Nô Lệ Tình Yêu - Chương 24

Tác giả: Tống Thị Phương Anh

Bước vào cánh cửa đó có lẽ một lần nữa tôi được thấy lại hình ảnh tôi từng rất hạnh phúc dưới căn nhà này cho tới khi anh ta để cô gái đó xuất hiện…
Cô giúp việc đi ra đon đả
-Gần 1 năm trời mới về,mau vào đi k trời sắp mưa rồi
-Vâng…
Vào trong nhà thấy Bảo đang ngồi đọc báo…gương mặt anh ta lạnh nhạt dường như không chú ý tới tôi…
-Đồ để cháu tự cất cô ạ
-Vậy mau rửa tay còn xuống ăn cơm nhé
-Vâng
Tôi sách đồ lên phòng,bức ảnh cưới đã được tháo xuống thay vào đó là tấm hình của Bảo …tôi chợt thấy chạnh lòng…
Xuống nhà ăn cơm chỉ có tôi và anh ta,cả hai không ai nói câu gì,không khí căng thẳng…tôi ho khụ khụ đến đỏ mặt…Tôi đứng dậy ra bệ rửa bát ho rồi rửa mồm …Bảo mở ngăn tủ trên kệ bếp rồi đổ ra bát chút mật ong cùng vài lát quất và lá hẹ …hấp 5p anh ta bỏ ra khỏi xong rồi đặt lên bàn…
-Ngậm cái này đi ,sáng trưa tối đều ngậm sẽ đỡ hơn ,không đỡ thì mới phải uống kháng sinh…
-Vâng…em cám ơn…
Bảo vuốt má tôi khi tôi uống nước hấp mật ong…
-Ngày e bỏ đi em đã đi đâu
-Em lên chùa ở quê bố xin sư thầy cho ở lại ít ngày cho nhẹ lòng
-Chứ không phải em đi cùng thằng đó à
-Không có đâu,tình cờ mẹ anh ấy lên đó lễ nên anh ấy cho em về cùng nhưng hôm ý k hiểu sao anh ấy lại hôn em,em có nói e có chồng rồi bảo anh ấy giữ khoảng cách…nhưng dù sao thì anh chưa bao giờ tin hay nghe lời em nói…
-Thế nó xứng đáng ăn đòn đúng không?
Tôi chợt lặng yên khi Bảo nói câu đó…
-Còn chuyện của anh và Ngọc thì sao
-Anh và nó chưa bh có chuyện gì ngoài chuyện anh say rượu ngủ với nó đúng một đêm và thế là kéo theo một loạt những điều sau này…
-Anh nói anh say ngủ với nó một đêm đơn giản vậy…vậy còn em,lúc đó anh có nghĩ đến em không…khi đó thể xác chạm vào nhau anh có nghĩ đến em không?
Thảo rơi nước mắt rồi gạt vội đi…Bảo thở dài khi thấy Thảo lại ho…anh ta lấy khăn ở cổ quàng vào cổ cho Thảo
-Mặc áo cao cổ vào nay lạnh hơn rồi,anh chưa bh không nghĩ đến em chỉ có điều đôi lúc rượu chi phối cảm xúc đàn ông và đối vs anh đó là điều rất bình thường…người trong lòng mới là quan trọng em hiểu không,anh thì sẽ Gi*t ૮ɦếƭ thằng Thành nếu nó động tới em lần nữa…vì anh yêu em…rất yêu…
-Chúng ta đã chia tay rồi còn đâu
-Em tha thứ cho anh chứ …
Bảo nói rồi lau nước mắt trên má tôi…tay anh nắm lấy tay tôi rất chặt,biết thế này nói rõ ràng với nhau thì có lẽ chúng tôi sẽ không cãi vã nhiều đến vậy,tôi có thể tha thứ nhưng có lẽ sẽ chẳng bao giờ quên…anh ta có tính rất độc đoán thuận theo thì sẽ êm hơn là làm trái ý…
Ngồi cạnh nhau xem ti vi Bảo nắm chặt tay rồi ôm tôi chùm chiếc chăn lại…
-Bố Chi sẽ ổn đúng không ạ …
-Em ngoan bố Chi sẽ ổn
-Còn không
-Thì ngược lại
-Anh…chuyện giữa chúng ta thì liên quan gì
-Có chứ nếu kp vì em thì anh k tham gia mấy chuyện vớ vẩn đó hiểu không?
-Chi là bạn thân của em
-Biết rồi k nói cũng biết
-Mong anh giúp đỡ hết sức…
Bảo cười trước lời nói của Thảo,anh ta ôm Thảo rồi nhắm mắt…
-Đông về có gấu là ấm rồi …
Tôi cười rồi tựa đầu vào vai Bảo rồi nhắm mắt ngủ lúc nào không hay…
Bảo nhìn trên tay Thảo vẫn đeo nhẫn cưới,anh ta cầm bàn tay hôn lên ngón tay đeo nhẫn..rồi nhìn Thảo ngủ trên tay…” Anh thật sự yêu em”…
Trong cơn giông bão gió lạnh,Bảo bế bổng Thảo lên anh ta ôm lên phòng như sợ đánh mất một lần nữa,cái ôm thật chặt ánh mắt nhìn vợ mình đầy âu yếm…
Hôm sau tôi bật dậy thấy đã 7h kém vội vã đánh răng rửa mặt…hôm qua mình ngủ lúc nào không hay,mất ngủ bao ngày hôm qua đến đây lại ngủ ngon lành…chạy xuống dưới nhà cô giúp việc chuẩn bị cho tôi ly sữa …
-Uống xong r đi,cậu Bảo sáng nay phải đi công việc sớm ,cậu dặn cô nhớ ngậm mật ong hấp
-À vâng…
Bảo ngồi trong phòng chuẩn bị họp nhìn qua camera thấy Thảo tay cầm cặp tay cầm ly sữa uống vội vàng…ngậm mật ong thì nhăn mặt vì thấy vị khó ngậm…Bảo cười “ Lúc nào cũng vội vàng hậu đậu”…
Bạn anh ta làm bên kiểm soát vỗ vai
-Có gì mà sáng ra cười tươi vậy
-Không có gì đâu ,vụ này thế nào…
Tôi và chi nói chuyện giữa sân trường Chi buồn bã
-May là có anh Bảo hy vọng mọi chuyện sớm được giải quyết…
-Yên tâm anh ta về khoản luật rất giỏi
-Tất nhiên thế mới làm chánh án…mà này mày gọi cái thì anh ấy đồng ý luôn à
-Tao về ở vs Bảo rồi
-Tự dưng lại xuôi thế
-Hôm qua nói chuyện rõ ràng rồi tao thấy bỏ qua được vì dù sao con nhỏ kia nó nói dối kp con của anh Bảo
-Tao biết ngay mà,giữ hạnh phúc hay k là ở mày đấy…
-Và tao cũng còn yêu anh ấy nữa
-Biết rồi k nói cũng biết…
Chuông reo vào tiết học…
Lớp trưởng: Nay chúng ta sẽ có buổi học luật do chánh án tối cao dậy đó chúng mày…
Lớp xôn xao “ Thầy ấy chỉ dậy cho lớp chọn thôi mà nay dậy cả lớp mình à”
-Phải rồi cô giáo chủ nhiệm đã nhờ thầy ấy chỉ rõ hơn cho chúng ta về môn luật để cpi cho kì thi…
-Cô giáo lớp mình xuất sắc hay cô ấy là vợ thầy nhỉ…
-Hay là vậy nhỉ…
Lớp xôn xao chi nhìn tôi rồi nháy mắt,tôi cười …
Lớp trưởng: Cả lớp đứng …
Lớp đứng dậy khi Bảo bước vào trong chiếc áo khoác măng tô dài mái tóc bóng mượt và tôi ngửi thấy rõ mùi nước hoa quen thuộc…tay cầm sách vẻ nghiêm nghị
-Xin chào thầy là Đặng Ngọc Bảo hôm nay sẽ phụ trách lớp mình ôn rõ hơn về đề thi luật cho kì thi sắp tới…
Lớp trưởng là Linh dơ tay
-Thầy cho em hỏi ngoài lề một chút được k ah
-Em hỏi đi
-cô giáo chủ nhiệm lớp em có phải là vợ thầy không ạ
-Câu hỏi đó k có trong đề ôn tập
-Em hỏi ngoài lề mà thầy…
-Không phải đó là câu trả lời của thầy…
Lớp xôn xao …
Chi xua tay “ học đi cứ hỏi mãi làm gì ,nghe nói vợ thầy ấy mới có 20 tuổi thôi thầy ấy yêu vợ từ năm cô ấy 17 thôi đấy”…
Bảo nhìn tôi rồi cười nhẹ nháy mắt…tôi cười rồi lấy sách che miệng…nhìn Bảo mà k nín được cười…
Bảo đập chiếc que lên bảng” Trật tự nghe này…điều 1 khoản 111 ….”
Tôi cứ lặng lẽ lắng nghe anh ấy giảng bài rất dễ hiểu…đó là chồng của mình sao?
Tan học đi lướt qua nhau ở hành lang,Thành kéo tay tôi
-Sao có vẻ trốn tránh anh vậy
-Em có chồng rồi anh đừng khiến em phải khó xử nhỡ anh ấy thấy lại không hay…mong rằng anh sau này giữ khoảng cách,em cám ơn…
Thành cười nhếch mồm rồi buông tay Thảo…Thảo chạy một mạch đi “ đúng vậy em đã là của hắn mất rồi”…
Tôi đang đứng ở cổng trường thì xe Bảo đi qua
-Về không thầy cho về nhờ
-Em có xe rồi em cám ơn thầy
Bảo bật cười
-Lên xe anh nói cái này…sang đường đỗ nhé …
Tôi ôm bó hoa sen vừa mua ở cổng trường chạy sang ngó xem có ai thấy không rồi chui tọt vào xe…
Bảo thấy Thảo thở hổn hển tay ôm bó hoa sen trắng hồng đan xen…
-Còn ho không
-Em đỡ hơn rồi
-Ngậm cái này đi ,ô mai gừng anh vừa xin của cô ở trường đấy,cái này cô ấy tự làm nên đảm bảo,gừng cũng tốt…
-Em ghét ăn gừng
-Ghét cũng phải ăn
-Không,hăng lắm
Bảo cho vào miệng anh ta rồi tóm lấy đầu của Thảo hôn lên miệng rồi đưa viên ô mai sang…đưa ô mai sang rồi tiện nên hôn luôn Thảo…nụ hôn ngọt ngào …tay sờ lên иgự¢ Thảo…
Ưm…( Thảo thở nhẹ)
Bảo ngừng hôn rồi vẻ mặt như không kiềm chế được…
-Cái mặt dê của anh xuất hiện rồi nhé
-Về luôn nhé anh không chịu được nữa rồi
-Thôi xong em quên đấy
-Quên gì
-Lan hẹn em có chuyện ,em đi đã nhé
Thảo chạy vội ra xe Bảo nói với
-Nhớ về sớm đấy
-Vâng ok…
Bảo ngồi trong xe sờ lên môi mình rồi cười “ đáng yêu lắm nhóc ạ “
Ở quán cafe nghe Lan khóc mà tôi và Chi bối rối không biết làm thế nào
-mày nói rõ hơn đi nghĩa là hơn tháng nay hắn không liên lạc gì
-Đúng thế tao còn nói vs mẹ tao tháng này nhà anh ta sang nói chuyện người lớn mà anh ta đột nhiên biến mất
Tôi suy nghĩ …”Hay anh ta ốm”
-Không ,đến nhà anh ta thì mẹ anh ta nói anh ấy đi suốt có nhà đâu ,có nhắn bảo gọi cho mình nhưng không thấy …anh ta tại sao lại như vậy
Chi bức xúc
-Hay là mày có thai rồi nên nó định chạy làng
Tôi xua tay
-Hay anh có gì đó khó nói như cv đang chán chẳng hạn…
Lan ôm mặt khóc “ Tao nghén ngẩm cứ một mình lủi thủi thôi “
Tôi ra về chợt nghĩ đàn bà thật khổ …ngay cả bản thân mình cũng có nhiều cung bậc cảm xúc đau lòng như vậy nên mình hiểu…
Tôi và Bảo đến nhà hàng ăn …mặt tôi buồn rầu cứ gẩy gẩy đồ ăn
-Sao thế k thích món này thì a gọi món khác nhé
-K cần đâu,hôm nay tâm trạng không được vui
-Tại sao vậy
-Lan có bầu rồi nhưng tên khốn kia tự dưng hắn dở trò mất hút không nói năng gì cả tháng nay rồi…
-Vậy chắc hắn có đứa nào bên ngoài rồi cũng nên
-Sao anh biết
-Anh là đàn ông,anh đoán trăm phần trăm
-Anh đó làm bên quân đội nên k có chuyện đó đâu,nghiêm chỉnh lắm
-Vậy à ( Bảo nhấp ly rượu lên môi rồi cười nhạt)
