Hạ Ân vui mừng khua tay múa chân với người đàn ông đó.
Trước mặt là anh họ của cô, Hạ Nhiên. Lần trước vô tình gặp qua ở bệnh viện. Cô đã viết thông tin địa điểm ra một tờ giấy rồi lén đưa cho anh. Ông trời cuối cùng cũng thương xót cô, Hạ Nhiên hôm nay mà không đến chắc cô không thể đi được mất.
Ha Ân mau chóng ngồi lên xe, Hạ Nhiên đạp chân ga cho xe phóng ngay đi. Chạy được một đoạn khá xa, lúc này cô mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
- Cũng may là anh tới kịp lúc. Em còn đang không biết phải làm sao đây.
Hạ Nhiên trợn tròn mắt quay sang nhìn Hạ Ân. Lúc ở bệnh viện anh có nghe nói là Hạ Ân bị câm do di chứng của chất độc. Thật không ngờ mấy tên bác sĩ kia nhìn có vẻ giỏi ai ngờ còn khám sai bệnh.
- Anh đừng đổi tội cho mấy vị bác sĩ ấy. Họ khám cho em rất đúng, chỉ tiếc rằng em giả vờ câm thôi.
- Cái gì? Em lại đi lừa Mặc Thần? Cậu ta nếu mà biết được thì...
Không cần nghĩ đến Hạ Nhiên cũng đã tái mặt mày rồi.
- Anh không nói ra ai mà biết? Nhớ giữ bí mật cho em.
Hạ Ân chẳng phải dạng vừa. Mặc Thần đối với cô như thế nào cô đều ghi hận trong lòng. Màn kịch bị câm chẳng qua là cô diễn cho hắn xem mà thôi. Cô muốn hắn phải đau khổ và day dứt khi dám đối xử với cô như vậy. Hạ Ân cô mà muốn chỉnh người, không chỉnh trực tiếp mà âm thầm kéo người đó xuống bùn.
Trong tờ giấy cô đã ghi rõ là nhờ Hạ Nhiên mang giấy tờ để cô có thể làm thủ tục bay. Số tiền trong thẻ đen của Mặc Thần cô đã lén chuyển sang 1 tài khoản ảo mình thiết kế. Đi đâu cũng nguy hiểm, ra nước ngoài là yên tâm nhất. Tuy cô không có quen thuộc ở Thụy Điển nhưng không sao, ra đó với khả năng của cô thì kiếm việc làm cũng không khó.
Dẫn Hạ Ân ra sân bay, Hạ Nhiên kéo hành lí rồi đưa tất cả giấy tờ cần thiết cho cô.
- Nhớ cẩn thận đấy!
- Cảm ơn anh, nhớ gửi lời hỏi thăm đến gia đình em.
Chia tay Hạ Nhiên, Hạ Ân nhanh chóng quay người đi đến quầy soát vé rồi làm thủ tục.
Xong xuôi tất cả, cô ngồi ở phòng chờ đợi chuyến bay. Đúng lúc này, một người đàn ông cũng kéo vali đi đến ngồi cạnh cô. Giọng nói quen thuộc vang bên tai khiến cô cảm thấy hạnh phúc.
- Để em đợi lâu rồi.
- Không có gì đâu. Tư Bách Niên, em rất vui vì anh đến.
_____________
Tại thời điểm đó, Mặc Thần đang điên cuồng cho người đi tìm kiếm cô.
Phong và Lôi bị phạt nặng, cả hai người chi chít vết thương đang quỳ gối dưới đất.
"Choang" lại thêm một món đồ cổ nữa bị đập vỡ tan. Mặc Thần vô cùng tức giận. Tình trạng của cô như vậy, nếu cô ở ngoài thì cô sẽ đi đâu chứ? Nếu cô bình thường thì hắn đỡ lo nhưng hiện tại Hạ Ân lại bị câm. Làm sao hắn có thể ngồi yên đây?
- Thưa ngài, là lỗi của hai chúng tôi. Chúng tôi sẽ mau chóng đưa thiếu phu nhân an toàn trở về.
- Cô ấy mà không trở về được thì hai người xác định ૮ɦếƭ cho tôi!
Trước giờ Phong và Lôi đều rất cẩn thận. Vậy mà hôm nay bọn họ lại bị cô lừa mất phương hướng. Bị lạc vào quán bar mà bọn họ đã lâth tung cả cái quán đó lên vẫn không thấy cô. Chỉ có thể suy đoán rằng cô tự ý bỏ đi.
Phong đang rốt ruột chợt trong đầu lóe lên một thứ gì đó. Anh ta vội quay lại đằng sau lục tìm các túi đồ mà Hạ Ân đã mua. Lúc ở shop quần áo, anh ta có lướt qua thấy cô lén lút cho thứ gì đó vào bên trong 1 túi đồ. Lực tìm kiểm tra mãi, cuối cùng cũng tìm thấy. Phong lập tức đưa tờ giấy đó cho Mặc Thần.
Hắn nhận lấy tờ giấy nhắn thì lập tức mở ra xem. Nội dung bên trong cô viết rất rõ ràng không thiếu một chữ. Đã vậy kẹp cùng với tờ giấy chính là đơn ly hôn.
" Mặc Thần, tôi và anh thật sự không thể bên nhau được. Thế giới của chúng ta quá khác nhau. Vả lại, sau sự việc đó, tôi không thể nào chấp nhận tình yêu của anh. Thứ anh đem đến cho tôi chỉ là nỗi sợ hãi mà thôi. Đơn Ly hôn tôi kí rồi, tôi giải thoát cho anh, anh buông tha cho tôi. Hai người chúng ta sẽ chấm dứt. Đừng có tìm tôi nữa vì chỉ có tốn công vô ích thôi. Thế giới rộng lớn như vậy, nếu có duyên ắt sẽ gặp lại!"
Mặc Thần nghiến răng nắm chặt tờ giấy trong tay. Đơn ly hôn cũng bị hắn xé thành nhiều mảnh nhỏ. Hay cho câu" hai người chúng ta sẽ chấm dứt". Hắn không chấp nhận buông tay thì cô đừng mong thoát khỏi hắn.
Nghĩ tới đây, Mặc Thần quay người lại lấy điện thoại nhấn một dãy số sau đó đưa lên tai nghe.
Nếu hắn nhân từ với cô là sai thì hắn phải sửa đổi mới được. Vốn dĩ hắn đang cảm thấy áy náy với chuyện mình gây ra, cô lại cho tạt cho hắn 1 gáo nước lạnh khiến hắn tỉnh táo lại. Hắn nhất quyết phải tìm bằng được cô mang về. Chắc cô chưa biết thế lực của Mặc Thần này lớn tới cỡ nào đâu. Đừng tưởng rằng trốn ra nước ngoài là có thể thoát.
- Đi phát tán thông tin tìm kiếm Hạ Ân ở tất cả các nước cho tôi. Treo thưởng 5 triệu đô cho những ai có thể tìm thấy cô ấy. Nhân tiện liên hệ với tất cả các cảnh sát của các nước lân cận hỗ trợ tìm kiến nữa.
Hắn không tin giăng lưới như vậy mà không tìm được cô!