Tiếng cười và ánh mắt của cặp trai gái đang yêu nó thật đẹp và ấm áp đến mức không ngòi 乃út nào có thể miêu tả hết…tình yêu là vậy sao…?
Tại nhà của Bảo mọi thứ dường như náo loạn…Bố của Bảo hút điếu xì gà rồi dậm tắt…
-Bà bù lu bù loa lên để được gì cứ bình tĩnh
-tôi mặt mũi để đâu khi vừa hủy hôn với nhà con bé Hạnh giờ lại đi hỏi vợ mới cho nó được …ông nói chuyện với con đi được không
Bố của Bảo suy tư rồi hỏi Bình
-có biết người nó định cưới là ai không
-con không biết
-nó không nói gì vs con à
-không ,nó không nói gì cả
-có thật không,nó hay nói chuyện vs con vậy mà lại k nói vs con về cô gái nó thích hay sao (lừ mắt)
Mẹ Bảo gặng hỏi Bình
-nói đi nói cho bố mẹ biết con bé ấy con nhà ai,nhà ở đâu và đang làm gì đi con
-con…con…
Bố Bảo quát
-nói nhanh bố mẹ còn biết đường
-cô bé ấy nó quen hơn một năm trước ,con bé ấy mới chỉ là sinh viên năm nhất học viện an ninh
-bố mẹ nó làm nghề gì
-con k rõ
-vậy nó tên là gì
-Trần Thu Thảo ạ…bố ,nếu nó yêu ai hãy để cho nó lấy người đó,nó cũng lớn tuổi rồi đừng nên để nó ở vậy mãi,tính nó bố biết mà…
Tối đến tôi tan làm về nhà vội vã thay đồ tắm rửa sạch sẽ để chuẩn bị đi xem phim
-đêm qua con lại ở cùng Bảo à
-vâng…
-rốt cuộc mối quan hệ của hai đứa nhì nhằng đến bao giờ ,phải rõ ràng chứ con k thể mập mờ như vậy được,gặp nó thì hỏi nó giữa hai đứa rốt cuộc là mối quan hệ gì?
-con chưa bh nghĩ sẽ hỏi chú ấy điều đó mẹ ạ
-vậy nghĩ dần đi …rốt cuộc cậu ta coi con là gì
Tôi chợt suy nghĩ đến câu mẹ nói mà lòng lại có chút nghĩ tới danh phận…danh phận là gì?
Bảo đến sân tập thể nhà Thảo rồi châm thuốc hút trong lúc chờ,thấy Thảo chạy vội xuống cầu thang suýt ngã anh ta bật cười…
-chú cười gì
-nay đi guốc cao làm gì
-chú k thấy đẹp ạ,chú cao thế mà đi đôi này cũng chưa đến vai
-lùn mới xinh cao chú lại k thích
Tôi cười trừ rồi Bảo sờ lên môi tôi,tôi đỏ mặt
-gì vậy đang ở sân đấy
-bôi son lem cả ra đây này
-thế ạ
Thảo vội chui vào xe lấy giấy lau Bảo cười bên ngoài rồi dập thuốc,lên trên xe thấy Thảo xấu hổ …
-cứ bình thường thôi,biết là phụ nữ phải đẹp trong mắt đàn ông nhưng chú thấy cháu bình thường cũng đã đẹp rồi
-chú nói câu này cháu nghe là chuẩn nhất từ trước tới giờ
Bảo cười rồi xoa đầu Thảo…anh ta ánh mắt trìu mến trong chiếc áo phông trắng quần bò đơn giản như một thanh niên đi chơi với người yêu…tôi thấy đôi môi đỏ cùng sống mũi cao của anh ta làm tôi ngượng kiểu gượng gạo…
Tới rạp chiếu phim thấy các đôi nắm tay nhau còn chú ấy phải nghe điện thoại suốt từ lúc trên xe tới tận bây giờ
-chú uống gì
-gì cũng được
-cháu chọn phim ma nhé
-gì cũng được (tay vẫn nghe điện) Liên này anh nói nhé vụ án đó anh đã nói bên em làm hoàn toàn sai là nhất định k có chuyện nhầm được,trả hồ sơ cho bên kiểm sát để điều tra bổ sung thêm những điểm nào anh đã gửi cho em rõ rồi…
Tôi tự chọn phim tự mua nước ngồi chờ Bảo đến khi giờ vào chú ấy vẫn đang nói chuyện điện thoại
-đến giờ rồi ạ
-cháu vào trước đi xong chú vào sau
-nhanh nhanh nhé quảng cáo 15p thôi ạ
-uk,ok …
Tôi vào xem phim thấy các đôi đông đủ,tôi cứ vừa xem vừa ngóng…cho tới khi chiếu được 40p tôi vẫn không thấy chú ấy vào…ra bên ngoài thấy Bảo vẫn đang nói chuyện điện thoại vẻ gay gắt với cấp dưới…
-chú k vào xem ạ
-cháu k thấy chú đang rất bận à
Chú ấy nói câu đó làm tôi tự ái,tôi đặt hộp bỏng ngô xuống bàn rồi đi ra nhấn thang máy tự đi về…
Bảo nói vs nhân viên giọng tức ” thôi nhé mai nói chuyện ,cứ xác định bị kỉ luật đi”…
Anh ta quay ra không thấy Thảo đâu liền nhớ lại lúc nãy khi Thảo hỏi thì anh ta cáu gắt với Thảo…hỏi nhân viên rạp thì phim đã hết xuất chiếu…tìm xung quanh k thấy anh ta nhấc máy gọi
-cháu đang ở đâu vậy (giọng ngọt)
-chú làm đi cháu tự đi về rồi
-về đến đâu rồi
-cháu đi xe buýt gần về đến nhà r
-xuống bến xe đi chú đón
-thôi ,cháu về nghỉ đây hôm nay hơi mệt
-giận rồi à,chú bận quá thật sự hôm nay có sự cố nên…cứ xuống bến đi chú đón,vậy nhé
Tôi chưa kịp nói gì thì anh ta cúp máy…đứng chờ ở bến xe buýt tôi vừa xuống chưa đầy 5p đã thấy chú ấy phóng tới chứng tỏ đi rất nhanh …lên trên xe tôi chẳng nói câu gì
-sao thế ,sao k nói gì,giận thật à,chờ chú rồi về chứ
-chú đưa cô gái nào đi xem phim bao giờ chưa
-chưa,bận có thời gian đâu mà đi
-vậy sau đừng bh rủ cháu đi nữa,chú bận vậy đi chỉ thêm mất thời gian của chú thôi
-điên này,dỗi đấy à
Bảo vuốt má tôi gạt
-đôi khi cháu đang tự hỏi mối quan hệ giữa chúng ta là gì,người yêu k phải vợ thì k?
-đang là người yêu còn gì nữa
-chưa bh thấy chú nói làm người yêu anh nhé hay đại loại nói yêu cháu bao giờ (có nói anh yêu em lúc Thảo đang ngủ)
-mấy câu sến sẩm đó chú k làm được,quan trọng hành động
-hành động của chú càng chứng tỏ chú chưa bh yêu tôi cả…
-k yêu tôi gọi em đến nhà làm gì
-chỉ gọi khi có nhu cầu
-cháu nghĩ tôi thèm khát tìиɧ ɖu͙© à,tôi ngủ với nhiều đàn bà rồi chưa bh tôi ngủ với ai lần 2
-đấy là chứng tỏ chú yêu tôi à,hóa ra ngủ vs nhiều đàn bà rồi
Bảo ôm trán vẻ bất lực khi nói chuyện với Thảo…
-hôm nay k nói chuyện nữa,mai rồi nói.
-mai cháu bận đi làm cả ngày rồi
-ngày kia
-cũng đi làm
-ngày kìa
-cháu đi tham quan cùng lớp bên canada rồi
Bảo k nói thêm câu gì nữa anh ta lái xe đưa Thảo về thẳng nhà…Thảo chào rồi vẻ khó chịu đi thẳng lên nhà…Bảo nhắn tin cho Thảo ” mai chú đón ”
Thảo đọc rồi k trả lời …tôi thấy chán vì sự vô tâm của anh ta…tôi bắt đầu tránh né,anh ta gọi tôi k trả lời,anh ta nhắn tin tôi đọc rồi cũng không trả lời…
Bảo nhìn điện thoại thấy đã xem anh ta cười nhẹ ” giận dai thật đúng là trẻ con”…
Xe Bảo về đến cửa anh ta bước vào nhà thấy Mẹ có vẻ giận tỏ vẻ k quan tâm đến Bảo…
-dạo này lắm người giận mình thế nhỉ
-con còn dám nói vs mẹ cái giọng đó à
-mẹ chuẩn bị việc đi hỏi vợ cho con thế nào rồi
-k có hỏi han gì hết,mẹ k đồng ý
-k lẽ con lại đi thuê người để đi hỏi vợ
-mày…mày…mày làm mẹ tức ૮ɦếƭ mày mới vừa đúng k
-tức chỉ ốm thôi chứ k ૮ɦếƭ được đâu…
Bảo cười rồi thơm má mẹ làm mẹ anh ta muốn giận con cũng k được…
Đi vào trong phòng bố của Bảo nhìn con rồi lừ mắt
-mày lấy con bé này vì lý do gì,Trần Thu Thảo khoa nghiệp vụ an ninh chuyên ngành điều tra hình sự…
-bố điều tra kĩ nhỉ,biết sớm cũng tốt,con thích thì con lấy ,k lẽ lấy vợ phải có lý do ạ
-mày nếu muốn nó yên ổn mà học tập thì tránh xa nó ra
-bố đừng dọa con kiểu đó,con bản lĩnh hơn bố nghĩ nhiều đấy,con thích con nhất định phải lấy cho bằng được,nếu bố làm ảnh hưởng đến việc học của Thảo thì con nhất định k bh đặt chân về căn nhà này và con vẫn sẽ lấy cô gái ấy bằng tất cả những gì con có
-mày thật sự lấy đứa k môn đăng hộ đối vs gia đình sẽ là áp lực cho nó
-con k nghĩ đến chuyện đó,kiếm tiền chỉ cần con là đủ k cần phải dựa vào vợ
-ý bố k nói kiếm tiền mà bố muốn vợ mày phải để mày nở mặt chứ
-mặt con chưa đủ nở sao,tự con đem lại cái danh cho chính mình,con học tập theo ý bố từ bé,con chưa bh làm gì sai thế nên nếu bme k đi hỏi vợ cho con thì con cũng sẽ tự làm
Mẹ Bảo đứng bên ngoài lao vào
-con bé ý nó có thai chưa
-cô ấy còn nhỏ tuổi mà mẹ,còn đang đi học
Bố Bảo suy nghĩ một chút rồi nói vs Bảo…
-vì mày mới hủy hôn nên sẽ kết hôn kín đáo,ngoài họ hàng k mời ai hết mày có 10 mâm của bạn bè thân cận ,tao cũng k mời ai
-kìa mình cưới con sao lại hạn chế được
-nó mới hủy hôn mặt mũi nào mà mở rộng
Bảo cười nhẹ ” cái đó tùy bố mẹ,bạn bè của con ít phải 50 mâm nhưng nếu bố nói vậy con sẽ hạn chế”…
-bà chuẩn bị đi,đi hỏi vợ cho nó…
Bảo mím môi vẻ vui mừng…anh ta nghĩ đến Thảo mà bất chợt cười rạng rỡ trước mặt bố mẹ…
Tôi sắp đồ rồi chuẩn bị đi canada,tôi tắt máy và sách vali đi…tôi quyết định k nghĩ đến anh ta nữa…nghĩ lại bực mình…
Tới canada đất nước có lá phong đỏ rơi khắp nơi…cảnh đẹp như trên phim vậy,tôi thật thấy như mình đang thả hồn vào nơi đây…
Tôi và chi ở chung một phòng…Chi cả đêm nằm nhắn tin và face time gọi video với người yêu…tôi mở máy lên zalo thấy anh ta vừa truy cập 30p trước…k một tin nhắn nào gửi tôi cả…hóa ra giữa chúng ta cũng chỉ đến thế mà thôi…thích thì đến k thích thì đi…
Chúng tôi được tham quan thắng cảnh một cái hồ có tên hồ louise ,nước hồ có màu xanh ngọc ,bao quanh là những ngọn núi hùng vỹ…tiếp theo chúng tôi được tham quan gấu bắc cực ….quanh đi quẩn lại đi các điểm đã 7 ngày,tôi nhìn vào zalo vẫn k một tin nhắn…tôi tức xóa rồi chặn zalo anh ta…
Hôm sau chúng tôi đi dạo dọc hai hàng cây lá phong đỏ ngày cuối cùng để kết thúc chuyến đi tham quan này…tôi thấy điện thoại tinh tinh tin nhắn từ bạn bè chúc mừng sinh nhật,tôi cười và thầm cám ơn…đi sau đoàn tôi vừa đi vừa tóm lá phong rơi…lá rơi lả tả nhưng tôi tóm mãi không được cái nào,cho tới khi thấy cánh tay tóm lấy lá phong từ phía sau tôi định ngoái lại thì đập lưng vào người đó…
Thảo quay lại mái tóc bay nhẹ cùng những chiếc lá Phong đỏ,Bảo trong chiếc kính cận mà tôi chỉ thấy anh ta đeo khi làm việc chiếc áo măng tô đen dài khoác bên ngoài bộ vest đen cùng nút thắt phần lưng hông buộc gọn gàng…mái tóc vuốt bóng lộn cùng vẻ lịch lãm điềm tĩnh và mùi nước hoa quen thuộc anh ta hay dùng…
-chân ngắn tay cũng ngắn thì tóm làm sao được ,chúc mừng sinh nhật em cô gái của tôi
Anh ta cười khiến tôi ngạc nhiên,tôi ôm miệng khi anh ta cài lá Phong lên trên tóc tôi…
Chi thấy Thảo bị lùi lại sau đoàn nên chạy lại gọi thì thấy Bảo đang đứng gài lá lên tóc Thảo…Chi như ૮ɦếƭ lặng khi thấy Bảo đang nhìn Thảo cười rất tươi ” anh ta là người hủy hôn với chị Hạnh mà…”
Chợt có cô giáo gọi lớn ” chào thầy Bảo ạ”…
Tôi nhìn anh ta rồi ngạc nhiên
-thầy sao?
-tôi quên chưa nói vs cháu là tôi còn là giảng viên khoa luật học viện an ninh…tối nay chúng ta nhất định hẹn hò,k điện thoại,k công việc,tôi hứa đấy…
-chú nói to thế cô nghe thấy bây giờ…
-nghe thấy thì làm sao,tôi rình xem cháu có léng phéng vs ai k đấy may cho cháu là tôi k thấy,tôi nằm gai nếm mật 7 ngày nhìn cháu rồi đấy
-anh Thành hình như cũng có đi
Tôi nói rồi lỡ lời…
-sao cháu biết ngắm nhau chán rồi à,hay là thế nào?
-tùy chú hiểu (tôi quay đi rồi cười)
-này tối nay k nói rõ k được đâu đấy…
Dưới tán cây lá Phong rơi Bảo đuổi theo sau Thảo…còn chi lấp sau cái cây cứ nhìn rồi khóc lớn ” tại sao vậy Thảo,tại sao k phải là ai khác,mày có biết anh ta là người thế nào không đồ ngốc kia”…
Tại nhà của Thảo …chuông cửa vang lên…
-ra đây ạ,ai đấy ạ
Mở cửa ra mẹ Thảo thấy một phụ nữ sang trọng có cả thư kí đi theo đó là mẹ của Bảo…
đặt cốc nước xuống bàn mẹ Thảo gay gắt khi nghe mẹ Bảo nói gì đó…
-tôi nghĩ chị nên đi nói vs con trai chị đi ạ
-chị sẽ có 500 triệu nếu con gái chị từ chối kết hôn,hãy từ chối khi Bảo hỏi cưới …hoặc là có 500 triệu hoặc con chị sớm muộn cũng bị đuổi khỏi trường vì ck tôi là bộ trưởng bộ công an,con gái chị liệu có xứng vs nhà tôi
Mẹ Thảo rơi choang ly nước trên tay khi nghe gia thế của nhà Bảo…sau khi mẹ Bảo rời đi …mẹ Thảo suy nghĩ mãi rồi gọi cho Bảo …
-Cậu bảo à
-vâng
-tôi có chuyện muốn nói với cậu
-chị nói đi
-mẹ của cậu tới đây nói rằng khuyên tôi nói cái Thảo đừng nhận lời khi cậu muốn cưới và sẽ cho chúng tôi 500 triệu hoặc con bé sẽ bị ra khỏi trường,tôi sợ con bé bị ảnh hưởng nên gọi cho cậu xác minh…cậu định cưới con gái tôi thật sao
-chị muốn tôi chơi bời vs con chị hơn là cưới?
-ý tôi k phải thế
-vậy chị nghe cho kĩ tôi Đặng Ngọc Bảo nhất định sẽ lấy Trần Thu THảo làm vợ,cám ơn chị đã cho tôi biết tôi sẽ giải quyết bên phía gia đình…thật sự xin lỗi chị nếu đã gây áp lực…
-hai đứa k hợp đâu con bé còn quá non nớt đối vs cậu
-chỉ cần tôi trải đời là đủ còn cô ấy chỉ cần nằm gọn trong bàn tay tôi là được,tôi sẽ hết mực yêu thương con gái chị ,chị yên tâm
Bảo cúp máy mẹ Thảo ngồi đờ đãn nhìn ban thờ của chồng ” con mình liệu lả chuột sa chĩnh gạo hay là chuột rơi vào bẫy đây”…
Bảo gọi cho mẹ mình
-con à,mẹ đi sắm đồ lễ cưới hỏi cho con rồi
-vậy chắc mẹ bận lắm nhỉ
-bận chứ còn gì nữa ,sao vậy con
-mẹ nghe cho kĩ lời con nói hôm nay con sẽ k nhắc lại lần 2,1 là mẹ đi hỏi vợ cho con hai là con sẽ tự hỏi vợ mẹ chọn đi
-cái thằng láo toét này sao mày nói vs mẹ thế
-tại sao con nói thì mẹ tự hiểu con sẽ không nhắc lại lần nữa,nếu ảnh hưởng đến người con yêu con sẽ bất chấp tất cả…tuần tới sẽ cưới luôn nên mẹ chuẩn bị hộ con thật tốt…
Mẹ Bảo ngồi trên xe như ૮ɦếƭ lặng nói vs thư kí” đứa thì nó đòi hủy cho bằng được,đứa thì nó sống ૮ɦếƭ đòi lấy cho bằng được ,con bé đó có khi nào bỏ bùa nó không vậy”…
Tối đến tôi thấy tin nhắn của Bảo tới ” chú chờ em ở dưới nhé”
Nghe câu chú chờ em là tôi buồn cười…đang định đi thì Chi giữ tay tôi…
-cậu đến gặp anh ta đúng không
Tôi ấp úng ngạc nhiên
-tớ k hiểu
-tớ muốn nói với cậu về Đặng Ngọc Bảo…hắn là kẻ đáng sợ thế nào cậu biết không?…
Tôi lặng yên buông thõng tay khi nghe Chi nói…