-K đúng anh làm chánh án mà còn có gái cơ mà,bộ đội chưa vợ thì k lý nào …chẳng lẽ anh ta là người như vậy
-Này này đừng có chuyện nọ xọ chuyện kia…
-Anh cho em hỏi nếu có gái anh thường hay đưa đến những điểm nào …
-Anh chưa bh phải đưa gái đi chơi toàn 1 đêm rồi xong
Tôi lừ mắt…Bảo cười xua tay “ Ý anh là anh chưa bh đưa cô gái nào đi chơi”( cười cười)
-Hỏi đúng kẻ khô khan như anh cũng khó…
Bảo thấy Thảo tức tu hết ly rượu trên bàn …
Tôi thấy chi gọi “ Này em họ tao bảo gặp thằng cha Hùng ở trên bar đi cùng con nào ý có gọi cái Lan đến không”
-Bar nào thôi nó đang bầu bí tao vs mày đến hỏi rõ…
-Ok…
Tôi đứng dậy,Bảo ngạc nhiên
-Đang ăn đi đâu
-Anh đi cùng em đi gặp thằng cha Hùng đấy hỏi cho rõ ,chi nó thấy hắn ở trên bar
-Thôi chuyện đàn bà anh k xen vào đâu
-Anh k đi cũng được em tự vào bar đó một mình
Tôi quay đi thấy Bảo hô “ Thanh Toán”…tôi vừa đi vừa cười tủm…
Vào trong bar mấy tên say xỉn đi ra Bảo tỏ vẻ khó chịu kéo tay tôi “ đi nép cạnh anh đây này”
-Đi thế thì bh vào tới ,nhanh lên anh
Bảo vào bar nhưng toàn lên phòng vip chưa bh ở dưới chỗ thanh niên lộm cộm nên anh ta thấy đủ thứ mùi,bản tính sạch sẽ khiến anh ta sợ chạm vào tường hoặc bàn…
Tôi thấy Chi gọi
-Bên này…kia kìa đang ôm eo nhau nhẩy nhót,này con kia xử chứ
-Xử…
Bảo đi ra thấy Chi và Thảo đang đứng gần ra chỗ Hùng…đám thanh niên nhẩy nhót xung quanh…anh ta len qua rồi khi Thảo đang định tóm lấy tóc cô gái kia thì Bảo gàn giữ tay “ Đừng như vậy không hay”
-Nó ςướק chồng của bạn em anh hiểu không
-Ở đây lộm cộm có gì ra ngoài nói chuyện…
Chi tóm tóc cô gái kia rồi giật kéo…”ra ngoài tao bảo nếu không muốn bị ăn đòn giữa chỗ này”…
Hùng gạt tay chi “ em làm gì vậy”
Chi nói thẳng vào mặt Hùng…
-Em hỏi anh cái thai của Lan a định chạy làng à,bỏ bê nó để theo cái con cave này đáng k
Tất cả ra bên ngoài ,tôi hay nói chuyện với Hùng nhất nên gặng hỏi…
-Anh tính thế nào
-Anh thấy chán Lan k còn yêu chỉ vậy thôi,em khuyên bạn em tốt nhất nên phá thai đi,tốt cho tất cả
-anh nói đơn giản vậy
-Chẳng phải em cũng từng bị như vậy hay sao và em vẫn ổn
-Nhưng em đã lấy người đó và vì do bọn em cãi vã chứ kp như anh lúc này…Lan và anh yêu nhau bao lâu nay anh quên sao
Bảo ngồi trong xe lột áo vì mùi,anh ta bật sưởi rồi nhìn Thảo nói chuyện “ Đang nói xấu gì mình hay sao ý nhỉ” ( bảo hắt xì)
Chi kéo tay tôi
-Đéo nói nhiều về thôi,loại này k đáng ,anh Hùng ạ anh bỏ bạn em quen cave thì đời anh cũng chẳng khá hơn dc đâu…
Tôi đứng dậy “ em mong anh hãy suy nghĩ đến em bé ,em bé đã lớn anh làm vậy tội hai mẹ con nó lắm”…
Hùng ôm đầu ngồi suy nghĩ thở dài…
Trên đường trở về nhà Bảo thấy Thảo lặng yên buồn
-Hắn nói gì à
-Anh ta nói bảo Lan bỏ thai đi
-Vậy cơ à…cái này em lựa khuyên bạn xem sao cứ bảo Lan nói chuyện rõ vs hắn xem thế nào
