Nhỏ Nhút Nhát Và Cold Boy Cá Tính - Chương 02

Tác giả: Trum

Công Việc
1 ngày bị giám sát 24/24 cực nhọc.. chuẩn bị trôi qua
-Vậy lão già đó giao cho tôi những nhiệm vụ gì?- Nó quấy nhẹ tách trà nóng còn nghi ngút khói.
-Ừm.. Tối nay sẽ có một chuyến hàng, cô sẽ phải chịu trách nhiệm.- Hắn gác chân lên bàn, tai đeo phone, ngả ra sau ngủ
-Hừ.. Thế cũng kêu tôi làm à..- Nó bực tức kéo cái ghế của hắn.. Kết quả là một thân hình đổ rầm xuống đất.
-Au….. Yah~… Ai cho cô đẩy tôi!?- Hắn ôm đầu, nhăn mặt
-Xl~ nhé…. Tôi ko cố ý..- Nó nhún vai bỏ đi
-Axxxxxxxxxxx……………- Vò đầu bứt tai
Đêm xuống..
Hắn lén lút nấp sau bụi cây cách nó 100m, nó liếc về phía hắn, ung dung ra trạm kiểm soát
-Con ra nhận đồ..- Nó nói rồi đi thẳng vào trong cảng,mặc kệ ông bảo vệ đứng đó ngơ ngác
Chưa kịp tới chỗ chiếc xe congtainer.. Tiếng xe cảnh sát hú còi đằng sau khiến nó phải bước nhanh..
-Này cháu.. Làm gì ở cảng lúc này vậy?- Một ông sĩ quan trẻ cau có nhìn nó
-Cháu ra nhận đồ.- Nó đáp lửng rồi chỉ về phía chiếc xe congtainer đang lùi dần về phía nó.
-Hừm..- Ông cảnh sát suy nghĩ rồi tiến tới chỗ xe, mở thùng xe ra..Trong đó hoàn toàn trống trơn.. Ông ta đóng cửa lại..
-Được rồi nhóc..- Rồi bỏ đi, hơi hụt hẫng =”=
Nó dề môi nhún vai.. lại gõ gõ vào đầu xe, hàng vẫn còn trong đó.. Sở dĩ ông cảnh sát ko nhìn thấy là chiếc xe này đc thiết kế đặc biệt để qua mặt hải quan, thùng xe chỉ là trang trí và đánh lạc hướng mà thôi..Hàng nằm trong đầu xe, nếu nhìn sơ qua thì thấy cái đầu lớn mà nhìn vào trongthì khác lạ là thật chật chội, vì nó được chia ra làm hai mừ
Nhất định hôm nay nó sẽ về nhà ngủ một giấc thật ngon và mơ thật đẹp.. Ko dính dáng đến cái đồ biến thái kia n~…. Nghĩ tới đó nó vươn vai uể oải ngáp, cũng quá khuya rồi..
Vừa về nhà là nó chạy ngay vào phòng khóa trái cửa lại,nhảy lên giường nằm nhắn tin..
“Ding!”
“ Gì mày!?”- Nó lanh lẹ nhắn
“ Tao nghĩ là sẽ về Việt Nam sớm hơn dự định mày ậ..”
“Khoảng bao lâu?”
“Cỡ mai mốt gì đó”
“Ừm.. Dzậy ngủ đi mày.. Mệc quá!!!”- Nhắn nốt xongnó nằm lăn ra khò khò…
Khò khò… Khò khò… Dậy đê mày ơi….. Khò khò…. Đứa nào còn ngủ thì là con heo nặng kí n….- Nó giơ tay tắt báo thức.. Con bạn nó cài kiểugì mà >”
-Dậy rồi..- Nó chép miệng
-Con heo kia.. Dậy mau.. Muốn bị muộn học à?- Có tiếngđập cửa chán ngắt cứ đập vào tai nó >”
-Này thì..- Nó ném mạnh cái báo thức vào cửa phòng xong vùi mặt xuống gối
Hắn vừa bước vào phòng thì một vật thể không xác định[ UFO ] tiến dần tới, né nhanh hắn gầm gừ
-Dám ném tôi à?- Nói tới đó hắn ngã xuống nền nằmluôn.. Chiếc đồng hồ theo lực CỰC mạnh của nó phản tường đập mạnh vào đầu hắn..[ ôi tội thiên thần của em ]
-Chẹp chẹp…. Có việc gì kêu tôi vậy?- Nó lơ ngơ ngóc đầu dậy
Buổi sáng nhà này ko bình thường mấy nhể!?
Đường Tới Trường
Nó chân sáo tới trường,lại còn ngâm nga n~ chứ.. Trong nó đang một niềm vui. Bạn nó sắp về rồi….Làm gì.. làm gì để đón bạn nó đây nhỉ?
-Đồ ngốc,ko chờ tôi à!?- Hắn đi phía sau, con nhỏ này sao hôm nay vui thế nhờ?
-Ko- Ko lẽ nói có à!? Taz đâu có cao thượng đến vậy kakaka
-Ơ..này..
-Tôi luôn là ngườiđi trước.-Hắn vênh mặt,tự nhủ đau khổ
“ Mình mà phải đi bộ sao?”
Dĩ nhiên là đến trường thì ai cũng nhìn nó mà trợn ngược con mắt lên rồi
-Thấy ko, nhỏ như nó mà đòi ăn bám theo Cold Prince kìa..- hv 1
-Thấy chứ sao ko.. thế mà Cold Prince còn cho nó theo sau n~..-hv 2
-Nhìn thế thôi.. Chứ chắc nó là ôsin của anh ấy đó- Hv 3
-Nó á? Xứng đáng sao?- Hiền chỉ vào nó nói vs đám bạn,cườikhẩy
-Thế cô có xứngko?- Chợt hắn quay nhẹ đầu lại,buông cho Hiền một câu về nhà làm home work rồi nắm tay nó kéo mạnh đi
Đi được mộtlúc, nó bực bội vùng tay hắnra:
-Anh làm tôi đau!
-Tôi xin lỗi..-Thoáng có bối rối trên khuôn mặt perfect của hắn
-Mà sao anh lại bênh tôi thế!?
-Chỉ là ngứa mắt khi nhìn thấy loại người đó thôi.. Đừng vội mừng.-Hắn quay đầu đi tiếp,lần này ko nắm tay nó nữa..Nhưng hắn cố đi chậm để nó bắt kịp
Hắn Bị Làm Sao Thế Nhở?
Bạn đang đọc truyện online tại website: ThíchTruyện.VN

Đang chăm chú học thì..
-Này đồ ngốc, chép cho tôi vs..- Hắn nhắm mắt, gió lùa nhẹ làm lòa xòa những sợi tóc hắn, nhìn rất thanh thản..
Nó đơ vài s rồi ngoan ngoãn lấy cuốn tập của hắn ra chép, tập hắn.. trống trơn.
-Biến thái, sao tập anh trống trơn v?
-Có viết đâu mà ko trống vs chả trống!
-Hừ, thế định ђàภђ ђạ tôi à!?- Nó quay đi chép, tý nữa chép ko kịp lại phải 3,4 tay cấp tốc mất
Giờ ra chơi, hắn kéo nó lên sân thượng.
-Ở yên đấy!
Nó im lặng đứng đó, ngắm mây trong xanh, ngắm cây rung động.. Gió nhẹ lướt qua nó, mái tóc nó bồng bềnh, váy nó thổi nhẹ..
Có con người ngồi đối diện nó nhưng ở một góc khá xa, dán chặt mắt vào nó.. vậy mà nó ko hay biết ấy chứ!
Bọn con gái ganh ghét đứng thập thò ở cửa mà cầm những viên sỏi ném vào nó, trông tình thế rất hài, những viên sỏi nhỏ cứng cứ liên tiếp vào người nó, vào đầu nó.. Nó choáng váng nhưng ko muốn hắn biết nên cứ ngồi đó chịu đựng.. Bọn kia nửa cười nửa tức giận càng ném mạnh hơn n~..
-Ai da..- Một viên sỏi ném mạnh vào thái dương nó..Đau như 乃úa bổ vậy! Nó rên khẽ làm hắn bên góc kia mở mắt ra nhìn nó.. Thấy ko có gì hắn định nhắm mắt lại..
-Á!- Viên này càng mạnh hơn, vào đầu gối nó..
-Cô sao vậy?- Hắn nhíu mày, chợt nhìn xuống chân nó,một vệt máu dài chảy xuống, vừa rồi ko phải một viên sỏi, mà là một viên gạch được mài sắc bén..
-Sao thế này?- Hắn chạy lại gần xem, vết thương chỉ mới đây thôi, ai làm thế nhỉ? Nhìn quanh, hắn thấy một hòn gạch nhỏ sắc yên vị trong góc tường, nếu viên gạch ở đây, thì người ném chắc phải ở.. Hắn nhìn vềphía cửa, bọn nữ sinh liền sập cửa lại thở phì phò.
-Kệ đi.. Tôi ko sao..- Nó nhìn hắn, sao mà hắn lo lắng dữ vậy!?
-Đi vs tôi..!- Hắn bế bổng nó lên làm nó giật mình la oai oái
-Thả tôi xuống đồ biến thái!!!!! Cho tôi xuống!!!!!!!!
-Im!- Hắn đặt nhẹ ngón tay trỏ lên môi nó, hai mắt nó mở căng.. Im re…
Bế nó xuống phòng y tế lấy bông băng, một mình hắn tự sát trùng băng bó cho nó làm cửa phòng y tế trường đông nghẹt những học sinh nữ
-Tôi tự băng đc.. Anh đi ra đi!- Nó khó chịu.. Người gì mà nhiều thế nhở?
-Áxx~….- Nó nảy lên, thuốc sát trùng hắn chấm mộtchút vào chân nó, hắn làm rất êm và dịu dàng.. Má nó hơi ửng lên..
-Xong rồi đó!- Hắn ngồi lên giường cạnh nó, ánh mắt rạng rỡ, hắn mỉm cười nhìn nó
-Ưm.. Cảm ơn anh!- Nó lí nhí thốt hai chữ cảm ơn mà cứ như cực hình ấy!
Bh thì những nữ sinh xung quanh đó chính thức war vs nó rầu.. từ bh trở đi nó sẽ là kẻ thù num bờ oăn của Fc Thiên ák..! Cầu trời phù hộ nóa..!
Sẽ thế nào khi nó một mình đối phó vs hội con gái toàn trường.. Chừng nào có chap ms Trum sẽ tiết lộ
Vào Bẫy
Giờ thể dục nó ngồi thổi mấy cọng tóc phủ xuống trán, buồn rười rượi.. Bóng rổ là môn nó kém nhất, thế mà nhỏ Hiền lại biết ms hay chứ.
-Thư, phụ trách bên phải [ thông kủm Trum ko bít nhìu dzìa bóng rỗ ]
Nó thở dài, đeo băng bảo vệ cổ tay rồi ra sân.
Trận bóng rổ diễn ra suôn sẻ đến khi nhỏ Hiền chuyền bóng cho nó, lập tức một nữ sinh chạy lên trước ngáng chân nó.
Nó ngã xuống, cổ chân nó bị trật..
-Ah~…- Nó ôm cổ chân, mắt nhắm tít lên vì đau
Hiền ra xin phép thầy giáo đưa nó xuống y tế, cả bọn cõng nó đi tới phòng nhưng giữa đường lại quẹo vào nhà kho..
Lũ học sinh nữ ném nó xuống đất, từ nãy tời `h tụi nó đã chịu nhục nhiều vì cõng con vịt xấu xí này lắm rồi!
-Nhục thật mày nhỉ!?- Một nhỏ phủi tay, nó nhanh chóng nhận ra tất cả đều thuộc Fc Thiên..
-Con vịt xấu xí này tưởng mình là thiên nga muốn làmgì thì làm mày ạ- Hiền nhìn nó khinh bỉ, cười
Ả đi quanh nó, ngắm nhìn thật kỹ nó, nhẹ nhàng cúi xuống nhìn thẳng vào mắt nó:
-Mày biết là mày đang làm gì ko?
-……….
-Hừm, con chó này muốn cho chúng taz thấy nó vô tội này.. ha ha… - Quay lại bọn kia, Hiền cười ha hả..
-1 cái tát chẳng đủ đâu nhỉ!?- Hiền tát mạnh vào đôi má bầu bĩnh nó, tự hỏi
-Tụi bay muốn làm gì thì làm- Nói rồi Hiền ra đi ra ngoài, bỏ mặc nó cho bọn kia, tâm trạng Hiền chẳng thoải mái chút nào, [ tát có1 cái sao mà thỏa mãn đc cô ơi ==”] ả có kế hoạch cho riêng mình.. Ko lộ liễu như những con heo ngu ngốc trong kia. Nghĩ đến đây Hiền cười vang như một người tâm thần =.=”
Nó đứng dậy, chẳng thèm vuốt lại mái tóc bị hất tung về đằng trước sau khi bị Hiền tát
Đám nữ sinh cười cười, lao vào nắm tóc nó mà giật mà kéo, lao vào đấm vào bụng nó, lao vào đạp vào chân nó.. Cứ thế màn hành hình kéo dài mãi thôi.. Nó đứng im.. Đau lắm nhưng nó ko ngã.. Thế này đã là gì vs nó.. Là gì vs trách nhiệm nó gánh trên vai..
Nó bật ho sù sụ, có ai đó vừa đá mạnh vào bụng nó..Cơ thể nó đang nén đau, nén chịu.. Những cái tát cứ giáng vào mặt nó, khuôn mặt nó đỏ hằn nhiều dấu tay, mép môi nó dính chút máu, nó nhổ bãi máu ra sàn..
Một nhỏ nữ sinh hung hăng đẩy nó ngã xuống, lũ kia nhao nhao bu vào đá nó.. Bị bất ngờ nên nó cũng chẳng kịp phản ứng.. Thôi thì phó mặc vậy..
Sau khi ђàภђ ђạ nó đã đời tụi kia kéo nhau ra khỏi cái nhà kho bẩn thỉu, đứa nào đứa nấy cười cho thật hả dạ..
Còn mỗi mình nó nằm đó, ngắm hoàng hôn đang xuống dần,ngắm bầu trời đang đen dần.. Ngắm thân phận hẩm hiu của mình..! Một lúc sau nó gượng dậy lê bước ra ngoài trường, giữa đường nó mua một chiếc áo khoác dày và lớn, khoác về nhà.. Nó ko muốn cho hắn biết, mà hắn biết thì liên quan chi tới nó!? Chắc hắn sẽ khinh thường nó mà tkoy..
Đang đi thì trời đổ mưa axít thật to, mưa này là do môi trường bị ô nhiễm nên cơn mưa khá mặn.. >
Tắm thật sạch nó ra giường lấy bong băng tự băng bó lấy.. Khổ nỗi nó rất cẩu thả vs hậu đậu nên đánh cả đống cồn lên vết thương…….
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA…………!!!!!!!!!!- Nó hét lên, xót quá xót quá hu hu hu…….
Hắn trong phòng nghe nhạc cũng phải bịt kín lỗ tai lại..Nhỏ này thật muốn làm nổ màng nhĩ của ng` taz đây mà!!
Hắn tới trước phòng nó, gõ cửa:
-Gì mà la vậy đầu heo?
-………..
-Này!- Hắn gõ mạnh hơn
-……………
-Này đồ ngốc đầu heo!!!!!!!- Hắn bực tức gõ đến nỗi cửa nó lõm vào luôn )
-Tức rồi đók nhaz!- Hắn đá bay cái cửa ૮ɦếƭ tiệt..Bước nhanh vào phòng, nó đang trong WC xịt nước lạnh lên vết thương..
-Ah~…… rát quá!!!!- Và đók là câu bình luận của nó sau khi hắn làm hư cái cửa quý giá của nó, sự riêng tư của đời nó ==”
-Trời đất, cô sao vậy!?- Hắn liền lao ngay vào WC xem, toàn người nó từ chân tới tay đều có những vết xước, bầm và tụ máu,ngay cả tóc cũng rối bù..
-Mặc kệ tôi.. liên quan gì tới anh!- Nó liếc xéo hắn
-Bỏ tay ra!- Hắn hất vòi nước ra, bế nó ra giường rồi nhìn sơ qua 1 lượt, nheo mắt
-Anh nhìn cái gì!?- Nó hét toáng lên.
-Cô gây sự vs người ta à?- Tiếp tục nheo mắt nghi ngờ nhìn nó
-Anh có phận sự gì à?- Nó lườm hắn, rồi nhìn xuống vết thương
Hắn lại gần thêm mấy bước nữa, vươn cổ nhìn nó
-Yah~.....Anh muốn gì đây!?- Nó co chân lên giường
Hắn quay đi lấy hộp sơ cứu, xong hắn quỳ xuống đối diện nó, nâng nhẹ chân nó lên, lấy miếng bông gòn có ít ô-xi già trên đó thấm nhẹ lên vết thương của nó.. Xong lấy băng keo cá nhân nhẹ nhàng băng vào.
Nó thấy hơi khó chịu.. Hắn đang làm cái quái gì thế nhỉ?
Hắn ngước lên nhìn nó:
-Có cần tôi băng luôn hông? – Hắn chỉ vào các vết thương khác
-Thôi thôi.. Tôi tự làm đc.. Anh ra ngoài dùm tôi điiiiiii………. –Nó đẩy hắn đi
-Khỏi cần đuổi.. Tôi ko ở đây làm gì đâu.
Hắn bước tới cửa..
-Và sửa ngay cái cửa cho tôi!- Nó ném cái gối vào lưng hắn
Hắn còn chẳng thèm quay mặt lại, bước thẳng về phòng
-BIẾN THÁI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!- Ai tả đc nỗi uất ức trong lòng nó ko
Hắn về phòng đóng cửa, dựa lưng vào cửa, hắn nhoẻn miệng cười..
Theo dõi page để cập nhật truyện hay