Sách mà Trì Vi mua trên mạng hai ngày trước đã được chuyển đến nơi, đúng lúc cô cũng đang rảnh nên ở nhà kí hết đống sách bản đặc biệt như đã hứa. Sau khi chuyển cho staff để trao thưởng cho give away trên weibo, Trì Vi vẫn còn giữ lại một cuốn, ngày hôm qua mang theo đến phim trường đưa cho Trần Chi.
Vì là bản đặc biệt có chữ ký nên ở trang bìa, Trì Vi còn đặc biệt viết thêm vài lời chúc, không ngờ rằng Trần Chi lại để ý tới những chi tiết như vậy.
Trì Vi suy nghĩ một lát, nhắn lại:
“Chữ của Sầu riêng ba đồng nhìn đẹp quá nên tớ mới bắt chước theo phong cách của cô ấy, cậu thấy giống cũng là chuyện bình thường thôi.”
Thực ra trước kia chữ viết tay của Trì Vi không hề đẹp, đến chính cô còn thường đùa rằng chữ mình giống như chữ học sinh tiểu học tập viết. Mãi tới sau này, khi cần ký tên cho, Trì Vi cảm thấy chữ mình khó coi quá nên mới bắt đầu có ý định luyện chữ.
Loại chuyện này chỉ là hứng thú nhất thời, sau đó Trì Vi rảnh ra là lại nằm ườn trên giường nghỉ ngơi, làm gì còn suy nghĩ cầm 乃út luyện chữ nào nữa chứ. Mãi đến khi Lục Chi Châu không nhìn nổi nên mỗi ngày đều chằm chặp bắt cô phải luyện chữ tròn một tiếng mới tha, sau một thời gian cuối cùng cũng tạo được thói quen, từ đấy chữ viết của Trì Vi mới bắt đầu cải thiện.
Lịch sử đen tối về chữ viết như gà bới của Sầu riêng ba đồng cũng chỉ có những fans đời đầu mới biết, thỉnh thoảng bọn họ vẫn nhắc lại chuyện này trên weibo để trêu cô còn phần lớn những fan mới vào không hề biết chữ cô từng xấu đến thế.
Vài giây sau, Trần Chi nhắn:
“Cậu bắt chước cũng giống quá rồi! Đỉnh thực sự!”
Trì Vi không kìm được nở nụ cười, lại nhận được tin nhắn mới:
“Vi Vi, chẳng phải lần trước cậu nói cậu không hâm mộ Sầu riêng ba đồng sao?”
Trì Vi: “Đúng thế, tớ không thích người, nhưng lại mê kiểu chữ viết tay như vậy.”
Trần Chi: “Giỏi đấy!”
Thời tiết mùa hè nóng hừng hực, Trì Vi phải mặc áo dài tay quay phim mà mồ hôi chảy ướt đầy lưng. Cũng may là lớp trang điểm vẫn còn nguyên, nếu không chắc chắn nhìn cô còn thảm hơn nữa. Trì Vi phải diễn với một diễn viên liên tục nói sai lời thoại, một cảnh nhẽ ra có thể quay trong 20 phút cuối cùng lại kéo dài ra tận hơn một tiếng.
Mặt Trì Vi phơi nắng đến đỏ bừng, vừa quay xong đã chộp lấy chiếc quạt mini chạy bằng pin, uống hai ngụm nước lạnh. Trì Vi bật điện thoại thì thấy có hai cuộc gọi nhỡ, đều là của Triệu Ngọc.
Trì Vi bây giờ đã là nghệ sĩ dưới trướng Đông Hằng, Triệu Ngọc chính là quản lý của cô.
Không biết Triệu Ngọc tìm mình có chuyện gì, Trì Vi liền gọi lại, đầu dây bên kia vừa nghe máy, cô lập tức nói:
“Chị Triệu, xin lỗi chị nhiều, vừa nãy em có cảnh quay nên tắt chuông điện thoại.”
“Ừ.”
Triệu Ngọc tiếp lời, đi thẳng vào vấn đề:
“Vi Vi, em có biết bộ phim mới của đạo diễn Trì không?”
“Biết ạ.”
Bây giờ có rất nhiều kịch bản chuyển thể như vậy, phim còn chưa quay, đoàn phim còn chưa xác định nhưng trên mạng đã rầm rộ bàn tán, Trì Vi là người trong giới giải trí nên hiển nhiên cũng nghe ngóng được một ít.
Triệu Ngọc tiếp tục:
“Nữ chính bộ phim đó vốn đã được quyết định rồi, ai ngờ hôm nọ lại dính lùm xùm quỵt thuế. Bên đoàn đội đã lập tức bù lại khoản tiền đó nhưng dư chấn vẫn quá mạnh, cho nên đạo diễn Trì định loại cô ấy rồi. Bây giờ bên phía đoàn phim đã có lịch thử vai, chị lấy được một suất tham gia cho em rồi, em chuẩn bị thật kĩ nhé.”
Trì Vi cũng biết đến vụ trốn thuế đó, sau khi vụ việc nổ ra, weibo của nữ diễn viên kia hoàn toàn thất thủ. Sau đó cô diễn viên có lên tiếng bù lại khoản tiền bị thâm hụt nhưng cư dân mạng vẫn phản ứng dữ dội như cũ.
Chung quy cũng vì địa vị trong giới của từng người mà thôi. Năm ngoái có một nữ minh tinh tuyến một cũng dính phải cáo buộc trốn thuế, nhưng fans não tàn của người này rất đông, đoàn đội cũng rất biết cách tẩy trắng. Hot search vừa lên đã thuê thủy quân dập ngay trong ngày, sau khi nữ minh tinh nộp đủ khoản thuế đã thiếu thì các bloggers trên weibo bắt đầu lên bài tẩy trắng, liệt kê các thể loại quyên góp mà nữ minh tinh tham gia. Không những thế, fans não tàn còn cảm thấy nữ thần nhà mình làm nhiều việc thiện như vậy, trốn thuế chỉ là một sai lầm nho nhỏ thôi.
Đến hiện tại khi search tên nữ minh tinh đó trên mạng, cụm từ “trốn thuế” đã sớm không còn tồn tại. Trong vòng giải trí này, những chuyện như vậy đã chẳng có gì lạ, chung quy đều là các chiêu trò thủ đoạn, nào là mua thủy quân, tẩy trắng, lợi dụng sự đông đảo và mù quáng của fans để đổi trắng thay đen. Đáng thương thay cho những fans cuồng não tàn, lúc nào cũng nâng idol của mình lên trời, không cho phép người khác chê bai dù chỉ nửa chữ, dù là lời góp ý phê bình hết sức bình thường đi chăng nữa cũng có thể khiến bọn họ nhảy dựng lên. Hơn thế nữa, cộng đồng fans còn lôi hết thông tin cá nhân của người đó ra để cố ý bôi đen, nguyền rủa, thậm chí còn dọa nạt.
Trong đám fans cuồng này, có những người đang độ học sinh mới có mười mấy tuổi, còn là cái lứa gọi là mầm non của tổ quốc.
Hiện tại Trì Vi chỉ đang quay một bộ phim, cảnh quay cũng không quá nhiều, có lẽ vài tuần nữa sẽ xong việc. Cơ hội lần này rất tốt nên cô trả lời:
“Chị Triệu, em sẽ chuẩn bị thật tốt.”
Triệu Ngọc còn dặn dò cô thêm vài chuyện cần chú ý về bộ phim mới kia rồi mới cúp máy.
Vừa nghe xong điện thoại, Lục Chi Châu đã gửi tin nhắn Wechat tới: “Em gọi cho ai đấy?”
Trì Vi còn đang định trả lời thì anh đã gọi lại.
Nghe máy, Lục Chi Châu hỏi cô: “Em không cầm theo nước thanh nhiệt (*) à?”
(*) Nước thanh nhiệt là loại nước thảo dược đặc biệt dùng để giải nhiệt vào những ngày nóng nực của Trung Quốc.
Trì Vi: “Em quên béng mất”
Buổi sáng Lục Chi Châu có đặt một hộp trên bàn cho cô, mà lúc ra ngoài vội quá nên Trì Vi cũng quên luôn.
“Trời vừa nắng vừa nóng, cẩn thận kẻo bị cảm.”
Trì Vi đáp lại một tiếng, chợt nghe đầu dây bên kia có tiếng cụng ly bèn hỏi anh:
“Anh lại đang uống rượu đấy à?”
“Ừ.”
“Uống ít thôi nhé.”
“Anh biết rồi.”
Lục Chi Châu hỏi cô: “Hôm nay nhiều cảnh quay không?”
Trì Vi: “Hơi nhiều, tối nay vẫn còn một cảnh nữa”
Đang nói thì nhân viên đoàn phim đến tìm Trì Vi, cô đứng dậy đáp lời rồi nói với Lục Chi Châu:
“Có người gọi rồi, em đi đây. Anh uống ít rượu thôi, không được hút thuốc đâu đấy.”
Lục Chi Châu còn chưa kịp trả lời thì cô đã cúp máy. Anh cười, ném điện thoại qua một bên rồi cụng ly cùng Trì Dục. Lục Chi Châu chỉ khẽ nhấp một ngụm rượu, nói:
“Người nhà quản lý nghiêm lắm.”
Nghe anh nói vậy, Trì Dục không kìm được mà bật cười:
“Không ngờ Lục tổng cũng là người bị vợ quản đấy.”
Lục Chi Châu chỉ cười chứ không nói gì.
Trì Dục lại uống một hớp rượu, khẽ lầm bầm: “Không biết cô gái kia có tới thử vai không nữa”
Tùng Gia Duyệt ở bên cạnh nghe thấy, hỏi:
“Cô gái nào lại khiến đạo diễn Trì để tâm như vậy thế?”
Giọng điệu của Tùng Gia Duyệt cực kỳ không đứng đắn khiến Trì Dục lườm cậu ta một cái, nói:
“Hình như Chi Châu có biết đấy, là Trì Vi.”
Nghe thấy thế, trong lòng Lục Chi Châu khẽ run lên.
Trì Dục lại nói:
“Cô gái đó diễn rất được, ba năm trước lúc thử vai cho bộ “Mùa thu năm ấy” còn hát một đoạn côn khúc, cô ấy có một loại khí chất cổ điển toát ra từ trong xương ấy. Rất hợp với hình tượng nhân vật trong phim, tôi còn định tuyển cô ấy rồi, không hiểu sao khi đó Lục tổng lại nói cô ấy không thích hợp rồi loại luôn. Cuối cùng tôi cũng không còn cách nào đành phải chọn người khác.”
Lục tổng trong lời của Trì Dục, hiển nhiên là cha của Lục Chi Châu – Lục Hồng Đức. Lục thị là nhà đầu tư chính của bộ phim kia, năm đó lúc Trì Vi đi thử vai đương nhiên Lục Chi Châu cũng biết. Anh vốn nghĩ mọi chuyện chỉ đơn giản như việc không hợp vai nên cô không được chọn mà thôi, ấy thế mà lại còn ẩn tình đằng sau.
Tùng Gia Duyệt nghiêng đầu nhìn Lục Chi Châu, mặt anh không có chút biểu cảm gì khác, người không biết nhìn vào có khi còn tưởng anh chẳng hề để tâm đến chuyện này.
Tùng Gia Duyệt chủ động thay đổi chủ đề cuộc nói chuyện, hoàn toàn không để ý đến bàn tay cầm ly rượu của Lục Chi Châu đang xiết chặt lại.
Anh đã nợ cô cả một tương lai rực rỡ rạng ngời.