Người ta nói khổ tâm nhất chính là yêu mà không thể nói…tôi đã yêu một vị chánh án cao ngạo đầy vẻ khô khan,nhiều khi tự hỏi anh ta có gì để mình yêu?…
Buổi sáng hôm sau tôi thấy trên tivi Bảo nghiêm nghị ánh mắt và những câu hỏi đặt ra khiến bị cáo không ngừng ấp úng và khó trả lời…tôi cứ ngồi lặng nhìn tivi cho tới khi cô giúp việc vội bảo tôi…
-Ôi cháu giặt hết đồ khi nào vậy
-dạ cháu giặt rồi cô,cơm nước thế nào cô bảo cháu làm với
-việc đó cứ để cô làm,cậu Bảo biết lại không vui đâu
-cháu ở nhà cũng ì người ra cô cứ để cháu phụ ạ,cô đừng ngại ,chú ấy cũng sẽ k để ý đâu cô
-cháu gọi cậu ấy là anh được rồi,giờ đang là người yêu gọi chú cháu không hợp lý
-cháu quen rồi cô ạ
-khoảng cách tuổi đúng là khá xa nhưng cậu Bảo trẻ hơn tuổi nhiều,nhìn chỉ như 30 thôi đúng không
-chú ấy sướиɠ như vậy thì sao có thể già được
-nói vậy chứ nhiều án lắm cháu ạ,đọc cả ngày không hết,cậu Bảo bận mà nhiều khi cậu ấy về mệt còn ngủ quên luôn trên ghế ý…
-vậy cháu đến trường một lúc đây ạ
-uk cháu đi đi,xe đạp điện của cháu sạc đầy rồi,từ đây ra trường cháu lại gần
-dạ vâng cháu đi đây ạ
Tại quán cafe mẹ của Bảo ngồi nhìn Hạnh cứ khóc
-cháu không hiểu sao lại cảm thấy xúc phạm đến thế này bác ạ…
-bác thật sự mong cháu thông cảm
-giờ ai cũng biết cháu đã ăn hỏi còn nhìn được ai khi nhà trai hủy hôn,mẹ cháu ốm khóc sướt mướt nằm bẹp hai ngày nay Bác ạ
-bác rất tiếc thật sự muốn cháu làm con dâu của Bác nhiều lắm nhưng thằng Bảo nó cố chấp như vậy Bác cũng kb phải làm sao
-anh ấy chắc chắn có cô gái nào đó rồi Bác ạ
Mẹ Bảo ấp úng ngại ngùng trước lời nói của Hạnh …
Tôi đạp xe đến trường họp lớp bàn về vấn đề đi canada…cả lớp chỉ có mình tôi từ chối đi …lớp trưởng là cô gái con nhà quan chức đập tập giấy vào người tôi
-này đừng làm thi đua của lớp tụt vì mày chứ
-thi đua lớp là bao quát đâu phải chỉ vì chuyện này
Cô bạn chơi vs lớp trưởng Linh nói hớn ở góc lớp
-nhà nó làm gì có vẹo gì,mẹ nó quét rác thì lấy đâu ra tiền cho nó đi canada,trong nước còn chưa đi được nữa là ngoài nước…
Chi đứng dậy chỉ vào mặt Linh
-này mày ném giấy vào ai đấy,lớp trưởng chứ mày là thầy cô à mà nói chuyện kiểu mẹ thiên hạ thế…nó không thích đi thì liên quan gì đến giàu nghèo
-nó ảnh hưởng đến tập thể lớp chứ còn gì nữa còn bênh à
-tao thích bênh mày có quyền đéo gì cấm tao bênh bạn tao
Tôi can ngăn cả hai
-thôi,tóm lại mình không đi được
-cứ ghi danh đi tao chi
-không,tao không muốn đi đúng là vì điều kiện không cho phép…mọi người cứ đi chơi vui vẻ đi…
-tao cứ ghi danh đấy
Lớp trưởng viết tên tôi vào danh sách
-vậy là lớp mình đi đủ cả nhé ngày mai nộp tiền đầy đủ
Tôi nhìn Chi rồi thở dài
-đi đi con Lan nó học khác trường chứ k nó đã đi rồi ý
-mày biết nhà tao không có điều kiện để đi mà
-tao bao
-tao k muốn vậy
-giờ ghi danh rồi không hủy được đâu ,đi đi mà …
-tao về đập lợn vậy…
-ok ok vậy nha,à cái bà chị họ tao mà hôm nọ đỡ chap ý tự dưng bên nhà chồng chú rể hủy hôn
-hủy hôn rồi sao
-phải hủy rồi,nghe mẹ tao nói thì anh đó k thích bà Hạnh là do hai bên gán ghép nên chắc ông đó chia tay,mà làm vậy phũ thật,căn bản tao thấy bà Hạnh nhà tao cũng k hợp vs ông đó,bố bà Hạnh chỉ làm ở tuyến tỉnh cũng trong ngành công an đấy sau vụ này chắc nhà trai bồi thường nên thấy bảo lên tuyến thành phố rồi…ông đấy chắc phải lấy hoa hậu nhà k có gì ngoài tiền mà…
-vậy sao…tao về trước đây (ấp úng)
Tôi đi trên đường mà lòng đầy ngổn ngang suy nghĩ…anh ta luôn làm tổn thương đàn bà…trong lòng anh ta liệu có biết thế nào là yêu…
Xe về đến cổng tôi thấy Bảo trong chiếc áo sơ mi trắng và quần tây có lẽ mới đi làm về…anh ấy ngồi cho mèo ăn và cười rất tươi…khi đó lòng tôi bất chợt lại thấy khó chịu…tôi sợ k kiềm chế được cảm xúc của bản thân trước người đàn ông này…
Bảo ngẩng lên thấy Thảo cứ đang đứng ngẩn người,anh ta đứng dậy phủi tay rồi đứng ra trước mặt Thảo nhưng Thảo vẫn như vô hồn…
-Đưa xe chú dắt cho
Tôi chợt hoàn hồn giật mình
-À thôi để cháu dắt…cháu làm được
Bảo thấy Thảo đỏ ửng mặt khi anh ta chạm vào tay Thảo…
Tôi đứng rửa bát thấy anh ta đang xem hài rồi cười tươi,mình không biết là chú ấy cười lại đẹp đến vậy…
Tôi lắc đầu rồi suy nghĩ “ mình đang hận anh ta cơ mà,tại sao k thể làm được vậy”…
Tôi rơi choang chiếc bát ,tôi nhìn cô giúp việc và ngại…
-Cháu xin lỗi cô
-Có sao đâu để cô lấy chổi quét là được mà…
Tôi vội nhặt bát thì thấy Bảo đang ngồi trước mặt và nhặt cùng tôi
-Chú cứ để đấy cháu làm được
Tôi giằng mảnh sành thì xoẹt vào tay máu chảy xuống Bảo cầm tay tôi mυ"ŧ sạch máu làm tôi ngượng và tim đập nhanh hơn
-Hậu đậu lại còn làm cao ,rách tay rồi này thấy chưa…
Tôi rụt tay lại…
-Cháu ổn…
Bảo nhận rõ thái độ tránh né của Thảo…anh ta thở dài…
Tôi chạy lên phòng vào tolet bật nước để không phát ra tiếng…tôi ôm miệng khóc bởi vì cứ ở gần anh ta tôi lại có cảm xúc và tôi sợ nếu tôi có cảm xúc một lần nữa thì tôi có lỗi với đứa con của tôi từng bị anh ta ép phá bỏ…anh ta lúc lạnh nhạt,lúc ấm áp lúc lại tàn nhẫn…rốt cuộc con người anh là thế nào vậy Đặng Ngọc Bảo…
Bảo ở bên ngoài cửa nghe rõ tiếng khóc dù cho tiếng nước chảy mạnh cũng k lấn át được tiếng khóc đó…anh ta bỏ thuốc ra hút rồi buồn bã…
-Cháu có đó không?
Tôi nghe thấy anh ta hỏi liền bịt miệng chặt lại …
-Cháu thật sự sợ
-Sợ điều gì?
-Cháu sợ sẽ phạm phải sai lầm lần nữa rồi đến khi chia tay người tổn thương chỉ có cháu thôi chú k hiểu đâu
-Vì chuyện đứa bé
-Chú đừng nhắc tới cháu không muốn nghe đâu
-Chú và cháu có thể tạo ra những đứa trẻ khác,có thể để cho chú chuộc lại lỗi lầm không?
Tôi mở cửa ra rồi đấm liên tiếp vào иgự¢ Bảo
-Chủ chỉ thèm quan hệ với tôi nên mới nói vậy đúng không,đồ khốn nạn
-Chú nói chân thành muốn cùng cháu tạo nên những đứa trẻ khác và hy vọng con của chúng ta sẽ quay lại một lần nữa …
-Không thể nữa ,nếu chú để cho tôi sinh con thì giờ con của chúng ta đã là một đứa trẻ bụ bẫm rồi nhưng vì chú k tin tôi trong khi chú không biết tôi thích chú nhiều đến thế nào
Bảo ôm chầm lấy Thảo thật chặt rồi vuốt tóc
-Bởi vì sai lầm đó mà chú luôn day dứt…thành thật xin lỗi hai mẹ con…
Bảo đỏ đôi mắt còn tôi khóc trong lòng anh ta …giá như năm đó anh ấy cưới tôi,giá như năm đó tôi có thể sinh con thì giữa chúng tôi đã không có khoảng cách lớn thế này…
Hai người nằm xoay lưng lại ,cả hai đều mở mắt suy nghĩ và không thể ngủ…trắng đêm…
Sáng dậy tôi thấy Bảo đang nấu đồ ăn sáng…tôi ngạc nhiên
-Dậy rồi à,cô giúp việc xin nghỉ 2 ngày
-Có chuyện gì gấp ạ
-Nghe nói con cô ốm
Thấy Bảo ốp trứng rồi dưới nước sốt rất chuyên nghiệp…
-Oà…thơm ra phết nhưng kb ăn được không
Bảo cười
-Thử xem…
Tôi ăn thấy rất ngon …
-Tạm…tạm được ( Tạm được mà ăn cả miếng to vèo phát hết)
Chợt tiếng chuông bấm cửa …tôi thấy một cô gái đang đứng bên ngoài gọi “ Anh Bảo ơi”
Tôi nhận ra là cô gái 1 năm trước khi tôi gặp Bảo ở nhà hàng,cô hàng xóm với vẻ xinh đẹp sεメy…Bảo đi ra cô gái nói vội vã
-Anh ơi xem hộ em cái đường điện với nhà em tự dưng mất điện
-Uk đâu anh xem…
Tôi thấy chị ta mặc váy ngủ rất hở …đi theo sau mà thấy cô ta cứ bám tay rồi nói nhiều đủ thứ chuyện…
-Ơ cháu anh cũng sang chơi à
Bảo quay lại nhìn thấy tôi đi theo liền cười nhẹ…vào trong nhà ap tổng của cô ta ở trên tầng,hai người đi lên tôi định đi theo thì cô gái nói nhẹ
-Nước ở trong tủ em lấy uống hộ chị nhé,rót cho chú em một cốc luôn…
-Vâng…
Tôi lầm bầm sao chị ta k cho mình theo nhỉ…
Trên tầng Bảo trèo lên xem at điện thì thấy bị đứt một đoạn điện…
-Chắc quá tải rồi em đưa cho anh cái kéo và băng dính
-À vâng đây ạ
Bảo quấn rất nhanh và chặt rồi bước xuống thang
-Xong r đấy em thử xem
-Em cám ơn anh có điện rồi ạ ,em cám ơn
-K sao đâu
-À tiện anh giữ thang hộ em lấy cái đồ này ah
Vừa nói cô ta vừa trèo lên thang…Bảo ở dưới ngẩng lên bất chợt thấy hết nội y liền quay mặt đi…
Tôi thấy mãi chưa xuống liền đi lên xem sao thì thấy cô ta ưỡn ẹo bên trên thang còn bảo giữ thang …đứng thế kia hở hết còn gì …
-Ơ cháu chưa về à,về ăn sáng k nguội đấy
-Chú k muốn cháu ở đây à
-Là sao
-Cháu cản đường chú đúng không,chị ơi chị đứng thế kia hở hết chú em k muốn nhìn cũng phải nhìn đấy ạ…
Tôi dỗi quay đi tức mà k nói dc gì
Bảo bật cười khi thấy Thảo quá thẳng tính…
-Cháu anh nó hiểu lầm em rồi ạ
-K sao đâu anh về nhé
Cô gái thấy Bảo cười lại cứ nghĩ Bảo cười vs mình liền xoắn tóc vẻ đong đưa nhìn Bảo đi khuất…
Tôi về nhà rồi dắt xe đạp để đi đúng lúc Bảo về đến cổng
-Đi đâu vậy
-Chú đang mải ngắm gái còn gì
-Gái nào…cô ấy có bạn trai rồi
-Gớm còn biết ngta có bạn trai chứng tỏ cũng để ý
-Thì hay đi ăn ở nhà hàng trong khu gặp mà
-Ăn hỏi rồi còn chia tay được nữa là
Bảo hiểu ý Thảo đang xoáy mình
-Vì ai?
-Cháu chịu…Kệ chú,cháu xin phép về thăm mẹ…
Thảo vặn ga phóng đi…Bảo cười rồi xoa đầu
-Yêu trẻ con nhiều khi cũng khiến mình trẻ lại vài tuổi…
Hạnh đứng ở ngay phía sau Bảo nhìn thấy hết hành động của Thảo và Bảo khi nãy…Bảo định vào nhà thì thấy Hạnh đứng ở góc đường…anh ta tắt nụ cười …Hạnh tiến tới tát vào mặt Bảo
-Vì nó sao?
Bảo cười rồi lừ lừ nhìn Hạnh
-Nó là ai,k đầu k cuối lại đánh người anh tự hỏi liệu em có bị điên không?
-Con bé đó anh nói là hàng xóm mà…cử chỉ khi nãy là gì,anh chê em để yêu một đứa nhóc con sao
-Nhóc con cũng đủ tuổi làm mẹ rồi,anh bận rồi anh nghĩ chuyện giữa cta đã kết thúc rồi thì k có lý gì em đến tìm anh nữa,anh có yêu ai thì cũng không liên quan đến em,em hiểu không…
Bảo lạnh nhạt phũ phàng đi vào đóng cổng lại…Tôi về thăm mẹ thì đỗ xe ở sân thấy tài khoản tinh tinh…” Tk xxx +50 triệu lương tháng 7 từ tk xx899 Đặng Ngọc Bảo”…
Anh ta có lẽ nghĩ mình về nhà nên bắn tiền để mình biếu mẹ…đúng rồi chú thiếu gì tiền tội gì nhỉ…tôi lầm bầm…thì tin nhắn đến của Bảo
“Đưa mẹ đi ăn đồ ngon nhé”
Lúc thì đòi tống mẹ mình vào tù lúc lại tình cảm đúng là không biết thế nào mà lần…Thấy mẹ lủi thủi nấu ăn một mình…tôi buồn nhìn mẹ từ cửa
-Mẹ…con về rồi
Mẹ quay lại thấy tôi mừng rạng rỡ ra mặt
-Con về r à,sao k gọi cho mẹ trước
-Con chưa đi lấy ck đã tnay rồi con chắc k bh lấy đâu,con k muốn mẹ ở nhà một mình thế này
-Dốt con gái phải lấy chứ
Trong nhà tắm đi ra một người đàn ông cứng tuổi,thấy tôi chú đó ấp úng “ chào,chào cháu”
Mẹ cũng ngại nhưng tôi hiểu …
-Mẹ ,mẹ k cần ngại,bố mất lâu rồi mà,hy vọng chú làm bạn của mẹ cháu thật lâu dài
-Chú chú làm bạn lâu dài mà
-Con gái em nó ở bên nhà dì nó đi học cho gần,đây là chú Thịnh bạn mẹ
Tôi ăn cơm vui vẻ bên mẹ và chú…chú Thịnh rất hiền nói chuyện hoà đồng và có vẻ sợ mẹ…đang ăn thì điện thoại reo của Lan
-Mày đến vs tao được không,tao buồn lắm Thảo ơi
-Sao vậy,tao đến ngay…
Tôi đến chỗ Lan thấy Lan và Chi hai đứa ngồi say sữa một mình…
-Này Lan nó chia tay thằng ý rồi
-Ôi sao vậy
Lan khua tay
-Thằng chó đó nó bắt cá mấy tay liền,ngu thật mãi mới biết…
Chi gõ đũa vào đầu Lan
-Tiếc gì loại ý,k tốt đẹp đâu
Tôi gật
-Đúng rồi quên nó đi k tốt đẹp gì đâu
Lan khóc rồi nói trong nước mắt
-Nhưng tao thích anh ta rất nhiều phải làm sao đây,làm sao đây hai đứa…tao ngủ với hắn rồi nữa cơ
Chi gãi đầu
-Cái này thì chuyện quan hệ nam nữ là bình thường mà,tao cũng quan hệ với người yêu rồi có mỗi con Thảo chưa thôi
Tôi nhấp vội ly rượu mà Chi rót rồi ấp úng…
Lan: Hôm nay k say k về,đứa nào về cắt tình bạn luôn
Tôi nâng ly cùng hai đứa bạn rồi say lúc nào không biết…tôi vỗ иgự¢ khi say
-Không phải buồn tao cũng quan hệ rồi chia tay có sao đâu vẫn sống tốt
Chi và Lan căng tròn mắt rồi Thảo say gục xuống bàn…Lan và Chi cũng say mềm…
Lan: Này đưa Thảo về đi
-Mày đưa đi mẹ nó ghê lắm đánh ૮ɦếƭ nó mất tội say…
-Tao cũng sợ mẹ nó,thế làm sao giờ hay bắt taxi để ngta chở nó về
-Hay là vậy…
Đúng lúc Thành cùng bạn đi qua nhận ra Thảo và nhóm bạn
-Mấy đứa cũng ngồi đây sao
Chi mở to mắt nhìn
-Anh Thành à,anh đưa Thảo về hộ bọn em nhé
-Được chứ ,anh sẽ đưa Thảo về hai đứa đừng lo…
Thành quàng tay Thảo lên vai…
Tôi mở mắt thấy Thành liền gạt nhưng Thành giữ
-Anh đưa em về
-Em tự đi được
-Em say lắm rồi đi làm sao được
�Thành lái xe tới rồi đỡ Thảo lên xe…Thảo say mềm mắt lờ đờ…
-Chi…bảo chú taxi đưa tao về nhà cẩn thận nhé…( say quá kb gì) chú cho cháu về đường
Bằng lăng khu biệt thự vinhome
-Em say quá rồi còn k nhớ nhà ở đâu à
Thành định nắm tay Thảo nhưng Thảo rụt lại …phản ứng rất bình thường nhưng thật ra say mềm…Thành ngại rồi buồn bã nhìn Thảo…
Bảo nhìn đồng hồ đã 12h mà chưa thấy Thảo đâu…anh ta gọi đều thuê bao…Bảo lái xe phóng tới nhà mẹ của Thảo…đang định lên hỏi mẹ Thảo thì thấy Thành dìu Thảo từ trên xe xuống …Nhìn nhau đối diện giữa Bảo và Thành có lẽ là điều mà đến nằm mơ Thảo cũng không dám mơ…