Sau cái ૮ɦếƭ của bà Quỳnh Hoa một ngày đôi mắt Nó đã thâm quầng. Nó hận bà ta đến tận xương tủy nhưng trong thâm tâm Nó cũng cảm thấy có chút gì đó áy náy…Nó đang ngồi trong phòng ngủ trên lầu hướng mắt ra biển, biển đêm chỉ toàn một màu đen huyền bí mang lại cho người ta cái cảm giác lạnh lẽo vô cùng, xa xa có vài con tàu đi câu mực ban đêm có những chấm sáng nhỏ li ti…[biệt thự ven biển">………………Nó đang nhấm nháp ly rượu vang thượng hạng thì hắn đi đến…
-Em sao vậy? Đừng nghĩ ngợi nữa đó không phải lỗi của em!!!- Hắn từ trong nhà tắm bước ra quàng tay ôm cổ Nó từ đằng sau.
--Em không biết nữa, em thấy… thương bà ta. Có lẽ…đó là \\"quả báo\\" anh nhỉ, liệu sau này lão Kim có bị quả báo như bà ta không?...Chắc có lẽ em sẽ là người mang quả báo đến cho lão ấy…-Giọng Nó buồn buồn.
-Băng Băng chúng ta ra nước ngoài sống đi em, hãy quên đi quá khứ và làm lại từ đầu. Sống hạnh phúc cùng anh và ba mẹ em nhé.!!!
--Không được đâu anh à, em đã lỡ bước theo con đường này rồi, nếu giờ em đi thì tất cả mọi thứ do ba gây dựng nên sẽ thuộc về tay lão Kim, và…còn có cả mạng sống của em …anh…em xin lỗi. Em không đành lòng!!!- đôi mắt của Nó đang long lanh, những giọt nước như trực trào ra ngay tức khắc. Nó khóc vì cái gì chứ??? Là vì hắn, Nó cũng ao ước một cuộc sống bình thường như bao người khác. Một gia đình nhỏ với tiếng cười khúc khích của trẻ thơ, nhưng biết làm sao đây. Bỏ cuộc thì coi như ૮ɦếƭ chắc, vì XHĐ vốn rất trọng lời hứa, tiếp tục thì sao? Cũng chưa chắc đã sống được an toàn vì lão Kim là một con cáo già đầy thủ đoạn…..
-Không sao đâu, anh sẽ luôn bên cạnh bảo vệ cho em. Nhất định em phải thắng nhé vợ ngốc của anh!!!- Hắn cười hiền nhéo nhẹ chiếc mũi xinh xắn của Nó.
--Anh à!!! Cám ơn anh!!! Cám ơn ba vì đã chọn anh cho em…
-Ngốc, yêu em lắm có biết không hả? Giờ đi ngủ với anh nhé…-hắn bế Nó trên tay đặt nhẹ lên chiếc giường hạnh phúc. Đôi môi mềm mại mơn chớn khắp cơ thể mịn màng của Nó!!! Có lẽ chỉ có những lúc này thì vợ chồng Nó mới được bình yên nhất, không toan tính, không tranh giành. Không phải ghanh đua giữa sự sống và cái ૮ɦếƭ!!!....
………………………………….
Sáng hôm sau thức giấc Nó thấy tinh thần thoải mái hơn rất nhiều, mở mắt ra không thấy hắn đâu Nó đã nghe lòng mình trống vắng, có lẽ do Nó đã yêu hắn nhiều quá mất rồi. Và một điều quan trọng là Nó không thể sống mà không có hắn, với tờ giấy nhỏ hình trái tim màu hồng trên bàn trang điểm. Nó mỉm cười khi thấy dòng chữ xinh xinh kèm theo tấm ảnh cười toe của tên chồng Nó…
-Vợ yêu, anh đi nha. Hôm nay anh phải đi gặp fan, sau đó còn đi phỏng vấn vk ạ, vk dậy ăn sáng rồi hãy đi làm nha!!! Iu vk nhìu…hôn vk!!!…Ck iu của vk!!!
………………….
Nó tắm rửa thay đồ rồi xuống ăn sáng cùng hai cô em gái….
_Chị, chúc chị buổi sáng tốt lành.-B Trâm, Btrinh mỉm cười chào Nó.
--Uhm, hai em cũng vậy nha….Vú ơi mang dùm con đồ ăn sáng.- Nó gọi Vú Năm.
_Chị mai đã là thứ 7 rồi chị nhớ chuyện bữa tiếc chứ…-B Trâm vừa cắt miếng bò bít tết vừa nhắc Nó.
--Uhm, chị nhớ rồi!!!...À này chiều hai đứa đến chỗ chị nha, chị có việc này muốn nhờ hai đứa.
_Dạ, mấy giờ chị???- BTrinh
--Uhm, khoảng 2h nha. Thôi chị đi trước đây, sáng nay chị có cuộc họp sớm.
_Dạ, bye chị.- BT- BTrinh….
………………………
***Tập đoàn Hoa Thành[Hoa Thanh Group">…
-Thưa chủ tịch các cổ đông đã đến đầy đủ, chúng ta bắt đầu luôn chứ ạ?- Mary trợ lý của Nó mang trên tay xấp tài liệu dày cộm vào phòng Nó báo cáo.
Tại sao lại họp cổ đông? Tôi đã thông báo chỉ họp nội bộ thôimà?- Nó vẻ mặt lạnh lùng có đôi chút giận dữ hỏi Mary.
-Dạ, tôi cũng không rõ. Chỉ nghe tổng giám đốc Kim nói khi nào chủ tịch đến thì đến phòng họp cổ đông ngay.
P/S: Vì là tập đoàn lớn nên có khoảng 5 người góp cổ phần, do ông Lý Hoa Thành là người tạo dựng \' là người có số cổ phần cao nhất nên được giữ chức chủ tịch 60%. Lão Kim đứng thứ hai với 20% cổ phần, số còn lại các cổ đông khác lắm giữ, nhưng cho dù lão Kim có mua hết số cổ phần của các cổ đông khác thì cũng không nắm giữ được tập đoàn…
--Hưm…sao lão ta dám!!!- Nó đập mạnh tay xuống bàn khuôn mặt đàng đằng sát khí.
-Dạ, thưa chủ tịch chúng ta đi chứ ạ.???-Mary vẻ mặt hơi sợ hãi cố tỏ ra bình thường hỏi Nó.
--Uhm….
…………..
5p sau tại phòng họp cổ đông…
_Oh, cuối cùng thì cô cũng đã đến. Cô làm chúng tôi đợi lâu quá…-Lão Kim nở nụ cười đểu vốn có.
--Xin lỗi mọi người, do có việc bận nên tôi đến hơi trễ.- Nó không thèm nhìn lão Kim quay ngoắt mặt sang các cổ đông còn lại.
-Không sao chúng ta vào việc luôn chứ ông Kim.- Ông Trang một cổ đông khác lên tiếng.
_Oh, vâng.- Lão Kim đứng dậy gật đầu vẫn nụ cười ấy.
_Cô Lý Băng Băng, tôi \' tất cả các cổ đông ở đây yêu cầu cô nhường lại chức chủ tịch cho một trong số các cổ đông còn lại nắm giữ. Vì cô còn quá trẻ chúng tôi không yên tâm khi giao toàn bộ số tiền của mình cho một đứa bé còn chưa tốt nghiệp phổ thông như cô…-Lão Kim với ánh mắt sắc lẻm nhìn Nó….
--Hưm, có đúng các ông muốn như vậy không???- Nó quay sang các cổ đông còn lại cười khẩy, khuôn mặt không có chút gì là lo lắng.
-….À…chuyện này….-Perter một cổ đông nước ngoài ấp úng.
--Xin các vị cứ nói rõ quan điểm của mình.- Nó nói vẫn khuôn mặt lạnh lùng nghiêm túc ấy.
-Cô Băng Băng này, thật sự thì chúng tôi cũng không yên tâm lắm. Có lẽ cô nên nhường ghế chủ tịch cho ông Nguyễn Kim đây thì tốt hơn.- Cổ đông Trang lên tiếng.
--Tại sao tôi phải nhường chiếc ghế này cho ông Kim trong khi tôi nắm giữ 60% cổ phần của tập đoàn này.?- không mảy may lo sợ Nó vẫn bình thả như thường.
-Tôi nghĩ cô nên để ông Kim thay cô điều hành tập đoàn một thời gian, đến khi nào cô trưởng thành chúng tôi sẽ trả lại chiếc ghế đó cho cô.- Perter đứng lên phát biểu.
--Tôi đã 18 tuổi, đã đủ tuổi trưởng thành và tôi có quyền thừa kế hợp pháp không cần bất cứ ai thay tôi điều hành tập đoàn này. Trừ phi như lời tôi đã nói…\\"Nếu ông Kim lấy được chuyến hàng trước tôi thì toàn bộ tập đoàn cùng mạng sống của tôi sẽ là của ông ta\\"…Ông nhớ chứ ông Kim?- Nó quay sang lão Kim nhếch mép.
_.....Lão Kim không nói thêm được bất cứ lời nào, con cáo già rốt cuộc cũng chịu im lặng. Nhưng trong đầu lão thì không hề im lặng chút nào…\\"Con nhãi mày hãy đợi đấy. Ngay ngày mai thôi mọi thứ sẽ thuộc về tay tao…\\"[P/S: Lão Kim có cuộc hẹn với thứ trưởng bộ thương mại vào tối thứ 6, là tối nay. Cho thời gian trôi nhanh 1 tý nhá">
--Ông Kim đã không có ý kiến, còn vị nào có ý kiến gì nữa không xin cứ nói tôi xin nghe.- Nó nhìn sang phía các cổ đông còn lại.
-………….-Tất cả im lặng.
--Nếu các vị không có ý kiến gì thì tôi xin kết thúc cuộc họp ở đây. Và tôi xin nói thêm rằng các vị nên chuyên tâm vào việc lấy chuyến hàng trị giá hàng chục triệu usd còn hơn các vị ngồi đây mà toan tính chèn ép tôi, tôi không dễ bỏ cuộc vậy đâu, nếu các vị không tin tưởng tôi, các vị có thể rút toàn bộ cổ phần ra khỏi tập đoàn. Chứ các vị đừng mong tôi sẽ nhường lại cái ghế này cho bất cứ ai trong các vị, tôi cũng rất mong muốn chúng ta hợp tác tốt như trước đây….xin chào…- Nó cầm xấp giấy tờ quay mặt đi không nói thêm lời nào nữa. Những lời Nó nói cũng đủ làm cho các cổ đông xanh mặt, thêm phần khâm phục. Tất cả chỉ là do lão Kim xúi giục…