Chương 60: Làm bạn gái của anh không?Không biết tách ra như thế nào, cũng không biết mình mở mắt như thế nào.- ---Đọc FULL tại Thichtruyen.VN---
Kỷ Ninh cảm thấy mình giống như một hành tinh tự xoay, chưa kịp thích nghi đã bắt đầu thấy chóng mặt.
Thời gian và bầu không khí như ngưng đọng. Trong không gian chật hẹp, sự yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Kỷ Thời Diễn không nói câu nào, chỉ cúi đầu nhìn cô.
Cô không dám ngẩng đầu lên nhìn vào mắt anh, cũng không dám chắc anh có đang nhìn mình không, lông mi run run, cuống quýt chuyển về phía sau lưng anh như giấu đầu lòi đuôi, nhìn vào băng ghế gỗ trong góc.
Lúc đường vân trên băng ghế sắp bị cô đếm hết, cuối cùng ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, phá tan bầu không khí im lặng.
Tiếng giày thể thao ma sát với mặt đất tạo ra tiếng vang. Có người đột ngột duỗi tay về phía bảng tên sau lưng Kỷ Thời Diễn, Kỷ Thời Diễn nghiêng người né tránh.
Kỷ Thời Diễn nghiêng người qua, Kỷ Ninh xuất hiện ngay trước mắt.
Khương Từ cùng đội với Kỷ Ninh, thấy Kỷ Ninh thì sợ hết hồn, ngây người ra, “Trời ạ, sao em lại ở đây?”
Kỷ Ninh há miệng ra, chưa kịp nói chuyện thì Khương Từ lập tức vỗ vai cô, “Chị hiểu, lúc cậu ta định xé của em thì chị tới đúng không? Đừng sợ, chị gái che chở cho em!”
“…”
Khương Từ là nữ thứ hai trong đoàn làm phim, bình thường luôn hào phóng và thoải mái, lúc này cũng quàng vai như hiểu ra tình huống của Kỷ Ninh.
“Chuyên viên quay phim của em đâu?”- ---Đọc FULL tại Thichtruyen.VN---
“Mất dấu rồi.”
“Máy quay của Kỷ Thời Diễn đâu? Cũng mất rồi à?”
“Hình như vậy.”
Cô liếc nhìn bốn phía, Kỷ Thời Diễn không xé bảng tên của con gái, vì vậy đã đi trước, chắc là lúc này đi gặp chuyên viên quay phim của mình.
Máy quay của Kỷ Ninh đang đi xung quanh tầng tìm cô, thấy cô và Khương Từ ở cạnh nhau mới chạy nhanh về phía trước.
Lối đi trên tầng này quá phức tạp, máy quay bị lạc mất cũng không có gì lạ.
Dường như Khương Từ rất sợ cô lại bị ai đó bắt nạt, cả quãng đường đều nắm chặt tay cô, bảo cô đi chung với mình.
Kỷ Ninh đã hoàn toàn mất đi khả năng suy nghĩ thường ngày, đi chậm rãi trên cái bóng của Khương Từ, trong đầu vẫn còn suy nghĩ về nụ hôn khó hiểu.
Nụ hôn đó có ý nghĩa gì? Là nụ hôn giữa nam nữ như cô hiểu sao?
Mà bên kia, Kỷ Thời Diễn cũng đang đi qua đi lại trên hành lang tầng năm, mím chặt môi.
Anh thấy rằng mình hơi đường đột, nhưng nếu nói hối hận… thì lại không hối hận.
Khoảnh khắc thấy cô đứng trước mặt mình, thiếu nữ rất xinh đẹp, hình như còn cắn môi dưới, đôi môi hơi ửng hồng. Không hiểu tại sao anh lại nảy sinh cảm giác ghen tị.
Đúng vậy. Mặc dù cho rằng từ này sẽ không không bao giờ xuất hiện trong từ điển của mình, nhưng thấy cô và Trác Cống đứng cạnh nhau, thấy hai người chơi thứ gì đó rất thân mật, thấy cô cười với Trác Cống ——
Bỗng nhiên anh không muốn nhẫn nhịn nữa.
Trong phút chốc, ham muốn chiếm hữu lấn át lý trí, từng tế bào đang kêu gào ầm ĩ.- ---Đọc FULL tại Thichtruyen.VN---
Lần này anh không có lý do gì hôn cô, nhưng cuối cùng vẫn hôn cô.
Phần sau của show truyền hình, hai người cũng không thể tập trung tinh thần vào nó, kết thúc buổi ghi hình với các nghi ngờ và ảo tưởng.
Kỷ Ninh không hề nhớ cả ngày hôm nay quay gì, chỉ nhớ rõ xé bảng tên đến phân nửa thì nhiệm vụ ẩn được mở ra. Mọi người tìm kiếm thẻ nhiệm vụ và làm nhiệm vụ khắp các tầng, sau đó cất giấu và trao đổi thẻ cho nhau, cuối cùng huề nhau.
Các khách mời đều nói tập này rất thú vị. Đạo diễn cũng nói hiệu quả rất tốt, sau khi kết thúc mời mọi người đi ăn khuya.
Ăn khuya là thứ không thể xuất hiện trong cuộc sống của nữ nghệ sĩ, nhưng thỉnh thoảng ăn một hai lần vẫn được.
Trong lòng Kỷ Ninh đang rối bời, chọn một chiếc bánh bao nhỏ không dầu mỡ. Lúc ăn được một nửa, mọi người trò chuyện về vấn đề tuổi tác.
“Hình như Ninh Ninh nhỏ tuổi nhất phải không? Năm nay 20 à?”
“Sắp 21 rồi.” Kỷ Ninh trả lời.
Đạo diễn 乃úng ngón tay, “Cũng bằng con gái của tôi, con bé sinh tháng 9, cô tháng mấy?”
Thoáng chốc chưa kịp phản ứng, Kỷ Ninh khựng lại, lúc mở miệng thì có một giọng nói khác vang lên cùng lúc với mình. ——
“Tháng 3.”
“Tháng 11.”
Kỷ Ninh hơi ngạc nhiên, quay đầu nhìn về phía người đàn ông lên tiếng.
Đạo diễn cười nhìn Kỷ Thời Diễn, “Tôi hỏi Kỷ Ninh, cậu nói ai?”
Người đàn ông nhíu mày, nhìn về phía Kỷ Ninh, giống như hơi khó hiểu, “Chẳng phải em sinh tháng 11 sao?”
Kỷ Ninh sửng sốt, trả lời: “Không phải, em sinh tháng 3.”
“…”
Yết hầu của Kỷ Thời Diễn chuyển động, thầm chửi Giang Thắng mười triệu lần.
“Trong tư liệu viết tháng 11 mà?”
Kỷ Ninh suy nghĩ một lúc mới nói: “Hình như lúc đó công ty làm lộn lý lịch của em với một cô gái khác. Sau đó em đã bảo Nặc Nặc sửa lại, có lẽ em ấy bận nên quên mất.”
Sau khi vào giới, cô bận rộn không có thời gian ăn sinh nhật, thỉnh thoảng Nặc Nặc phải nhắc nhở cô. Hai năm trước, fan không thể nào tổ chức sinh nhật cho cô. Thế nhưng những người có quen biết với cô đều biết sinh nhật của cô vào tháng 3.
Người đàn ông lấy điện thoại ra tìm kiếm, phát hiện một số trang web đã đổi thành tháng 3, chỉ còn vài trang chưa đổi vẫn là tháng 11.
Cái tên Giang Thắng này… nắm bắt tin tức quan trọng bằng đầu gối hả?
“Nếu là tháng 3.” Khương Từ trầm ngâm một lúc rồi hỏi với Kỷ Ninh: “Em là Song Ngư đúng không?”
“Vâng.”- ---Đọc FULL tại Thichtruyen.VN---
“À, những cô gái Song Ngư mà chị biết rất dịu dàng.” Khương Từ ôm lấy gò má, nói: “Giống như em vậy.”
Vấn đề chòm sao được định nghĩa lại từ đầu. Tối hôm đó, quản lý Giang không hiểu tại sao lại bị chiến tranh lạnh suốt vài tiếng.
Đúng lúc đầu óc của Giang Thắng còn mơ hồ thì lại bị người ta ném cho một đống sách kế hoạch.
Giang Thắng nhìn một lúc, hơi ngỡ ngàng, “Cậu…”
“Làm không xong thì từ chức đi.”
“… Được.”
///
Tối hôm đó, Kỷ Ninh cũng không biết bị cái gì kêu gọi, tóm lại là luôn trằn trọc, không ngủ được.
Lúc mở điện thoại lên thì thấy cú đêm Tống Du lại nhắn tin cho mình.
Nửa tiếng trước, cô Tống Du rất kích động, gửi cho cô một chuỗi tin nhắn giọng nói tối đa 59 giây và một đường link, còn thêm một câu nói phấn khích “Xem mình phát hiện ra cái gì nè.”
May mà tiếng Phổ thông của Tống Du đúng chuẩn, cô chuyển giọng nói thành văn bản, gần như hiểu được Tống Du đang nói gì.
Nhấp vào đường link đó, video bắt đầu phát ra.
Tống Du nói là video Tôn Hà cãi nhau với chồng chưa cưới mà trước đây lan truyền có phụ đề, nhưng phụ đề thiếu một số chi tiết, được cô ấy phát hiện ra.
Sau khi Tôn Hà nói xong câu “Tài khoản anti cũng không phải do em nuôi”, đôi môi vẫn còn mấp máy, nhưng âm thanh đã giảm rất nhỏ. Hơn nữa trọng tâm của video không phải ở chỗ này, vì vậy mọi người bỏ qua như lẽ đương nhiên.- ---Đọc FULL tại Thichtruyen.VN---
Quan sát kỹ có thể thấy cô ta đã nói năm chữ, khẩu hình gần giống như muốn nói “Là do tụi cô ta.”
Xem ra có người từng nói cô ta nuôi tài khoản anti Kỷ Ninh, cô ta mới có thể kích động biện minh cho mình.
Lúc này Tống Du gửi tin nhắn tới: 【Mình cho rằng năm chữ này là đầu sỏ của tài khoản anti. Chắc chắn Tôn Hà biết đó là ai, dù sao tất cả mọi người đều làm chút chuyện cặn bã. Lúc đó cô ta nói thẳng ra tài khoản anti không phải do mình làm, có lẽ thực sự không phải do cô ta nuôi.】
Kỷ Ninh nhắn lại: 【Mình biết.】
Đúng là Tôn Hà có thái độ thù địch với cô, thế nhưng thái độ thù địch đã rõ rành rành, thậm chí vẻ chán ghét của đại tiểu thư dành cho mình cũng không thể che giấu, làm sao nghĩ đến thủ đoạn nuôi tài khoản anti.
Tống Du vẫn còn đang phân tích: 【Năm chữ, người nuôi tài khoản anti cậu… có năm chữ sao? Có tên ai có năm chữ không?】
Kỷ Ninh cũng nhìn vào màn hình, nhập cuộc điều tra.
Tống Du bỗng nói: 【Mình biết rồi.】
Kỷ Ninh: 【Hử?】
Tống Du: 【Kogoro Mouri*.】
*Kogoro Mouri: ông bác thám tử ngủ gục trong Conan ấy =))
…?
【Ngoài ông ấy ra còn có ai có tên năm chữ, có người Trung Quốc nào có tên năm chữ không? 】 Tống Du thành công đưa mình vào ngõ cụt, 【Cục cưng tổn thương rồi, không đoán nữa, ngủ đây.】
Năng lực điều tra trơn tru của nhân vật chính trong phim trinh thám hoàn toàn không thuộc về cô ấy.
【Mau ngủ đi, đừng đoán nữa.】- ---Đọc FULL tại Thichtruyen.VN---
Mặc dù hiện giờ vấn đề cô quan tâm nhiều hơn là vụ kiện tài khoản anti sẽ mở phiên tòa lúc nào, nhưng cô cũng tò mò về kẻ đầu têu nuôi tài khoản anti.
Từ lúc cô chưa bị đe dọa nhiều, tài khoản anti này đã có thể bắt gió bắt bóng, làm nhơ nhuốc ấn tượng chung của cô. Đến khi xảy ra chuyện Tôn Hà giải oan, tài khoản anti đã chào đón mùa xuân của những tin đồn, tiếp tay cho bạo lực mạng.
Từ khóa gièm pha nhảy vọt lên hot search, chủ đề có hàng nghìn lượt thích trong mỗi giây. Trong khu bình luận rất náo nhiệt, rất phấn khích, không phân biệt rõ là người hay ma, không ai để ý đến suy nghĩ của người trong cuộc.
Thậm chí cầm tiền bôi nhọ cô cũng có thể tâng bốc một nữ nghệ sĩ thành tốt đẹp, nhưng tài khoản anti chỉ có “tình cảm sâu sắc” với cô.
Cô không thể nghĩ ra lợi ích liên quan và mâu thuẫn ra sao mà khiến các nhà tư bản đằng sau vẫn kiên trì, quyết không từ bỏ từ lúc cô chưa nổi đến lúc đã nổi tiếng.
Rồi sẽ biết thôi.
Sớm muộn có ngày ngọn lửa bị người ta châm ngòi, muốn phá hủy mọi thứ sẽ không thể khống chế mà cháy lan ra, cháy lên người bọn họ.
Trước giờ cô vẫn luôn tin vào thiện ác báo ứng.
///
Hôm sau cô không có cảnh quay.
Nghe nói hôm nay chủ yếu quay một số phân cảnh của vai phụ, hai nhân vật chính không cần có mặt.
Kỷ Ninh tắt điện thoại, ngủ đến 10 giờ mới thức dậy.
Lúc thức dậy thì thấy Nặc Nặc gửi tin nhắn cho cô, nói dậy thì gọi cho em ấy.
Kỷ Ninh gửi tin nhắn tới, Nặc Nặc lập tức sang gõ cửa phòng cô trong vòng năm phút.
Cô kéo lê đôi dép đi ra mở cửa, che miệng ngáp một cái.- ---Đọc FULL tại Thichtruyen.VN---
“Sao vậy?”
Nặc Nặc đã thay quần áo xong, tinh thần sảng khoái, còn đội mũ tai bèo, “Đi ra ngoài chơi, mọi người đều đang đợi chị!”
Kỷ Ninh đi vào phòng vệ sinh bắt đầu đánh răng, “Ai đang đợi chị?”
“Giang Thắng, Kỷ Thời Diễn và vệ sĩ của anh ấy.”
Vừa nghe thấy có người đang đợi mình, phản ứng nghề nghiệp của Kỷ Ninh là “Sắp phải quay phim, mấy trăm nhân viên nghiệp vụ đang đợi”, động tác nhanh nhẹn hơn, lúc thay quần áo xong bỗng kịp phản ứng. ——
Cô kéo cửa nhà tắm ra, nhìn Nặc Nặc ngồi trên ghế, “Chị đồng ý đi ra ngoài chơi lúc nào?”
Nặc Nặc cười hì hì, “Đi ra ngoài ấy mà. Hiếm khi Giang Thắng mới hẹn một lần, đi ngâm suối nước nóng, nghe đã thấy sảng khoái.”
Kỷ Ninh gật đầu, “Được rồi, dù sao cũng không có chuyện gì làm.”
Coi như đi ra ngoài giải sầu.
Để thuận tiện, cả nhóm lên xe RV của Kỷ Thời Diễn.
Quản lý Giang đút tay vào túi, không nhịn được nhắm mắt ngủ gà ngủ gật.
Nặc Nặc nhìn anh ta, ngạc nhiên hỏi: “Tối qua anh cũng mất ngủ à?”
“Mất ngủ?” Giang Thắng hừ lạnh: “Ông đây cả đêm không ngủ!”
“Cả đêm không ngủ? Anh làm gì?”
Giang Thắng hất mặt về phía người bên cạnh, ngoài mặt giả vờ tươi cười, “Làm một số chuyện mà không làm sẽ bị cách chức.”
Kỷ Thời Diễn khoanh tay lại, đáp lại không chịu thua kém, “Vậy tôi ngủ hả?”
“Tôi đâu có nói gì đâu! Cậu đừng nhìn chằm chằm người ta như vậy, khuôn mặt vốn dĩ đã dữ tợn rồi.” Quản lý Giang thụt tay áo xuống, sụt sùi tủi thân, “Than phiền chút cũng không được.”
“Lúc tăng lương cậu lại không than phiền.”
“Thật hả? Tăng lương hả? Tốt quá rồi, sao cậu không nói sớm!” Khuôn mặt của Giang Thắng lập tức hớn hở, “Nghe thấy chuyện này đã không còn buồn ngủ nữa.”
Quản lý Giang vui sướng lấy điện thoại ra soi gương, khó tránh khỏi xúc động, “Tiền là liều thuốc kích thích cho Giang Thắng, là thuốc chữa khỏi bệnh cho Giang Thắng.”
Hai người đó trò chuyện, rốt cuộc Kỷ Ninh không nhịn được hỏi: “Nếu tối qua hai người không ngủ, tại sao hôm nay phải ra ngoài chơi?”
Nặc Nặc cũng kịp phản ứng, “Đúng vậy, chẳng phải nên ở nhà nghỉ ngơi sao?”
Người đàn ông trầm ngâm chốc lát, trả lời: “Đã đặt xong địa điểm, không dời được.”
Kỷ Ninh nghĩ ngợi: Năm đó anh có thể đặt khách sạn năm sao, ngủ trong sáu ngày để tránh fan cuồng đeo bám. Bây giờ lại biết từ bỏ thời gian ngủ của mình vì không dời địa điểm được ư?
Nghĩ thế nào cũng không hợp lý.
Nhưng cô cũng không hỏi tới vì phép lịch sự.
Chẳng mấy chốc đã đến suối nước nóng. Bọn họ thay quần áo xong, tìm bể ngâm mình mà mình thích.
Nặc Nặc ngâm mình một lúc rồi đi đến suối nước nóng cách đây khá xa. Lúc này Kỷ Thời Diễn cũng đi xuống suối nước nóng bên cạnh cô.
Giang Thắng đi theo sau.
Cô thấy Giang Thắng đang chụp hình Kỷ Thời Diễn, sau đó cười nói: “Tập luyện cơ bụng tốt đấy. Chậc, còn có cả cơ răng trước* nữa.”
*Cơ răng trước: là một nhóm cơ nằm gần cơ liên sườn, nhóm cơ này sẽ góp phần giúp bạn có khuôn иgự¢ nam đẹp hơn và ngầu hơn.
co-rang-truocCơ răng trước (hình minh họa)
Cảm thấy mình không nên xem những hình ảnh này, Kỷ Ninh lặng lẽ quay người sang, đưa lưng về phía bọn họ, nằm sấp bên bờ hồ.
Quả thật ngâm suối nước nóng làm người ta thả lỏng người, sự mệt mỏi của cô khi thức khuya cũng giảm bớt rất nhiều.
Ngâm suối nước nóng quá lâu nên hơi nóng, cô đứng dậy khoác thêm áo choàng. Thấy trong tủ lạnh kế bên có kem, cô giơ tay lên lấy một cây.
Chẳng biết người đàn ông xuất hiện sau lưng cô từ lúc nào. Kỷ Thời Diễn thở gấp, cầm lấy cây kem duy nhất ở trên chỗ cao nhất trong tủ lạnh ra đưa cho cô.
“Em ăn cái này.”
Bao bì bên ngoài hoàn toàn giống nhau.
Kỷ Ninh xác nhận vài lần mới hỏi: “Có gì khác nhau không?”
Kỷ Thời Diễn cúi đầu xuống một lúc rồi trả lời: “Cây này mới bỏ vào, không lạnh lắm.”
Thiếu nữ nhìn anh với vẻ khó hiểu một lúc. Lúc người đàn ông sắp không chống đỡ nổi, cô xé bao bì ra, cúi đầu cắn một miếng.
Trên cây kem còn để lại một lỗ nhỏ, hình vòng cung, trên đó còn để lại dấu răng nhỏ của cô.
“Em biết rồi.” Cô nói.
Nơi này không chỉ có suối nước nóng, mà còn có rạp chiếu phim, phòng chơi bida và nhiều dịch vụ giải trí khác. Giang Thắng rất muốn biểu diễn lái xe moto cho Kỷ Ninh xem, kết quả là lái được năm phút đã bị đối thủ trên mạng vượt mặt một khúc.
Người đàn ông nheo mắt lại, chê bai: “Đừng lái nữa, rất sỉ nhục chiếc moto.”
Giang Thắng nói kháy rồi bước xuống xe, nói muốn so tài chơi bida với Kỷ Thời Diễn.
Kỷ Ninh vừa ăn vừa đi lang thang, vô tình nghe thấy âm thanh ở chỗ nào đó, đẩy cửa ra là rạp chiếu phim.
Chỗ này đã được Kỷ Thời Diễn đặt bao hết, không có người khác, không biết tại sao đang chiếu phim điện ảnh.
Khó khăn lắm người đàn ông mới thoát khỏi Giang Thắng, đi đến bên cạnh cô, “Muốn xem không?”
Cô chỉ hơi khựng lại rồi nói: “Cũng được, xem đi.”
Hai người ngồi xuống hàng ghế thứ hai từ dưới lên.
Kỷ Ninh ngồi thẳng lưng, hai chân chụm lại, bàn tay đặt lên đùi rất nghiêm chỉnh, tay kia nghiêm túc giơ kem lên ăn.
Lúc ở cạnh mọi người khá tốt, chỉ khi ở riêng với người đàn ông, cô lại không thể kiềm chế nghĩ đến nụ hôn trong góc của hai người vào hôm qua.
Cô không biết nên bỏ qua chuyện này hay phải hỏi rõ ràng.
Phim điện ảnh vẫn đang chiếu, tình tiết và âm thanh cũng khiến người ta cảm thấy như lạc vào trong đó, giống như một bộ phim thanh xuân.
Kỷ Ninh không có chuyện gì làm, ăn hết kem rồi muốn đứng đậy. Người đàn ông chợt mở miệng: “Đi đâu?”
“Vứt… rác.” Cô lắc lắc cây que trong tay.
“Trên đó có chữ.” Anh nhắc nhở.
Lúc này Kỷ Ninh mới cúi đầu nhìn, phát hiện trên cây que đúng là có một dòng chữ, nhưng không biết là tiếng Pháp hay tiếng gì, đọc không hiểu.
Kỷ Thời Diễn hỏi: “Thấy không?”
“Thấy rồi.” Cô đưa qua, “Nhưng trên này nói gì?”
Lúc đưa qua, cô nghĩ Kỷ Thời Diễn chắc sẽ không biết tiếng Pháp. Kỷ Ninh định rút tay về, kết quả là chưa rút về bao nhiêu thì cổ tay bị anh nắm lấy.
Lòng bàn tay của người đàn ông rất nóng.
Kỷ Ninh không kiểm soát được suy nghĩ của mình, ấp úng, “Anh có hiểu không?”
“Hiểu.” Anh trả lời chắc nịch.
Giống như cô có thể nghiêm túc tin tưởng những lời nói tiếp theo.
Hình như trong phim điện ảnh có người đang tỏ tình, gió thổi vào phòng mang theo bầu không khí kỳ lạ mà mập mờ, hoàn mỹ mà tự nhiên.
Hình như ngay lúc này có cái gì đó đang kết nối trực tuyến, Kỷ Ninh chớp mắt, cảm thấy dự đoán nào đó đang gần trở thành thực tế trong miệng anh. ——
“Trên đó nói…”
Ánh sáng trên màn hình nửa sáng nửa tối chiếu vào gó má của anh. Người đàn ông ngước mắt lên, khẽ hỏi: “Muốn làm bạn gái của anh không?”