Mặc dù Phó Thiêm Dục không biết đã xảy ra chuyện gì giữa vợ mình và Yến Trì Huyên, nhưng nếu như hai người họ có thể trở thành bạn tốt thì cũng không quá đáng lắm, nói sao thì Yến Trì Huyên cũng là con cháu Yến gia có danh có tiếng, vợ anh tuy không được công nhận nhưng cũng là dòng dõi Đoàn gia ở An Thành, suy cho cùng thì cả hai cô gái đều là thiên kim cành vàng lá ngọc.
Sau đó thì họ đã cùng nhau đi đến một nhà hàng ở gần khách sạn, theo như những gì mà Yến Trì Huyên nói thì nơi này có thể được xem là nhà hàng nổi tiếng nhất ở Italy, dường như du khách nào đến đây đều nếm thử hương vị của các món ở đây ít nhất là một lần, vì thế nên lần này Yến Trì Huyên mới cố ý đưa Tô Nhiễm đến đây.
Trước khi gọi món thì Tô Nhiễm có vào nhà vệ sinh để nhắn tin cho Tô Thước, nhưng rồi Yến Trì Huyên cũng bám theo sau, lúc này cô đang dặm lại một ít phấn, nhưng cũng biết rằng cô gái kia đang có chuyện gì đó muốn nói với mình, nên liền nhìn Yến Trì Huyên, nói:
- Yến tiểu thư, không biết tại sao cô lại đột nhiên đối tốt với tôi như vậy? Hay là cô đang muốn dùng chiêu Bạch Liên Hoa sao?
Nhưng ngay lập tức Yến Trì Huyên liền lắc đầu, cô ấy muốn nói gì đó nhưng bất chợt Tô Nhiễm lại thấy gương mặt của cô ấy thoáng qua ửng hồng. Dừng lại một chút, mẹ nó… Đừng nói là Yến Trì Huyên đang ngại nha!
- Chị Nhiễm, chúng ta có thể làm chị em tốt có được không?
- Hả?
Bây giờ Tô Nhiễm thật sự bị Yến Trì Huyên làm cho hồ đồ rồi, chẳng phải mới sáng này cô ta còn đến tận giường để cảnh cáo cô và khuyên cô không nên ở bên cạnh Phó Thiêm Dục sao? Tại sao đột nhiên buổi tối lại muốn làm chị em tốt của cô rồi? Không lẽ Yến Trì Huyên là máu M thích bị ђàภђ ђạ hả trời? Nhưng không để Tô Nhiễm nghĩ ngợi lâu thì cô ấy lại mỉm cười đáng yêu nhìn cô, nói:
- Sau khi nói chuyện với chị thì đột nhiên em nghĩ thông rồi, quả thật em đã nhìn nhận lại tình cảm của mình, nhưng mà em lại cảm thấy Phó Thiêm Dục kết hôn rồi cũng chẳng sao, đến một chút buồn cũng không có… Hiển nhiên thì thứ em thấy khó chịu là tại sao lại là chị, nhưng sau khi nói chuyện với chị lúc sáng thì em thấy rõ ràng người không xứng phải là Phó Thiêm Dục mới đúng. Chị Nhiễm, chị thật sự rất giỏi luôn ấy, em sẽ học hỏi theo chị.
Gương mặt của Tô Nhiễm bây giờ chỉ có thể miêu tả bằng ba từ, chính là “Không hiểu gì”. Nhưng khi nhìn vẻ mặt kia của Yến Trì Huyên thì cô nhận ra rằng cô ấy không nói dối. Ban đầu khi Tô Nhiễm được Tô Thước nhận xét là biết thao túng tâm lý cô còn không nhận, nhưng xem ra thì cô đúng là rất biết cách dụ và dỗ con gái, đặc biệt là những em gái đáng yêu.
Lúc này, Tô Nhiễm liền đưa tay xoa đầu của Yến Trì Huyên, nói:
- Đừng nói như vậy, dù sao thì Thiêm Dục cũng là nam nhân tốt mà. Sau này em sẽ tìm được người còn tốt hơn anh ấy.
Nhưng cái xoa đầu dịu dàng cùng với nụ cười nhẹ nhàng này đã làm cho Yến Trì Huyên đỏ mặt, từ trước đến giờ cô ấy chưa từng nhìn thấy cô gái nào xinh đẹp đến mức này, thảo nào mỗi lần Phó Thiêm Dục nhắc đến Tô Nhiễm đều dùng hai chữ “nữ thần”, cô so với các thần tiên tỷ tỷ là khác biệt một trời một vực, muốn xinh đẹp có xinh đẹp, muốn đáng yêu có đáng yêu, muốn quyến rũ có quyến rũ… Nói chung thì nhan sắc của Tô Nhiễm rất linh động, và một khi đã dính vào rồi thì khó mà dứt ra được, điển hình chính là Thiếu Tướng cấm dục như Phó Thiêm Dục cũng phải gục ngã.
- Chị Nhiễm… Gặp được chị thật tốt.
Bây giờ Tô Nhiễm bề ngoài thì cười, nhưng trong lòng lại có chút run rẩy rồi, mới hồi chiều vừa gặp một Lucius, bây giờ lại gặp thêm Yến Trì Huyên, xem ra thì sau này cô cũng không cần cải trang thành Alan để thu hút nữ giới rồi nhỉ.
Nói chuyện với nhau xong thì Tô Nhiễm và Yến Trì Huyên cũng đã quay về phòng ăn của họ, nhưng lúc này thì chỗ ngồi bên cạnh của Tô Nhiễm đã có người rồi nên Yến Trì Huyên chỉ đành ngậm ngùi ngồi vào chỗ khác. Trong suốt buổi ăn thì Phó Thiêm Dục vẫn luôn lo lắng và chăm sóc cho vợ của mình, đó là điều hiển nhiên rồi,… Nhưng điều khiến họ kinh ngạc là thái độ của Yến Trì Huyên dành cho Tô Nhiễm, không chỉ ngoan ngoãn như cún con mà còn cực kỳ vui vẻ khi nhận được sự công nhận của cô về thức ăn hôm nay. Nhìn dáng vẻ kia của Yến Trì Huyên đúng là có chút không quen lắm.
Ngay sau khi về phòng thì Phó Thiêm Dục còn hỏi lại giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng Tô Nhiễm lại cảm thấy biểu hiện bây giờ của anh rất thú vị, ít nhất thì có thể đùa giỡn với anh thêm một chút cũng không sao. Cô liền nói:
- Vừa rồi cô ấy nói cô ấy thích em, còn nói rằng anh không xứng làm chồng em nữa.
Nghe vậy thì Phó Thiêm Dục cũng có chút không vui, nhưng rồi anh liền chầm chậm bước đến, trực tiếp đè cô trên giường, nói:
- Vậy sao? Anh không xứng làm chồng em sao?
Có lẽ Tô Nhiễm đã cảm nhận được nguy hiểm rồi, cô liền đưa tay choàng qua cổ của anh, sau đó còn bày ra vẻ mặt đáng thương, đáp:
- Là cô ấy nói chứ có phải là em đâu.