giận của mình. Nàng ngồi xổm người xuống nắm thân người của Cuồng Nguyệt ném lên trên trường.
Cuồng Nguyệt bị va chạm không ngừng ho khan, nàng xoay người nhìn Diêm Lăng, không để ý tới ánh mắt khôi phục lại lạnh như băng của nàng kiên định nói “Diêm Lăng, bất luận ta là nam hay nữ, nàng đều đã là thê tử của ta. Điểm ấy nàng phải nhớ rõ!”
“Hừ! Vậy trước tiên ngươi phải giữ lại cái mạng này! Gần đây trong thành có rất nhiều giáo chúng Ma Giáo, tiện thể tìm một người tên là Cuồng Nguyệt. Ta nghĩ chỉ cần ta đem ngươi ra bên ngoài, các nàng sẽ lập tức Gi*t ngươi!” Diêm Lăng lạnh lùng nói, tuy rằng mình không hạ thủ được, thế nhưng cũng không tin rơi vào trong tay ma giáo, nàng còn có thể giữ được mạng! Vừa nghĩ tới bản thân mình hơi động tâm với nàng, nàng liền không nhịn được nổi giận đùng đùng, Cuồng Nguyệt đáng ghét, lừa gạt tình cảm của nàng. Hay là cuộc hôn nhân này từ lúc mới bắt đầu chính là một âm mưu, mục đích là thoát khỏi sự truy sát của ma giáo!
̀i!
Diêm Lăng do dự vài ngày, thực sự không biết phải làm gì Cuồng Nguyệt, cuối cùng vẫn quyết tâm đuổi nàng ra khỏi Thiên Hạ Bảo, mặc nàng tự sinh tự diệt.
Lúc đi, Cuồng Nguyệt lặng lẽ nhìn bụng của Diêm Lăng vài lần, sau đó không quay đầu bỏ đi!
Người của Ma giáo tra tới tra lui làm thế nào cũng không tra được tung tích của Cuồng Nguyệt, khả năng duy nhất chính là Thiên Hạ Bảo, bất quá cường long không áp rắn độc, các nàng không thể hành động thiếu suy nghĩ!
Ma giáo giáo chủ, tức là ma giáo yêu nữ Ân Dụ Tranh, người bị Cuồng Nguyệt hại, phái vài giáo chúng giám sát Thiên Hạ Bảo, quả nhiên phát hiện Cuồng Nguyệt từ Thiên hạ Bảo đi ra. Các nàng chuẩn bị chờ Cuồng Nguyệt đi xa Thiên hạ Bảo một chút mới động thủ.
Cuồng Nguyệt đi đã hơn một tháng, Diêm Lăng lại thường xuyên nhớ tới nàng, mấy ngày nay trong lòng nàng buồn bực, buồn nôn, thèm ngủ, nhất là ngửi thấy gối đầu mang theo hơi thở của Cuồng Nguyệt đi vào giấc ngủ. Hiện tại cảm giác buồn nôn lại đến nữa. Vì vậy phải mời đại phu trong Bảo bắt mạch cho mình.
“Chúc mừng bảo chủ, bảo chủ có tin vui!” sau khi đại phu bắt mạch, vui vẻ chúc mừng Diêm Lăng. Diêm Lăng lại sững sờ tại chỗ, điều này sao có thể chứ? Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Nàng muốn tìm Cuồng Nguyệt hỏi rõ, thế nhưng nàng không biết Cuồng Nguyệt còn sống hay không.