Nhỏ Là Đặc Biệt - Chương 02

Tác giả: Đang cập nhật

Sáng hum sau
_Aaaaaaahhh.. sao tui lại ở đây?- NÓ la hét um sùm
_Hum qua.. cô khóc rùi bỏ chạy có đứa nhìn thấy lại báo cho tôi nên tôi đưa cô về đây -vẫn lạnh lùng
_ùhm... dzậy hả-nói rồi nó bật dậy -cảm ơn, nhưng cũng xin lỗi vì đã làm phiền. nhỏ quay bước
Bảo kéo tay nó và ôm nó từ đằng sau
_Đừng đi xin ma.. cậu đó, hãy cho tớ 1 cơ hội để có thể chuộc lỗi, làm ơn- Bảo nghẹn ngào nhưng thật nhẹ nhàng
_.....-nó im lặng hok nói nhưng cũng không đẩy hắn ra
_được hok, tớ có thể hok?-Bảo dịu dàng xoay người mó đối mặt với mặt mình-hãy trã lời cho tớ biết
_...- Nó hok nói nhưng thay dzào đó là cái gật đầu và rồi....(các bạn đoán xem nào)...một nụ hôn thật ấm, thật ngọt ngào và thật nồng cháy.
Thế rồi nó vs Bảo cứ giữ nguyên tư thế (ax ax)
_còn giận hả cô nương ? tha lỗi cho "em iu" này nha nha -Bảo chỉ có thể nhẹ nhàng khi ở với nó thôi "dzệy là nhỏ hok như mình đã nghĩ
_"anh iu" này hok dám đâu, tại ai mà "anh iu " bị ngất chứ, còn đi với nhỏ đó rồi còn lạnh lùng nữa, xí....-NÓ kể tội hắn ra rồi lẫy
_thui mùh cho xin lỗi, "em iu" sẽ hok bao giờ làm cho "anh iu buồn nữa ha - Duy hứa
_Nhớ đó- thế rùi chúng nó lại hòa và level up của sự bền vững cũng như hạnh phúc.
Sáng hum sau
_hey dzui lại òy, hình dzới bóng lại gắng kết rùi nha, công khai lun nha - mấy nhỏ con gài chọc nó làm nó đỏ như muốn đào cái lỗ chui xuống đất
_thui đừng chọc nữa nó nỡ mũi lun òy kìa - 1 đứa chọc... chúng nó cười nói rất dzuj dzẽ
Ở 1 góc nào đó
_hẹn tôi ra đây có chuyện àh ?- Duy hỏi
_có mới hẹn, anh biết tin gì chưa họ đã hết giận nhau rùi thậm chí cón công khai kuôn rùi đó -Nhỏ San nói với dzọng đầy thách thức
_liên quan đến tôi với cô àh? - Duy hơi bực
_sao lại hok chứ, tôi thích Bảo còn anh thì với Nghi, sao ta hok trao đổi 1 thỏa thuận nhỉ?- San gợi ý
_ý cô là...-Duy lúc này mới nhận ra
_ý tôi là ...- San nói khẽ vào tai Duy điều hì đó.
_sao cơ? - Duy ngạc nhiên thật sự khi San vừa nói xong
_đống ý hok?-San hỏi lại
_ùhm..ờh thì ...uhm...thì có nhưng có hơi quá hok?-Duy lo lắng
_hok có gí lá quá đáng đối với con San này - San nở 1 nụ cười nửa miệng
>>>>>>>>>kết thúc cuộc gặp gỡ<<<<<<<<< Hum đó, trước cổng nhà Nghi _êy chào tạm biệt nha "heo ngủ", kaka-Bảo cười mà giọng cực kì đáng "oánh" _hử vừa nói cái gì đó hử, "anh iu" xử lí "em iu" àh nha? -nó vừa hù dọa Bảo vừa cười _thử oánh coi , "EI" dzô méc mẹ của"AI" bi dzờ- BẢo cũng hù lại _thui "AI" dzô nhà pa má đợi -nó vừa vẫy vẫy định vào nhưng Bảo gọi dzật lại _wêy! "AI", "EI" nói nghe nèh _sao?- nó cũng quay lại và sau đó là 1 nụ hôn phớt nhẹ trên má nó rồi Bảo chạy biến dzề nhà (nói chạy biến chứ thật ra nhà hắn chỉ cách nhà nó 1 cái vách tường ) Nó hạnh phục chạy dzô nhà lun , trên tầng 3 pa vs ma nó đã nhìn thấy tất cả rồi mỉm cười: _thật đúng là bọn trẻ bi dzờ dzận xong lại huề - Mẹ nó lắc đầu, mỉm cười thật tươi _bà hok thấy sao, tình bạn tan vỡ nhưng t/y chớm nở, haha-Ba nó cũng đồng tình Trên căn phòng nhỏ bé của nó, như thường lệ nó lại lôi bé nhật kí, ra ghi ghi chép chép. "vui quá siu nhân ơi, Bảo vs tao lại gắng kết lần nữa và lần này có thể là đẹp hơn thế nữa"- nó vui mừng thầm nói với mấy bạn siu nhân, nó hok hề bít sẽ có chuyện gì xảy ra cho nó. Tại nhà hắn "giờ chắc nhỏ phải la hét um sùm đây rùi " Bảo ngồi suy tưởng rùi lại cười 1 mình như thằng đao. SÁNG HUM KẾ TIẾP _êy dzệy chưa "heo ngủ" í lộn "AI" -BẢo nở nụ cười thật tươi mà trêu nó _"AI" oánh chít "EI" bi h` - NÓ làm mặt dzữ - thui trễ rùi đi thui xong 2 đứa "dung dăng dung dẻ" chở nhau tới trường. khi vào lớp, _ghê lun nha "trưởng trưởng", "AI","EI" lun nha - nhỏ P.Du nhảy qua chọc nó làm nó xấu hổ mún độn thổ (wen wen ta) "1 tiết, 2 tiết, ...hết tiết 5" "reeennnggg..." tiếng chuông đã vang lên _tui xuống trước lấy xe nha, nhớ xuống lẹ đó -Bảo nói _uhm` _lớp trưởng ơi San San gọi bạn ra sân sau đếy -1 đứa trong lớp chạy lên nói _dzệy hả? uh` minh` xuống lìn -nó cũng ngu ngơ rồi nó lôi pé KM900(của LG óh) nhắn tin cho Bảo kêu hắn về trước đi vì nó có việc giúp giáo viên (nối dối), hắn có vẻ hok yên và hok hài lòng lắm với lí do của nó nên quyết định đợi nó. xong nó đi xuống sân sau để gặp San. Tại sân sau _òh chào lớp trưởng, bạn xuống rồi đấy àh? - San lên tiếng rồi sau đó thì có khoảng 5 đứa con gái vs 3 thằng con trai theo sau nhỏ _các bạn muốn gì? - Nó lo lo _mày đừng dzả điên, thế tụi tao gọi mày xuống để ngắm àh -1 con nhỏ dzọng chua lè lên tiếng _các bạn phải nói lý do chứ? - Nó hơi sợ _vì mày ςướק Bảo khỏi San, nên mày phải bị trừng phạt - 1 thằng đầu nhuộm màu rainbow lên tiếng _các bạn thật vô lí, thứ 1 tôi và Bảo là bạn thân từ bé, bạn lại đến sau tôi sao lại nói tôi ςướק BẢO - Nó cũng hok chịu thua _mày còn dám lí sự hả, lên thôi - San h` mới lên tiếng chúng nó nhảy lên ỉ đông tưởng ăn Hi*p 1 mình nó nhưng hồi bé nó cũng có học tí võ để tự vệ nên đã hạ gục lun 3 thằng con trai làm tụi con gái hơi xanh mặt _sức người cũng có hạn thôi đừng làm tao Gi*t tụi mày - mắt nó lúc này rất lạnh lùng và hok có gì gọi là sợ làm tụi con gái mặt hok còn 1 dzọt máu nào. Lúc này Bảo thấy lâu quá nên vô trường hỏi bạn cùng lớp thì biết chuyện San gọi nó ra sân sau, nên Bảo vội chạy ra sân sau. Bỗng ngay sau nó có 1 tên đứng dậy và tìm đâu ra 1 cái cây rồi "bập" nó ngất đi trong tiếng la của Bảo, hắn đã tìm thấy nó. _૮ɦếƭ tiệt, tụi bây ૮ɦếƭ đi - ngay lúc đó Bảo đã mất hết sự lạnh lùng thường ngày mà xông đến "xử li" cả bọn (nhưng thật ra chỉ là 3 thằng con trai thui còn bọn con gái thì chỉ hâm dọa thui ) rồi bế nó đến BV "máu, nhiều quá, Nghi cố lên, đừng bỏ anh,...", " tại sao chứ, tại sao lại dzấu anh..." Bảo suy nghĩ trong sự đau khổ. Bảo lo lắng bế nó dzô BV _xin lỗi, nhưng anh hok được vào phòng cấp cứu - 1y tá nói _làm ơn, cứu lấy cô ấy - Bảo nói trong tuyệt vọng 30 sau cà 4 phụ huynh của cả Bảo lẫn nó đã đến _Bảo, Bảo, con Nghi nó có bị làm sao hok hả, Bảo, tại sao lại như dzệy ?- mẹ nó hốt hoảng _kìa bà, từ từ để nó trả lời chứ, Bảo nói cho 2 bác biết đi có chuyện gì xảy ra ?- ba nó bình tĩnh hơn hỏi Bảo _dạ... - Bảo đang định nói nhưng bác sĩ ra đi ra _ai là ng` nhà của cô pé -ông bác sĩ hỏi _là chúng tôi -Ba vs ma nó trả lời. _cô pé bị mất khá nhiều máu, nhưng BV chúng tôi lại đang hok có máu AB vì vậy...-bác sĩ ngập ngừng nói chưa hết câu thì Bảo lên tiếng. _hãy lấy máu của cháu, cháu nhóm AB _Bảo...- ba vs mạ hắn _vậy được rồi hãy theo tôi -bác sĩ nói _lạy trời cho con bé tai qua nạn khỏi - mẹ Bảo cùng hok kém phần lo cho nó 2 tiếng đã trôi qua từ lúc Bảo hiến máu, bác sĩ đã ra _tình hình của cô pé bi h` đã qua cơn nguy hiểm nhưng vẫn còn rất yếu - Bác sĩ thông báo tình hình của nó _cảm ơn, cảm ơn bác sĩ nhiều lắm - mẹ nó như đã nhẹ nhõm bớt phần nào Mọi người vào pòng hồi sức để thăm nó _thật là tội nghiệp con bé - ba hắn cũng rất quan tâm _nào, Bảo kể ch chúng ta nghe có chuyện gí đi nào? -lúc này Ba nó lại lên tiếng _dzạ...cũng hok có chuyện gì to tát lắm đâu ạh (chời, chuyện này nhỏ dzữ ha) chỉ là Nghi bảo để nó đi mua nước, khi băng qua đường thì có 1 chiếc xe đã thắng hok kịp... (xạo hok)-Bảo "thật thà" kể lại _nhưng còn người ᴆụng con bé đâu? - mẹ hắn hỏi _dạ, hắn đã trốn rồi ạh - Bảo dàn dựng _đúng là người hok ra gì mà - ba hắn cũng tức tối Cô y tá bước vào _đến giờ tiêm thuốc cho bệnh nhân, đề nghị người nhà ra ngoài _ùh chúng ta ra ngoài thôi- ba nó thúc Đã 3 ngày trôi qua rồi nhưng nhỏ vẫn chưa tĩnh, Bảo rất lo lắng _em hãy tĩnh lại đi, xin em...- Bảo nói với nó - hok có em anh rất đâu khổ em biết hok, hãy tĩnh lại đi.. Tay của nó đột nhiên động đậy và có dấu hiệu của sự tĩnh lại, Bảo vội vàng gọi bác sĩ _cô bé đã tĩnh dậy, anh có thể nói chuyện - cô y tá nhìn Bảo cười nhẹ nhàng ( chứ hok phải là tươi nhất có thể àh vì anh mình quá handsome) _em đã tỉnh rồi - Bảo đến bên nó dịu dàng _sao lại gọi là "em" chứ, = tuổi mà -nó nói với dzọng yếu ớt _thua anh đến 3 tháng mà cón lí sự àh - Bảo cười rồi nhẹ nhàng nắm tay nó _nhưng mà xưng "anh, em " thấy kì ghê -nó ngại _hok nhưng gì hết, từ nay phải gọi = anh nghe rõ chưa? - Bảo ra lệnh _uhm`.. ok lun... thích thì chìu - nó cười nhạt Tụi nó cứ vui vẻ như vậy và đúng 2 tuần sau nó được xuất viện. ========================= _hok thể tha cho nó được - 1 đứa lên tiếng _hừ, tụi bây được lắm để xem con San này sẽ làm gì - 1 đứa giọng đầy quyền lực lên tiếng "sha la la la.."(nhạc chuông điện thoại của nhỏ đó) _alô San nghe - nhỏ nhấc máy _dzạ thưa chị mọi chuyện đã chuẩn bị xong - đầu dây kia đáp _được lắm, cứ theo kế hoạch mà làm, nghe rõ chưa? - nhỏ dứt khoát _dzạ vâng - rồi 2 bên đều cúp máy +++++++++++++++++++++++++ Hum nay nó đã dần khỏi hẳn và có thể đi học lại _lớp trưởng có bị gì hok ?- 1 con nhảy tới khi thấy nó _ùhm đúng đó, mùh sao mày bị dzệy? - 1 đứa khác bon chen _hok có gì đâu chỉ là tai nạn thôi tụi bây đừng lo - nó cười cho tụi kia an tâm - nhưng cũng thật là may vì tao có thể ngồi đây nói chuyện với tụi bây _thui dzô học rồi kìa tụi mày dzìa chỗ đi - Bảo nhắc "hừm, còn cười được àh, rồi mày sẽ cười hok nổi khóc không xong đâu" San nghĩ thầm. Hạnh phúc đang từng ngày đến với nó và hắn rồi 1 ngày _chờ em 1 chút để em đi mua quà cho nhỏ Ngọc (em họ nó ) ngày mai là sinh nhật nó rồi -nó nói _ùh, mà có cần quân sư đi hok? -Bảo tự đề cao _thui đi ba, tự tin quá ùi đó -no cười tươi -thui chờ đi sẽ lẹ thui mùh Rồi nó lại cất bước đến tiệm quá lưu niệm ở góc đường _hừm.. cái nào đẹp hơn ta..-nó đang cầm 2 sợi dây chuyền mà so sánh _cái đó đẹp hơn đó - dzọng nói của 1 cô gái quen thuộc _ơ, San San,.. bạn muốn gì nữa đêy- mặt nó bỗng nghiêm lại _xin lỗi, vì lần đó đã kêu người đánh bạn tôi thật vô lí, thật tôi rất xin lỗi - San nói với dzọng rất có lỗi _uh`..ơ` thôi dù gì chuyện cũng đã qua, mình cũng hok trách bạn nữa đâu - nó cũng chẳng trách móc làm gì _ùh mình cảm ơn - San cười hiền _àh mình cũng thấy cái này đẹp hơn nữa cảm ơn bạn nhé - nó cười nói - mà bạn cũng mua đồ ở đây àh? _ừ, lâu lâu mình cũng ghé đi mua đồ linh tinh ấy mà - San giải thích _ùh thui bye cậu, có người đang chờ mình ở ngoài, tạm biệt nha - nó chào tạm biệt San _ùh bye, àh mà chúng ta có thể... làm bạn hok ?- San đề nghị _chắc chắn rồi, chào mừng bạn -nó lại nở nụ cười ấy rồi bước đi "sắp có kịch xem rồi bạn ơi" San cười 1 mình "ủa sao con nhỏ đó nói chuyện với nó vậy cà?" Bảo thắc mắc _chờ lâu hok, àh nãy em gặp San đó nỏ thay đổi rồi hay sao đó, còn đòi làm bạn e nữa- nó khoe _dzệy àh khó tin nhỉ ? - Bảo vẫn còn nghi ngờ _thui đi về thụ trễ rùi đóa - nó hối Tụi nó vừa đi vừa nói hok ngừng (hạnh phúc quá) Rồi sau đó, nó và San là bạn như đã nói tụi nó chuẩn bị thi học kì nên đứa nào cũng lao vào bàu vở như điên. Khi thi xong nó và Bảo cùng có 1 số điểm như nhau và lại là số điểm cao nhất lớp (hâm mộ hâm mộ) Bản tin tức _hÔm nay Tập đoàn Vũ Minh (của G/đ Duy) đã chính thức bị phá sản do chủ tịch hội đồng quản trị Vũ Nam đã ăn hối lộ và rút tiền của c.ty xài vào việc riêng, do đo tất cả cổ phần đều thuộc về c.ty Vương Huỳnh (cty của nhà Bảo) cổ đông lớn nhất trong tập đoàn ...- Mc giới thiệu _mình ơi chắc tui tổ chức tiệc mừng quá - ba của Bảo _sẵn tiện chúng ta tuyên bố lễ đính hôn của bọn trẻ - mẹ Bảo cũng góp ý Bỗng 1 ngày khi nó đi chung với San ( tụi nó chơi với nhau thời gian cũng lâu nên có phần nào tin tưởng vì thế nó mới dám đi 1 mình với San) _ra đây với mình nhé - San rủ _đi đâu? - Nó ngu ngơ _cứ ra đây đi - san kéo nó Nó cũng đi theo nhưng càng đi, cái chỗ San dẫn lại càng tối rồi San bỗng nhiên đẩy nó về phía trước _hum nay sẽ là ngày mày sẽ hok còn gặp lại Bảo nữa đâu - San lên tiếng _ý bạn là sao ? - nó hoảng nhưng hok sợ lắm _Còn hỏi nữa, tao chỉ giả vờ kết bạn với mày thui, chuyện của chúng ta chưa chấm dứt đâu - San nói xong bỗng có 1 bàn tay cùng với mãnh vải chưa đầy thuốc mê chụp dzô mặt nó -> nó ngất. Bạn đang đọc truyện online tại website: ThíchTruyện.VN
_làm tốt lắm Duy, còn chuyện của cậu với gia đình Bảo tôi sẽ giúp.
Rồi nhỏ cúi xuống lục chiếc thoại của nó và bấm số gọi
_Alô Nghi hả có gì hok? - Bảo vui khi nó gọi
_.............- đầu dây kia im lặng
_A lô, Nghi em có đó hok ? -Bảo bắt đầu lo lắng
_ là mình đây Bảo ạh, hok phải Nghi - San trả lời dzọng thật đểu
_Nghi đâu, tôi cần gặp cô ấy? -Bảo gấp gáp
_từ từ đã nào, cô ấy ở ngay đây nhưng muốn gặp àh đâu dễ thế - nhỏ cười nửa miệng
_cô muốn gì ? - Bảo đang mất bình tĩnh
_tôi muốn có 1 thỏa thuận
_nói đi, cô muốn gì? -Bảo tức mình
_tớ muốn cậu chia tay với Nghi và làm bạn trai tớ, vậy đã đủ chưa - SA n cười khẩy
_Cô thật quá đáng - Bảo hét
_thôi được nếu muốn nó trở về an toàn thì thực hiện đi, còn nếu hok thì cậu nên biết chuyện gì sẽ xảy ra, nếu đồng ý thì 5 h` chiều mai hãy ra coffee ... gặp tớ nhé, suy nghĩ kĩ đi , moah - nói xong San còn hok quên gửi nụ hôn thách thức rồi cúp máy hẳn.
lúc này Bảo ngồi nhưng tay nắm chặt hok biết phải làm sao.
Đúng 5 h` chiều Bảo ra địa chỉ đã hẹn
_òh cậu đến rồi àh, đã suy nghĩ kĩ chưa ? - San làm như mình vô tội
_câu trả lời của tôi là ............
Cánh của nhà kho mở toang
_ Nghi, Nghi ơi e ở đâu ? - Bảo thất thanh
_ Bảo, Bảo - Nghi cũng nghe thấy và gọi lại
_Nghi, mọi chuyện đã ổn rồi - Bảo ôm nó vào lòng khi nó còn khóc sướt mướt
_hức hức, làm sao mà a vào đây được ? bọn chúng đâu ?- Nó lo lắng
_anh đã "xử lí" hết rồi e đừng lo - Bảo nói nhưng hok nhìn mặt nó .Bảo cũng đã đưa nó về nhà an toàn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay