Nhỏ Là Đặc Biệt - Chương 04

Tác giả: Đang cập nhật

Thấm thoát 1 tuần cũng đã trôi qua hum nay là thứ 7 là ngày cuối tuần nhưng co phải đi học buổi sáng tới 3 h` chiều mới về.
Vừa về tới nhà bà Isa đã gọi nó lên phòng
_con chuẩn bị đi là vừa 6 h` chúng ta sẽ đi đến buổi tiệc, cón bi h` con lên tắm rửa rồi đi đây với ta.- bà Isa cười hiền
_dạ - nó chỉ biết nghe theo mặc dù vẫn tò mò "đi đâu dzệy ta?"
No làm theo lời bà lên phòng rồi
tắm rửa thay 1 bộ đồ rất ư là giản dị là 1 cái quần jean đen và 1 cái thun trắng.
Bà Isa dẫn nó tới 1 cái Beaty Salon rất ư là sang trọng
_con vào đi - bà nói
nó cũng bước vào và có 1 người nhìn có vẻ rất style
_oh, xin chào phu nhân Richard hum nay bà dẫn ai theo ah`?- ng` đó hỏi
_uhm` đây là Janie cháu của tôi còn đây là Nigel, cô ấy là quản lý ở đây - bà Isa giới thiệu - àh hum nay cô hãy làm sao để cháu ta có thể đẹp nhất trong bữa tiệc tối nay là đc - bà Isa dặn dò
_vâng, chắc chắn rồi ạh - Nigel trả lời rồi quay sang nó - em theo chị, Linda đâu em hãy lo cho bà Isa
_vâng - nó đi theo Nigel
Xong nó ngồi xuống chiếc ghế, Nigel lấy dụng cụ và bắt đâu là cho nó 1 kiểu tóc. đó là kiểu tóc xoăn nhẹ, bới sang 1 bên, đằng trước là mái xéo và thả xuống vài sợi tóc sài hơi xoăn và trên đầu nó là 1 chiếc ruy băng hình trái tim màu hồng nhìn rất xinh.
Rồi chị ấy bắt đầu trang điểm cho nó. Tiếp đó là phần chọn trang phục và trang sức (cái này thì bà Isa chọn với nó)
Bà Isa chọn cho nó 1 cài áo màu hồng có kiểu rất ư là teenager ngắn ngang gối và đôi giày cao gót có 1 cái nơ hồng
(up lên đại ) ( màu này t/g hok thích nhưng nó nữ tính nên chọn lun)
5h`30
_alo Kevin àh! con chuẩn bị đi rồi đến đón mẹ - bà Isa gọi điện cho hắn
Còn nó thì vào thay đồ và ra
_con đẹp lắm Janie ạh - bà Isa khen làm nó nở mũi lun
khoảng 6h` kém 5 Kevin đã đâu xe trước của, hắn bước ra
"wow, sao hum nay hắn khác quá vậy ta" nó nghĩ (chời ng` ta handsome vậy mà nhỏ này kêu khác ) hắn mặc nguyên 1 bộ Veston màu trắng bóc tóc đc vuốt keo cẩn thận trong rất lịch lãm và manly làm tim bao nhiêu cô gái trong beauty salon phải ngưỡng mộ nhưng với nó thì bình thường bởi tim nó bị đóng băng. Bà Isa bước ra trước hắn ra mở cửa đón, đến lượt nó bước ra thì hắn như hóa đá, rồi bỗng đỏ mặt "hơ, nhỏ đó đây sao, sao xinh quá vậy, làm mình tưởng cô nào "
_hum nay con thấy Janie thế nào? - bà Isa hỏi Kevin
_uhm`... cũng bình thường- hắn dzã vờ
"anh tưởng mình đẹp lắm chắc" nó tưng tức
6h` 15 nó, bà Isa và tên đáng ghét ấy đã có mặt tại nhà Well
nó phải choàng tay Kevin bước vào
_oh` chào bà Richard bà đã đến rồi àh - Ông Well ra đón tiếp rất nồng hậu.- àh chào cậu Kevin, còn đây là ...
_đây là Janie cháu tôi - bà Isa nhanh nhẹn giới thiệu
_vâng chào ông Well - Nó đáp lễ
_thôi mọi người vào dự tiệc đi - nói rồi ông ta và bà Isa cùng đi nói chuyện với vài người khác
Nó định buông tay ra nhưng Kevin lại giữ lại
_cô còn lạ, hãy theo tôi đi lạc bi h`
_này tôi hok phải con nít 3t với lại tôi có miệng để mà hỏi nhá - nó nói rồi dzựt tay khỏi Kevin -> tự đi. Nó đi lấy 1 số thức ăn và đồ uống vì thấy hơi đói bụng
Xong tự nhiên ở đâu ra có 1 người đàn ông nhìn lớn hơn nó chừng 6-7t khá bảnh
_Chào cô pé, tôi là William Ford, cô pé lần đầu tiên đến đây àh? - hắn tự giới thiệu
_vâng - Nó trả lời
_thế cô pé tên gì?
_Tôi là Janie - nó trả lời nhưng hok có cảm xúc
_cô bé đi với đi với ai vậy ? - hỏi típ
_với nhà Richard - Nó nói lạnh
_cô pé là người châu Á phải hok, mà nước nào vậy ? - hắn hỏi
_vâng, tôi là ng` Việt - Nó rành mạch
_cô pé mấy tuổi rồi mà cô pé có vẻ ít nói nhỉ? - lại hỏi
_tôi 18, thôi chào anh - nó từ chối 1 cách lịch sự mà hok thèm hòi hắn 1 câu nào.
"Janie àh, cô bé thú vị đấy" Will nghĩ
Nó bước ra ngôi vườn rông nơi có hồ bơi và cách xa buổi tiệc.
Nó ngồi trên xích đu và thật tình cờ nghe cuộc nói chuyện
_Mark, đừng bỏ em, hay anh vì con nào mà như vậy, nói cho em nghe ? - 1 cô gái nói trong nước mắt
_hok vì ai cả, chỉ là tôi muốn chia tay với cô thôi, Anna - ng` con trai tên Mark lên tiếng rồi toang bước đi
_Mark, Mark tại sao chứ - cô gái ấy khóc òa
Người con trai bước ra
_òa, thật là cảm động và đau khổ - là nó
_sao cô lại ở đây ? - Mark hỏi
_tại sao lại hok, tôi là khách - nó cũng lạnh lùng
_vậy là cô đã thấy hết rồi àh? - anh ta hỏi
_đương nhiên rõ nữa là đằng khác - nó hơi cười
hắn tiến lại gần nó
_sao cô hok vào ra đây làm gì rồi còn nghe lén ng` khác nói chuyện? - Mảk cũng tò mò
_Hok thích ồn ào nên ra đây. cón chuyện nghe lén thì tôi hok hề chỉ tại 2 ng` nói to quá thôi - Nó vẫn tỉnh bơ - mà sao anh hok vào đi ?- Nó hỏi lại
_giống cô thôi - lạnh
_thôi tạm biệt, tôi vào trước đây - nó định đi nhưng Mark kéo lại
_ngồi đây nói chuyện với tôi 1 chút được hok ? - hắn yêu cầu nhưng trong mắt hiện lên 2 chữ "cô đơn"
_cũng được - nó hok đành đi
_cô đi với ai ?- Mark
_nhà Richard - Nó tự nhiên
_là bà Isabella Richard và Kevin Richard đó hả? - anh ta hỏi nó
_đúng, anh biết họ àh ? - nó ngu ngơ
_ùh nhà Richard là bạn làm ăn của nhà tôi - Mảk giải thích
_anh là....- Nó mắt sáng bừng như là tìm thấy gì đó
_đúng tôi là Mark Well con của ông Marvin Well. - hắn cười nhẹ
_wow, anh cười đẹp lắm đó sao hok cười nhìu - nó vô tư
_hok có gì đáng để cười - hắn nói - mà phải công nhận hôm nay cô rất xinh
_thanks nha - nó nói vô tư hok có chút ngại ngùng - nhìn anh cậu có vẻ cô đơn nhỉ
_uh`, bố mẹ tôi đi làm ăn suốt ngày mà - hắn nói
_liệu tôi có thể làm bạn với anh đc hok - nó chìa tay
_chẳng phải chúng ta đã cùng 1 nhóm rồi sao ?
_đúng nhưng chưa kết bạn - nó giữ nguyên tư thế, rối hắn cũng đưa tay bắt tay với nó.
_thôi cũng trễ rồi chúng ta vào đi - nó định kéo Mark đi nhưng
_.....- nó đã bị hắn kéo lại và nằm trọn trong vòng tay của Mark.
_này anh làm gì vậy - nó hơi lúng túng và cố đẩy hắn ra
_hãy cho tôi ôm cô 1 chút, chỉ 1 chút nữa thôi - Mark cầu xin
_... - thấy hắn rất cô đơn và cần tình thương nên nó củng hok vùng vằng nữa mà để cho hắn ôm
1, 2 rồi 3
_này ôm đủ chưa vậy ? - nó hết chịu nổi rồi
_uh` xin lỗi- hắn nói
_hok sao - nó cũng hok nói gì nhìu
Nãy giờ có 1 người đã thấy hết tất cả rồi nắm chặt tay
"tại sao em lại cho hắn ôm mà khoác tay tôi em cũng hok thèm " mắt người này bỗng trở nên đáng sợ
9h1` tối nó cùng bà Isa và tên đáng ghét về nhà, trên xe hok ai nói lời nào nó cũng thấy hok khí ngột ngạc nhưng cũng hok lên tiếng vì nó hok thích nòi chuyện, còn bà Isa thì mệt quá nên ngủ 1 lát.
Về đến nhà
_Alex dìu bà vô nhà - xong Kevin kéo tay nó ra sau vườn
_nãy giờ cô đi đâu? - hắn tra hỏi
_ra vườn ngồi - nó tỉnh như ruồi
_với ai? - hắn gặn hỏi
_với ai kệ tôi, anh là ai mà tự nhiên tra hỏi tôi kiểu đó? - nó khó chịu
_chẳng là ai cả nhưng cô mau trả lời tôi - hắn nóng
_anh hok cần biết, thôi hok đôi cố vời anh nữa, tôi đi lên - nó toan bước đi nhưng đâu dễ thế hắn kéo giật ngược nó lại và
_....uhm...uhm - đôi môi hắn đã đề lên môi nó, nó vùng vẫy nhưng hắn quá mạnh nhưng cũng thoát khỏi tay hắn và rồi
"bốp"
_anh làm cái trò gì vậy, đồ lưu manh tôi ghét anh - nó noíma2 mắt rưng rưng rồi chạy đi. "em ghét tôi vậy sao... tại sao ?" hắn đau khổ (chời còn hỏi tại sao nữa, hun ng` ta rùi mà, tỉnh thấy sợ)
Sáng hum sau (là CN nên nó hok đi học) nó cố "nướng" thật trễ để hok gặp tên đáng ghét nhưng "ghét của nào trời trao của đó" mà nên vừa cầm hộp sữa bước ra khỏi phòng thì cũng gặp hắn bước ra (phòng đối diện nhau)
"chời ơi xui quá. mới ra đã gặp hắn" nó định bước dzô nhưng vì lòng tự ái và hok mún hắn nói nó là 1 đứa yếu đuối nên đi thẳng mặt lạnh như đá cục.
"chắc nhỏ hận mình lắm, phải làm sao đây?" hắn bối rối khi thấy nó.
Nó xuống bếp và làm 1 hộp Obento phong cách nhật bản riêng cho mình
Rồi nó chuẩn bị cho 1 buổi picnic 1 mình, nó đem 1 cái dzỏ to vừa đủ 1 hộp Obento vừa đủ 1 chai nước Cam vắt và 4 cuốn tiểu thuyết dày cộp.
Kevin có vẻ hối lỗi
_tôi xin lỗi, cô tha cho tôi nhé, để tôi chở cô đi - hắn năn nĩ mặt hết sức đáng thương + bùn cười
_thui đc, tôi sẽ tha (khoan dung ghê) và hãy coi như hok có ngày hum qua, còn 1 điều kiện anh hãy dẫn tôi ra ngoại ô Tp để cho buổi Picnic
_ok lun tui biết 1 chỗ này là 1 thảo nguyên vắng nhưng cực kì đẹp - hắn mừng rỡ
_thui đi lẹ hết h` bi h`- nó hối Kevin
Rồi 2 đứa cũng tới nơi đúng như lời Kevin nói đó là 1 thảo nguyên đẹp và rộng. nhưng hắn hok dừng lại ở thảo nguyên mà đi sâu vào trong là 1 ngôi Biệt thự rất đẹp và Cực kì bự (hơn ngôi nhà nó đang ở)
_đây cũng là nhà của tôi nhưng đây là nơi để chúng tôi nghĩ ngơi thư giãn - hắn giới thiệu
hắn và nó vào nhà cất xe thì
_Janie cẩn thận, đàng sâu cô- nó chỉ kịp quay lại nhìn và "á"
đó là 1 con hổ con lao vào nó
_cô có bị làm sao hok ? - Hắn hỏi - cô đừng sợ nó là Ruby vật nuôi của tôi đó nó hok cắn đâu - hắn típ tục giải thích
còn con hổ thì cứ bám rít lấy nó, nó đi đâu con hổ đi đó
_nó có vẻ thích cô nhỉ ? - hắn nói
_chứ sao tôi mà, mà nó cũng dễ thương nhỉ ? - nó vuốt lông con Ruby - nhưng anh ở Tp làm sao cho nó ăn?
_tôi thuê người huấn luyện và cho nó ăn - hắn nói
_hay chúng ta dẫn nó ra lun đi - nó đòi
_hưm` chìu cô vậy - hắn có vẻ hết cách
Hắn, nó và Ruby trãi thảm picnic rồi nó lôi em Km900 quen thuộc nghe nhạc -> cả 2 đứa ngủ xong chừng 3 giờ chiều nó thức dậy còn Kevin vẫn đanh giấc ngon lành.
Nó lòng vòng quanh đó rồi bỏng trượt chân xuống 1 cái hồ cực rộng lớn nó lại tự nhiên bị chuột rút nên hok bơi được nó la hét cầu cứu nhưng hình như hok ai ở đó (tên kia ở khá xa) nên cũng chẳng ai nghe, 1 2 rồi 10 trôi qua nó đang mơ mang dần.
1 2 rồi 10
"chẳng lẽ mình ૮ɦếƭ như thế này sao ?" nó mê mang dần
Bỗng có 1 bàn tay kéo nó lên và ôm vào lòng, mặt nó thì xanh lét và thở gấp rồi ngất xỉu.
_ày, ô ..có ...ao hok, è... ỉnh dậy ..au - đó là những gì nó nghe được (t/g dịch lại nèh : này, cô có sao hok, nè tỉnh dậy mau)
Nó đã tĩnh dần nhưng vẫn còn mơ màng và
_Bảo. Quân Bảo, anh ở đâu? - Nó la ó rồi bừng tĩnh
_này có sao hok, trả lời đi chứ - Kevin lo lắng
_...ùhm hok...hok sao - nó vẫn chưa hoàn hồn
_mà tại sao cô rớt xuống đó vậy? - hắn hỏi
_àh, tôi đi dạo -> bị hụt chân -> rồi tự nhiên bị chuột rút -> hok bơi được -> bị ૮ɦếƭ đuối - nó giaỉ thích ngọn ngành
_mủh Quân Bảo là ai vậy? - hắn tò mò - bạn cô àh
_ùhm...... 1 ng` bạn đặc biệt, mà anh hỏi làm gì ? - Nó trở lại như bình thường
_thui chúng ta về nhà đi... thôi ૮ɦếƭ con Ruby đi đâu rồi - Hắn giờ mới hốt hoảng
_chứ nó hok đi theo anh àh?- Nó ngu ngơ
_hok tại tôi hok thấy cô nên đi tìm nó thì lúc đó đang ngủ - hắn lo
_thui đi tìm nó đi chắc nó chỉ ở quanh đây hoặc xa hơn là khu rừng bên cạnh thui àh, hok đi xa được đâu - nó lí luận - tui với anh chia nhau ra tìm đi
_cô đi 1 mình được hok đó ? - hắn hỏi
_này đừng có coi thường người khác như vậy chứ, rút kinh nghiệm rồi - nó tự tin
_được rồi tôi đi hướng này, cô đi hướng kia nha - hắn chỉ
_ùhm - rồi nó bắt đầu đi tìm con Ruby nó bắt đầu đi vào khu rừng.
Khu rừng càng tối dần nhưng vẫn chưa thấy Ruby (đúng hơn là trời đã tối)
_Ruby em ở đâu? Ruby- nó gọi lớn cầu mong con "mèo" con nghe thấy
Nó bỗng nhiên thấy rợn người , trời tối làm nó thấy sờ sợ
_em mau ra đây đi, Ruby - nó đã hoảng sợ thực sự
Nhưng đi 1 lúc nữa thí nó bỗng thấy 1 căn nhà rất to và rất đẹp (kiểu nhà cổ của Pháp)
"oà đẹp quá mình có nên vô hok đây ?" nhưng vì sự tò mò và có 1 cái gì đó như thúc đẩy nó vào ngôi nhà.
Vào trong ngôi nhà là 1 ngôi nhà có người ở và có vẻ tráng lệ nó lên tiếng:
_xin chào có ai ở đây hok ?
_....- hok có ai trả lời
Rồi nó vào sâu bên trong nữa và tò mò mở 1 cánh cửa gần mình.
Nó chẳng thấy gì, là 1 căn phòng trống rỗng nhưng trắng tinh khiết. Nó đóng cửa phòng và định mở cánh cửa thứ 2 nhưng có tiếng nói vang lên:
_này cô pé tại sao lại tự tiện vào nhà người khác như vậy chứ ?
_tôi.. tôi có hỏi nhưng hok ai trả lời và tôi đang đi tìm con Ruby nên vào tìm thử, nếu có làm phiền chủ nhà thì... ch...chào tạm biệt - nó lấp bấp tìm lí do rồi toan bước đi nhưng có 1 cái gì đó nếu nó hok làm là 1 bàn tay kéo ngược nó lại (nhỏ này bị kéo ngược cà mấy lần rồi ấy nhỉ đếm giùm T/g nhe hìhì) và
_ông... ông Ford (ở chap 13) , sao ông lại ở đây ? - mắt nó tròn xoe
_cô pé hỏi lạ thật, nhà tôi tôi ở chứ sao - hắn trả lời mặt đểu đểu - mà đừng gọi tôi là ông, tôi chỉ hơn cô chừng 6-7t thôi
_đây là nhà ôn... anh ư?( chời ơi trong tiếng anh "You" có quá trời nghĩa nhưng T/g thích nói dzệy cho hấp rẫn) sao lại là trong rừng ?- mắt nó tròn thêm như chihuahua (giống lắm mà)
_tôi thích yên tĩnh và thiên nhiên cô pé ạh - Hắn cười
_nhưng mà ông đừng có gọi là cô pé này cô pé nọ nữa được hok? - Nó tức khi hắn gọi thế - tên tôi là Janie
_thôi được nhưng em vào đây tìm cái gì à? - hắn giờ mới hỏi lí do
_là 1 con cọp con tên Ruby - nó nói
_ nó quan trọng lắm àh ? - hắn hỏi
_đúng vậy, nhưng mà anh có thấy nó hok nếu thấy hãy cho tôi biết- nó dặn dò rồi bước đi nhưng cành cổng bỗng đóng sầm lại.
_đâu dễ bỏ đi như thế chứ Janie - hắn cười nửa miệng
_anh... anh mún gì ? - nó hoảng sợ
_mún gì àh, tôi muốn cô pé đó? - hắn bi h` như một con cáo dê cụ xấu xa hok hơn hok kém.
_này đừng có đến đây tôi có võ đấy - nó nói . Nhưng hắn vẫn cứ tiến đến và......
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc