Nhật Ký Nuôi Vợ - Chương 04

Tác giả: Diệp Tình

Chờ sau khi Lạc Phong làm xong thủ tục xuất viện, anh lái xe đưa Hoa Vi Vi về nhà, còn Dao Dao kiên trì muốn đi cùng, bởi vì cô sợ trong lòng Hoa Vi Vi không chịu nổi sợ hãi.
Đã sắp mười giờ, lúc này sẽ không có ai ở nhà, cha Cao cùng mẹ Cao ra ngoài đi chơi với bạn bè, còn Cao Kỳ Lãng thì đi làm, nhưng khi đám người Hoa Vi Vi bước vào nhà họ Cao thì lại thấy Cao Kỳ Lãng.
“Anh Kỳ Lãng?”
Hoa Vi Vi đã dùng khẩu trang che gò má sưng đỏ của mình do bị người ta đánh, mặc dù không lo lắng Cao Kỳ Lãng sẽ nhìn ra, nhưng khi cô nhìn thấy anh vẫn hồi hộp, bởi vì cô không muốn cho anh biết tối hôm qua cô đã gặp phải chuyện gì.
“Tối hôm qua em đi đâu?” Cao Kỳ Lãng lqd vội tiến lên phía trước bất mãn chất vấn, hơn nữa đi bên cạnh cô còn có một người đàn ông, điều này càng khiến cho anh thêm tức giận.
Anh đã gọi điện thoại cho cô cả đêm, trừ điện thoại của Lâm Na ra, anh không biết số điện thoại của những người bạn khác của cô, khiến cho anh hoàn toàn không tìm được người, hại anh định tự mình đến nhà Dao Dao tìm người, không ngờ lúc này cô trở lại.
Dao Dao bất mãn với chất vấn của anh, “Cao tiên sinh, anh là gì của Vi Vi? Mắc mớ gì đến anh? Cô ấy đi đâu không tới phiên anh quan tâm.”
Cao Kỳ Lãng vừa nghe bạn cô nói chuyện với anh như vậy, liền bắt đầu khó chịu nói: “Đây là nhà họ Cao, cô ấy là người nhà họ Cao, cũng là em gái trên danh nghĩa của tôi, chẳng lẽ quyền lợi quan tâm cũng không có sao?”
Hoa Vi Vi không muốn nhìn bọn họ gây gổ, “Dao Dao, hai người về trước đi, một mình tớ được rồi.” Cô nói xong cũng không để ý tới ý tứ của mọi người liền trở về gian phòng của mình.
Nếu không phải không muốn kích thích lqd Hoa Vi Vi, Dao Dao đã sớm mắng một trận, đây chính là người đàn ông mà Hoa Vi Vi yêu sao? Trong mắt anh ta có sự tồn tại của Hoa Vi Vi không?
“Cô ấy sao vậy?” Cao Kỳ Lãng cảm thấy rất kỳ quái, quần áo trên người cô không giống với lúc đi ra ngoài hôm qua, hơn nữa bây giờ là giữa hè, cô ấy mặc áo dài tay, đã xảy ra chuyện gì?
Tối hôm qua anh đã bắt đầu cảm thấy có cái gì không đúng, chỉ có điều vẫn nhẫn nại không đi tìm cô, sợ bản thân mình đã quan tâm hơi quá, nhưng bây giờ thấy tình trạng cô như vậy, ngược lại khiến cho anh lo lắng.
“Cô ấy lại không thoải mái, bị cảm sao?” Anh lại hỏi.
Dao Dao trợn mắt nhìn anh từ trên xuống dưới vài trăm lần, “Đúng vậy, thật là một người đàn ông ngu dốt, lại không hiểu vì sao Vi Vi lại …” Ý thức được có thể mình sẽ lỡ miệng, liền không nói nữa, “Hừ, chăm sóc thật tốt cho Vi Vi đi.” Nói xong lập tức kéo Lạc Phong đi.
Lạc Phong quay đầu liếc mắt nhìn Cao Kỳ Lãng, sau đó đi theo Dao Dao rời đi.
Sao lại thế này? Cao Kỳ Lãng cảm lqd thấy dường như sự việc có chút kỳ quái, anh biết, cô trốn anh bởi vì đêm hôm đó anh đã hôn cô, nhưng không đến nỗi trốn không trở về nhà chứ, thậm chí còn dùng khẩu trang che kín khuôn mặt khiến cho anh không nhìn rõ cô chứ?
Thay vì cứ tiếp tục ở đây nghĩ ngợi, chi bằng đi hỏi một chút xem chuyện gì đã xảy ra.
Cao Kỳ Lãng bước lên tầng hai, trực tiếp đi vào phòng của cô định hỏi rốt cuộc cô làm sao, nhưng người không ở trong phòng ngủ, nghe thấy trong phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy, cô đang ở trong phòng tắm sao?
Anh quay đầu nhìn lại liền thấy cửa phòng tắm chưa đóng lại, còn có Hoa Vi Vi ở bên trong đã cởi sạch đồ, Cao Kỳ Lãng không ngờ lại thấy một cảnh này, anh không phải cố ý, nhưng lửa nóng ở bụng dưới khiến cho anh không muốn rời đi.
Sau khi Hoa Vi Vi trở về phòng, trước tiên muốn đi tắm, cởi hết quần áo mới phát hiện, thì ra trên người mình có nhiều vết thương như vậy, vết bầm tím trên cổ tay, còn có vết bầm tím trên bộ иgự¢, bởi vì giãy dụa nên đã bị thương, các vết thương đã lộ ra ở khắp trên người.
Cô run rẩy nhìn, nước mắt trong hốc mắt không ngừng chảy xuống, tại sao mình lại gặp phải chuyện này? Hiện tại nhất định là cô rất bẩn phải không? Cô rất bẩn rồi.
Cao Kỳ Lãng đứng ở trong phòng ngủ, có thể thấy rõ một bên mặt của cô, nhưng không nhìn thấy chính diện, mà bởi vì cô đang cúi đầu, nên không nhìn thấy Cao Kỳ Lãng.
Hoa Vi Vi đi vào bồn tắm, ngồi ngay ngắn bên trong, lấy một đống sữa tắm rửa sạch cổ tay của mình, mặc dù rất đau, nhưng nếu như không tắm, cô sẽ có cảm giác bản thân mình rất bẩn.
Ở bên ngoài Cao Kỳ Lãng cảm thấy lqd có cái gì không đúng, tại sao cử chỉ của cô lại kỳ quái thế kia? Hơn nữa gương mặt sưng đỏ, Cao Kỳ Lãng không để ý đến việc cô biết mình đang ở bên ngoài, trực tiếp bước vào phòng tắm, nắm cổ tay của cô lên mà chất vấn.
“Rốt cuộc em đang làm gì?”
Hoa Vi Vi ngẩng đầu nhìn về phía Cao Kỳ Lãng, mà anh cũng nhìn thấy gương mặt của cô, trên gò má sưng đỏ giàn dụa nước mắt, cả người đều đang run rẩy.
Cao Kỳ Lãng nhìn về phía cổ tay bị anh nắm chặt, lại có vết bầm, hơn nữa trên thân thể của cô cũng có.
“Chuyện gì xảy ra? Vết thương trên người em…” Là ai làm tổn thương cô?
Hoa Vi Vi hất tay của anh ra, “Không được ᴆụng vào em!”
Cao Kỳ Lãng lo lắng nhìn vết thương trên người cô, tại sao lại như vậy, “Vi Vi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Em nói cho anh biết được không?”
Hoa Vi Vi sợ hãi lùi đến một góc của bồn tắm, “Không được ᴆụng vào em, em rất bẩn! Anh không được ᴆụng vào em!”
Mặc dù cô không bị người đàn ông kia xâm phạm, nhưng thân thể của cô chính xác đã bị người đàn ông kia ᴆụng chạm qua rồi, điều này khiến cho bản thân cô cảm thấy toàn thân không thoải mái, cô không thể tha thứ cho việc mình lại có thể bị người khác ᴆụng chạm, cô cảm giác mình đã trở thành người bẩn thỉu.
Cao Kỳ Lãng muốn kéo cô lên, nhưng lqd cô lại nắm chặt góc bồn tắm, không muốn nhiều lời, cũng không muốn cho qua, anh chỉ bước vào trong bồn tắm, ôm cô vào lòng.
“Nói cho anh biết, Vi Vi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Em có biết bộ dạng em bây giờ khiến cho anh rất lo lắng không? Em nói cho anh biết được không? Rốt cuộc là ai bắt nạt em?”
Ở trong иgự¢ Cao Kỳ Lãng đột nhiên Hoa Vi Vi không còn run rẩy nữa, bởi vì anh ôm cô trong иgự¢ khiến cho cô có cảm giác ấm áp, nhưng cô vẫn còn xứng đáng với cái ôm này sao?
Cô dùng sức đẩy anh ra, “Tránh ra!”
Cao Kỳ Lãng lại ôm cô vào trong иgự¢, “Anh không tránh!”
Cô giống như cảm giác được sự cứng rắn của anh, cô không tiếp tục đẩy ra nữa, nhưng lại nằm trong иgự¢ anh khóc không ngừng.
“Vi Vi…” Đây là lần đầu tiên anh thấy cô mềm yếu đáng thương như vậy.
Từ nhỏ đến lớn, cô chưa từng rơi nước mắt trước mặt anh, cũng sẽ không khóc đến mức đau lòng giống như bây giờ vậy, rốt cuộc cô đã xảy ra chuyện gì? Một cảm giác đau lòng đột nhiên sinh ra, anh vì cô mà đau lòng.
Hoa Vi Vi đột nhiên ngẩng đầu nhìn Cao Kỳ Lãng, khi còn bé cô vẫn cảm thấy nhất định phải lấy anh làm chồng, mặc dù có thể anh sẽ vĩnh viễn không thuộc về cô, nhưng cô vẫn yêu anh, mặc dù thân thể có khả năng bị dơ bẩn, nhưng cô vẫn muốn mình trở thành người đàn bà của anh.
Bởi vì trong lòng cô vẫn cho rằng, lần lqd đầu tiên của mình phải giao cho anh, nhưng trải qua lần này, cô phát hiện ra mình không thể lúc nào cũng có khả năng bảo vệ chính mình.
Nên bây giờ cô nên giao mình cho anh sao? Đáp án dĩ nhiên là rõ ràng.
“Anh Kỳ Lãng, hôn em!” Hoa Vi Vi to gan ra lệnh cho anh.
Cao Kỳ Lãng không hiểu, mới vừa rồi Hoa Vi Vi còn khóc thầm, nhưng tại sao bây giờ lại nói với anh như vậy.
“Đừng khiến cho em phải hối hận, hôn em nhanh lên một chút.” Cô sợ mình sẽ hối hận, sẽ nhớ rõ anh là người đàn ông cô không thể ᴆụng chạm.
Từ sau lần trước Cao Kỳ Lãng hôn cô, khi nhớ lại, đối với cô anh có cảm giác không đúng, nhưng không nghĩ tới bây giờ cô lại có thể chủ động nói ra, muốn anh hôn cô.
Anh vẫn còn do dự, nụ hôn lần trước đã khiến cho hai người lúng túng rất lâu, anh không muốn lại xảy ra chuyện như vậy, hơn nữa anh không rõ ràng về cảm tình của mình đối với cô.
Hoa Vi Vi không cho phép bản thân do dự, cho nên cô chủ động hôn anh, nụ hôn trúc trắc làm khơi gợi lên Dụς ∀ọηg của anh, liền đổi từ bị động thành chủ động.
Cao Kỳ Lãng hôn lên cánh môi vẫn còn run rẩy của cô, mùi thơm trên người cô khiến khắp người anh nổi lên từng chút từng chút biến hóa, mà biến hóa đó, tác động tới toàn thân anh từ trên xuống dưới.
Anh lấy đầu lưỡi cạy cánh môi của cô lqd ra, thăm dò vào trong miệng trơn trượt, không ngừng ʍúŧ lấy mật dịch trong miệng cô, anh giống như đã trúng cổ * của cô, lấy đầu lưỡi trêu chọc hàm răng của cô, lấy phương thức cuốn lấy, nhập vào phía dưới lưỡi của cô.
(*) cổ: sâu độc, trùng độc
“Ưhm…” Bị anh trêu chọc như vậy, khuôn mặt của cô có vẻ phát nhiệt, ngay cả thân thể cũng không yên bắt đầu vặn vẹo.
Cao Kỳ Lãng buông cô ra, nhìn ánh mắt mơ màng của cô thì anh biết hôm nay mình đã không thể rời đi khỏi căn phòng này rồi.
Anh đi ra bồn tắm, ૮ởเ φµầɳ áo của mình xuống, ôm Hoa Vi Vi đáng thương tội nghiệp trở về giường lớn của cô, mà anh không đóng cửa phòng lại, nằm ở trên người cô, lẳng lặng nhìn cô, không hiểu cô là người phụ nữ như thế nào.
“Em thật sự muốn làm như vậy sao?”
Thật ra anh có chút hoài nghi, cô làm như vậy có phải để uy Hi*p anh không, để cho anh cưới cô, nhưng cô đã thề son sắt rằng cô sẽ không gả cho anh, vậy anh còn lo lắng gì nữa chứ? Chỉ có điều, anh thật sự có thể ᴆụng vào cô sao?
Hoa Vi Vi ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên Die nd da nl e q uu ydo n, cánh môi chủ động hôn lên môi mỏng của anh, cô không muốn anh suy nghĩ nhiều, hôm nay cô muốn nói cho anh biết, chính là cho anh.
Nụ hôn này tới dồn dập, thậm chí có chút mạnh mẽ, không biết tại sao, cô muốn chủ động… Cô vội vàng lấy đầu lưỡi của mình cạy môi mỏng của anh, không vào bên trong miệng của anh, cô học động tác vừa rồi của anh, đầu tiên là lấy động tác ngây ngô trêu chọc hàm răng của anh, tiếp theo trêu chọc đầu lưỡi của anh, chỉ có điều động tác của cô rất vụng về, vốn không có cách nào thỏa mãn anh, cũng không có cách nào thỏa mãn chính cô.
“Ưmh…” Cô bất mãn lầu bầu một tiếng, bàn tay nhỏ bé đặt lên Ⱡồ₦g иgự¢ của anh.
Trong mũi hấp thụ mùi vị của anh, cô bây giờ, bởi vì trước mắt là người đàn ông cô yêu mến, cho nên mới bỏ phòng bị đi, giống như có ngọn lửa đốt lên trong bụng cô, cô cần một chút dịu dàng để an ủi nỗi sợ hãi của mình.
“Vi Vi…” Cô bây giờ, tròng mắt híp lại, cánh môi đỏ thẫm, làm cho anh nhịn không được muốn 乃ú ʍúŧ.
Cô khẽ rên một tiếng, thân thể nhịn không được mà bắt đầu run rẩy, so với cô lúc trước, cảm giác nhiệt tình hơn rất nhiều.
“Anh Kỳ Lãng.” Cô rời môi của anh, làn da giống như có hàng vạn con kiến đang gặm cắn, khiến cho toàn thân cô không thoải mái.
Hoa Vi Vi có cảm giác bản thân mình miệng lqd đắng lưỡi khô, tay của anh đang tùy tiện dao động trên đùi cô, thậm chí còn không an phận leo lên trước иgự¢ cô, anh lấy đầu lưỡi cạy cánh môi của cô ra, không vào trong miệng cô, đầu tiên trêu chọc hàm răng của cô, tiếp theo trêu chọc cái lưỡi, cô kinh ngạc với động tác của anh, vừa kinh sợ vừa nhìn anh, nhưng không định đẩy anh ra, mặc cho đầu lưỡi của anh xâm chiếm miệng nhỏ của mình.
“Ưmh…” Nụ hôn của anh có chút gấp gáp, lại có một cảm giác thoải mái, cô thích nụ hôn của anh, hơn nữa anh thả chậm tốc độ, cẩn thận lấy đầu lưỡi trêu chọc lưỡi của cô, còn trêu chọc răng của cô.
Hoa Vi Vi có chút luống cuống, nhưng cuối cùng vẫn chủ động cố gắng buông thả, để cho anh hiểu, tất cả là do cô tình nguyện, coi như xảy ra quan hệ với anh, coi như giao lần đầu tiên của mình cho anh, cô cũng sẽ không hối hận, bởi vì đối tượng là anh, cho nên cô nguyện ý.
Cô chủ động hôn lên môi anh, thân thể hai người dán chặt cực kỳ chặt…
Nụ hôn của Cao Kỳ Lãng rải rác khắp иgự¢ Hoa Vi Vi, mặc dù không biết ai tạo ra vết bầm trên bộ иgự¢ xinh đẹp của cô, nhưng bây giờ anh muốn dùng phương thức của mình, che giấu toàn bộ vết bầm, đại biểu cho thân thể của cô chỉ thuộc về một mình anh.
Mặc dù sự tình đi tới nước này thì không thể vãn hồi, nhưng giờ phút này Hoa Vi Vi không muốn ngừng giữa chừng, cô muốn tiếp tục kéo dài, muốn thật sự ôm lấy anh, giống như một người phụ nữ phải có được anh.
Ngón tay linh hoạt của anh dừng lại lqd trên nụ hoa mềm mại, đảo qua đảo lại có tiết tấu làm núm nhỏ màu hồng mẫn cảm nhô lên, đốt lên ngọn lửa khiến cho cô khó chịu, anh mở rộng hai bàn tay nắm lấy bầu иgự¢ của cô, buông lỏng căng thẳng xoa Ϧóþ çặק √ú đầy đặn, mà ngón trỏ lại cố tình vẽ các vòng tròn trên núm nhỏ màu hồng, tới tới lui lui trêu chọc đốm nhỏ mẫn cảm.
Bộ иgự¢ của cô thật đáng yêu, anh không nhịn được lấy môi nhẹ nhàng đặt lên nụ hoa màu hồng, ʍúŧ nụ hoa ở trong miệng, bàn tay anh vuốt ve giữa bầu иgự¢, đầu lưỡi thì lăn qua lăn lại trên nụ hoa, một trong một ngoài vây đánh, khiến trong cơ thể cô dâng lên một ngọn lửa.
“A…” Cô khẽ rên một tiếng, cũng không ghét hành động trêu chọc này của anh, nhưng mà không biết tại sao, cô cảm giác thân thể mình nóng quá, nóng quá.
“Thoải mái như vậy sao?” Anh rời nụ hoa của cô, lấy ngón tay trỏ khẽ gẩy nhẹ núm nhỏ màu hồng.
“Ừhm.” Cô thẹn thùng gật đầu, đôi tay nhiệt tình nắm lấy bờ vai anh, “Thân thể… trở nên rất kỳ lạ.”
“Kỳ lạ như thế nào?” Giọng nói trầm thấp dễ nghe của anh, từng bước từng bước dẫn cô rơi vào cạm bẫy tình dục.
“Không biết…” Cô vốn không biết hình dung như thế nào, cặp mắt ௱ôЛƓ lung nhìn anh.
Hai tay của Hoa Vi Vi bị Cao Kỳ Lãng lqd đưa lên đầu, một tay kia của anh đang khinh nhờn ✓ú cô, lấy đầu ngón tay đùa bỡn nụ hoa chưa thức tỉnh.
“Ưmh…” Đầu ✓ú dựng thẳng lên rất nhanh.
Môi Cao Kỳ Lãng rơi lên cái cổ trắng nõn của cô, bàn tay dao động giữa hai chân cô.
Cô kẹp chặt hai chân, muốn ngăn cản anh tiếp tục, nhưng mà bàn tay to của anh lại mạnh mẽ tách một chân nhỏ của cô ra, trong nháy mắt cảnh xuân lộ ra ngoài.
“A…” Cô khẽ kêu một tiếng, bàn tay to của anh thế mà lại không chút kiêng kỵ nào thăm dò vào nơi riêng tư của cô, lại không hề báo trước, đầu ngón tay vạch ra cánh hoa tinh tế của cô.
“Em thật thơm.” Anh không để ý cô đang giãy giụa, vùi khuôn mặt khôi ngô vào giữa hai chân cô.
“Không… không cần…” Tại sao anh có thể trực tiếp hôn lên “Nơi đó” chứ? Cô mắc cỡ đưa tay che mặt, hô nhẹ một tiếng.
Đầu lưỡi Cao Kỳ Lãng dao động trên dưới theo khe hở mềm mại, lúc đó phía trong đùi đang phát ra mùi thơm nhàn nhạt
“Ưhm…” Đầu lưỡi của anh khẽ động, làm cô có cảm giác xấu hổ, rồi lại không thể không thừa nhận cô thích cảm giác như thế.
“Em ướt rồi.” Anh rời khe hẹp của cô, nhìn dịch ái đang dần dần chảy ra từ cửa huyệt nhỏ nói, “Không ngờ em nhạy cảm vậy.”
Anh lấy đầu ngón tay mân mê cửa huyệt nhỏ của cô, lại lấy ngón tay cái vuốt ve hai bên cánh hoa, bộ lông mềm mại dính dịch lỏng, lộ ra ánh sáng đen tuyền.
“Đừng, đừng như vậy…” Cô chống nửa người lên, bắp đùi bị anh tách ra, cặp mắt dễ dàng nhìn thấy anh đang Lเế๓ láק nơi riêng tư của cô.
Hoa Vi Vi cảm thấy vô cùng xấu hổ, hơn lqd nữa khi đầu lưỡi anh Lเế๓ láק nơi khe hẹp thì toàn thân cô vừa tê dại vừa mềm đi, thậm chí anh còn cố ý tách cánh hoa nơi huyệt nhỏ, để cho anh nhìn rõ ràng vách tường thịt phấn nộn, hơn nữa lối giữa còn dính đầy dịch mật, đầu ngón tay của anh tìm tòi tiến vào, liền cảm giác được trơn trượt thông suốt không trở ngại.
“Nơi này của em thật đẹp.” Anh mở miệng nói, đầu lưỡi cố ý liếm lên điểm mẫn cảm nhất, khiến cho toàn thân cô run rẩy.
“A…” Một cảm giác thoải mái dần dần tiến ra tứ chi, cô không nhịn được mà phát ra âm thanh mập mờ, giữa hai chân bắt đầu nhũn ra, tê dại.
Trong lúc đó chỗ tư mật bắt đầu không tự chủ được mà chảy ra mật hoa hương vị ngọt ngào, cô không cách nào làm cho cảm giác chán ghét này dừng lại.
“Em coi, em ẩm ướt thật lợi hại.” Môi của anh rời đi múi thịt của cô, lấy ngón tay dài sờ lên nụ hoa mảnh mai, ngón tay dài tiến vào khe hở hẹp, dính đầy dịch mật trêu đùa nơi khe hở nụ hoa, trêu chọc khiến cho toàn thân cô khẽ run, phát ra tiếng kêu mập mờ.
“Lãng…” Cô phát ra âm thanh yếu ớt.
Cao Kỳ Lãng nhẹ nhàng cười một tiếng, ngón tay dài của anh dò vào trong huyệt nhỏ, hành lang ướƭ áƭ chứng minh cô rất cần anh, bởi vậy anh đút trọn vẹn ngón tay vào.
“Ừhm…” Thân thể của cô cong lqd lên, một ngón tay của anh cũng đủ để khiến cho toàn thân cô run rẩy.
Anh cố ý tăng nhanh tốc độ ngón tay, dịch mật càng chảy ra nhiều, khiến toàn ngón tay dính đầy dịch mật trong suốt, huyệt nhỏ càng lộ vẻ mềm mại lóng lánh.
“Vi Vi, em thật ướt, em xem, em gần như nuốt hết toàn bộ ngón tay của anh.” Anh làm chuyện xấu nở nụ cười, sau đó lại duỗi ngón tay giữa, chen lấn vào giữa vách tường mềm mại chật chội.
“Ưmh…” Hoa Vi Vi cảm giác có một khoái cảm khó nhịn hòa cùng đau khổ, bên trong nụ hoa có cảm giác chút đau đớn, cô cau mày, cảm thụ trong sự đau đớn mang theo khoái cảm khó diễn tả thành lời.
Nghe cô nhẹ giọng ngâm nga, Cao Kỳ Lãng cũng không nhịn được nữa, bụng dưới bộc phát, đỡ lấy Dụς ∀ọηg bừng bừng, nhắm ngay nơi nụ hoa mềm mại của cô, mạnh mẽ đâm vào.
“A…” Trong nháy mắt đau đớn lan khắp toàn thân cô.
Cao Kỳ Lãng cố gắng đâm vào, gần như muốn xuyên qua thân thể cô, đau đến mức khiến cho cô cắn chặt hàm răng, đôi tay nắm chặt ga giường dưới người.
Cơ thể cô lại siết chặt lại, anh lqd thoải mái hừ nhẹ một tiếng, vách tường thịt ngây ngô khiến cho anh không dễ hoạt động, coi như miễn cưỡng tiến vào, cũng cảm giác khó chịu, anh nheo mắt lại, trong tình dục điên cuồng, lúc này anh mới hiểu, người con gái động lòng người dưới thân vẫn còn là thân xử nữ…
Anh vừa nhìn thấy vết bầm tím trên người cô, còn tưởng rằng cô bị chuyện gì đáng sợ, nhưng không ngờ cô vẫn còn toàn vẹn, vậy rốt cuộc cô đã xảy ra chuyện gì?
Lấy lại tinh thần, anh thả chậm tốc độ, chỉ nhẹ nhàng đưa ra đưa vào, khiến cho thân thể cô thích ứng với thứ to dài của anh, mà không phải bức bách cô tiếp nhận anh toàn bộ, anh quá lớn, quá thô, không thích hợp với cô non nớt, chỉ có thể từ từ hướng dẫn cô từng bước từng bước một, khiến cho cả hai người được thoải mái cùng vui vẻ.
“Ưmh…” Đau quá! Nhưng cô không dám kêu ra tiếng, chỉ có thể phối hợp với động tác của anh.
“Cô gái ngoan!” Lồng иgự¢ của anh dính lên người cô, “Anh muốn em…”
Sau khi nhấm nháp qua sự ngọt ngào của cô, anh điên cuồng muốn nhiều hơn, vì vậy, anh dần dần gia tăng chuyển động thân thể, để cho Dụς ∀ọηg của anh vùi sâu hơn vào cơ thể cô.
“A… A…” Cô có cảm giác trong đau đớn mang theo chút khoái cảm, hơn nữa khi anh tăng nhanh chuyển động thì ma sát kích thích dần dần hiện lên trên sống lưng cô.
Hoa Vi Vi cảm thấy thứ to và dài Die nd da nl e q uu ydo n của Cao Kỳ Lãng đang ra ra vào vào trong cơ thể cô, khuấy đảo lên vùng mẫn cảm yếu ớt nhất của cô.
“Chậm, chậm một chút…” Cô đau đến rơi nước mắt, thân thể gần như không chịu nổi sự lay động của anh.
Anh rút Dụς ∀ọηg ra, xoay thân thể Hoa Vi Vi qua chỗ khác, đưa lưng về phía anh.
Hoa Vi Vi không hiểu anh muốn làm gì, nhưng chỉ một giây sau cô liền hiểu, một lần nữa anh lại thẳng tiến vào chỗ sâu nhất trong cơ thể cô.
“A…” Hoa Vi Vi kiềm chế đau đớn, thừa nhận vui thích mà anh mang đến.
Cao Kỳ Lãng đã sớm mất đi lý trí, anh chỉ một lòng muốn thoát khỏi khô nóng trên người, lấy đôi tay ôm chặt lấy ௱ôЛƓ của cô, bởi vì phía sau tiếp xúc với nhụy hoa của cô, Dụς ∀ọηg to dài tiến vào trong huyệt nhỏ ướƭ áƭ của cô, liền ra sức tiến lên phía trước, đôi tay ở dưới ௱ôЛƓ tiến lên, sau khi đến bên eo cô, xuyên qua dưới nách cô, hai tay bắt lấy nụ hoa đang buông xuống.
“A… A…” Cô khẽ rên ra tiếng, bởi vì được anh trêu đùa mà nụ hoa càng trở nên mẫn cảm.
Anh đang không ngừng đi tới trong lqd huyệt nhỏ xinh đẹp, dịch mật ướƭ áƭ dần dần thấm ra sắc máu màu đỏ, dính ướt Dụς ∀ọηg của anh.
Trong không khí rải rác một hương vị ngọt ngào quỷ dị, nhiệt độ hai người lên cao không ngừng, thân thể dán chặt phát ra tiếng va chạm làm cho người ta xấu hổ, anh dùng lực xoa bộ иgự¢ của cô, thắt lưng cũng rong ruổi không ngừng, một trước một sau khiến Dụς ∀ọηg trong cơ thể cô khuấy đảo lên.
“Ưmh…” Cô thở khẽ, gần như sắp không chịu nổi sự va chạm của anh, thân thể đi theo tiết tấu của anh mà không ngừng đong đưa trước sau.
Hoa Vi Vi cảm thấy toàn thân quá nóng, rất nóng, nhất là bụng, có một ngứa ngáy khó có thể diễn tả thành lời, khiến cho cô muốn nhiều hơn.
“Trong cơ thể em thật chặt, thật nhỏ…” Anh thở gấp nói, đôi tay dùng sức vuốt ve bầu иgự¢ của cô, cảm thấy mình ở trong cơ thể cô, phía trong vách tường của cô đang xiết chặt bao trùm lấy thứ to và dài của anh.
Cô cảm thấy trong bụng mình tràn đầy, hơn nữa khi Dụς ∀ọηg của anh lấp đầy cô thì cô cảm giác có một thoải mái đang dần dần lan tràn trong cơ thể.
“Gọi tên anh.” Hai tay anh rời khỏi çặק √ú xinh đẹp, đi tới cái ௱ôЛƓ giống như trái đào ngọt ngào, khàn khàn nói.
“Kỳ Lãng…” Cô kêu nhỏ, cây ¢ôи тнịт to lqd và dài trong cơ thể không ngừng đè xuống hạch nhỏ, khiến cho toàn thân cô không ngừng run rẩy.
Cô không thể không thừa nhận, cô thích vô cùng cảm giác như thế, mặc dù có khả năng cô chỉ có duy nhất một lần hưởng thụ như vậy, nhưng cô không cảm thấy hối hận chút nào.
Bàn tay của Cao Kỳ Lãng vốn đặt trên cặp ௱ôЛƓ cô đã rời đi, tới nơi sâu nhất trong đùi của cô, ngón tay dài rất nhanh cảm giác thấy nơi ướƭ áƭ của cô, hơi dính lên dịch mật của cô, lướt qua lông tơ mềm mại, dừng ở trên đầu cánh hoa, cho dù bây giờ anh không nhìn thấy khe hở cánh hoa mê người của cô, nhưng có thể tưởng tượng được bên ngoài huyệt nhỏ dính đầy chất lỏng trong suốt.
Hoa Vi Vi uốn éo vòng eo trái phải, hai ngón tay dài của anh đùa giỡn cánh hoa giữa hai đùi, làm cho cô nôn nóng không yên, nụ hoa theo động tác của anh mà không ngừng đung đưa, tạo thành từng trận sóng ✓ú làm động lòng người, nhộn nhạo trái tim của anh.
Ngón tay dài của Cao Kỳ Lãng tìm lqd kiếm hạch nhỏ mẫn cảm, muốn làm sâu sắc thêm độ mẫn cảm của cô, mà trải qua hành động của anh, huyệt nhỏ càng thêm ẩm ướt không chịu nổi, bàn tay to bao trùm lấy huyệt nhỏ của cô, vuốt ve nơi trung tâm hạch nhỏ, truyền ra hương vị ngọt ngào trong hơi thở của cô, cô cảm thấy dịch mật thấm ra nhiều thêm, nhiều đến mức khiến cho cô thấy xấu hổ, vậy mà động tác của anh không vì thế mà dừng lại.
Cùng một động tác, mỗi lần đều mạnh mẽ công kích nhụy hoa yếu ớt của cô, mỗi lần anh đâm vào rút ra, giọng nói của cô giống như phối hợp rất tốt vậy, theo tốc độ càng lúc càng nhanh của anh, ngón tay dài cũng không ngừng vân vê xoay chuyển nhụy hoa.
“Hu…” Giọng nói của cô biến thành khóc ròng, trong đau đớn mang theo chút khoái cảm.
Hoa Vi Vi tuyệt đối không ngờ rằng, thì ra lần đầu nếm thử trái cấm, đối với cô mà nói chính là khổ sở nhưng ngọt ngào, hơn nữa khi ngón tay của anh rời đi, cô thậm chí có một cảm giác trống không, khiến cho cô muốn nhiều hơn, nhiều hơn nữa…
Sau cùng, ngay cả Dụς ∀ọηg của anh cũng rút ra, làm cho cô không thể không quay đầu nhìn anh, lúc này cô mới phát hiện ra vẻ mặt của anh, không giống như Cao Kỳ Lãng bình thường mà cô quen biết, mà là khuôn mặt nam tính mạnh mẽ tràn ngập ý chí xâm lược, hình như coi cô là con mồi đã đến bên miệng, cần phải gặm nhấm sạch sẽ mới bằng lòng bỏ qua.
Cao Kỳ Lãng xoay ngược thân thể của cô lại, bản thân ngồi ở trên giường, để cho cô ngồi lên đùi của anh, Hoa Vi Vi lo lắng nhìn anh, bộ иgự¢ đầy đặn dán chặt lên bộ иgự¢ bằng phẳng của anh, anh nắm lấy eo thon nhỏ của cô, để cho huyệt nhỏ nhắm ngay vào Dụς ∀ọηg của anh, lại biến mất trong vách nhỏ xiết chặt.
“A… A…” Mất mà được lại khoái cảm, khiến cho toàn thân cô cảm thấy tê dại.
Tim cô đập rộn lên, thiếu chút nữa không thở nổi, hơn nữa khi anh ngậm lấy nụ hoa trước иgự¢ cô thì thân thể cô càng không thể chịu thêm nổi tra tấn như vậy.
“Thoải mái không?” Anh dùng thêm lực va chạm vào vách tường của cô, để cho anh thỏa mãn cười một tiếng.
Cô thoải mái đến mức thiếu chút nữa không nói ra lời, đón theo mỗi một động tác của anh, “Ừ…”
Khoái cảm che kín toàn thân cô n từ trên xuống dưới, dường như ngay cả trái tim cũng muốn nhảy ra khỏi miệng, cuối cùng bò đầy mỗi một tấc thịt, thân thể của cô truyền đến một trận co rút… Dụς ∀ọηg của anh còn đang trong nơi riêng tư của cô, tràn đầy, không có chút khe hở nào.
“A… A… Lãng… Thân thể của em nóng quá, em không cần…” Cô vung mái tóc dài, toàn thân lui về sau cong lên.
Thân thể của cô nghênh đón một hồi cao trào, đôi tay nắm chặt lấy sau cổ anh, mười ngón tay dường như bấm sâu vào trong bắp thịt của anh, trong huyệt nhỏ thấm ra dịch mật giống như con sông nhỏ, tràn ra làm ẩm ướt ga giường.
Cuối cùng, anh gầm nhẹ một tiếng, Dụς ∀ọηg phun ra dịch nóng sền sệt, trực tiếp rót vào trong nụ hoa của cô.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc