Nói Chuyện Với Anh Có Còn Buồn Không? - Chương 02

Tác giả: Ngọc Ánh

- Tóc cậu đẹp vậy sao lại cắt? - Anh sờ những lọn tóc ngắn như tiếc nuối cho bộ tóc dài của cô ,mái tóc đen dài mượt mà và óng ả của cô ,mái tóc anh hay vuốt ve giờ không còn nữa.
- Vì cậu nói! - Cô gạt tay anh ra
- Đó chỉ là đùa thôi mà! - anh ngỡ ngàng
Đùa nữa sao? Thế mà cô cứ tưởng thật liền cắt ngắn như lời anh nói! Cô đúng thật là con ngốc.
Mắt cô cay xè, cảm thấy vị mặn của nước mắt chảy từ khoé mắt xuống xộc thẳng vào họng.
Anh đúng là đồ tồi! Để người ta hy vọng ảo tưởng rồi đạp nát hy vọng một cách không thương tiếc.
- Cậu quan tâm tới bạn gái cậu đi kìa!- Cô lau nước mắt ,quay bước đi
- Nhưng tại sao cậu lại tin lời nói đùa của tớ!? - Anh giữ chặt tay cô,không cho cô bước đi - Khoan đã! Cậu khóc đấy à?
- Được! Nếu cậu muốn biết thì tôi sẵn lòng trả lời - cô nói rồi hất tay anh ra - Vì tôi thích cậu là nghiêm túc! Nên mọi lời nói đùa của cậu tôi vẫn coi đó là lời nói nghiêm túc! Có thể với cậu đó chỉ là những lời nói đùa ! Nhưng với tôi thì đó là những lời nói thật !! Vì tôi thích cậu! Tôi thích cậu đấy! Được chưa?
Dứt lời cô bỏ vào lớp.
Cuối cùng cô cũng nói ra được là cô thích anh rồi! Nhưng...có ích gì chứ? Cô chỉ là một trò đùa thôi!
Anh nói anh thích cô! Cô tin là thật rồi nuôi ảo tưởng!
Anh từng nói cô ít nói đi thì sẽ dễ thương! Từ đó cô kiệm lời để được dễ thương trong mắt anh!
Anh nói cô cứ để mãi một kiểu tóc và nên để tóc ngắn ! Vì muốn đẹp trong mắt anh ...cô lại một lần nữa tin đó là sự thật ! Bộ tóc mà cô nuôi bao nhiêu năm! Cô không một chút hối tiếc cắt bỏ nó!
Sau tất cả! Cuối cùng cô cũng chỉ là một trò đùa mà thôi!
- Mình đúng là một con ngốc! Yêu đơn phương thật là điều tồi tệ! Lý Thiên! Cậu là đồ khốn nạn - cô cắm mặt xuống bàn lẩm bẩm,giọt nước mắt ứa ra từ khoé mắt. Cô cảm thấy thật tuyệt vọng.
Mọi sự cố gắng của cô! Mọi điều cô làm! Đều là vô nghĩa!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc