Nhật Anh bực bội tiến ra phía cổng học viện. Định rút điện thoại ra gọi tài xế, nhưng may là Diệp Thảo vừa mới đi đến cổng. Cô dừng xe lại, hạ cửa kính xuống.
- Có cần tôi cho đi nhờ không?
Nhật Anh quay lại nhìn người con gái trong chiếc xe xa hoa màu đỏ.
- Được đi cùng diễn viên tôi rất hân hạnh.
Nói rồi, Diệp Thảo mở khóa cửa xe. Nhật Anh mở cửa rồi bước lên. Trên đường về, Nhật Anh chán nản tựa vào cửa xe. Khuôn mặt buồn chán, cầm điện thoại lên, vào mạng xã hội. Đăng một loạt ảnh rồi để một status :" Nơi nào có em! Luôn có anh ở đằng sau. Bảo vệ em". Chỉ trong khoảng 5-10 phút, một loạt album ảnh mới đăng đã được số lượng like trên 100. Nhưng số lượng comment cũng nhiều.
Comment 1: Tại sao con nhỏ đó may mắn quá vậy. Tức gần ૮ɦếƭ.
Comment 2: Cô ta không xứng đáng với Nhật Anh.
Comment 3: Trước kiếp trước nó làm được việc tốt gì lớn lao lắm. Nên kiếp này mới được như vậy.
Hằng loạt comment của các Girl cứ ồ ạt hiện lên. Số lượng cực kì đông đảo, đang đáp đá.
----
Diệp Thảo hiếu kỳ khi thấy thái độ đó của Nhật Anh. Chả phải anh vừa tỏ tình, vừa có bạn gái, tại sao lại như vậy?
- Thái độ đó là sao? Cãi nhau với My à?
Nhật Anh càn nhàn
- Không gì cả! Giữa chúng tôi chưa tồn tại tình yêu. Cô ấy chưa quên được Duy
.
Thảo nghe được không biết nên vui hay nên buồn. Buồn cho bạn mình bỏ lỡ tình yêu tốt, hay là vui vì mình sẽ có cơ hội với Nhật Anh. Càng nghĩ cô càng thấy mình thật tệ.
Chiếc Civic dừng lại trước cổng biệt thự to lớn, khang trang.
- Diệp Thảo.Cảm ơn em đã cho tôi đi nhờ - Nhật Anh lịch sự nói câu cảm ơn. Phong cách xưng hô cũng đã thay đổi dễ nghe hơn nhiều.
.
Còn Diệp Thảo bị đóng băng vài giây. Cô lại rung động vì Nhật Anh. " Tại sao tên mình phát ra từ miệng Nhật Anh lại dễ nghe như vậy chứ? Vừa nhẹ nhàng, vừa ấm áp. Thật khiến người ta mê mẩn."
Nhật Anh bước xuống, định kéo cánh cổng rồi bước vào. Nhưng Diệp Thảo lại gọi anh lại.
- Nhật Anh! Em có chuyện muốn nói.
Nhật Anh quay người lại. Đáp
- Ừm! Em nói đi.
Diệp Thảo im lặng vài giây. Rồi từ từ chậm rãi tiến đến gần Nhật Anh. Cô nhẹ nhàng kiễng chân, đặt lên môi của Nhật Anh một nụ hôn. Nụ hôn đó đối với cô là lần đầu tiên, tuy không ngọt ngào, nồng cháy nhưng trong đó mang bao tình cảm, bao tâm sự, bao sự rung động của cô. Còn Nhật Anh thì vẫn bình thường, anh không có gì bất ngờ. Bởi vì việc này ở học viện hay xảy ra với anh. Đôi khi nữ sinh tỏ tình, thường hôn. Diệp Thảo lùi lại vài bước rồi nói.
- Từ hôm nay em sẽ chính thức theo đuổi anh.
Nhật Anh vẫn giữ nguyên sắc mặt, lạnh băng.
- Em nghĩ như vậy là tốt sao? Em muốn đối đầu với bạn thân của mình sao?
- Chẳng phải My vẫn còn thích Duy sao? Em sẽ làm mọi thứ để anh yêu em. Vì chỉ có anh mới khiến em rung động vào điên đảo như thế này.
Nói xong Thảo bước vào xe, rồi khởi động đi luôn. Nhật Anh đứng đây, nhìn theo, ánh mắt chứa đầy tâm sự.
" Em thật ngốc! Một người hoàn hảo như em tại sao thích dính vào tình tay ba chứ?"
-----
Ở một nơi khác.
Chiếc xe Lexus White đang chạy băng băng trên đường cao tốc. Trong xe Duy đang tựa vào chiếc ghế êm ái, nhắm mắt, đeo tai phone nghe nhạc. My thì thỉnh thoảng liếc nhìn sang bên cạnh.
- Tại sao chị cứ nhìn tôi mãi vậy? Tập trung lái xe đi.
My sững sờ. " Cậu ta là thánh sao? Đang nhắm mắt mà cũng biết mình nhìn cậu ta?"
- Cậu là ai mà cứ ra lệnh cho tôi! Cậu nên nhớ tôi là đàn chị.
Bảo Duy nhếch mép
- Thật sao? Giờ tôi sẽ nói cho chị một sự thật. Nhưng ngay sau đó chị phải thay đổi cách xưng hô.
- Thật ra! Từ nhỏ tôi sống bên Mỹ. Năm 7 tuổi mới về Việt Nam. Thời gian đó, đáng ra tôi đã lên lớp 2 rồi. Nhưng vì phải biết đọc - nói - nghe tiếng mẹ đẻ, nên mới phải đăng kí vào học lớp 1. Xét về lí lịch thì tôi với chị hoàn toàn bằng tuổi nhau,.
My nghe như sét đánh ngang tai. Cô không thể tin vào sự thật mình vừa nghe được. Thật là quá " Phũ phàng" mà. Hóa ra bây lâu nay cô tỏ vẻ đàn chị, lại thành trò cười với Duy. Bây giờ lại phải thay đổi cách xưng hô, thật là quá khó.
- Đến nhà rồi! Cậu xuống xe đi.
- Cảm ơn! Từ ngày mai phải thay đổi cách xưng hô đi nhé.
Duy định bước vào nhà luôn nhưng cậu vẫn quay lại nói gì đó
- Chị chưa từng yêu tôi phải không?
My bối rối không biết phải trả lời như thế nào. Với tính cách của Duy. Cô biết nếu nói sự thật là cô rất yêu cậu thì cô sẽ là người cản trở tương lai của Duy.
- Chưa hề
Duy lại nhếch mép, nụ cười nửa miệng đẹp đẽ.
- Vâỵ thì tôi sẽ khiến cho chị Nhất Định! Chị sẽ phải yêu tôi.
- Và hôm nay sẽ là ngày cuối cùng tôi gọi chị bằng Chị. Từ ngày mai sẽ khác. Được rồi chị về ngủ sớm đi. Mai tôi sẽ đến đón chị đến sân bay.
.
My lặng lẽ nhìn theo, cô khẽ thở dài " Cậu càng như vậy càng khiến tôi khó xử! Giờ tôi phải làm thế nào với cậu đây"
-----
Sáng hôm sau
Chuyến bay của My là 8 giờ. Nên hôm nay cô đã dậy từ sớm, trước giờ bay hai tiếng để chuẩn bị mọi thứ. Khi đã hoàn tất, cô bước xuống nhà. Ba cô đang ngồi đó, hình như là đợi cô.
- My này! Con ngồi xuống nghe ba nói chuyện một chút
My ngoan ngoãn nghe lời. Ngồi xuống như ba nói.
- Mọi tài sản của ba đã chuyển hết sang cho con rồi. Đây là danh sách
My cầm danh sach lên đọc qua một lượt. Cô thật sự choáng trước số tài sản đã tăng lên vùn vụt của Ba mình. Mọi đất đai, nhà cửa, biệt thự,...... đứng tên ba cô đều sẽ được cô thừa kế. Số tài sản này còn vượt cả mức cao nhất của mẹ cô, phần đời còn lại của cô tiêu còn không hết. Trừ khi cô tiêu xài phung phí thì hết chứ nếu tiêu tiền bình thường thì thoải mái.
- Ba! Tại sao nhiều quá vậy?
Ba cô cười hiền hậu.
- Chỉ là ba muốn cố gắng vì con một chút thôi.
- Mà nếu mà có đi sang thế giới bên kia. Khi mẹ con ra tù, con phải chăm sóc cho bà ấy. Và phải nhớ cái ૮ɦếƭ của ba là do có người đừng đằng sau. Hiểu chứ?
My nghe ba nói mà nước mắt lần lượt tuôn ra.
- Ba! Ba sẽ không sống được với con sao? Có ai đang muốn Gi*t ba sao?
- Con gái ngốc! Đừng nên khóc. Con phải mạnh mẽ lên. Sống trong xã hội vì tiền bạc, của cải, thù hận mà con người ta mất hết nhân tính. Ba đang gặp nguy hiểm, vì con mà ba sẽ nhận lấy tất cả. Nhưng ba biết trong tương lai, tấm rèm bí mật sẽ được buông xuống. Lúc đó, con sẽ cực kì thất vọng vì Ba. Nhưng con phải ghi nhớ ba không hề làm gì phạm pháp như họ nói.
My càng đau lòng đến tận cùng. Mặc dù cô có ngây thơ không hiểu chuyện, nhưng cô biết được tình hình bây giờ không ổn và ngày nào đó ba sẽ ngủ mãi không còn về với cô nữa. Ba cô thấy con gái mình đẫm nước mắt như vậy, trong lòng cũng buồn thay. Ông đưa tay ra sau, vỗ nhẹ vào lưng cô, an ủi phần nào. Điện thoại My rung lên " Bảo Duy". Cô bắt máy.
- Có chuyện gì vậy?
Duy đáp
- Bạn có thể đừng bắt tôi đợi lâu như vậy không. Đã 30 phút rồi đó.
.
Cách xưng hô đã thay đổi như Duy đã nói hôm qua.
- Tôi quên! Tôi sẽ xuống ngay. B...Bạn đợi chút - Vì phải thay đổi cách xưng hô đột ngột nên My thấy chút ngượng ngịu.
.
My bước xuống phía dưới. Đúng là Duy đang đứng đợi cô ở đó.
Duy vừa thấy cô, với bộ dạng cực kì đáng thương. Đôi mắt đỏ hoe, sắc mặt thì hơi tái đi.
- Có chuyện gì xảy ra sao?
My không trả lời.
Như vậy Duy càng lo lắng hơn. Cậu tiến đến gần ôm lấy My. Vừa được ôm, My cảm thấy ấm áp vô cùng. Nhưng vô thức, cô có dãy dụa vì nhớ tới mình sẽ cản trở Duy. Càng dãy dụa cậu càng ôm chặt
- Tôi đã biết sự thật! Là vì ba tôi mà bạn rời bỏ tôi phải không?
My càng khó xử
- Bạn làm vậy tôi khó xử lắm! Đừng như thế.
- Đừng sợ! Nhất định tôi sẽ bảo vệ, che chở bạn. Ba tôi ông ấy sẽ không làm gì đâu.
My mệt mỏi, không còn sức kháng cự. Cô đành phải ngoan ngoãn. Nhưng vẫn cố gắng đẩy Duy ra.
- Tôi cảm thấy! Một mình vẫn tốt hơn. Tôi cần thời gian để mọi thứ trở lại bình thường.
Duy nhìn My cương quyết khiến cậu không làm được gì. Khi cậu vừa biết được sự thật. Cậu càng hối hận vì đã đối xử với My như vậy. Bây giờ muốn bù đáp mà khó quá.
-----
Tại nhà Diệp Thảo.
Thảo vừa bước ra khỏi nhà thì bắt gặp ngay Nhật Anh.
- Tại sao anh lại ở đây
- Chỉ là muốn có người đi cùng thôi. Lên xe - Anh nói ngắn gọn, nhanh chóng bắt Diệp Thảo lên xe.
Thảo từ từ bước lên xe. Khuôn mặt hiện rõ hai từ " Khó Hiểu".
.
Trên đường đi.
- Thảo! Hôm qua em đã nói sẽ theo đuổi tôi phải không?
- Tôi sẽ đáp ứng! Nhưng tất cả chỉ là ảo thôi.
Thảo giờ mới lơ ngơ hiểu ra
- Ý anh là diễn sao? Yêu ảo sao? - Thảo cảm thấy như bị đùa giỡn với lòng tự trọng của diễn viên
- Em không thích sao? Vậy thôi. Chả qua là tôi thấy em phù hợp nên mới nhờ em. Chứ sau tôi có rất nhiều người đó.
Diệp Thảo dù không thích nhưng không hiểu sao vẫn nói đồng ý
.
Lát sau tại sân bay quốc tế Nội Bài.
My và Duy đã đến trước và yên vị tại hàng ghế chờ của sân bay. My trong giây phút đợi chờ, rút điện thoại ra, lướt một vòng Facebook của mình. Bỗng nhiên hiện lên một dòng status với album ảnh hơn 1.000 like. Đó là của Nhật Anh và hàng loạt ảnh chụp từ đằng sau My. Mọi nơi cô đi đến, Nhật Anh đều chụp được cô từ phía sau. " Tại sao? Đọc xong status này lại khiến mình vui đến thế. Chả lẽ mình lại rung động lần nữa vì Nhật Anh sao? Không được không thể yêu ai nữa.
.
Nhật Anh bước vào cùng Diệp Thảo. Rất thân mật, Diệp Thảo khoác lấy tay Nhật Anh, vừa đi vừa nói cười vui vẻ. Vừa thấy cảnh đó My lại cảm giác khó chịu " Mình đang ghen sao? Không được. Không được ghen với Diệp Thảo. Từ sáng đến giờ My cứ loay hoay mãi với đống suy nghĩ vớ vẩn. Diệp Thảo thì tiến đến gần My, trò chuyện.
- Bạn đã chuẩn bị xong hết chưa?
- Mọi thứ đã đầy đủ hết.
Bỗng nhiên từ phía cửa sân bay. Yến Nhi và Elly bước vào. Đám sinh viên của Khoa TK 1 vào KD 1 bất ngờ, mồm chữ "A " miệng chữ "o".
- Tại sao hai người ở đây? Không phải Elly sẽ đi Nhật bản còn Yến Nhi đi Hong Kong sao - Thảo hỏi.
- Nhật Anh đi Hàn Quốc. Tại sao tôi phải đến Nhật Bản - Elly chu ngoa đáp
- Bảo Duy đi đâu thì Yến Nhi này phải đi cùng chứ
Diệp Thảo thì bó tay bó cả chân với hai con người này. Ngang bướng hết sức
.
Tiếng thông báo vang lên: các hành khách đi chuyến bay Korea lúc 8 giờ chuẩn bị.
Tất cả các sinh viên của hai lớp, tiến đến khu vực kiểm tra hộ chiếu rồi lên bước lên máy bay. Vượt qua Thái Bình Dương sang xứ " Kim Chi " Nơi hội tụ hàng trăm ngôi sao kpop, Hallyu. Có lẽ đây là nơi thích hợp nhất với hai ngôi sao hàng đầu VN Yến Nhi và Diệp Thảo
Máy bay từ từ hạ xuống sân bay quốc tế Gimpo - Korea.
Thời gian xuất phát là 8 giờ sáng và bay đến Hàn Quốc mất 4 tiếng 30 phút. Vậy thời gian hiện tại là 2h30 ( chênh lệch múi giờ Việt - Hàn 2 tiếng ).
Thời tiết của Hàn bây giờ đã là mùa thua, ban ngay mát mẻ. Nên đám sinh viên vừa xuống máy bay vẫn tràn đầy sức sống. Chào xứ Hàn xinh đẹp
.
Ngay sau khi xuống máy bay, Nhật Anh và Duy nhanh chóng ra khu vực lấy hành lý của sân bay. Hành lý được khu vực an ninh kiểm tra một lượt rồi được chuyển ra ngoài. Khi việc lấy hành lý đã hoàn tất, Nhật Anh quay lại chỗ Diệp Thảo đang đứng.
- Thảo! Đi thôi.
Thảo nhìn quanh, ngó ngang ngó dọc.
- Phiền anh đưa em cái kính đen.
Nhật Anh nhìn bộ dạng lén lút của Thảo mà bật cười.
- Trời không nắng, cần gì phải đeo kính.
- Anh nói nhiều quá. Mau đưa đi, không lát nữa lại bị fan bao vây. Bây giờ danh tiếng của tôi vang đến tận các nước ngoài nữa đó.
.
Nhật Anh nhếch mép, rồi lấy từ trong túi ra một chiếc kính màu đen sang trọng. Diệp Thảo vội vã cầm lấy kính rồi đeo vào thật nhanh. Nhưng thật không may, khi vừa bước đến cửa sân bay, không biết từ đâu đến một đám fan cuồng chạy đến chỗ cô.
- 여배우 베트남은 한국에있다
( Nữ diễn viên Việt Nam đó đã đến Hàn Quốc)
- 나에게 사인을 줘
( Cho tôi xin chữ ký )
Mặc dù cô ngụy trang kín đáo như vậy, Fan Hàn Quốc vẫn nhận ra cô. Trước sự nhiệt tình của fan, cô lúng túng không biết làm gì. Vì mới chỉ học tiếng Hàn, nên cô không hiểu họ đang nói gì. Cô quay sang Nhật Anh cầu cứu.
- Họ đang nói gì vậy
Nhật Anh gần như thông thạo 7 thứ tiếng cơ bản. Anh hiểu rất rõ tiếng của người bản địa. Thấy Diệp Thảo mặc dù là diễn viên nổi tiếng mà vẫn ngu ngơ không hiểu fan nói gì, anh bật cười trước sự ngốc nghếch của cô.
- Như cũ! họ nói Xin chữ ký
- Hóa ra vẫn là xin chữ ký sao? - Diệp Thảo giờ mới hiểu ra, cô vội vã cầm lấy từng tờ giấy của fan và ký tặng.
.
Một lúc lâu sau, khi tất cả các sinh viên đã rời khỏi hết. Thì đám fan cuồng mới rời đi, vì đã giải quyết xong vụ Chữ ký của thần tượng. Sân bay chỉ còn Diệp Thảo và Nhật Anh. Sắc mặt của cả hai hiện rõ nét mệt mỏi, vừa chống chọi với đám fan hung hăng.
- Đi với emthật rắc rối! Ai bảo nổi tiếng quá làm gì? Bây giờ đi du lịch còn khó.
- Tôi có muốn đâu chứ! Tại các đạo diễn ở các nước khác cứ để ý tôi đó chứ.
Nhật Anh bức bối tiến ra lề đường, bắt một chiếc taxi rồi đi đến khách sạn gần nhất.
-----
20 phút sau.
Taxi dừng lại trước khách sạn gần sân bay nhất Park Hyatt Seoul
Đứng trước khách sạn rộng lớn, một dãy nhân viên lịch sự chào đón khách. Một nhân viên chạy đến, nhanh chóng xách hành lý cho khách. Nhật Anh và Diệp Thảo tiến vào trong quầy tiếp tân. Chị quản lý khu vực đại sảnh trang trọng chào đón.
- 안녕하세요 ( Xin chào )
Diệp Thảo thấy chị tiếp tânđang nhìn chằm chằm vào mình, biết là đang đối đáp với mình. Cô lúng túng lay người Nhật Anh. Anh hiểu ý ngay, nhanh chóng xử lý tình huống.
- 안녕하세요!싱글룸 두 주세요
( Xin chào! Cho tôi 2 phòng đơn )
-몇일 동안 머무실여정 입닉까?
( Anh dự định sẽ ở đây mấy hôm)
-7일동안 목겠습니다
( Tôi ở đây 7 ngày )
-몇호실 입니까?
( Phòng bao nhiêu vậy )
Chị tiếp tân đáp rồi nhanh nhẹn đưa chìa khóa phòng cho hai người
- 1027, 1028
.
Sau khi giải quyết xong việc với chị tiếp tân. Nhật Anh quay ra chế giễu diễn viên điện ảnh Diệp Thảo.
- Diễn viên nổi tiếng mà vậy sao? Ngay cả ngôn ngữ Hàn cũng không biết. Phải như Yến Nhi thông thạo tiếng gần hết 7 thứ tiếng cơ bản. Như vậy mà em định theo đuổi tôi sao?
Diệp Thảo ghét nhất là bị đem ra so sánh với người khác. Cô chỉ muốn mình được khen ngợi và được đánh giá cao nhất thôi.
- Thì sao chứ? Em sẽ học dần mà. Yến Nhi giỏi hơn vì cô ấy học ở General trước.
Nói xong cô bỏ đi luôn. Chưa bao giờ cô thấy mất mặt như vậy, từ nhỏ khi nào cũng được đánh giá cao. Vậy mà trước mặt người mình thích lại bị một phen bẽ mặt.
------
Phòng của My và Bảo Duy cũng gần Thảo và Nhật Anh. Số phòng 1030,1031.
Hiện tại, My đang trong phòng. Sắp xếp đồ đạc cho chuyến du lịch. Xong xuôi, My kéo rèm cửa rồi vươn vai một cái. Hét thật to, vì đây là khách sạn 5 sao nên cách âm rất tốt. Ngay cả phòng bên cạnh cũng không nghe được.
- 나는 한국을 사랑
( Tôi yêu Hàn Quốc )
Vừa tận hưởng được không khí Hàn Quốc, qua cửa sổ. My lại bị làm phiền bởi tiếng gõ cửa. Cô bực dọc bước từng bước nặng nhọc đến cửa phòng. Mở cửa!
- Bạn biết tiếng Hàn chứ? Ra ngoài chơi thôi.
- Tôi biết! Nhưng cậu không mệt sao Duy - Cách xưng hô mới thay đổi của cả hai đã bớt ngượng ngịu hơn.
Duy không trả lời, vội vã kéo My đi luôn.