Ngoại Truyện 2. Khu nhà trọ sang trọng cao cấp một mình Lý Hạo Nhiên ở hơn ba trăm mét vuông, ngày hôm trước anh ngồi máy bay trở về trong đêm, lúc Diệp Gia Dĩnh mang theo Diệp Ba Ni đến thì vẫn đang nghỉ ngơi.
Anh đi ra mở cửa mang theo bộ dáng mơ hồ đáng yêu, "Không phải đã đưa chìa khóa và mật mã cửa cho em rồi sao? Tại sao còn nhấn chuông cửa?"
Chìa khóa trong lời anh thật ra là thẻ từ thông qua kiểm an dưới lầu, ở nơi này đa phần là xã hội danh lưu, có các biện pháp vào nhà nghiêm khắc nhất, tuần tra an ninh 24/24. Diệp Gia Dĩnh mặt mày lạ hoắc cho dù có thẻ từ thông hành cũng bị bảo vệ ngăn lại hỏi rất lâu, cũng may trang phục của cô thỏa đáng, còn mang theo đứa nhỏ xinh đẹp, thật sự không giống phần tử khả nghi, bảo vệ hết sức khách sáo cẩn thận kiểm tra thông tin thẻ từ và biển số nhà Diệp Gia Dĩnh muốn đến sau đó mời cô tiến vào.
Trong tay Diệp Gia Dĩnh cầm theo một đống lớn đồ gì đó, vào cửa tìm phòng bếp, vừa khen ngợi, "Nhà thật là lớn!" Vừa nói, "Vậy tôi cũng không thể trực tiếp mở cửa đi vào rồi, lỡ như anh đang làm chuyện gì không muốn để cho người khác nhìn thấy thì sao?"
"Nói lung tung, anh có thể làm chuyện gì sợ người khác nhìn thấy chứ!" Lý Hạo Nhiên khom lưng dùng sức vò vò đỉnh đầu Diệp, "Ba Ni chờ chú một chút, chú có quà tặng cháu."
Diệp Ba Ni có qua có lại, "Ba Ni cũng có quà cho chú Hạo Nhiên."
Đối với quà của cậu, Lý Hạo Nhiên đã luyện thành thói quen, "Vậy chú cảm ơn bánh ngọt ngon tuyệt của Ba Ni trước nhé."
Nói xong xoay người đi về phòng tắm rửa thay quần áo.
Diệp Gia Dĩnh vui vẻ thoải mái mà thưởng thức bức tranh zai đẹp lúc sáng sớm, áo T-shirt cổ tròn màu trắng, quần ngủ cotton thuần chất màu xám mềm mại, tiến vào phòng bếp lấy cháo, canh còn có vài món ăn ra, sau đó hâm nóng bày ra bàn.
Trong lòng vô cùng hiểu rõ, sâu sắc cảm thấy Lý Hạo Nhiên với gương mặt minh tinh kết hợp với thân hình hoàn mỹ, lúc nào nhìn cũng thấy đẹp mắt cộng thêm sức hấp dẫn vô hạn, cô chọn anh thật sự rất tinh mắt rồi.
Lúc này là mười rưỡi sáng, Diệp Ba Ni đã ăn sáng lúc bảy giờ, hiện tại là giờ cậu ăn thêm nửa buổi, hơi đói rồi, vì vậy ngoan ngoãn ngồi bên cạnh bàn cầm thìa nhỏ lên đợi.
Lý Hạo Nhiên nhanh chóng tắm rửa thay quần áo xong đi đến phòng bếp liền nhìn thấy thế trận Diệp Gia Dĩnh bày ra không khỏi mỉm cười.
Diệp Gia Dĩnh có chút đỏ mặt, lập tức thanh minh, "Em làm cho Ba Ni, mười rưỡi sáng nó muốn ăn thêm cơm."
Lý Hạo Nhiên nhìn món ăn ngon đầy bàn ra vẻ kinh ngạc, "Không ngờ khẩu vị của con nít bây giờ đều tốt như vậy, một mình Ba Ni có thể ăn nhiều món như vậy sao."
Diệp Gia Dĩnh bất đắc dĩ thừa nhận, "... Nhân tiện mang theo một phần đến cho anh."
Lý Hạo Nhiên nhún nhún vai ngồi xuống, lại bắt đầu đánh giằng co gần đây vẫn luôn tiến hành cùng Diệp Gia Dĩnh trong điện thoại, "Em dọn qua đây đi, hoặc là chúng ta cùng ở trong căn nhà mới kia."
Diệp Gia Dĩnh, "Không cần đâu, em đã quen với chỗ ở hiện tại rồi."
Lý Hạo Nhiên, "Chỗ của em quá nhỏ, phòng ngủ của em và phòng ngủ của Ba Ni chỉ ngăn cách một bức tường mỏng, hơn nữa hàng xóm chung quanh cũng tương đối nhiều, rất bất tiện."
Diệp Ba Ni ngẩng đầu, dùng ánh mắt cùng chung chí hướng nhìn anh, đột nhiên chen vào nói, "Ba Ni cũng không thích bức tường kia."
"Hả??!!!" Lý Hạo Nhiên và Diệp Gia Dĩnh cho là cậu nghe hiểu điều gì, cùng nhau chột dạ nhìn cậu.
Diệp Ba Ni tiếp tục nói ra lời kinh người, "Dỡ xuống!"
Hai người cùng hỏi, "Tại sao?"
"Ba Ni vẫn luôn muốn ngủ cùng một phòng với mẹ."
Lý Hạo Nhiên té xỉu, "Ba Ni, cháu không thể có ý định này!"\'
Diệp Ba Ni không rõ tại sao mình không thể có ý định này, kiên quyết nói, "Ba Ni thích ngủ cùng một phòng với mẹ."
Diệp Gia Dĩnh ở góc độ con trai không nhìn thấy làm khẩu hình miệng với Lý Hạo Nhiên an ủi, "Chờ nó lớn thêm chút nữa là được rồi."
Lý Hạo Nhiên cười với cô, lộ ra hàm răng trắng tinh chỉnh tề, đột nhiên nâng người dậy thò đầu tới ở phía trên cậu nhóc nhanh chóng hôn một cái lên khói môi Diệp Gia Dĩnh, ngay sau đó kinh ngạc, "Mùi vị không tệ, thì ra là vị ô mai!"
Diệp Gia Dĩnh thò tay ra phía sau Diệp Ba Ni đánh anh một cái, "Em vừa mới ăn một miếng tương ô mai đấy."
Diệp Ba Ni cảm thấy quanh người mình có chút bất thường, liếc nhìn hai người, "Làm chuyện xấu! Cô giáo nói lên lớp không được làm chuyện mờ ám!"
Diệp Gia Dĩnh, "Không có đâu Ba Ni, huống chi chúng ta đang dùng cơm chứ không phải đang ở trên lớp."
Ở nhà trẻ Diệp Ba Ni thường xuyên anh dũng đánh nhau, cũng không phải là bạn nhỏ tuân thủ kỷ luật nhất, hiện tại chủ yếu là vì không vui với hành động mờ ám của hai người mà không có phần mình, vì thế phát huy sự dạy bảo của cô giáo ở nhà trẻ với mình, mặt không cảm xúc nhấn mạnh, "Ăn cơm cũng không thể làm chuyện mờ ám!"
Hai người kia nín cười, "Được!"
Lý Hạo Nhiên, "Tối nay ở lại đi."
Diệp Gia Dĩnh khó xử, nhìn sang Diệp Ba Ni bĩu bĩu môi, "Không được, không ai chăm sóc nó."
Lý Hạo Nhiên, "Gọi người làm trong nhà em tới đây."
Diệp Gia Dĩnh, "Vậy càng không được."
Lý Hạo Nhiên không hài lòng, "Cái này cũng không được cái kia cũng không được, vì sao?"
Diệp Gia Dĩnh kề sát bên lỗ tai anh giải thích, "Mẹ mang theo con trai đến nhà bạn trai qua đêm, giống như đang làm chuyện xấu gì đó, em sợ tạo thành ảnh hưởng xấu với Ba Ni!"
Lý Hạo Nhiên không còn cách nào khác, cũng nhỏ giọng hỏi, "Vậy làm sao bây giờ? Đợi Ba Ni trưởng thành?"
Diệp Gia Dĩnh bật cười, "Không nghiêm trọng như vậy, ngẫm lại, luôn có cách giải quyết ổn thỏa."
Lý Hạo Nhiên sờ cằm, nghĩ một lát đột nhiên hỏi, "Diệp Gia Dĩnh, có phải em ám chỉ anh điều gì không?"
Diệp Gia Dĩnh rút tờ giấy ăn giúp Ba Ni lau miệng, thuận miệng hỏi, "Ám chỉ gì?"
"Em muốn nói gì với anh?"
Nhắc tới chuyện muốn nói gì đó, ngược lại Diệp Gia Dĩnh nhớ tới một chuyện một chuyện, đột nhiên hỏi, "Hạo Nhiên, em cũng rất xinh đẹp đúng không?"
Lý Hạo Nhiên nhìn nhìn cô, nín cười trả lời, "Tất nhiên rồi, mẹ Ba Ni không xinh đẹp thì ai mới xinh đẹp chứ? Đúng không, Ba Ni?"
Diệp Ba Ni ăn một ngụm lớn cháo rau dưa thịt băm, "Vâng."
Diệp Gia Dĩnh, "Vậy anh không lo bị người ta nạy chân tường à?"
Lý Hạo Nhiên kinh ngạc, "Anh cần phải lo sao? Nói thật, lúc trước thỉnh thoảng anh sẽ lo lắng em bất ngờ nông nỗi đi cạy chân tường người ta."
Diệp Gia Dĩnh buồn bực, "Nghĩ như vậy..."
Ăn cơm xong Lý Hạo Nhiên cho Diệp Ba Ni xem quà của anh mang về cho cậu... một quyển photo album, bên trong là một con chó đen nhỏ lông xù tròn xoe, lông của con chó nhỏ rất dày, nhất là lông trên đầu, lộ ra cái đầu vừa tròn vừa lớn, gần như là không tìm thấy đôi mắt ở đâu, nhìn vào giống như một con gấu chó nhỏ.
Lý Hạo Nhiên, "Ba Ni, đây là chó ngao Tây Tạng nhỏ, cháu đừng thấy nó giờ đáng yêu như thế, nhưng trưởng thành rồi rất lợi hại đấy, tất cả các con chó đều đánh không lại nó. Con này mới được hai tháng, chú mua tặng cho con, mấy ngày nữa sẽ chuyển đến đây. Cháu thích không?"
Hai mắt Diệp Ba Ni sáng lên, "Ba Ni thích."
Lý Hạo Nhiên, "Nhưng nhà cháu nhỏ quá, không đủ để nuôi nó, chỗ này của chú cũng không đủ."
Diệp Ba Ni nhìn anh, rất khờ dại hỏi, "Vậy làm sao?"
Lý Hạo Nhiên dẫn dắt từng bước, "Mẹ cháu có một căn nhà mới, cháu có muốn qua không? Nơi đó đủ lớn, có thảm có tầng hầm, ở trên bãi cỏ có ổ chó có thể nuôi con chó này, chúng ta cùng chuyển đến nhà mới của mẹ cháu nhé."
Diệp Ba Ni gật đầu thật mạnh, "Được ạ."
Lý Hạo Nhiên hoàn thành xong nhiệm vụ quan trọng, nhìn đồng hồ thấy đã đến giờ anh và người đại diện Ngô Hựu Tường hẹn gặp mặt, Diệp Gia Dĩnh vẫn còn đang ở trong phòng khách nói chuyện điện thoại trợ lý Tiểu Dương kiêm người đại diện tân nhiệm, dường như đang thảo luận chuyện mới tiếp theo, bô lô ba la nói đến khí thế ngất trời, Lý Hạo Nhiên dứt khoát đặt Diệp Ba Ni lên vai, "Mang cháu đến phòng Gym chơi."
Diệp Ba Ni rất tò mò với phòng gym chưa từng tới, cho nên hết sức vui vẻ, "Vâng."