Đến trạm xe bus số 80 Kiếm Tử liếc nhìn chiếc xe đầy ắp người ở trong. Thôi quả này lại hỏng rồi, biết bao nhiêu tên con trai ở trong, cậu có nên mượn cái loa phóng vào gọi tên con trai tên Baekhyun ra ngoài ko. Nghe có vẻ hơi vô lý, cậu đành dũng cảm cố nhét mình vào xe. Cảm thấy ko khí đang bị hút cạn, cái mùi xe bus thật khó chịu, cậu chỉ muốn ói ra hết những thứ vừa ăn xong.
Kiếm Tử mạo muội quay sang hỏi thăm tài xế xe bus: " cho cháu hỏi ở đây có ai tên là Baekhyun ko? ". Nghe cậu hỏi ông chú hơi cau mày, chỉ tay về phía cuối xe: " người cậu cần tìm ở dưới đó ".
- Cháu cảm ơn.
Tạm biệt chú lái xe cậu tiến thẳng xuống cuối xe, một cơ thể nhỏ nhắn dần hiện ra trước mặt cơ mà có cái gì sai sai. Từng cày view hộ Tử Nhiên nhiều lần nên cậu thừa biết tướng mạo Baekhyun ộppa của con bé. Baekhyun ko cao lắm, có thể gọi là lùn, gương mặt nhỏ là tiêu chuẩn chuẩn mực cái đẹp của người Hàn. Nhìn thế nhưng cũng có sáu múi như các anh bạn còn lại.
Dù trước mặt cậu là người cực nhỏ nhắn, xét về chiều cao thấp hơn cậu một cái đầu. Tuy nhiên đó là con gái, cũng có thể là một cô nhóc bằng tuổi Tử Nhiên chăng? Chú tài xế nói ở hàng ghế cuối cùng mà ở đây chỉ có cô gái này. Liệu do Tử Nhiên quá hâm mộ Baekhyun nên nhầm lẫn giới tính của người gọi điện cho con bé thì sao? Đứng đấy suy nghĩ thì đến mai cũng ko xong, cậu mạnh dạn đến hỏi:
- Em có biết Baekhyun ko? _ cậu giật tai nghe của cô gái ra, cô ấy nhìn chằm chằm vào cậu như thể sinh vật lạ.
- Tôi chính là Baekhyun _ cô gái thản nhiên trả lời, cậu đứng như trời trồng, hồn bay phách lạc.
- Em nói em là Baekhyun, vậy số đt này do em gọi.
Kiếm Tử đưa tờ giấy có ghi số đt của Tử Nhiên đến trước mặt cô gái. Cô ko thèm trả lời, gật đầu lia lịa cười mỉa mai.
- Tôi chỉ đùa cho vui thôi, tại vì số đt xấu quá.
Lúc này lửa hận trong lòng cậu trào dâng hơn bao giờ hết. Số đt của Tử Nhiên là do cậu chọn vì con bé thuộc típ người bị lừa dễ dàng cho nên việc chọn số rất quan trọng. Cậu muốn chọn số nào khiến người khác ít chú ý nhất cũng vì ko muốn Tử Nhiên bị làm phiền.
- Em thật hèn hạ. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ
2. Nốt Ruồi Son Nơi Đáy Mắt
3. Như Giấc Mộng Ban Đầu (Tự Mộng Sơ Giác)
4. Em Thấy Núi Xanh
=====================================
Đang nghe nhạc rất êm tai, bỗng nhiên nghe thấy hai từ " hèn hạ " mà còn là chửi mình, Jenna ko bốc hoả sao được. Từ thời cha sinh mẹ đẻ đến giờ chưa từng có ai đam nặng lời với cô. Vậy mà hôm nay lại có kẻ dám cả gan mắng chửi cô trước đám đông.
- Này tôi ko quen biết anh cớ sao anh nói tôi như thế?
Kiếm Tử chẳng có thời gian rảnh để cãi nhau với cô gái trước mặt. Cậu ςướק túi xách từ tay cô, lấy ra chiếc đt gọi vào số của Tử Nhiên rồi áp vào tai của cô: " xin lỗi em gái tôi mau ".
Cái tên trời đánh đáng ghét dám bảo cô xin lỗi, nguyên tắc của cô trước giờ rất rõ ràng chỉ nói lời xin lỗi khi biết mình sai. Nhưng trong hoàn cảnh này ai mới là người sai đây, cô hay anh ta?
- Aaaaaaaaaaa biến thái
Jenna hét toáng lên khi phát hiện Kiếm Tử đang cầm tay mình, tất cả mọi người nhao nhao lên, ánh mắt đều hiếu kì nhìn xuống phía cuối hàng xe. Chả là thấy chóng mặt cậu liền cầm tay cô cho khỏi ngã, nào ngờ bị hiểu nhầm. Về phía Jenna cô vội hất tay ra, dùng khăn ướt lau đi lau lại đến nổi cả mần đỏ.
Bố từng nói với cô ko được phép để đàn ông cầm tay cô nhất là những người xa lạ. Bằng ko sẽ mang thai. Huhuhuhuhu cuộc đời trinh nữ của cô đến đây là kết thúc.
- Tôi ko quen anh ta
Nói rồi Jenna bật khóc nức nở, tức thì những người thương hoa tiếc ngọc liền đứng dậy lôi Kiếm Tử ra khỏi xe. Jenna liếc nhìn cậu ở phía ngoài. Ở trong xe quá lâu cậu mới cởi bỏ mũ lưỡi trai, gương mặt baby, điển trai hiện ra trước mắt. Cô lập tức đơ người, nhận ra đây chính là chàng trai trong truyền thuyết, cô vội vàng chạy xuống xe làm quen mà ko nhớ vì ai mà cậu mang tiếng là kẻ biến thái.