-Hôm nay thật sự em buồn…
Thảo về nhà mở tủ rượu ra rót vài ly uống để lấy can đảm nhắn tin cho Lan nhưng cứ soạn lại không dám nhắn…
Bảo tắm rửa sạch sẽ anh ta hít người sợ ám mùi của vũ trường…mở cửa xuống dưới nhà thấy Thảo nằm ngủ gục trên bàn…uống gần hết chai chivas …điện thoại vẫn đang soạn tin “ Tao muốn mày mạnh mẽ vượt qua,anh ta nói muốn mày phá bỏ đi ,tao cũng từng bị chồng ép phá bỏ khi xưa nhưng tao hy vọng mày giữ lại đứa bé đừng như tao ân hận một đời”…
Bảo thấy chạnh lòng,anh ta nhấc Thảo dậy
-Em say rồi anh…e buồn quá
-Biết rồi uống gần hết chai rượu của anh rồi đấy
-Sao bạn em cũng khổ như em vậy…
-Yên tâm giờ em chỉ sướng k có khổ đâu…
Bảo bế Thảo đặt lên giường…anh ta hôn Thảo chụt chụt lên môi…Thảo tay cởi từng cúc áo…
-Em yêu anh nhiều lắm …thật đấy k nói dối đâu…
Bảo hôn lên иgự¢ Thảo rồi hít một hơi thật sâu…
-Anh cũng vậy…chỉ muốn bên em…
Đã lâu mới chạm vào cơ thể của vợ,иgự¢ Thảo to tròn đầu ti ửng hồng…bụng eo thôn cùng chiếc rốn sâu gợi cảm…
Thảo ngồi dậy tự cởi bỏ áo và tụt quần trần chuồng trước mặt Bảo…” của anh tất cả đấy”
Bảo nuốt nước bọt khi thấy lần đầu vợ hoà hợp …
Bảo tóm lấy bầu иgự¢ rồi ʍúŧ…Thảo ngửa cổ lên thở …Bàn tay Bảo ôm trọn vùng lưng nhỏ bé của Thảo…
Tiếng thở và cạch cạch của chiếc giường…Thảo trong tư thế quỳ hai tay bám vào thành giường mồ hôi lấm tấm trên trán…Bảo từ sau chồm lên ôm miệng Thảo rồi hôn…Bên dưới Bảo vẫn quan hệ dập mạnh đầy hưng phấn…
-Thích không
Thảo gật rồi họ trao nhau nụ hôn bên ngọn gió đông đầu mùa…
Gần sáng tôi thấy đau ê ẩm hết phần dưới…mở mắt ra thấy Bảo ngủ say bên cạnh tay đang ôm tôi…tôi bất giác hôn nhẹ lên môi anh…Bảo vòng tay ôm lấy tôi chặt hơn khiến tôi giật mình lùi lại
-Hôn tiếp đi sao lại ngừng…
Tôi đỏ ửng mặt khi Bảo mở mắt…chui chui xuống dưới chăn Bảo cũng chui theo…4 mắt nhìn nhau…
-Hôm qua em say quá đúng k
-Anh thích em say như thế
Tôi cười thì Bảo tiến gần hôn tôi…chúng tôi ʍúŧ môi nhau trao nhau nụ hôn …Bảo trèo lên trên vừa hôn tôi và vừa đưa ďươñğ √ậț dần dần vào trong…tôi cong người khi anh đưa được vào trong…ôm chặt tôi trong chăn chúng tôi quyện vào nhau…giống như bao năm tháng xa cách giờ chúng tôi đang trả bằng từng hơi thở xen vào nhau…Bảo ghì hai tay tôi …tôi đôi mắt phê pha …chiếc đệm nhún nhẩy…
-Nhẹ thôi anh
-Không nhẹ được,anh không chịu được …yêu em …
Tôi cứ mong giữa chúng tôi sẽ không còn điều sóng gió,sẽ không còn bất kì rào cản nào…
Hạnh ấn chuông cửa một nhà bên trong cô gái ra mở cửa đó chính là Ngọc…
-Chị là ?
-Chị là người có thể giúp em trả thù…
Cơn gió đông đầu mùa năm ấy đang báo hiệu một điều gì đó đáng sợ sắp xảy ra.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay